Ây dô, ta biết là vậy, nhưng ta mong ngươi rèn luyện tốt cho tiểu cô nương ấy, đối xử tốt một chút, dù gì ta cũng đã tốn không ít tâm tư nuôi dưỡng nên một kỳ tài như vậy. - Đổng Lương thủ thỉ, dùng bàn tay che miệng như có gì bí mật.
- Ha, được, một kỳ tài sao. - Ly Nương liếc sang cô nương kia, nhìn từ đâu đến chân.
Cô gái đó cũng phát giác được gì đó.
- Tiểu nữ chính là người của Thương vệ, gọi là Hồ Điệp, Ly Nương khoan dung độ lượng không chấp nhất kẻ như ta.
- Ố, không tầm thường nha. Miệng thì nói mấy lời có vẻ bình thường, nhưng khẩu khí lại vững như Thái Sơn, thần sắc lại rất tự tin. - Khoé môi Ly Hà Y cong lên, dần nảy sinh hứng thú với Hồ điệp.
- Ta nói mà thấy chưa, cô ta là kỳ tài số một nhánh Binh hiện nay đó. - Đổng Lương cố vớt vát.
- Ngươi câm. - Ly Hà Y chỉ thẳng vào mặt hắn.
Cô ta nhìn Hồ Điệp. Tâm tư khó lường.
- Được, Hồ Điệp đúng không?
- Vâng.
- Vậy từ nay ta gọi ngươi là Điệp Nhi được không?
Hồ Điệp hành lễ.
- Đều nghe Ly Nương phân phó.
Ly Hà Y không đáp, khuôn miệng nở nụ cười như vớ được vàng.
- Ấy, vậy có phải tốt không. Ly Nương à từ đâu ngươi sớm như vậy là được rồi. Bây giờ ta " rút " đây, ta còn việc. Tạm biệt.
Nói dứt câu Đổng Lương liền chạy đi mất, có lẽ hắn sợ nơi này còn hơn âm phủ.
- Hừ, coi như ngươi trốn nhanh. - Ly Nương nhìn bóng hắn đi, "hận" không sớm phanh thây cho rồi.
Ly Hà Y chẳng thèm quan tâm đến " người nào đó " nữa, cô phất áo, quay về ghế. Tay cô búng búng, như ngầm kêu Hàm Nhi.
- Ly Nương, sao thế?
- Đưa ta cái quạt.
Hàm Nhi đi lấy cái quạt ban nãy bị Ly Hà Y quẳng vào xó, đặt lên tay y, gương mặt nhìn chắc cũng bất lực với chủ tử này lắm.
Ly Nương ngồi thoải mái trên ghế, mắt giương lên nhìn Hồ Điệp, vẻ mặt dường như có chút đăm chiêu, ánh mắt nhìn cảm giác rất xa xăm.
Bất giác, khoé môi cô nhếch lên.
- Điệp Nhi, ngươi vốn dĩ là người Kinh thành đúng không? - Phong thái tự tin cùng với câu nói chắc nịch của Ly Hà Y.
Hồ Điệp bất ngờ, như giật mình trước câu hỏi đột nhiên đó. Y ngơ ra, không biết trả lời như nào.
- Thôi được rồi, ta biết rồi, không cần trả lời. Nhưng nói thật, ta và ngươi cũng giống nhau đó. - Câu nói như mang nhiều ẩn ý sâu xa, được thốt ra từ khuôn miệng xinh đẹp kia lại thêm nhiều phần bí ẩn.
...
- Điệp này, ngươi hiểu biết bao nhiêu về Y Sát?
- Không biết gì cả.
Y mở to mắt bất ngờ trước câu trả lời. Không tin được trong giang hồ lại có kẻ nói không biết gì về Y Sát, đặc biệt còn là người " nhà ", thậm chí ngữ điệu còn rất bình thản. đam mỹ hài
- Ha, ngươi quả thật là cái gì cũng dám nói. Nhưng mà nói thật, ngươi thật sự không biết Y Sát chuyên làm về cái gì sao? - Khẩu khí còn khá bàng hoàng trước câu nói ban nãy.
Hồ Điệp có vẻ khá bối rối, hai tan đan vào nhau, suy nghĩ kĩ lưỡng.
- À thì.. Chắc là sát thủ nhỉ? Ta không chắc lắm. - Ban nãy còn bình thản khi nói chuyện, bây giờ tiểu cô nương này lại rụt rè như vậy trong có vẻ không quen cho lắm.
Ly Hà Y đưa tay vuốt cọng tóc mai qua, lấy lại tự tin với " sự nghiệp " của bản thân.
- Xem như ngươi trả lời đúng. Bây giờ ta sẽ nói với ngươi những điều cơ bản của Y Sát, cũng như là Trầm Lan.
Cô ngồi dậy ngay ngắn.
- Y Sát là nhánh tổ chức chuyên về ám sát, giết người của Trầm Lan, tại đây phân thành bảy cấp bậc, từ thấp đến cao lần lượt là Hắc, Bạch Y, Hoàng Sắc, Lục Sắc, Lam Sắc, Tử Sắc và đứng đầu là Hồng Y. Không giống với các nhánh tổ chức khác của Trầm Lan là mỗi nhánh tổ chức chỉ được sử dụng một loại vũ khí. Ví dụ như Đao Thám chuyên về do thám sử dụng đao, Kiếm Điệp chuyên về các mạng lưới gián điệp sử dụng kiếm, Côn Võ Môn là môn phái chuyên về côn được Trầm Lan sử dụng như một quân cờ để ngoại giao, cuối cùng là Thương Vệ được biết đến như là " hậu phương " của tổng bộ sử dụng thương. Và Y Sát không giống bọn họ, chúng ta ở đây được sử dụng tất cả các loại vũ khí từ kiếm đến côn, từ đao đến thương đều được, hay thậm chí ngươi sử dụng một thanh gỗ cũng được. Vì ở đây chỉ quan trọng ngươi có giết người được hay là không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...