Biển Á Đinh.
Biển Á Đinh vào mùa hè thường hay có sóng to gió lớn mù mịt khắp trời, sự biến hóa khí hậu phức tạp và hay thay đổi khiến cho nơi này trở thành vùng có nhiều đợt gió mùa, gió xoáy mùa hè nói đến là đến, không hề báo trước. tàu thuyền đi qua nơi này thông thường phải giở đủ mọi biện pháp phòng chống gió xoáy, tuyệt đại đa số thuyền trưởng đều quá quen với sự lặp lại vô thường của gió xoáy ở vùng biển Á Đinh, chỉ cần gió xoáy mạnh chưa vượt quá cấp mười, thì bọn họ đều không thèm để mắt đến.
Song, đối với đội hải quân lục chiến lần đầu ra biển đổ bộ tác chiến mà nói, thì việc bám trụ dài ngày trong tình trạng tàu luôn lắc lư xóc nảy quả là chuyện không phải dễ dàng, mặc dù trước khi lên thuyền cũng đã thực hiện đầy đủ công tác chuẩn bị, nhưng liên tục hai ngày hai đêm sóng to gió giật chao đảo điên cuồng cũng khiến cho bọn hắn phải ăn không ngon ngủ không yên. Rất nhiều chiến sĩ trong đội hải quân lục chiến đều đến từ bộ đội lục quân, mặc dù đều bơi lội thành thạo, nhưng vẫn chưa quen với sóng gió biển khơi, rất nhiều người đều bị say sóng đến nôn cả mật xanh mật vàng, toàn thân như nhũn ra, lúc nói chuyện đầu lưỡi đều run lên.
Đối với đội hải quân lục chiến vừa mới thành lập không lâu, thì lần xuất chinh đến Đa Bỉ Nhượng là một cơ hội rèn luyện hiếm có, bởi vì quân đội chủ lực của vương quốc Tháp Lâm trên cơ bản đều ở địa khu bắc bộ, bởi vậy đội hải quân lục chiến đổ bộ ở Đa Bỉ Nhượng sẽ không vấp phải bất kỳ sự phản kháng kịch liệt nào, có thể thu hoạch nguyên vẹn kinh nghiệm chiến đấu. Đương nhiên, muốn không phải mất một tẹo công sức nào là có thể chiếm lĩnh được Đa Bỉ Nhượng cũng là chuyện khó có khả năng xảy ra, vì dù sao, nơi đó còn có bộ phận thân tín của Ai Đức Tư Đặc La Mỗ.
Mười hai chiến hạm Long Nha xen lẫn với sáu thương thuyền thật lớn đón gió vượt sóng vật lộn ngoài khơi vùng biển Á Đinh xám xịt, cuồng phong mang theo mưa to quét ngang mặt boong tàu. Làm tung tóe hàng loạt cơn bọt nước. Sáu chiếc thương thuyền khổng lồ có tải trọng đều vượt qua nghìn tấn, trong sóng gió còn có thể miễn cưỡng duy trì thăng bằng, thong thả đi tới, về phần mười hai chiến hạm Long Nha giữa sự vùi lên dập xuống tơi bời của gió lốc, đầu thuyền thường xuyên bị những con sóng bạc đầu bao phủ, boong tàu lênh láng nước biển. Nhưng đối với quan chỉ huy Long Nha chiến hạm là Phất Lai Triệt, thì gió xoáy mạnh như vậy chẳng qua cũng chỉ là hạng nhãi nhép mà thôi.
“A Vân, chú ý vật tư của ngươi, chú ý người của ngươi.” Phất Lai Triệt nói với vẻ nghiêm trọng. Tính cách của hắn vốn dĩ hiếm khi nhắc nhở người khác, người khác muốn chết hay muốn sống, hắn đều xem như không liên quan đến chuyện của mình, song lần xuất chinh này thật sự là chuyện tối quan trọng, ngay cả một kẻ thường ngày kiêu ngạo bất tuân như hắn cũng cảm nhận được trách nhiệm đè nặng trên vai. Hắn đã âm thầm quyết định, sau này sẽ không bao giờ chấp hành nhiệm vụ bảo vệ hàng hóa cực nhọc này nữa. Công việc hộ hàng vĩ đại này cứ giao cho Vũ Phi Phàm an bài cho khỏe.
Đội hải quân lục chiến lần đầu viễn chinh, mặc dù binh lực chỉ có vỏn vẹn sáu trăm mống, nhưng vật tư mang theo lại khá là nhiều, chủ yếu là vũ khí đạn dược. Súng trường và Bách kích pháo nếu như không có đạn, thì còn tệ hơn một bó đuốc thô sơ. Cho dù là kẻ vốn cuồng ngạo như Phất Lai Triệt, cũng nhận thức rất rõ chi tiết này, huống chi còn có Dương Túc Phong dặn tới dặn lui hàng vạn lần như đinh đóng cột. Nếu như vật tư chuyên chở thương thuyền xảy ra chuyện gì, thì chuyến viễn chinh rất có thể phải hủy bỏ.
Trầm Lăng Vân sắc mặt nghiêm trọng trả lời: “Ta biết rồi.”
Hắn đương nhiên biết được tầm quan trọng của những vật tư này, bởi vì ít nhất hắn cũng phải dựa vào nguồn vật tư này để chống cự trong thời gian một tháng. Thì nhóm vật tư trợ giúp thứ hai từ Mỹ Ni Tư địa khu mới có thể đến nơi. Đối với việc viễn chinh của hải quân lục chiến, thì ở trên thế giới này, ngoại trừ Dương Túc Phong ra. Những người khác trên cơ bản đều không có nhiều hiểu biết và thông thạo mấy, nhưng Dương Túc Phong lại chỉ đạo trên nguyên tắc mang đại cương, tức là sẽ không đi vào chi tiết vấn đề một cách cụ thể tỉ mỉ, ví dụ như việc viện trợ tiếp tế của hậu cần hay đại loại thế, tất cả đều cần đội hải quân lục chiến Lam Vũ quân tự mình đi trải nghiệm, tìm tòi, tổng kết kinh nghiệm.
Đột nhiên một cơn sóng to thật lớn từ đầu đánh tới, Trầm Lăng Vân bị xô một phát mất đà lảo đảo, vội vàng tóm lấy thành lan can, quay đầu lại xem Phất Lai Triệt có sao không. Chỉ nhìn thấy hắn khắp người ướt sũng nước biển, nhưng vẫn đứng sừng sững bất động như cũ, đây là bản lĩnh của người vốn sinh hoạt lâu ngày trên biển. Trầm Lăng Vân đang mấp máy muốn nói điều gì, thì Phất Lai Triệt đột nhiên xoay người lại, nhìn lên trạm gác cao vời vợi trên đỉnh cột buồm.
Trong cơn gió xoáy thổi điên cuồng, người hoa tiêu của hạm đội Phất Lai Triệt vẫn cứ thế đứng chơi vơi ngạo nghễ trên cột buồm cao có hơn hai mươi thước, một tay hắn vịn cột buồm giữ chắc thân thể của chính mình, một tay hối hả vẫy lá cờ màu đỏ trong tay mình. lá cờ màu đỏ tung bay phấp phới, thoạt nhìn có vẻ không ổn chút nào.
Trầm Lăng Vân hơi biến sắc, hắn cũng đã hiểu, dấu hiệu lá cờ phấp phới cho biết phía trước có một hạm đội khổng lồ, hơn nữa lại còn có vẻ thù địch.
“Là hạm đội từ nơi nào tới? thuộc quốc gia nào?” Trầm Lăng Vân hỏi với vẻ khó tin. Lần đầu tiên ra biển, đã phải trải qua bữa tiệc ra mắt hai ngày hai đêm bằng cuồng phong bạo vũ, bây giờ lại còn hân hạnh tao ngộ với hạm đội kẻ thù, hắn mới thật là có phúc làm sao.
Phất Lai Triệt lạnh như băng nói: “Mặc kệ nó là hạm đội đến từ nơi nào, chỉ cần đối nghịch với chúng ta, thì chúng ta phải đánh cho chúng nó chìm nghỉm!”
Xoạt một tiếng, Phất Lai Triệt rút ra thanh hoàng kim nguyệt nha quân đao giắt bên hông, trong tiếng cuồng phong thét gào lớn tiếng quát:“Thông tin binh!”
Thông tin binh vội vàng lật đật chạy tới, im lặng đợi lệnh.
Phất Lai Triệt lớn tiếng nói: “Dùng kỳ ngữ để thông lệnh các chiến hạm chuẩn bị vào vị trí chiến đấu!”
Mệnh lệnh nhanh chóng ban ra, cả hạm đội Phất Lai Triệt cùng lúc hối hả cuống cuồng, các chiến hạm vội vàng triển khai công tác chuẩn bị chiến đấu, tất cả những đồ vật dư thừa không cần thiết trên boong tàu thượng rất nhanh được thu dọn sạch sẽ, những thứ cần cố định lại lần nữa được gia cố thêm chắc chắn, kho vũ khí được mở ra, đạn dược bắt đầu chuyển đi. Các chiến hạm Long Nha từ trong đội thương thuyền tách ra, bắt đầu dàn hàng xếp đội, trong gió lốc , xếp thành đội là chuyện rất khó khăn, nhưng bất luận có khó đến cỡ nào, thì trước khi chiến đấu cũng phải xếp thành đội đàng hoàng, lợi dụng chính mạn thuyền của mình nhắm ngay hướng địch nhân, đây là nguyên tắc hải chiến cơ bản nhất. Sáu chiếc thương thuyền do đội hải quân lục chiến chuyên chở thì khẩn cấp giương buồm, hạ thấp tốc độ di chuyển, chậm rãi đi theo phía sau chiến hạm Long Nha.
Trầm Lăng Vân cùng Phất Lai Triệt chỉ bàn bạc trao đổi với nhau hai câu đơn giản, rồi lên thuyền nhỏ trở lại thương thuyền, chỉ huy các chiến sĩ làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu. Trên thương thuyền không có trang bị đại pháo, đây là một điểm yếu trí mạng, cho nên Trầm Lăng Vân dựa theo kinh nghiệm trước, cho các chiến sĩ đem Bách kích pháo lắp đặt trên boong tàu, tạm thời sử dụng làm pháo hỏa, như vậy về phần phòng ngừa địch nhân leo lên thuyền, là không cần phải lo lắng nữa rồi, trước hỏa lực của quân Lam Vũ, thì địch nhân tiến lên bao nhiêu thì cũng sẽ chết bấy nhiêu, thậm chí Trầm Lăng Vân còn hy vọng địch nhân tốt nhất là ngay từ đầu đã nhào vô cướp đoạt thương thuyền, như vậy ta có thể đánh cho bọn chúng không kịp trở tay.
Vài phút đồng hồ sau, cường độ gió lốc dường như yếu đi một chút, tuyệt đại đa số thủy thủ cũng có thể không cần phải dựa vào lan can vẫn có thể đứng vững trên boong tàu. Cũng cơ hồ cùng một thời điểm, ở ngoài khơi hướng đông nam, lục tục xuất hiện bóng buồm màu đen, rất đông đúc, thoạt nhìn qui mô đội thuyền cũng khá tập trung. Rất nhiều người bằng ống dòm đã có thể nhìn thấy trên cột buồm đối phương có giắt quân kỳ màu vàng, bên cạnh quân kỳ màu vàng còn có tướng kỳ màu đỏ.
Phất Lai Triệt đã nhìn ra. Đó là hạm đội thượng tướng Ban Gia Địch của hải quân nước Y Mộng.
Buồm được hạ xuống, thu nạp đội hình, mười hai chiến hạm Long Nha theo đội hình chiến đấu chậm rãi bày binh bố trận vào đội ngũ, các pháo thủ đều mở hết cửa sổ mạn thuyền, đẩy các khẩu pháo ca nông 100 li thò ra ngoài, pháo đạn cũng đã sớm lắp sẵn sàng, chỉ cần giứt nòng phát hỏa, là có thể phóng ra vèo vèo.
Chầm chậm, hạm đội khổng lồ từ hướng đông nam từ từ lộ diện hoàn toàn trên mặt biển phẳng lặng, lúc này. gió lốc càng ngày càng nhỏ dần, mặt trời bỗng từ đâu xuất hiện trên bầu trời, tỏa ra hàng nghìn tia nắng vàng ươm lóng lánh như dát vàng trên vùng khơi biển Á Đinh, khiến cho nước biển phản chiếu hàng ngàn tia sáng cầu vồng lung linh muôn vàn màu sắc, huyền ảo vô cùng. Nước biển trong veo đến mức có thể nhìn xuyên thấu thấy được thỉnh thoảng lại có vài con cá mập lớn lừ đừ trôi qua, nơi này luôn luôn là khu vực có cá mập thường xuyên lui tới. Song, chẳng có người nào còn lòng dạ mà thưởng thức vẻ đẹp của biển cả, cũng không có kẻ nào thèm tưởng tượng vẩn vơ xem một khi rơi xuống biển thì sẽ đối đầu với cá mập tấn công như thế nào, bởi vì mỗi người chú mục tập trung hết sức lực vào hạm đội nước Y Mộng phía trước.
Kẻ đã đến ắt là không lương thiện. Mà đã là người lương thiện thì ắt đã không đến.
Phất Lai Triệt nhẩm đếm nhanh , hạm đội Ban Gia Địch tổng cộng có hai mươi ba chiến liệt hạm khổng lồ, còn có sáu chiến hạm nhỏ. Đây là thực lực của hạm đội hải quân nước Y Mộng.
Uy danh của hải quân thượng tướng Ban Gia Địch trong số đông đảo tướng lãnh hải quân nước Y Mộng hải quân, cũng chẳng phải thuộc dạng ghê gớm gì mấy, so sánh với thiên tài hải quân Đức Tư Phỉ Đế Na, thì lại càng chẳng là cái đinh gỉ gì, chẳng qua, bởi vì hắn chính là thân tộc vương thất của nước Y Mộng, cho nên, binh lực hạm đội mà hắn suất lĩnh là hùng hậu nhất, cho dù Đức Tư Phỉ Đế Na cũng không cách nào sánh bằng. Hai mươi ba chiến liệt hạm chủ lực trang bị đầy đủ sẵn sàng chiến đấu này chính là minh chứng, mỗi một chiến liệt hạm này đều có tải trọng vượt quá một ngàn hai trăm tấn, có hơn một trăm hỏa pháo đủ loại nòng lớn nhỏ, hơn nữa từ bề ngoài mà nhận xét, cơ hồ cũng đều là tân hạm mới lần đầu hạ thủy.
“Hỏi bọn họ đến có ý đồ gì.” Phất Lai Triệt lạnh lùng nói, trong ánh mắt đằng đằng sát khí. Bất luận đối phương có ý đồ gì, nhưng tự nhiên hùng hùng hổ hổ xuất hiện trước mặt mình như vậy, đã là mạo phạm đến sự tôn nghiêm của chính mình.
Kỳ ngữ binh phát ra tín hiệu, đối phương cũng rất nhanh gửi lại hồi âm.
“Tất cả hạm đội đế quốc Đường Xuyên, phải tiếp nhận sự điều tra của hải quân nước Y Mộng chúng ta......” Kỳ ngữ binh báo cáo câu trả lời của đối phương.
Phất Lai Triệt cười gằn một tiếng, lạnh lùng quát: “Kêu Ba Gia Địch đi chết đi!”
Kỳ ngữ binh còn chút chần chờ, vì ý tứ của kỳ ngữ không có biểu đạt như vậy.
Phất Lai Triệt gầm lên: “Ngươi là đồ ngu a! Ngươi mau nói với hắn, đến quyết đấu với chúng ta đi!”
Kỳ ngữ binh lập tức xoay người hối hả chạy đi.
Trận chiến lập tức triển khai.
“Khai pháo!” Phất Lai Triệt lạnh lùng hạ lệnh.
Bốn mươi tám khẩu pháo ca nông nòng 100 li liên tiếp nã đạn, đạn pháo lướt qua mặt biển rực rỡ , rơi vào ngay giữa hạm đội hải quân nước Y Mộng, phát ra tiếng nổ mạnh thật lớn. Có điều, phần lớn đạn pháo đều không trúng vào mục tiêu, trên cơ bản đều rơi xuống biển, nổ đùng đùng tạo nên vô số cột nước thật lớn. Ở khoảng cách xa nhau đến hơn hai ngàn thước, lại ngắm bắn ở trên thuyền chòng chành không thăng bằng tốt, muốn trúng mục tiêu nhìn chung là rất khó có khả năng, Phất Lai Triệt cũng không đòi hỏi yêu cầu xa vời đến thế. Nhưng, hắn phải khai pháo, hắn muốn giành tấn công trước, vì hắn muốn cho hải quân nước Y Mộng biết rằng, chính hắn từ đầu cho tới bây giờ đều nắm thế chủ động tiến công. Bị động, tuyệt đối không phải là phong cách của Phất Lai Triệt.
Tuy nhiên không ngờ rằng, vẫn có hai quả đạn pháo “Không cẩn thận” trúng vào chiến liệt hạm của địch nhân, lập tức bùng nổ tạo nên tiếng oanh tạc thật lớn , trong màn khói đen đặc ngùn ngụt bốc lên, một chiến liệt hạm khổng lồ từ từ nứt toác ra làm đôi, đầu thuyền và đuôi thuyền đều chổng ngược lên cao, sau đó lại chậm rãi cắm đầu chìm nghỉm vào trong nước. Một chiến liệt hạm khác thì nghiêng hẳn về một phía, mất đi sự tự kiểm soát, dường như va chạm vào chiến hạm bên cạnh, cột buồm chính của nó bị đứt gãy rơi tõm vào trong mặt nước, làm văng lên một cột sóng lớn. Quan binh Y Mộng bị rơi xuống nước vừa trồi hụp giãy dụa, vừa khóc lóc hô cứu mạng, song, mùi máu tươi rất nhanh đã thu hút vô số cá mập kéo đến, bọn chúng càng thêm kinh hoàng bị cá mập xông vô xâu xé, máu tươi nhanh chóng nhuộm một vùng loang lổ đỏ hồng.
“Oa!” Trầm Lăng Vân chứng kiến quang cảnh qua ống dòm, không nhịn được hưng phấn thích chí thốt lên. Từ xưa đến nay, trong giao chiến giữa chiến hạm hải quân chưa hề xảy ra trường hợp chiến hạm khổng lồ như thế lại bị đánh chìm một cách nhanh lẹ đến vậy, đối đầu với loại đại pháo cổ lổ sĩ ngày xưa, thì dù là loại chiến hạm bình thường nhất cũng có thể chịu được mấy chục phát đạn nhắm trúng thân tàu, co dù thương tích lỗ chỗ chi chít, nhưng vẫn rất khó bị đánh chìm. Trừ phi là bị đạn pháo trực tiếp bắn trúng mục tiêu là kho đạn trên tàu, thì mới có thể nhanh chóng bị chìm. Năm đó kỳ hạm hiệu “Hỏa vân Tà Thần” của Đường Lãng nguyên soái, đã bị trúng tổng cộng một trăm tám mươi bảy phát đạn pháo mà cũng không chìm. Chẳng hề giống như cảnh tượng trước mắt, chỉ một phát pháo ca nông nòng 100 li vu vơ trúng mục tiêu là đã có thể bắn chìm chiến liệt hạm, quả thực khiến cho người nghe cảm thấy như sấm động bên tai.
Trong lòng hắn không thể không trào dâng niềm cảm khái, Dương Túc Phong, hắn rốt cục là ai? làm sao có thể thiết kế ra một loại vũ khí kinh khủng như vậy?
Phất Lai Triệt cũng không hề nghĩ đến sẽ đạt hiệu quả cao như vậy, vừa hưng phấn vừa chờ đợi, thanh Hoàng Tinh Nguyệt Nha Quân đao trong tay cứ nhấp nha nhấp nhổm, không sao kiềm chế được kích động trong lòng. Lúc đầu thấy Dương Túc Phong kiên quyết cải tạo Long Nha chiến hạm, trong lòng hắn dấy lên một cảm giác rất khó chịu, Long Nha chiến hạm làm sao có thể đem ra so sánh với chiến liệt hạm được, sau này nhận lấy chiến hạm Long Nha đã nâng cấp, trong lòng lại càng thêm bứt rứt khôn nguôi, chẳng những thuyền nhỏ rồi, mà còn thiếu pháo nữa, mỗi chiến hạm Long Nha có tải trọng chưa tới sáu trăm tấn, lại chỉ trang bị tám khẩu ca nông 100 li, thì làm sao có thể đối kháng với chiến liệt hạm của địch nhân được chứ?
Nhưng cho tới lúc này, hắn mới phát hiện mình đã đánh giá sai, hơn nữa còn sai rất trầm trọng, cái thứ quái thai do Dương Túc Phong tạo ra này, mặc dù thoạt nhìn rất dễ bị người ta khi dễ, nhưng hỏa pháo của nó đã dũng mãnh như thế này, thì uy lực của loại tân chiến liệt hạm đang được thiết kế kia, khỏi cần nói cũng tưởng tượng được phần nào rồi.
Hạm đội của Ban Gia Địch hiển nhiên cũng vô cùng chấn động, đại khái là bọn chúng có nằm mơ cũng không tưởng tượng được vừa mới tiếp cận thôi đã hứng chịu tổn thất thê thảm như thế, chiến liệt hạm của bọn chúng thậm chí còn chưa mon men vào tầm bắn hữu hiệu của pháo hạm thì đã bị tấn công tơi tả. Song, quan binh hải quân nước Y Mộng bao gồm cả thượng tướng hải quân Ban Gia Địch , cũng không hiểu được tường tận kết cục là đã xảy ra chuyện gì, bọn chúng cứ tưởng rằng hải quân Lam Vũ chẳng qua chỉ là chó ngáp phải ruồi, đạn pháo phóng ra may mắn trúng vào mục tiêu là kho đạn nên mới phát nổ chìm tàu mà thôi.
“Tiến lên! Giết sạch bọn Đường Xuyên thối tha này cho ta!” thượng tướng hải quân Ban Gia Địch nổi giận đùng đùng ra lệnh.
Trong pháo hỏa rải rác của Lam Vũ quân, chiến liệt hạm của hải quân nước Y Mộng hải quân phân tán ra tiến gần từng bước một, bọn chúng phải tiến vào khoảng cánh bắn của hạm pháo bọn chúng thì mới có thể phản kích được, pháo đạn rơi vào ngoài khơi giữa đoàn chiến liệt hạm thượng dựng tung lên bọt nước cuồn cuộn, rất nhiều pháo đạn thậm chí đã nổ sát bên chiến liệt hạm của địch nhân, nhưng chỉ còn thiếu một xíu nữa thôi, vẫn không chịu trúng thẳng vào mục tiêu.
Phất Lai Triệt chứng kiến vô số pháo đạn bị lãng phí, ruột gan như lửa đốt, chỉ hận bản thân mình không thể tự khai pháo, song, hắn cũng hiểu rằng, những tay pháo thủ dưới quyền hắn cũng đã làm hết sức mình, hai phát pháo trúng mục tiêu vừa rồi chỉ là ăn may mà thôi. Loại pháo ca nông nòng 100 li mới tinh này và loại hoạt thang pháo trước kia có nguyên lý khác nhau một trời một vực, phương pháp bắn cũng hoàn toàn khác nhau, đầu tiên là do bởi lực ép đằng sau rất lớn, tất cả khẩu pháo ca nông trên cùng một chiến hạm Long Nha không thể bắn cùng lúc, nếu không chiến hạm sẽ hứng chịu một lực ép đằng sau rất lớn dẫn đến hư tổn nghiêm trọng, thậm chí có cả nguy cơ sẽ bị lật úp, bởi vậy, phải ra lệnh khai hỏa, điều này đối với các pháo thủ là một yêu cầu rất cao, bọn họ phải tự mình tìm kiếm mục tiêu, tự mình tính toán khoảng cách, tự mình ngắm bắn, sau đó khai pháo, nhưng thời gian huấn luyện của bọn họ lại chưa đầy hai tháng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...