Giác Quan Thứ 6


Sau khi ngồi xuống chiếc ghế tựa ở góc phòng bất giác Minh nhận ra điều gì đó.

Em hết lớn lên:” Kẻ nào” rối sử dụng giác quan thứ 6 cô đặc 1 lượng vừa đủ hơi nước trong phòng tạo thành một chiếc phi tiêu nho nhỏ.

Chiếc phi tiêu với các đường nét sắc lẹm như muốn đoạn mạng đối thủ và “Vút” chiếc phi tiêu lao đi rất nhanh như muốn đoạt mạng kẻ lạ mặt kia.

Hương gắt lên:” Dừng tay”.

Đằng sau chiếc ghế tựa của Hương là một cô gái với khuôn mặt thanh tú, đôi mắt to tròn long lanh như sắp khóc, đội môi em mím chặt, sống mũi cao.

Tóc em để dài hơi uốn ôn chọn khuôn đang sợ hãi kia.

Chiếc phi tiêu dừng ngay trước cổ cô gái ấy.


Nếu như lúc đó Hương không kịp kêu lên thì chiếc phi tiêu đó đã lấy đi sự sống của cô gái bé nhỏ kia.

Chiếc phi tiêu từ từ đi ra xa khỏi cổ cô gái bí ẩn kia rồi tan biến vào không khí.

Cô gái kia run rẩy đứng dậy vào chạy nhanh ra sau Hương.

Hương khẽ đưa tay lên trán cô gái và ấn nhẹ vào huyệt bách hội.

Một âm thanh nhẹ nhàng tự như giọt nước rơi xuống hồ, từ trán cô gái kia phát ra một vài làn xong xung kích mờ ảo.

Khuôn mặt cô gái dần thoải mái hơn, cô gái lấy lại sự bình tĩnh.

Minh vẫn chưa khỏi ngạc nhiện về cô gái.

Em đang định hỏi thì Hương ngắt lời:” Đây là Linh, em ấy sẽ là cộng sự của em trong thời gian tới”.- Làm cái gì mà như muốn đoạt mạng người ta vậy, con trai mà không tinh tế gì hết, bảo sao giờ vẫn chưa có người yêu” -Linh gắt lên đáp lại.- Thì đã làm sao? Bạn cầm tinh con chuột à mà chui vào cái xó đó.- À Thằng chó này mày tin bà mày làm gỏi mày ko?- Tôi lại sợ bạn quá cớ.

Ngon vào đây làm tí công nghệ VAR.- Thằng khá.

Chị Hương đừng có cản em, Hôm nay em không băm nó ra thì em không là con người nữa.- Tao không có cản, cứ việc.

– Hương đáp.Linh trợn tròn mắt nhìn Hương, lúc này Minh mới để ý đến đôi mắt của cô bé, đôi mắt ấy long lanh như hai ngôi sao trên bầu trời đêm.

Phải chăng có hai ngôi sao tuyệt đẹp nào đó đã đi lạc vào mắt em.

Cô bé đứng hình một lúc rồi ấp úng nói.- Hôm nay, chị đây hơi mệt nên chị tha cho cái mạng chó của cu.


Lần sau thì bạn biết tay tôi.- Ok! Bạn là nhất.

Minh đáp.- Chẳng lẽ tao lại ngang hàng với một con cún.- Ô thế bạn không bằng cả …- Thằng chó kia!- Hai đứa có thôi đi không! – Hương nói.Bất giác như có luồng điện chạy dọc người Minh khiên em đứng im.

Một cảm giác lạnh sống lưng khiên cả hai người phải rung mình, khuôn mặt cả hai người cùng tái đi, tráng bệch, lồng ngực như bị bóp nghẹt lại.Cửa phòng đóng lại.

Không gian lại yên lặng lạ thường, Hương hỏi Minh:” chú thấy thế nào, có đủ đạt tiêu chuẩn tuyển thê của chú không?”.- Khá thú vị, còn để xem đã.

- Minh đáp- Lại còn đắn đó gì nữa hốt luôn không mất giờ mỡ dâng tận miệng rồi lại còn.- Thôi thôi.

Chịu ngấy lắm, nuốt không có trôi.

À mà chị gọi em lên đây không phải vì cô công sự xinh đẹp kia đúng ko, nói đi nào.

– Minh cười khẩy.- Đúng là không gì thoát khỏi em mà.

Chú đợi chị tí.


Chị Hương đứng dậy lấy 1 tập hồ sơ ở trên bàn và đưa cho Minh.- Trường chú đang ở trong trục đường vận chuyển chất cấm của bọn xã hội đen.

Chị muốn chú lấy 1 số thứ của bọn chúng.- Chị nghiện rồi à? Hay muốn làm bà trùm mai thúy? Chán ăn cơm nhà rồi à?.

– Minh đáp lại vớ.- Chị muốn chú lấy lại cặp nhẫn Ánh Sáng và Bóng Tối.Nụ cười trên môi Minh tắt hẳn, nhìn ánh mắt nghiệm túc của Hương.- Mật thám của ta báo lại là chúng có thể sử dụng được chúng à?- Không, mật thám của ta chỉ bảo là trong bang đảng phi pháp có 3 kẻ khai mở được giác quan thứ 6 nhưng chỉ dừng ở cấp B nhưng báo cáo mới nhận thì người của ta thấy chúng vận chuyển cặp nhẫn về hang ổ.

Chị nghi là có kẻ trong bang đảng đạt mức A+.- Đáng sợ đấy.

Cứ giao cho em.

Hết việc rồi, mình xuống thôi không mọi người chờ.- Ừ, mình đi thôi.Nhân vậtHọ và tên: Nguyễn Bích Lam Tuổi: 25tuổi giới tính: NữNgày/tháng/năm sinh: 24/2/1999Giác quan thứ 6: Chưa khai mởNguyễn Bích Lam là lễ tân cho hiệu sách Hoa Sen.Nhân vật nữ chính:Họ và tên: Nguyễn Bảo Linh Tuổi: 20tuổi giới tính: NữNgày/tháng/năm sinh: 15/6/2004Giác quan thứ 6: Chưa khai mở.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui