Chương 33
Đã đến lúc thử nghiệm kế hoạch. Đóa hồng trắng Jack dành tặng Schuyler chính là giọt nước cuối cùng làm tràn ly. Không chỉ thế, anh trai cô ngày càng tỏ ra táo bạo và công khai trơ trẽn theo đuổi con nhóc máu lai kia. Anh thậm chí còn không thèm tìm cách che đậy sự thật rằng anh lượn lờ cả buổi dọc hành lang ngoài phòng học của Schuyler, hay thường xuyên lui tới thư viện cả ở trường lẫn ở Khu Lưu Trữ chỉ để thoáng gặp con nhỏ. Mimi thậm chí từng bắt gặp hai người bọn họ tán tỉnh nhau không chút xấu hổ giữa thanh thiên bạch nhật! Hôm nọ một người bạn còn kể lại với cô chuyện cô ta bắt gặp Jack bế ẵm Schuylerbước ra ngoài cổng trường học! Mimi thậm chí còn không dám tin vào tai mình nữa.
Cầm lấy mẩu phấn trắng, Mimi vẽ hình ngôi sao năm cánh như trong sách hướng dẫn, trên nền nhà lát gỗ màu vàng nhạt. Rồi cô đặt tất cả những “thành phần” cần thiết cho bùa chú vào cái bát sắt nhỏ trên chiếc bàn trong phòng thay đồ: một nhúm cỏ roi ngựa, mấy nhánh lá nguyệt quế, một bó loa kèn, lá kinh giới, tim cóc, và một cánh dơi. Trông chúng thật lạc lõng giữa những chai nước hoa thủy tinh và hộp mỹ phẩm Pháp đắt tiền.
Cô thắp một cây nến và khơi ngọn lửa sang cành cây hương thảo. Cô thổi ngọn lửa về hướng cái bát và làm đống thảo dược trong đó bùng cháy.
Một ngọn lửa màu tím bùng lên cao dần.
Mimi liếc nhìn mình trong gương và ngạc nhiên nhận ra căn phòng, mới vài phút trước còn tràn ngập ánh nắng chiều, giờ đã chuyển sang màu đen mờ, chỉ còn le lói chút ánh sáng tỏa ra từ ngọn lửa trong cái bát.
Hai tay Mimi khẽ run khi cô mở chiếc phong bì nhỏ làm bằng giấy không thấm, bên trong đựng sợi tóc của Schuyler Van Alen. Cô lôi sợi tóc ra và giữ nó trên tay.
Cuốn sách chỉ dẫn cô ném sợi tóc vào ngọn lửa, đồng thời niệm chú hạ gục đối phương. Mimi nhắm hai mắt lại và ném sợi tóc vào ngọn lửa.
- Ta, Azrael, ra lệnh cho các linh hồn... Hãy tiêu diệt kẻ thù của ta.
- Ta, Azrael, ra lệnh cho các linh hồn... Hãy tiêu diệt kẻ thù của ta.
- Ta, Azrael, ra lệnh cho các linh hồn... Hãy tiêu diệt kẻ thù của ta.
- MIMI! - Cánh cửa phòng bật mở. Cô cố gắng thủ tiêu dấu vết của ngôi sao
năm cánh bằng bàn chân mình nhưng vô vọng.
- Con chỉ tò mò thôi mà. - Cô giải thích. - Ủy Ban chẳng bao giờ cho tụi con làm cái gì...
Charles tiến về phía con gái và chọc một ngón tay vào đống tro còn âm ỉ.
- Ta hiểu. Chúng ta sinh ra từ ma thuật của bóng đêm, chúng ta là những kẻ bị đày đọa sống kiếp bất tử trên trái đất. Nhưng những bùa chú này thực sự rất mạnh đấy. Nếu con không biết cách khống chế chúng, chúng có thể quay ra khống chế lại con. Đó là lý do tại sao người ta cấm các ma cà rồng trẻ làm những chuyện như vậy cho tới khi thực sự sẵn sàng.
Charles cầm cuốn sách đặt trên bàn.
- Con lấy cái này ở đâu vậy? Ta biết là từ Kho Lưu Trữ. Nhưng nó vốn được cất trong ngăn có khóa cơ mà. Đây là một cuốn sách nguy hiểm đối với những ai chưa đủ tuổi thực hành.
Ông kẹp cuốn sách dưới cánh tay.
- Con yêu, tại sao con không tìm thứ gì khác để giết thời gian?
Khi ba cô đã rời đi, Mimi cầm chiếc điện thoại kiểu công chúa màu trắng và nhấn số quen thuộc.
- Kingsley. - Mimi cất tiếng. - Em có thể nói chuyện với anh trong ít phút được không?
- Chắc chắn rồi, em yêu, có chuyện gì vậy?
- Anh có thực sự rành về mấy thứ anh từng nói không? Về cách gọi một Máu Bạc từ Bóng tối ra ấy?
- Ờ, có.
- Anh nghĩ nó thực sự có tác dụng không?
Chương 34
- Trông em có vẻ gì đó khang khác. - Kingsley nói vào một chiều khi họ được cho là đang làm bài tập về nhà trong phòng Bliss. Phải dùng từ như vậy bởi vì đó là những gì Bliss đã nghĩ là sẽ xảy ra, nhưng rồi Kingsley lúc nào cũng đề xuất những ý tưởng khác. BobiAnne luôn nằng nặc đòi Bliss để cửa phòng mở mỗi khi cô mời một chàng trai về nhà, và đó đã trở thành một nguyên tắc của mẹ kế cô. Nhưng hôm nay BobiAnne không có ở nhà. Mỗi tuần bà lại đi spa vào ngày này, vì vậy bà sẽ vắng nhà trong vài tiếng liền. Jordan thì đang ở buổi diễn thử ba-lê, việc này cũng phải kéo dài tới tận khuya. Vậy là Bliss chỉ có một mình, không tính đám người giúp việc ở tầng một, mãi tận khu dành riêng cho họ.
- Em mới cắt tóc. - Bliss nói trong lúc nhìn vào bài luận tiếng Đức của cô. Cô biết đó không phải thứ Kingsley đang ám chỉ tới. Kể từ khi cô nhận được hai bó hồng nhung vào ngày Valentine, Kingsley cứ trêu cô mãi và nhằng nhẵng đòi tìm ra bằng được nhân dạng của cái người được gọi là “chàng trai bí ẩn” của Bliss.
- Không, không phải cái đó. - Kingsley mỉm cười. Anh duỗi người trên giường ngủ của cô như một con mèo lười, mái tóc đen dài đến nỗi cuốn cả vào cổ áo sơ mi của anh. Vở ghi chép và kẹp giấy vứt bừa bãi xung quanh anh, trong đó có cả quyển sách bọc da sẫm màu mà anh luôn đọc. Nhưng suốt cả giờ đồng hồ qua, anh chẳng hề làm bất cứ bài tập nào, mà thay vào đó, anh lại quay ra trêu chọc cô suốt cả buổi tối.
- Em không hiểu anh đang nói về chuyện gì. - Bliss trả lời, tiếp tục tỏ vẻ ngoan cố.
- Anh nghĩ là em có đấy. Em đã thu nạp một thần linh loài người trong kì nghỉ nho nhỏ hay buổi chụp hình gì đó như em vẫn gọi, sao cũng được. Iem đã uống máo yên ta. (Em đã uống máu anh ta) - Kingsley nói, nhại theo âm điệu vùng Transylvania[64]. - Chậc, bất cứ kẻ nào dám tự nhận mình là một dân quê tỉnh lẻ
đến từ Tây Âu cũng thực sự đáng khen đấy.
[64] Transylvania: thuộc Đông Âu, nay là miền Trung và Tây Bắc Rumani.
- Nếu em đã làm vậy thì sao nào? - Bliss hỏi lại.
- Ồ, thì tốt chứ sao. Vậy là giờ chúng ta đã tiến thêm được một chút rồi đây. Thế em có thích chuyện đó không?
- Anh không ghen à? - Bliss lại hỏi.
- Ghen á? Tại sao anh lại phải ghen? - Kingsley trông có vẻ bị sốc thực sự. -
Anh nghĩ là em chưa hiểu hết rồi, nếu anh ghen thì chẳng khác nào đi ghen với tên thợ làm tóc của em. Suy cho cùng thì thần linh quen thuộc cũng chỉ là một loại dịch vụ thôi. Chúng ta không gắn bó về mặt tình cảm đối với họ.
- Chúng ta?
- Em hiểu anh muốn nói gì mà.
Kingsley tiến lại phía Bliss và bắt đầu xoa xoa lưng cô.
- Thôi nào, thư giãn đi em. Em vẫn gặp mấy cơn ác mộng đấy à? Vẫn còn bị ngất sao?
Bliss gật đầu.
- Em đã thử làm theo những gì anh nói chưa? - Kingsley hỏi.
Bliss lắc đầu. Cô quá khiếp sợ nên không dám làm những gì anh chỉ dẫn.
- Ừm, em nên thử, nó có tác dụng đấy. Ít nhất là đối với anh. - Những ngón tay của Kingsley xoa bóp cơ bắp đau nhức của cô một cách thành thục, và Bliss ngay lập tức đờ ra trước sự đụng chạm của anh. Cứ như thể cô bị thôi miên vậy. Đôi mắt đỏ au với con ngươi màu bạc, và một giọng thì thầm vang lên như tiếng rít gió.
Sớm thôi.
Sớm thôi.
Sớm thôi.
Con quái thú lại xuất hiện rồi, nó đang đuổi theo cô xuyên qua những hành lang ngang dọc như một mê cung. Cô cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ người nó, và hơi thở hôi hám đang phả trên má cô. Cô bị dồn vào một góc, và rồi cô không tài nào tỉnh dậy được. Cô nhìn vào mắt nó. Làm đi, làm đi, cô thầm nghĩ. Hãy làm theo những gì Kingsley nói.
Hãy trò chuyện với nó.
“Mày muốn gì?” - Bliss hỏi.
“Ta chỉ muốn tán gẫu thôi mà.” - Đôi mắt đỏ au nháy lại với cô.
Lúc tỉnh dậy, Bliss nhận ra cô đã tự cào cấu mình trong cơn sợ hãi. Trên hai cánh tay cô đầy những vết thâm tím xấu xí. Nhưng Kingsley đã đúng. Nó đã phát huy tác dụng. Con thú đã biến mất.
Schiz*o*phre*ni*a (n.): Gốc từ Hy Lạp, có nghĩa là “loạn trí”. Mô tả hiện tượng rốỉ loạn tâm thần với biểu hiện suy giảm nhận thức đốỉ với hiện thực. Những người mắc chứng loạn trí sẽ nghe thấy những tiếng nói không có thực và thường xuyên nhìn thấy ảo giác, ngôn từ lộn xộn (thiếu mạch lạc), cử chỉ vô tổ chức (thường xuyên gào khóc). Các dấu hiệu tiếp theo của chứng rối loạn phải xảy ra trong thời gian hơn sáu tháng thì bệnh nhân mới có thể được chẩn trị chính xác.
- Trích từ điển “Các bệnh về rối loại tâm thần ”, Viện Chuyên gia về Tâm thần
học Mỹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...