Gia Tộc Ma Cà Rồng (Tập 2: Vũ Hội Hóa Trang)

Chương 25
- Trên cánh cửa thứ nhất, đi quá Đền Dendur[53] một chút, ở ngay giữa những quan tài đá nằm trong khu di chỉ của người Ai Cập cổ có một chiếc vòng cổ hình rắn, nạm vàng và đá quý màu thiên thanh, từng thuộc về Hatshepsut[54]. Ta muốn cháu mang nó về cho ta. -Lawrence nói, đoạn lôi ra chiếc đồng hồ bấm giờ.
[53] Đền Dendur: đền thờ cổ của người Nubia, được Petronius - nhà cầm quyền La Mã ở Ai Cập xây dựng. Hiện nay tàn tích của ngôi đền được di dời và trưng bày tại bảo tàng nghệ thuật Metropolitan (New York).
[54] Hatshepsut (1508 BC - 1458 BC): vị Pha-ra-ông thứ năm của vương triều thứ Mười tám Ai Cập cổ đại. Tên của bà có nghĩa là “Người lỗi lạc nhất trong số những phụ nữ quý tộc”.
Schuyler và ông ngoại đang đứng trong thư phòng của ông, một trong rất nhiều căn phòng mà sau khi Lawrence trở về mới được mở ra. Ông ngoại cô đã thuê một vài nhà thầu xây dựng và kiến trúc sư đến để khôi phục lại dáng vẻ huy hoàng một thời của tòa biệt thự dòng họ Van Alen, khiến những âm thanh xây dựng - khoan, nện, nghiền, ở phía ngoài mặt tiền ngôi nhà dần trở thành thứ tạp âm hỗn loạn thường ngày. Dù vậy, bên trong thư phòng của Lawrence được cách âm và yên tĩnh như một lăng mộ. Hôm nay đã sang ngày thứ ba của chương trình huấn luyện. Một tuần trước, Lawrence đã tỏ ra thực sự thất kinh khi phát hiện ra rằng Ủy Ban hầu như chẳng làm gì để dạy cho đám ma cà rồng trẻ cách kiểm soát và sử dụng năng lực của mình. Schuyler nói với ông rằng việc họ thường làm nhiều nhất trong mỗi lần họp mặt là đọc một đống sách, nếu không thì ngồi một chỗ mà trầm mặc.
- Không có ai dạy các cháu kỹ năng Velox à? - Ông hỏi cô, nhướng một bên mày lên trong sự sửng sốt tột cùng.
- Cái gì cơ ạ? - Schuyler lắc đầu.
- Bốn nguyên tắc “chụp bắt” thì sao?
- Chưa ạ. - Schuyler lắc đầu.
- Vậy nghĩa là không ai trong các cháu có chút ý niệm nào về việc làm sao có thể đương đầu với một cuộc tấn công từ Máu Bạc. - Lawrence gắt gỏng nói.
- Vâng, không ạ.
Lawrence tỏ ra cực kỳ bức xúc, trong khi đó, cứ mỗi tíc tắc trôi qua, đơn xin nhận nuôi Schuyler của Charles Force lại “lách” như vũ bão, qua tay hết vị này sang vị khác trong văn phòng công tố chuyên trách các vụ việc gia đình - Ai mà biết hai ông cháu còn được sống cùng nhau trong bao nhiêu lâu nữa chứ? Vậy là những bài học về ma cà rồng chính thức bắt đầu.
- Nếu cháu muốn biết cách đánh bại Máu Bạc, và tìm ra ai hoặc cái gì chịu trách nhiệm cho sự trở lại của chúng thì trước tiên cháu sẽ phải học cách sử dụng kiến thức và các năng lực Máu Xanh của chính mình đã.
Ông ngoại cô đã quyết định sẽ bắt đầu với kỹ năng Velox, hay còn gọi là bài kiểm tra tốc độ.
- Chỉ nhanh thôi thì chưa đủ. - Lawrence giảng giải - Cháu phải cực kỳ nhanh đến mức mà không ai có thể nhìn thấy cháu. Nhanh đến mức chuông báo động cũng không kịp reo. Nhanh đến mức mọi người coi cháu như vô hình. Hầu hết mọi Máu Đỏ đều cho kỹ năng này là thuật “vô hình”. Nhưng hoàn toàn không phải thế. Trong thực tế không có cái gọi là vô hình. Chúng ta chỉ là di chuyển quá nhanh tới mức độ mắt người thường không nhìn thấy được mà thôi. Một khi cháu thành thục kỹ năng Velox này, cháu sẽ có thể tới bất cứ đâu mà cháu muốn chỉ trong nháy mắt. Bọn Máu Bạc rất nhanh, đó là một trong những khả năng tuyệt vời nhất của chúng. Chính vì vậy, muốn sống sót thì cháu phải nhanh hơn cả bọn chúng.
Ông chỉ dẫn cô cách tìm ra chiếc vòng cổ đang nằm trong Bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan.
Vòng cổ hình rắn. Làm bằng vàng và đá xanh. Tầng một. Khu di chỉ của người Ai Cập. Giữa những quan tài đá.
- Đi đi. - Lawrence nói, giơ ra chiếc đồng hồ bấm giờ. Schuyler biến mất.
Trước khi kim đồng hồ kịp chuyển sang giây thứ hai, Schuyler đã xuất hiện trở lại.
- Tốt hơn rồi đấy. - Ông nói. Vài ngày trước đó, cô đã mất tới hai phút mới hoàn thành nhiệm vụ này.
Schuyler giơ chiếc vòng ra. Cô đã bẻ khóa lồng bảo vệ nhanh tới nỗi chuông báo động không có đủ thời gian để ghi nhận sự đột nhập.
Lawrence cho phép một nụ cười hơi mỉm trên môi ông.

- Giờ thì mang nó trả lại.
Ngày tiếp theo, Schuyler mệt lử vì sức lực mà bài học ngày hôm qua đòi hỏi, tuy nhiên cô vẫn cố gắng che giấu điều này. Giờ không phải lúc thể hiện sự yếu đuối, cô muốn tiến bộ thật mau mà không khiến Lawrence lo lắng rằng điều đó có thể khiến cô phải trả giá những gì. Cô háo hức được học về nguyên lý nhận thức, hay còn gọi là “tầm nhìn thông minh.”
- Khả năng nhận thức của ma cà rồng là một đặc điểm khác nữa được con người thêu dệt nên thành những mẩu chuyện thần thoại và hiểu lầm vô căn cứ. - Lawrence giảng giải.
- Con người cho rằng chúng ta có nguồn kiến thức vô tận, trong khi sự thực là chúng ta chỉ có trí nhớ hoàn hảo như sao chép mà thôi. Nếu cháu thuần thục kỹ năng này, thì giống như ta, cháu sẽ có khả năng trích dẫn nguyên văn từng chữ một từ mọi cuốn sách mà cháu từng đọc trong suốt cả cuộc đời mình.
- Nhân loại đã đánh mất kho tàng thư viện Alexandria từ bao nhiêu thế kỷ nay, nhưng may mắn sao ngay từ thời đó ta đã là một con mọt sách rồi... - Lawrence nói đồng thời chỉ tay lên đầu. - cho nên tất cả giờ đều đã nằm trong đây rồi.
- Tại sao chúng ta phải biết những thứ này ạ? Nó thì giúp ích gì được trong việc đánh bại bọn Máu Bạc ạ? - Schuyler hỏi.
- Máu Bạc không coi trọng chuyện học hành, và những kẻ không chịu học lịch sử thì sẽ phải lặp lại lịch sử thôi. Sẽ là khôn ngoan và cần thiết nếu chúng ta lần tìm dấu vết, đầu mối dẫn tới hành tung của bọn chúng bằng cách am hiểu sâu sắc về lịch sử thế giới. Có thể khi đó một trong số chúng ta sẽ khám phá thành công bí mật về việc làm sao Máu Bạc vẫn tiếp tục tồn tại.
Rồi ông chỉ tay về phía bộ bách khoa thư Britannica gồm ba mươi tập.
- Hãy “chụp” lại từng trang sách bằng trí nhớ của cháu. Phân loại nó trong bộ nhớ. Với tốc độ của cháu hiện nay, việc này có lẽ chỉ mất khoảng năm phút. Nhưng ta cho cháu hẳn một giờ. - Lawrence rời thư phòng và đóng cánh cửa lại phía sau ông.
Hết một tiếng, Lawrence quay lại và thấy Schuyler đang nằm gà gật trên ghế sô- pha.
- Xong rồi cơ à?
- Từ năm nhăm phút trước cơ ạ. - Schuyler nhe răng cười.
- Tốt. Hãy cho ta biết định nghĩa về nghi thức hồi sinh của người Ai Cập.
Schuyler nhắm hai mắt lại và nói bằng giọng từ từ, đều đặn, như thể cô đang đọc nó ra từ một cuốn sách vậy.
- Nghi thức này được tiến hành hầu chuẩn bị cho người chết có thể bước tiếp sang cuộc sống của họ sau cái chết, cuộc sống đó thế nào là tùy vào địa vị của người chết lúc còn sống, địa vị của chính xác ướp lúc đó hay thứ bậc cao thấp của vị thần trấn giữ trong ngôi đền của người chết. Một yếu tố quan trọng của buổi lễ là nghi thức cạy miệng, cốt sao xác ướp có thể thở và ăn được. Nghi thức này vốn là một nghi thức tượng trưng cho cái chết và là một quan niệm truyền đời trong thần thoại về Thần Chết của người Ai Cập. Trong thần thoại này, những kẻ bị chặt mất tay chân...
- Xuất sắc. - Lawrence khen ngợi. - Đối với tuổi của cháu mà nói thì đúng là xuất sắc. Quả thực rất xuất sắc. Ta rất ấn tượng đấy. Ta vốn nghĩ với dòng máu lai thì sức mạnh ma cà rồng trong cháu có thể sẽ bị “loãng” nhưng sự thực là nó thậm chí còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
- Ông ơi? - Schuyler do dự hỏi trong lúc cô giúp ông đem những quyển bách khoa thư trở lại vị trí của chúng trên giá sách.
- Gì vậy?
- Nếu ma cà rồng có thể làm được những chuyện như thế này thì tại sao chúng ta còn phải đi học làm gì? Ý cháu là, liệu việc đó có thực sự cần thiết không ạ?
- Tất nhiên rồi. - Lawrence đáp lại. - Những gì chúng ta làm ngày hôm nay chỉ là khơi gợi lại ký ức thôi. Trường học dạy những kỹ năng hoàn toàn khác, đó là kỹ năng xã hội hóa, là tranh luận và học cách hòa nhập với loài người. Một người không được phép tách mình ra khỏi tập thể. Các Máu Xanh cần phải hiểu vị trí của mình trong thế giới này trước khi cố gắng thay đổi nó. Cháu có thể thuộc lòng toàn bộ bách khoa thư thật đấy, nhưng một trí não như vậy mà lại không có trái tim, không có tư duy suy lý thì... chẳng còn gì vô nghĩa hơn được nữa.
Schuyler bắt đầu mong ngóng những bài kiểm tra mỗi chiều. Nhưng cuối tuần Lawrence mới chịu giới thiệu cho cô bài tập khó nhất.
- Cháu đã nghe về kỹ năng “chụp bắt” rồi. - Lawrence nói. - Đó là khả năng điều khiển tâm trí con người.

- Rồi ạ. - Schuyler đáp. - Bà Priscilla DuPont nói đó là một trong những nghệ thuật nguy hiểm nhất. Và tốt nhất là không nên thử nó chừng nào tụi cháu chưa đủ tuổi.
- Nực cười. Cháu cần phải học nó ngay lúc này, để bảo vệ mình khỏi sự rù quyến của chính nó. Bởi vì nghệ thuật “chụp bắt” cũng có ảnh hưởng đối với cả Máu Xanh nữa. Nó là một kỹ năng hiểm ác của bọn Máu Bạc.
Schuyler rùng mình.
- Vì lẽ đó cháu phải học cách khống chế nó, và tự bảo vệ mình khỏi ảnh hưởng của bùa chú. Chúng ta sẽ thử nguyên tắc đầu tiên trước khi ta có thể chuẩn bị cho cháu học nguyên tắc thứ hai. - Lawrence quyết định. - Có bốn nguyên tắc “chụp bắt” cả thảy. Nguyên tắc số một chỉ đơn thuần là khả năng ngoại cảm mà thôi. Đơn giản đó là khả năng đọc suy nghĩ của người khác. Để làm được việc này, ta phải tập trung vào năng lượng của những người xung quanh, và cố hết sức để hiểu được nguồn gốc của dòng năng lượng đó. Tâm trí con người cũng giống như một câu đố vậy, cháu phải giải đáp nó thì mới có thể đọc được những bí mật ẩn sâu trong đó.
- Anderson, hãy tới đây nào.
- Vâng - Một người đàn ông tóc bạc bước vào phòng.
- Anderson đã được huấn luyện để có thể chống lại được thuật “chụp bắt”. Ông ấy cần phải như vậy nếu muốn trở thành một Conduit giỏi. Một ma cà rồng không thể để cho trợ lý của mình bị hủy hoại được.
Trong ba tiếng đồng hồ sau đó, Schuyler ngồi ở một đầu của cái bàn còn Anderson ngồi ở đầu kia. Lawrence giơ ra một quân bài cho Anderson xem, và Schuyler phải đoán xem đó là quân bài nào.
Ông ấy đang nghĩ gì nhỉ? Schuyler tập trung hầu nắm bắt những tín hiệu từ Anderson, nhưng tất cả những gì cô nhận được luôn chỉ là một đám sương mù xám dày đặc.
- Quân Q cơ? - Schuyler hỏi. Lawrencechìa ra cho cô quân Át bích.
- Quân 10 tép?
Là quân 3 rô.
Và cứ liên tục như thế. Đám sương mù vẫn không chịu dịch chuyển. Schuyler thực sự thất vọng. Sau thành công với kỹ năng Velox và khả năng nhận thức, cô đã tin chắc rằng việc thành thục thuật chụp bắt này cũng sẽ dễ như trở bàn tay. Cuối cùng, Anderson cũng được cho lui, chỉ còn lại Schuyler với ông ngoại cô.
- Đây là một kỹ năng khó. - Lawrence an ủi, xáo lại các quân bài và nhét nó trở lại vào bao.
Schuyler gật đầu.
- Nhưng nghe nó có vẻ khá dễ dàng mà. - Cô nói, đoạn nhắc lại cách cô đã đọc suy nghĩ của Oliver mà chẳng có chút khó khăn gì.
- Vậy là cậu ta không được phòng bị gì rồi. Hãy nhắc ta, chúng ta sẽ phải huấn luyện cả cậu ta nữa nếu cậu ta muốn trở thành một Conduit được việc.
Schuyler gật đầu đồng tình. Nỗ lực luyện thành thục thuật chụp bắt đã khiến cô tiêu hao nhiều năng lượng, rồi bỗng nhiên cô cảm thấy chóng mặt và mệt lả.
- Cháu vẫn ổn đấy chứ? - Lawrence hỏi, giọng lo lắng.
Schuyler xua xua tay. Cô chưa từng thú nhận với ông ngoại mình nhưng thi thoảng, sau mỗi lần hoàn thành bài kiểm tra mà ông giao cho cô, cô lại trở nên yếu ớt tới mức cô thậm chí không đứng vững nổi.

Chương 26
Cuộc gặp gỡ giữa hai người tại Kho Lưu Trữ hoàn toàn là ngẫu nhiên. Schuyler tới đó để đọc được càng nhiều sách càng tốt theo chỉ dẫn của Lawrence, và cô tỏ ra ngạc nhiên một cách dễ chịu khi phát hiện ra Jack cũng đang ngồi tại một trong những chiếc bàn đọc ở đó.
- Ồ, chào. - Jack nhe răng cười với Schuyler trong khi một tay lùa vào mái tóc và ra hiệu cho cô tới ngồi ở chiếc ghế đối diện cậu. - Cậu mang theo sách gì vậy? The Trial (Cuộc phán xét) à? - Jack hỏi, rồi chìa ra cho cô xem cuốn của cậu.
Schuyler gật đầu. Họ đã được giao về nhà đọc bộ sách của Kafka[55] trong lớp tiếng Anh nâng cao. Đây mới chỉ là một cuốn trong chồng sách của cô.
[55] Kafka: (1883 - 1924): một trong những tiểu thuyết gia có ảnh hưởng nhất hồi đầu thế kỷ 20. Ông sinh ra tại Praha, Bohemia thuộc đế quốc Áo - Hung (nay thuộc Cộng hòa Séc). Cuốn The Trial là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Kafka. Truyện kể về một người đàn ông bị bắt và hành quyết bởi một chính quyền thờ ơ và vô cảm, tuy nhiên bản chất tội ác của nhân vật chính chưa bao giờ được tiết lộ cho chính anh ta cũng như người đọc cùng biết.
- Một câu chuyện tình ngu ngốc, cậu có nghĩ vậy không? - Jack hỏi trong lúc lật giở qua những trang sách đã ngả vàng của cậu mà Schuyler nhận ra rằng bản thân cuốn sách cũng đã cũ sờn và bị gấp góc nhiều chỗ.
- Chuyện tình á? - Cô nhăn mặt. - Không phải cuốn sách nói về tính chuyên chế của luật pháp sao? Hay là về bản chất điên rồ và vô lý của bộ máy quan lại chứ? Chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được rốt cuộc thì anh ta đã phạm tội gì.
- Tớ lại không nghĩ vậy đâu. Hơn nữa, vì Kafka chưa từng muốn cuốn sách được xuất bản nên ai có thể nói chính xác nó thực sự viết về chuyện gì chứ? - Jack hỏi lại bằng giọng điệu pha chút giễu cợt. - Tớ đã đọc được ở đâu đó rằng câu chuyện này thực chất viết về mối tình và cuộc đính ước thất bại của Kafka với nàng Felice Bauer. Điều này có nghĩa là cuốn sách hoàn toàn không phải viết về luật pháp, mà là về một người đàn ông đang tuyệt vọng bởi tình yêu.
- Ôi, Jack. - Schuyler thở dài. Cô không chắc liệu có phải cậu đang cố tình trêu chọc cô hay không, nhưng cô thích cuộc tranh luận vui vẻ này giữa họ. Cho tới lúc đó vẫn chưa có gì rõ ràng về chuyện liệu lúc nào đó cả hai có thể làm lại tình bạn thân thiết, hay bất cứ cái gì đã từng bắt đầu và cũng đã kết thúc chóng vánh giữa hai người từ học kỳ trước không. Nhưng dường như Jack không quá lảng tránh ý muốn làm lại từ đầu. Tuy nhiên, điều đó cũng có thể chẳng có ý nghĩa gì cả. Jack vẫn cứ là anh trai của Mimi Force.
- Có lẽ cuốn của tớ có cái mà cuốn của cậu không có. - Jack nói, đẩy bản in của cậu về phía cô. - Đây, đưa tớ cuốn của cậu nào. - Cậu nói.
- Dù gì thì cuốn của cậu cũng có bìa đẹp hơn.
Schuyler cầm cuốn sách của Jack lên, hít vào phổi thứ mùi ẩm mốc của nó. Cô tìm thấy trang mà cô đang đọc dở và bắt đầu đọc.
Một nơi cũ kỹ và buồn tẻ, Mimi thầm nghĩ khi theo chân Kingsley bước xuống cầu thang dẫn tới Kho Lưu Trữ Lịch Sử, nơi vừa là tổng hành dinh của Ủy Ban vừa là thư viện chính của gia tộc Máu Xanh, nằm ngay bên dưới Block 122, hộp đêm siêu đặc biệt chỉ dành riêng cho Máu Xanh và khách mời của họ.
Kingsley đã trở thành một người bạn thân thiết, một người có thể chia sẻ với Mimi tính độc ác và quỷ quyệt. Vụ việc cậu bé trên ban công là khởi đầu cho tình bằng hữu giữa hai người. Kingsley đại diện cho tất cả những gì mà Mimi ngưỡng mộ ở một ma cà rồng - đó là khao khát sử dụng sức mạnh. Cô ngầm đồng tình với Kingsley rằng Ủy Ban đã quá cảnh giác, và những luật lệ nghiêm khắc của bọn họ lúc nào cũng làm cô bực mình. Tại sao không sử dụng sức mạnh để thống trị loài người? Có gì hay ho khi nắm giữ khả năng đọc tâm trí con người mà lại không thể sử dụng nó để đạt được ích lợi nào đó về vật chất hoặc tinh thần? Tại sao không được phép có nhiều hơn một thần linh quen thuộc trong cùng một thời điểm? Tại sao không biểu dương địa vị quyền lực của mình thay vì cứ phải cố hòa nhập vào cái thế giới của bọn người trần mắt thịt này?
Kingsley đã đề nghị cô cùng đi tới Kho Lưu Trữ để anh có thể chỉ cho cô một thứ cực kỳ hấp dẫn và rồi anh biến mất sau những kệ sách để tìm nó.
Cô nhìn quanh căn phòng cổ được chia thành nhiều vách ngăn. Có một vài kẻ phàm trần đáng thương, những Conduit từng gắn bó với các gia đình ma cà rồng nay đã bị cho về vườn, đang làm việc hăng say trong khu vực riêng của mình. Mimi ngồi xuống chỗ một trong những bàn đọc lớn nằm ở giữa căn phòng, nhịp nhịp tay ra chiều mất kiên nhẫn. Rồi bỗng nhiên âm thanh khe khẽ của một cuộc trò chuyện bay tới tai cô từ phía sau hàng giá sách.
- Chẳng có điều gì nói về tình yêu trong này cả, Jack à. - Một cô gái lên tiếng. - Có lẽ chính cậu mới là kẻ vô lý đấy.
- Cậu chắc chứ? Cậu tìm lại đi, có lẽ cậu đọc chưa kỹ đấy thôi. - Chàng trai phản bác lại.
Mimi nghiến chặt hai hàm răng với nhau. Lại là con chuột nhắt nhà Van Alen đang nói chuyện với anh trai cô. Cô đứng dậy và hắng giọng, dòm đôi mắt qua những giá sách thấp về phía hai kẻ kia.
Ngay lập tức, Jack và Schuyler xê dịch ra xa khỏi nhau.
- Tớ, ơ, gặp lại cậu sau vậy nhé. – Schuyler nói, đoạn cầm những cuốn sách của mình và bước sang một chiếc bàn khác, không nhận ra rằng cô vẫn đang cầm cuốn sách của Jack.
- Ồ, chào. - Jack nói, quay người trên ghế về phía em gái và mỉm cười với cô. - Anh không biết là em cũng biết đường tới chỗ này cơ đấy.
- Đừng đánh giá thấp em thế chứ, Benjamin Force. Nói cho anh hay, em là một con mọt sách chính hiệu đấy. - Mimi khịt mũi.
Jack nhe răng cười.
“Nói dối.” - Cậu ngầm “nhắn” tới cô.

“Anh mới là kẻ nói dối.” - Cô “nhắn” lại.
Cậu làm một cử chỉ cầu hòa. “Tha lỗi cho anh nhé.”
“Luôn luôn vậy mà.” Mặt Mimi dịu lại dần.
“Anh về trước đây. Hẹn gặp em ở nhà nhé.”
“Bye.”
Mimi nhìn Jack rời đi, nhưng ngay cả khi những suy nghĩ dịu dàng của cậu đang còn in dấu trong tâm trí cô, Mimi vẫn không ngừng cảm nhận được nỗi khó chịu đang trào dâng. Tại sao Schuyler vẫn còn ảnh hưởng tới anh? Có điều gì ở con bé đó khiến anh trai cô mất thăng bằng, cô có thể cảm nhận được điều đó. Cô có thể đánh hơi thấy khao khát của anh muốn giữ lời thề giữa họ, nhưng nó cứ như thể là anh đang tự thuyết phục bản thân mình yêu cô nghịch lại ý muốn của chính anh. Tại sao chứ? Trước đây chưa từng có chuyện như thế này. Trong mỗi chu kỳ, hai người lại tái cam kết lời thề ràng buộc với nhau vĩnh viễn mà không hề có chút bối rối nào xen vào.
Trong một thoáng, sự tự tin quá mức thành tự mãn đã rời bỏ khuôn mặt Mimi, khiến cô trông giống như một cô gái bé nhỏ sợ hãi bị lạc đường. Nếu anh ấy thực sự bỏ mình thì sao? Nếu anh ấy không lập lại lời thề khi thời gian tới thì sao? Chuyện gì sẽ xảy ra với hai chúng ta?
Mimi rùng mình khi nghĩ về Allegra Van Alen, nằm đó trong chiếc giường bệnh viện, coi như đã chết đối với cả thế giới này.
Cô không thể để điều đó xảy ra, dù là với bất kỳ ai trong hai người bọn họ.
- Em trông như thể vừa nhìn thấy ma vậy. - Kingsley nói, đặt một cuốn sách dày trước mặt Mimi.
Mimi nở nụ cười dịu dàng nhất của cô với anh.
- Em ước gì như vậy. - Cô nhìn xuống cuốn sách bọc da. - Cái gì đây?
- Đấy là thứ mà chúng ta đáng ra không được xem đâu. Nó là một cuốn sách tham khảo cổ có ghi chép những câu thần chú bị cấm. Em chắc đã nghe về Croatan, chính xác hơn là về Máu Bạc rồi đúng không? - Kingsley hỏi.
- Vâng. - Mimi lo lắng đáp lại. - Nhưng chúng được cho là không tồn tại mà.
- Phải. - Kingsley chế giễu. - Chỉ vì chúng không còn tỏ ra biết nghe lời nữa.
- Ý anh là sao?
- Máu Bạc đã từng là nô lệ của Máu Xanh. Khi chúng ta bị đày ra khỏi Thiên Đàng và bắt đầu kiếp sống bất tử trên Trái đất này, trong một thời gian dài, hầu hết những ai theo Lucifer đều bị Michael và Gabrielle thu phục. Chúng ta khống chế chúng, nhưng rồi chúng nổi dậy chống lại chúng ta và ngừng tuân lệnh chúng ta. Chúng quay ra săn đuổi chúng ta, và rồi chúng ta lại săn lại chúng, cuộc chiến cứ thế tiếp diễn điên cuồng trong suốt nhiều thế kỷ. Giờ thì chúng được coi là đã biến mất. Tuy nhiên, vẫn có một cách khiến chúng trở lại.
- Ý anh là sao? - Mimi hỏi lại, cho rằngKingsley có phần hơi quá bất cẩn khi nhắc tới những chuyện như thế này. Suy cho cùng thì Máu Bạc đâu phải một trò đùa. Hầu hết các Máu Xanh đều không dám nói về chúng.
- Gọi một Máu Bạc ra từ Bóng tối. Em biết đấy. Bắt nó làm bất cứ cái gì mà em muốn. - Kingsley nói.
- Em không biết liệu em có thích chuyện này không nữa. - Mimi rùng mình nói.
- Nó quá đáng sợ đối với em.
- Thôi nào, anh nghĩ sẽ rất vui đấy chứ. - Kingsley nói. Anh sử dụng từ “vui” để miêu tả một hành động tàn ác. Rõ ràng là đối với anh, một câu thần chú hắc ám nguy hiểm cũng chỉ ngang tầm với việc lái một chiếc Ferrari ở tốc độ hai trăm năm mươi dặm một giờ mà thôi. Tuy đó có thể không hẳn là một ý tưởng tuyệt vời nhưng đối với một số người, cứ phải làm thì mới biết được.
- Thôi. - Mimi lắc đầu. Nhưng rồi kể cả cô không cảm thấy hứng thú với việc này chăng nữa, vẫn có một thứ khác mà cô tìm thấy trong cuốn sách có vẻ sẽ hữu dụng đối với cô.
Materia acerbus. Thần chú hắc ám.
Mimi liền lật tới trang đầu tiên và bắt đầu đọc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui