Già Thiên

Một lão già ở nơi này tán thưởng:

- Đúng vậy! Dụ dỗ Tiên Vũ Tề tộc, bọn họ là một nửa chủ nhân viên tiểu tinh này, nếu xuất thủ tất nhiên sẽ long trời lở đất.

- Phải bố trí thật tốt, khiến cả Tề tộc cũng không thể đứng ngoài được, phải

tham dự vào!

Tào Lâm nói xong, trong mắt hiện ra vẻ tươi cười, bộ mặt dữ tợn, hoàn toàn khác xa với sự xinh đẹp thường ngày.

- Báo! Vừa mới thu được tin tức, tên khổ tu sĩ kia công phá một tòa thần đảo của Tề gia, đại khai sát giới, giết sạch đám người Tề Vân!

Một người trung niên tiến vào phòng kêu lớn.

- Cái gì?!

Mấy lão già này đều đứng phắt dậy.

- Hắn... chẳng lẽ thật sự được Thần coi trọng, đã gia nhập vào đó rồi hay sao?!

Trong lòng bọn họ ngờ vực.

- Hắc hắc...

Tào Lâm phát ra âm thanh cười lạnh nói:

- Đây là thật đúng lúc! Cứ như vậy, chúng ta chỉ cần thêm thắt một chút, Tiên Vũ Tề tộc tất nhiên sẽ xuống nước, cùng tiến thổi với chúng ta!

- Không sai! Ha ha ha...

Mấy lão già nơi này cũng cười lớn. Đây quả là cơ hội hiếm có, Tề gia khẳng định sẽ rất tức giận, chỉ cần bọn họ thêm thắt chút là có thể đạt được mục đích.

- Còn thất thần làm gì nữa?! Liên hệ ngay với Tề tộc, gửi lời chia buồn chân thành nhất của chúng ta! Àh. chớ quên nói cho bọn họ biết chúng ta sẽ thay bọn họ báo thù!

Tào Lâm oán độc cười nói.

- Chúng ta chính mình cũng phải cẩn thận! Hắn dám đánh lén Tề gia, có thể nói vô cùng to gan lớn mật, khó có thể cam đoan sẽ không tới tập kích chúng ta...

Một lão già chau mày nói.

- Ta thật hy vọng hắn sẽ xuất hiện, nơi này có phù văn của Đại Thánh cổ đại, còn có pháp trận của tộc ta, mong hắn tới nghịch thiên một chuyến!

Tào Lâm liếm liếm lưỡi, lộ ra hai chiếc răng nanh trắng tinh khiến người ta sợ hãi.


Ầm ầm!

Đôt nhiên, trời rung đất chuyển, phiến dây núi nguyên thủy này chợt lay động kịch liệt, hỗn độn khí phun trào, rất nhiều phi thuyền trên các ngọn núi cũng bị rơi xuống.

- Không ổn! Địch tập!

Trong núi là một mảnh đại loạn, chiến hạm gầm rú, các loại ký hiệu Thánh nhân bắn ra bốn phía, mênh mênh mông mông.

- Đây là nơi Đại Thánh thượng cổ tọa quan, ai dám tới giương oai!? Ta sẽ khiến hắn có vào mà không có ra, hồn cốt hóa tro tàn, tốt nhất là tên khốn kia tới đây!

Ánh mắt Tào Lâm lóe ra sự hung ác.

Ầm!

Đại băng toái mảnh liệt hơn hiện ra, tất cả ký hiệu Cổ Thánh đều thức tỉnh, núi sông đảo ngược, nhật nguyệt luân động, dòng thời gian như biến thánh hỗn loạn.

- Hỏng rồi, nơi đây phải băng giải!

Mấy lão già cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Đồng thời, những người trên hai mẫu hạm khác cũng hết hồn, phù văn Đại Thánh thượng cổ bị thiêu đốt, trở thành ác mộng của bọn họ.

- Mau, rời khỏi nói này!

Mọi người đều kêu lớn.

Đại đạo thiên địa đang bị thiêu đốt, lực lượng nhật nguyệt tinh tú bị đảo lộn, muốn hủy diệt cả địa phương này, ngay cả quầng sáng phòng ngự của mẫu hạm cũng phải vỡ vụn, mắt thấy đã không ngăn cản được!

- Sao lại thế này... Ngay cả phù văn Đại Thánh thượng cổ cũng không ngăn cản được!? Là ai?!

Tào Lâm biến sắc.

Ở xa xa, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn hết thảy. Một khắc khi Nguyên Thiên Âm Dương Trận hình thành, hắn đã biết nơi này chắc chắn sẽ trở thành hung địa tuyệt thế!

Gần như trong nháy mắt, dãy núi nguyên thủy này liền nổi lên long khí cuồn cuộn, sát phạt ngập trời, lập tức có mười mấy chiến hạm bị đánh nát, giảo thành bột mịn.

- Mau, lui lại!

Mọi người kêu lớn! Đây là một căn có có phòng thủ kiên cố, chưa từng xảy ra biến cố nào, hiện tại không ngờ bị địch nhân công phá khiến ai ai cũng sợ hãi.

- Sẽ không phải là thành viên của Thần tới đây chứ?!

Nghĩ tới điều này, ai ai cũng càng thêm sợ hãi.


Ba chiếc mẫu hạm phát ra quầng sáng thật lớn, bảo vệ hạm đội của mình, muốn bay lên trời nhưng cũng vô cùng gian nan.

Phù văn Đại Thánh thượng cổ vốn thủ hộ nơi này nhưng giờ lại bị Diệp Phàm làm tan rã, nguyên thiên văn thay đổi khiến pháp trận của Đại Thánh đang thiêu đốt.

Đại Thánh thượng cổ thần thông quảng đại, thông thiên triệt địa, hô phong hoán vù, không gì không làm được.

Hiện tại, đại trận không thể khống chế được, đang tan rã, thiêu đốt, đi tới hướng hủy diệt, sức mạnh to lớn còn sót lại đã hoàn toàn bùng nổ, dù là hạm đội vũ trụ cùng không thể chịu đựng nổi.

- Ah... không!

- Những âm thanh thảm thiết không ngừng vang lên, từng chiến hạm vỡ tan, nhoáng cái lại có thêm mấy chục chiến hạm bị đánh nát, không biết có bao nhiêu cường giả đã ngã xuống.

- Lao ra ngoài! Nhanh chóng rời đi!

Mọi người kêu lớn, chiến hạm rậm rạp phóng lên cao, bỏ chạy thục mạng.

Nhưng mà pháp trận của Đại Thánh thượng cổ sao có thể tầm thường, cả bầu trời bị gắn vào, đang tan rã, băng toái, lực lượng có tính hủy diệt bao phủ khắp không gian.

Từng chiếc từng chiếc chiến hạm như lá rơi mùa thu, không ngừng rơi xuống phía dưới, kết thành từng phiến. Đây đúng là cảnh tượng như ngày tận thế.

- Không!

Tào Lâm ở trong một mẫu hạm kêu lớn, hoàn toàn điên cuồng hét lớn:

- Là ai! Đi ra đây!

- Tào gia các ngươi tận tình hưởng thụ đi!

Diệp Phàm xuất hiện, đứng sừng sững ở xa xa, không hề che dấu khí tức của mình, người không mẫu hạm có thể lập tức phát hiện ra.

- Ahhh....

Người của Tào gia như phát điên lên nhưng không thể làm sao được!

- Đồ con hoang, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu! Ta muốn nghiền xương cốt ngươi thành tro tàn!

Khuôn mặt Tào Lâm vặn vẹo gào rít, trong mắt tràn ngập oán độc, giống như một ác linh, tóc tai bù xù kêu gào.

- Lao ra ngoài, giết ra ngoài cho ta!

Ba chiếc mẫu hạm khởi động quầng sáng, cực nhanh bay lên, muốn thoát khỏi phiến tràng vực đáng sợ này.


Đại Thánh cổ đại là ai?! Từng là người vô địch thiên hạ, pháp trận của bọn họ tuy rằng sớm không còn trọn vẹn nhưng khi bị thiêu đốt cũng hóa thành tai nạn mang tính hủy diệt, khủng bố tới cùng cực.

Ba chiếc mẫu hạm đều bị hư hỏng nặng, căn bản không thể bảo hộ cho những chiến hạm xung quanh, chỉ có thể tự lo cho mình, điên cuồng giãy dụa.

Đây là một hồi đại tai nạn, trên bầu trời có rất nhiều chiến hạm tự hủy trong pháp trận, những chiến hạm liên tục nổ tung, trở thành một trường hạo kiếp.

Hình ảnh huyết nhiễm bầu trời cùng không đủ hình dung sự đáng sợ lúc này!

Không có huyết hoa, không có nước mắt, không còn kêu rên, chỉ có những chiến hạm bị hủy diệt, mỗi lần đều khiến một đám cường giả ngã xuống, mà loại hạo kiếp này trong mắt Diệp Phàm cùng chỉ như pháo hoa đang nở rộ. Hắn không có chút gợn sóng nào, lẳng lặng quan sát.

Ầm!

Rốt cục, một chiếc mẫu hạm nổ tung khiến trận đại tai nạn này càng thêm kinh thiên! Mấy nhân vật trọng yếu của Tào gia ở trong đó hình thần câu diệt, không kẻ nào có thể thoát được.

Trong lòng đất lao ra hai con chân long một trắng một đen, dài tới mấy vạn trượng, bàng bạc khiến người ta sợ hãi, long lân dày dặc, lóe ra vẻ sáng bóng kim loại, uy thế kinh người.

Đây là hai long mạch chủ trong lòng đất lao lên, hóa thành âm dương lực của Nguyên Thiên cấm trận, giết chết hết thảy ngăn cách, giống như gió thu cuốn hết lá vàng, đánh nát hết thảy chiến hạm.

Cuối cùng, chỉ còn một chiếc mẫu hạm xông lên trời lao đi, bỏ chạy thục mạng, không dừng chút nào mà rời ngay khỏi Tiên Vù Tinh, lao thẳng về phía chủ tinh Vĩnh Hằng.

Đoàn chiến hạm bị hủy diệt, phiến dăy núi này bị san thàng bình địa, nơi nơi đều là những mảnh vỡ kim loại, nơi nơi là khói lửa.

Một chiếc mẫu hạm chạy thoát, một mẫu hạm bị hủy, còn một mẫu hạm vỡ tan thành nhiều mảnh rơi xuống nơi này.

Phù văn Đại Thánh ma diệt, Nguyên Thiên cấm trận cùng biến mất, long mạch trở nên bình tĩnh. Diệp Phàm như một Ma thần tiến vào phiến phế thổ này, giờ đây không còn một ngọn cỏ, vạn dặm là đất chết.

Hắn không nói lời gì, dùng bí thuật Hoàng Kim Thần Tàng đánh về phía thân tàu dài mấy ngàn trượng của mẫu hạm, khiến nó càng thêm vỡ nát.

Không ít người còn chưa chết nhưng đều đã bị thương nặng, từ trong mẫu hạm đi ra, đều vô cùng thê thảm.

- Các ngươi hưng sư động chúng mà tới, cùng chưa từng nghĩ tới kết quả này phải không?

Diệp Phàm hỏi.

- Ngươi...

Mấy nhân vật trọng yếu tức giận sục sôi, lại phun ra một mồm máu lớn.

Trong đó, một giọng nữ khàn khàn vang lên, lớn tiếng nguyền rủa, ánh mắt đầy cay độc. Chính là Tào Lâm.

- Thật không hay ho gì cả! Tiễn các ngươi ra đi, tổn thất nhiều chiến thuyền như vậy, chắc rằng Tào gia nhất định sẽ rất đau lòng!

Diệp Phàm ra tay, triển động dị tượng, hào quang vô cùng tận vọt lên, phiến địa phương này bị bao phủ, các loại âm thanh thảm thiết lại vang lên.

Khi mọi thứ trở lại ỵên tĩnh, hết thảy cùng không còn tồn tại, chỉ còn thân tàu rách nát nơi này, mặt đất trụi lủi, dãi núi nguyên thủy giờ đã không còn tồn tại nữa, cả căn cứ cùng đã biến mất.

Ánh mặt trời chói chang, màn đêm trôi qua, ánh bình minh dâng lên, vùng hoang dã này thật sự yên lặng, màn giết chóc đã hạ xuống.

Ở xa xa, hai Thần đang nói chuyện với nhau. Bọn họ đều rất giật mình, tận mắt nhìn được một trận chiến này, cho rằng Diệp Phàm có tư cách gia nhập vào tổ chức chúng ta, còn có thể trở thành thành viên trung tâm!

- Diệp huynh xin dừng bước!


Bọn họ kêu lên.

Nhưng Diệp Phàm không dừng lại, hóa thành một tia chớp, xé mở hư không, lóe lên đã biến mất.

Sáng sớm hôm nay, Tiên Vù Tinh như lâm vào đại động đất, hai sự kiện đêm qua đã sớm truyền khắp thiên hạ.

Tề Vân bị giết, bị người chém giết ngay tại nơi ở của mình, thần đảo điêu linh khiến mọi người ngây ra như hóa đá. Nên biết rằng Tề gia chính là một nửa chủ nhân của Tiên Vù Tinh, là thế lực đệ nhất. Con cháu chính dòng của bọn họ bị giết ngay tại nơi ở biểu thị một hồi sóng gió sắp ập tới!

- Có phải là... tên khổ tu sĩ Vực ngoại làm hay không?! Giết Tề Vân và những kẻ liên quan, quả nhiên là mạnh mẽ tuyệt đỉnh!

Loại chuyện này không thể che dấu được, Diệp Phàm dù phất áo ra đi nhưng còn có không ít người sống sót, tin tức tự nhiên truyền ra bên ngoài.

- Xứng đáng! Tên Tề Vân này rất âm độc, rốt cục cùng có người thu thập hắn!

- Lần này hắn lấy oán báo hơn, người ta đã cứu Tề Manh, hắn ngược lại trợ giúp ngoại nhân đuổi giết Diệp Phàm, chết cũng xứng đáng!

Đối với chuyện này, có rất nhiều người đồng tình với Diệp Phàm, vốn biết Diệp Phàm cường đại nhưng không ngờ lại dám làm như vậy!

Nếu nói chuyện này là một hồi sóng gió thì chuyện thứ hai lại là một cơn sóng thần quét khắp tinh vực, ba mẫu hạm của Tào gia bị đánh bại khiến cả Tiên Vù Tinh rung động. Text được lấy tại https://truyenfull.vn

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhưng đội ngũ ba mẫu hạm đủ quét ngang tinh vực, không ngờ bị một người làm cho tan rã, băng toái, gần như bị diệt hoàn toàn.

- Là Diệp Phàm làm! Một mình hắn hủy diệt nhiều chiến hạm như vậy, ngay cả mẫu hạm cũng chỉ có thể chạy trối chết, quả là khủng bố!

- Ta không tin đây là do một người làm! Các ngươi tin chắc không phải là một loạt chiến sĩ cường đại nhất vũ trụ đồng thời xuất động hủy diệt căn cứ Tào gia chứ?! Này... Trời ạ, thật sự khiến người ta không thể tin được, quá mức đáng sợ!

Mọi người đều cảm thấy không thể tin nổi với chuyện thứ hai, miệng lưỡi khô khốc, vô cùng mộng ảo. Đây là do thân thể con người tạo ra sao?! Chẳng lẽ hắn là một Thần minh!?

Tào gia đại bại, tổn thất còn nghiêm trọng hơn hẳn lần trước, ba đội mẫu hạm bị đánh tan, chỉ còn một mẫu hạm trốn thoát, đối với Tào gia mà nói đúng là một hồi tai nạn.

Chuyện này tất nhiên không thể dấu diếm được, rất nhiều thế lực lớn chủ tinh Vĩnh Hằng đều biết, ai cũng kinh thán, cảm thấy không thể tin nổi.

- Chết tiết! Tiểu tử kia là người sao?! Một thân một mình đánh ta ba đội mẫu hạm của chúng ta?!

Một ngày này, mọi người ở Tào gia như đã phát điên!

- Lại có thể chất cường đại như vậy sao?! Khổ tu sĩ kinh diễm như vậy đúng là thiên cổ hiếm có. Không tiếc đại giới, phải mời chào hắn. Mỹ nữ, thần vật, tùy hắn lựa chọn!

Ở chủ tinh Vĩnh Hằng, rất nhiều thế lực làm ra quyết định như vậy!

Thiên Đường, Phạm tộc biết được những tin tức này lập tức trợn mắt há hốc mồm, biểu tình vô cùng phấn khích!

- Hắn cường đại tới bực này sao?!

Phạm Tiên tự nhủ, bộ dáng vô cùng khó tin.

- Hơn phân nửa hắn có liên quan với những khổ tu sĩ mấy năm trước, chúng ta dùng thứ này làm mồi, có lẽ hấp dẫn được hắn đó!

Pham Trụ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui