- Diệp Phàm, ngươi nếu quay đầu lại thì còn một đường sinh cơ. Nếu không thì hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ diệt ngươi!
Một người trung niên oai hùng khống chế một cơ giáp màu vàng, tấn công mãnh liệt nhất, đối kháng trực diện với Diệp Phàm.
Đáp lại hắn là một mũi Lam Ma đao. Con ngươi Diệp Phàm lạnh lẽo. Đánh tới bước này còn muốn quay đầu cái gì, chỉ có thể bàn sinh tử thôi.
Trên đầu cơ giáp màu vàng hiện ra một cái chuông lớn, cao tới mấy trượng, lấp lánh vàng óng, to lớn khí thế, trên bề mặt có khắc nhật nguyệt núi sông, ngư trùng tẩu thú, bao la hùng vĩ mười phần.
Đây là một hình ảnh thật quỷ dị. Trên đầu cơ giáp của Cổ Thánh lại có Kim Chung khổng lồ, phát ra thánh uy, đúng là trông chẳng ăn nhập gì.
Coong!
Chuông lớn vang lên, rung chuyển tới mấy vạn dặm. Bầu trời xuất hiện những vòng tròn sóng gợn, khuếch tán ra phía trước. Những nơi nó đi qua phàm là vật hữu hình đều đứt ra từng khúc, sóng âm khủng bố tới dọa người.
Một chiêu này thể hiện lý giải sâu đậm đối với đạo lý, rõ là một Bán Thánh không dễ chọc, khống chế cơ giáp Cổ Thánh thần bị tới mức này, tất nhiên phát huy được uy lực cực hạn của nó.
Diệp Phàm cầm Lam Ma đao trong tay, tung hoành chém giết, liên tục vẽ ra mấy trăm cái khe chữ thập lớn, chém mở ra không gian Thứ Nguyên, hút tất cả sóng âm của tiếng chuông vào trong đó.
Vút!
Nhưng địch nhân của hắn quá nhiều, đều là cơ giáp Cổ Thánh cường đại, khiến hắn phải ứng phó mệt mỏi. Vừa mới đối phó được với tiếng chuông thì một câu chiến mâu màu xanh đã đâm nát vòm trời tiến tới.
Đây là một thương kinh diễm, phát huy uy áp của đại đạo tới mức vô cùng nhuần nhuyễn, giống như mang theo cả một vùng vũ trụ cổ xưa rơi xuống. Mũi thương màu xanh rung động ù ù, mờ mịt một vùng, trấn áp tất cả.
Chát!
Diệp Phàm dũng mãnh phi thường, cầm Lam Ma đao chém ngang ra, xé tan thần văn đại đạo màu xanh như vũ trụ kia, giống như khai thiên lập địa, chém thành một thế giới mới, đánh tan khí hỗn độn đầy trời.
Lam Ma đao va chạm với chiến mâu màu xanh, tạo thành tiếng đinh tai nhức óc. Địa phương này xuất hiện một luồng sáng chói mắt, trời đất rách nát ra, hóa thành vực sâu hủy diệt khiến Cổ Thánh cũng phải chau mày.
Mà lúc này Diệp Phàm chỉ mới chiến đấu trong nháy mắt, còn có sáu cường giả khác đang muốn tiến tới vây công hắn. Nếu bọn họ vây lại thì hắn sẽ phải đối mặt với tỉnh huống nguy hiểm tới mức nào chứ.
Giao chiến cấp Cổ Thánh!
Bọn họ cũng không phải là Thánh nhân nhưng khống chế công cụ chiến tranh thần bí khủng bố tới khôn cùng, đạt tới cảnh giới này rồi thì chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Thần sắc Diệp Phàm lạnh lùng, lòng không chút lay động, khiến bản thân duy trì cảnh giác và trấn định, đối mặt với tất cả nguy cơ có thể phát sinh.
Thần quang trong mắt hắn bừng lên, nhìn thẳng vào một người trong bọn.
Ầm ầm!
Khí thế của hắn đột nhiên tăng vọt, bất diệt bảo huyết trong cơ thể sôi trào, nhuộm vàng toàn bộ cả cơ giáp màu lam nhạt. Chiến lực của hắn tăng lên một khoảng lớn.
Diệp Phàm nhắm về phía cơ giáp có đầy vết rạn kia, tập trung tấn công hắn, muốn giết chết đối phương trong lúc chư cường vẫn đang vây công.
Màu vàng nhạt và màu lam nhạt đan vào nhau trê cơ giáp khiến toàn thân nó tràn ngập cảm giác thoải mái. Hắn nhanh chóng vọt đi, giống như một luồng sáng di chuyển liên tục.
Keng keng keng...
Mấy chục lần va chạm mạnh. Hắn cầm đao tiến tới, liên tục chém xuống, đánh cho cơ giáp của người này càng ngày càng nhiều vết nứt, gần như sắp nổ tung.
Mà trong công cụ chiến tranh này, một nhân vật cấp Bán Thánh của Phạm tộc toàn thân đều vết máu, chịu tải trọng rất lớn. Lực lượng bên ngoài truyền vào khiến hắn càng ngày càng không thể chống nổi nữa.
Ầm!
Huyết khí màu vàng của Diệp Phàm tăng vọt, khiến cơ giáp gần như hóa thành màu vàng sáng lóa. Hắn càng đánh càng hăng.
- Giết hắn là có được loại máu màu vàng này. Chúng ta nhất định phải chiếm lấy!
Trong một công cụ chiến tranh của Cổ Thánh mà đen, một trung niên quát to đầy ác nghiệt.
- Xem ra hắn còn kinh người hắn chúng ta tưởng tượng. Loại huyết mạch này hơn phân nửa là kim huyết bất diệt đời đầu, không phải là kim huyết đời con cháu, giá trị không thể tính nổi! Tại
Một người trong cơ giáp màu bạc lộ vẻ hưng phấn và khát máu.
Diệp Phàm cảm thấy áp lực quanh mình gia tăng. Hai người kia cũng không khiến hắn sợ hãi, đều có thể bị hắn chém cả. Nhưng mấy cơ giáp sắp đuổi tới có màu xanh, vàng, đỏ, đen, trắng lại cực khó đối phó, nếu hợp lại thì thần quang ngũ hành sẽ tỏa ra.
- Giết!
Hắn rống to một tiếng, đánh chết tươi một Bán Thánh mới được. Như thế mới khiến bọn họ bị đòn đau. Chỉ có uy hiếp tử vong mới khiến bọn họ không dám điên cuồng quá mức.
Ầm ầm!
Một ngọn núi lớn màu đen xuất hiện. Diệp Phàm lúc này có thể phát ra thánh uy, thi triển Bão Sơn Ắn!
Đúng lúc này đánh ra chiêu này có thể nói là kinh người tuyệt thế. Sơn thể màu đen ngập trời, giống như vượt qua viễn cổ tới đây, uy lực khôn cùng, khí tức màu đen bao phủ thiên địa!
Hắn vẫn tiếp tục tấn công cơ giáp đầy vết rách kia. Mọi người đều biến sắc, tiến tới trợ giúp nhưng cũng không thể ngăn cản tất cả thánh văn đang bay đầy trời được.
Răng rắc.
Sơn thể màu đen hạ xuống, đập cho cơ giáp kia chao đảo, sau đó bay tung đi. Ngay sau đó, sơn thể bị ngăn cản lập tức nổ tung. Ầm ầm ầm...
Cùng lúc đó Diệp Phàm cũng gặp phải một đòn nghiêm trọng. Sáu người còn lại đồng loạt ra tay, để lại những vết nứt đáng sợ trên cơ giáp, thiếu chút nữa bổ nó ra.
Thần sắc Diệp Phàm lạnh như băng, chân đạp bí quyết chữ Hành, tránh khỏi trọng thương, vung Lục Đạo Luân Hồi Quyền tiếp tục đánh về phía trước, quyết tâm giết chết kẻ kia.
Một tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra. Diệp Phàm áp sát công cụ chiến tranh cường đại kia, thúc dục quyền ý, đánh ra một đòn cực kỳ khủng bố!
Hắn cùng thiêu đốt với cơ giáp, chiến khí hoàng kim sôi trào, liên tiếp vung tay, không ngừng đánh về phía trước.
Răng rắc...
Tiếng kim loại vỡ nát truyền ra. Mọi người đều ngây dại nhìn công cụ chiến tranh của Cổ Thánh kia bị đánh nát, hoàn toàn bị hủy diệt.
Diệp Phàm liên tục tung quyền, đầu tiên đục thủng kẻ kia, sau đó đánh hắn thành bột mịn, thần liệu bay tung khắp bầu trời.
A....
Vị Bán Thánh kia đã sớm ý thức rằng mọi chuyện không ổn, chạy ra trước, muốn thoát đi nhưng Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Diệp Phàm quá nhanh, đánh hắn nát thành tương, xương vụn bắn tung tóe, sau đó hóa thành tro.
- Mạnh tới như vậy...
Mọi người trên mặt đất đều biến sắc.
- Ngũ hành liên hệ, tiêu diệt hắn!
Nhưng người trong năm bộ cơ giáp, xanh, vàng, đỏ, đen, trắng đồng thời hét lớn, thần sắc trịnh trọng. Giữa bọn họ có ánh sáng lưu chuyển, giống như có thể mượn lực nhau, tràn ra khí tức khủng bố, trong nháy mắt cường đại hơn rất nhiều lần.
Đây là cơ giáp siêu cấp của Cổ Thánh Phạm tộc, mạnh hơn công cụ chiến tranh bình thường nhiều. Dù là đám cướp cường đại trên Thiên Đường thì số lượng cũng rất hữu hạn thôi.
Mọi người Phạm tộc đều giật mình. Chỉ có gặp đại địch xâm lấn, có uy hiếp rất lớn đối với Thiên Đường thì bọn họ mới dùng tới biện pháp này. Năm loại thần quang giao hòa, lúc này lại để đối phó với một người, đúng là trăm năm hiếm thấy.
Thần sắc Phạm Tiên rất lạnh lùng, kêu gọi nguyên lão trong tộc, sau đó tự mình lên một con thánh thuyền dài tới mấy ngàn trượng, hạ lệnh dùng ánh sáng thần võ mạnh nhất đối phó với Diệp Phàm.
Loại thánh thuyền này có uy lực khôn cùng, một đòn có thể khiến cả hành tinh, nếu đánh trúng Diệp Phàm thật thì hắn cũng chẳng còn đường sống.
Diệp Phàm cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, chân lông toàn thân mở rộng, âm khí ùn ùn tỏa ra.
Ánh mắt hắn đảo qua, Nguyên Thiên Nhãn bắn ra hai luồng sáng dài tới mấy trăm dặm, gặp phải quái vật lớn kia đang phun nuốt tinh khí thiên địa, sắp bắn ra một đạo thần quang tuyệt thể.
Vút!
Diệp Phàm bước từng bựớc một, bí quyết chữ Hành thay trời đổi đất, thuấn di trên trăm dặm. Một đạo thần quang hủy diệt bắn thẳng vào nơi hắn vừa đứng. Những mảnh vỡ hỗn độn bắn ra bốn phía, tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt.
Hai cơ giáp còn lại đuổi theo, nhanh như thiểm điện, đuổi giết Diệp Phàm.
Tỉnh huống rất không tốt. Thánh thuyền khổng lồ đứng ở xa xa, có lực uy hiếp không gì sánh nổi. Mà mấy bộ cơ giáp Cổ Thánh công sát ở phụ cận khiến hắn thật bị động.
Trận văn Thần Minh Luyện Đan Phong Thiên của Thần linh cổ đại thật sự lợi hại tới vậy sao? Diệp Phàm tự nhủ.
Từ nãy tới giờ hắn vẫn mệt mỏi ứng phó, chưa kịp tế ra đài trận bàn cờ, chưa thử xem thế nào. Hắn cũng không thể xác định là có thể vượt qua hay không.
Tỉnh huống ngày càng nguy cấp. Hắn không có lựa chọn nào khác, nhanh chóng tế ra trận văn.
Ằm ầm một tiếng, trên vòm trời xuất hiện một cái khe lớn, sau đó miễn cưỡng mở ra một vực môn, tuy nhiên là không ổn định phi thường!
- Hắn là loại khổ tu sĩ nào. Đài trận này lại có thể xuyên thấu cả phù văn của Thần linh cổ đại...
Mọi người đều khiếp sợ.
Diệp Phàm còn giật mình hơn bọn họ. Trận văn bàn cờ rất không ổn định, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Thứ này dù sao cũng là Đế văn không trọn vẹn đó!
Trận văn của Thần linh cổ đại cũng không trọn vẹn, quả thực rất khủng bố!
Vù!
Diệp Phàm xoay người rồi vọt vào trong, biến mất bên trong vực môn, khiến rất nhiều người kinh sợ nhưng không kịp ngăn cản.
- Bắn chết, không tiếc trả giá!
Đôi mắt đẹp của Phạm Tiên lộ vẻ lạnh giá, lóe lên nét vô tình, chuẩn bị vận dụng vũ khí đáng sợ nhất, đánh xuyên hư không bên trong vực môn.
- Hắn đi như vậy rồi, chúng ta chưa chắc đã giết nổi. Mau đuổi giết, tốt nhất là thu hết máu huyết màu vàng trong cơ thể hắn, không thể lãng phí một giọt!
Người trung niên trong cơ giáp lóe lên thần quang màu xanh lạnh lùng nói.
Thần quang ngũ hành lóe lên. Năm công cụ chiến tranh màu xanh, vàng, đỏ, đen trắng liên hợp, cùng chìm sâu vào vực môn chưa kịp đóng lại kia.
Bởi vì vừa rồi bọn họ chiến đấu với Diệp Phàm, ở ngay gần đó, thế nên có thể vọt vào đây trước tiên.
Mà cơ giáp Cổ Thánh thứ sáu cũng không do dự chút nào, bay vọt vào, bắt đầu đuổi giết Diệp Phàm, muốn bắt bảo huyết bất diệt trở về.
- Đây là nhân dược chí bảo chúng ta nuôi, tuyệt đối không được để mất!
Những nhân vật dòng chính của Phạm tộc tâm tư giống nhau, lớn tiếng dặn dò.
Hai chân Phạm Tiên trắng dài thon thả, duyên dáng yêu kiều, trắng nõn, khuôn mặt tuyệt mỹ lộ vẻ lạnh lùng, giống như một tuyệt đại yêu cơ, nói:
- Hắn không trốn thoát đâu. Loại đài trận này không trọn vẹn, không thể vượt qua vũ trụ vô ngần, chỉ tiến vào trong tinh vực này thôi, rất nhanh sẽ hiện ra. Chúng ta khống chế thánh thuyền đi giết hắn!
Diệp Phàm xuất hiện ở trong vũ trụ hắc ầm lạnh như băng. Bốn phía yên lặng như chết, nơi nơi đều trống trải, vô ngần khôn cùng.
Trong lúc này sự yên tĩnh bị đánh vỡ. Thần quang ngũ hành tỏa ra. Mấy cơ giáp siêu cấp của Thánh nhân xuất hiện, sau đó công cụ chiến tranh thứ sáu cũng lao ra, vây quanh hắn.
- Hắc, các ngươi quả nhiên đuổi tới rồi, không phụ sự trông đợi của ta!
Diệp Phàm cười nanh ác, lộ vẻ ác nghiệt vô tình. Hắn thực ung dung trấn định.
Sau khi thoát khỏi đất lành của Thiên Đường, trong hư không vũ trụ tự do này, hắn hoàn toàn buông lỏng, không sợ địch thủ nào nữa.
- Ngươi thực kiêu ngạo nhưng cũng chỉ là nhân dược chúng ta nuôi, cần phải giết. Ta hy vọng khi lấy máu huyết màu vàng của ngươi, ngươi còn có thể như vậy!
Trung niên ngồi trong cơ giáp màu đỏ âm trầm nói.
- Ta rất muốn thử dùng thân thể đấu với thánh huy của các ngươi!
Chiến ý Diệp Phàm bừng lên. Hắn rất muốn lưu lại toàn bộ cơ giáp này, khiến Phạm tộc đau đớn tới phát cuồng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...