Gia Sư Đáng Yêu

Chương 19
Sáng hôm sau Quỳnh vừa lên lớp thì gặp ngay Vân.
- Hey !! Quà tao đâu
- Ơ !! Quên mua rồi
- Bạn bè mà vậy đó !! Vui quá nên quên bạn luôn chứ gì. Hứ !!
-Đùa mày thôi. Đây nè.. - Quỳnh chìa cái vòng tay ra trước mặt Vân.
- Wow !! Đẹp quá. Cảm ơn mày nhee !!
- Không có chi. Hehe !! À mà hôm qua mày nói có chuyện quan trọng nói với tao, là chuyện gì vậy ?
- Ax.. mém tí nữa quên rồi !! Là chuyện của mày với Vũ.
- Chuyện gì ? - Quỳnh nhíu mày.
- Mày có biết lí do tại sao Vũ lại giận mày không ?
- Thì là chuyện tao nói dối Vũ là Huy là em họ tao. Không hiểu sao có nhiêu đó mà cậu ấy lại giận nữa !!
- Chỉ có vậy thôi sao ?
- Còn chuyện gì nữa sao ?
- Um.. - Vân gật đầu.
- Là sao ? - Quỳnh khẽ nhăn mặt.
- Tại sao mày lại giấu Vũ chuyện Huy là chồng sắp cưới của mày ?
- CHỒNG-SĂP-CƯỚI ?? Ai nói với mày như thế ??
- Vũ. Cậu ấy nói rằng chính Huy đã nói như vậy.
- Không có, không hề có chuyện đó. Lại là tên Huy đó giỏ trò rồi.

- Vậy giờ mày tính sao ?
- Tao sẽ đi nói rõ với Vũ và cho tên Huy kia một trận. Yaaaaaaaaaa !! Quỳnh hét lên !!
- Nếu Vũ không tin thì sao ?
- Sao lại không tin ?!
- Mày đã làm tổn thương cậu ấy rất nhiều, sau chuyện đó, cậu ấy còn gặp hai người đi chung với nhau nhiều lần nữa..
- Cậu ấy không tin cũng không sao, tao không thể để cậu ấy tiếp tục hiểu lầm mãi thế này được.
- Tùy mày !! Nhưng sau này mày đừng khiến Vũ buồn nữa.
- Sao hômn nay mày quan tâm tới cậu ấy vậy ?
- Không có gì, bạn bè mà… - Vân khẽ bối rối.
...
Đến giờ ra chơi, Quỳnh hẹn Vũ ra sân sau.
- Quỳnh gọi mình ra có chuyện gì không ?
- Tớ có một chuyện muốn hỏi rõ cậu ?
- Hỏi đi.
- Có phả Huy nói hắn ta là chồng sắp cưới của tớ phải không ?
- Ờ..
- Trời ơi !! Và cậu tin ?
- Ừm.
- Không có chuyện đó đâu, hắn ta lừa cậu đó. Sao cậu không nói chuyện đó với tớ ?? Sao lại nghe từ một phía vậy ?
- Tớ cũng đã định hỏi cậu, nhưng càng ngày tớ thấy hai người càng thân thiết, còn đến tận trường để đưa cậu về nữa, tớ càng tin đó là sự thật.
- Cái đó chỉ là bất đắt dĩ thôi.
- Bất đắt dĩ ?
- Chuyện dài dòng lắm, mà cậu không còn giận tớ nữa chứ ?
- Ừ thì.. Ừm.
- Vậy là giải quyết xong rồi !! Hiiii !
Quỳnh và Vũ quay trở lại lớp.
- Sao rồi ? – Vân hỏi khi Quỳnh vô chỗ ngồi.
- Ổn rồi, cảm ơn mày nha.
- Không có gì. - Vân cười nhưng cảm thấy hơi buồn.
....
Thế là một tuần từ ngày Quỳnh đi du lịch về, nó làm hòa với Vũ, hai đứa lại thành một cặp, nhưng Quỳnh không còn cảm giác như trước nữa, nó và cả Vũ đều có những cảm giác hỗn độn trong lòng.
Quỳnh cũng không gặp Huy, nó bắt đầu thấy nhớ. Đang làm ở tiệm bánh thì nó có điện thoại, là mẹ nó.
- Alo !! Mẹ ạ ? Có chuyện gì vậy ?
- Con vào bệnh viện nhanh đi, thằng Huy vừa bị tai nạn giao thông, con vào coi thử nó có chuyện gì không !!
- Tai nạn sao ?? - Quỳnh hoảng hốt, nó vô cùng lo lắng.
- Quản gia bên đó mới gọi ẹ, ba mẹ hoàn thành công việc ngoài này sẽ về ngay.

- Dạ dạ.. Con biết rồi !!
Quỳnh tắt máy, khuôn mặt nó lộ rõ sự lo lắng.
- Có chuyện gì vậy Quỳnh ?
- Huy.. Anh Huy bị tai nạn.
- Tai nạn sao ? Giờ đang ở đâu, tớ sẽ đưa cậu đến đó.
- Phiền cậu rồi.
Vũ đưa Quỳnh tới bệnh viện, vừa vào Quỳnh đã chạy thẳng vào trong, Quỳnh sợ, nó không hiểu tại sao mình lại lo lắng cho Huy đến như vậy, nó sợ có chuyện gì không hay sẽ xảy ra với Huy.
- Cô ơi, có một bệnh nhân bị tai nạn giao thông vừa mới chuyển vào, đang ở đâu vậy ? - Quỳnh hỏi cô y tá.
- Ở phòng kia - Cô y tá nói và chỉ vào phòng cấp cứu gần đó.
Quỳnh rối cả lên, nó chạy thẳng vào, thấy bác sĩ và y tá đứng gần một giường bệnh phủ chăn trắng từ đâu đến chân, Quỳnh chạy tới gần đó, rồi nó sững lại vì cảnh tượng trước mắt.
- Cô là người nhà của bệnh nhân phải không ?
- ... - Quỳnh không nói lên lời, nó cảm thấy có cái gì nghẹn lại ở cổ.
- Rất tiết, nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức. - Bác sĩ và y tá nói rồi bước ra ngoài.
Nghe tới đây nước mắt Quỳnh trào ra giàn giụa, nó bước tới gần giường bệnh, Quỳnh khóc nấc lên, nó khụy xuống khóc nức nở. Vũ chạy vào thấy Quỳnh đang khóc không nói năng gì, định tới gần để an ủi thì một tiếng nói cất lên làm Vũ dừng bước.
- Đó là người quen của em hả ?
Cảm thấy giọng nói quen quen cả Vũ và Quỳnh đều quay lại nhìn.
- Hả ?? Huy ??
- Sao thấy tôi hai người lại ngạc nhiên vậy ? - Huy đang đứng bên cạnh quản gia của mình.
- Anh, sao lại.. ở đó… ?? - Quỳnh ngơ ngác hết nhìn Huy rồi lại nhìn sang người đang nằm trên giường bệnh.
- Chẳng lẽ em nghĩ người nằm đó là anh ??
- Ơ.. - Quỳnh vội lau nước mắt.
- Mà sao em lại khóc dữ vậy ?
- Khóc đâu mà khóc !!
- Em lo cho anh sao ?

- Không có, mà nghe nói anh bị tai nạn có sao không ?
- Chỉ trầy xước nhẹ thôi. Không có gì nghiêm trọng.
- Vậy thì tôi về đây !! - Quỳnh bước ra.
- Sao lại bỏ về vậy ?
- Anh không sao thì tôi về chứ ở lại làm gì ?
- Ừ.
- Mình về thôi Vũ.
Quỳnh và Vũ quay trở ta, Huy nhìn theo Quỳnh khẽ mỉm cười. “Em bắt đầu quan tâm anh rồi cô ngốc ạ, vậy mà còn không chịu thừa nhận” !!
Vũ đưa Quỳnh về. trên đường hai người không nói với nhau một lời nào.
- Mình vào nhà đây !!
- Quỳnh nè !!
- Hả ? - Quỳnh quay người lại khi nghe Vũ gọi.
- Tớ muốn hỏi cậu. Có phải… Cậu đã thích Huy rồi không ?
- Sao…sao cậu lại hỏi như vậy ?
- Một tuần qua, tớ thấy cậu không còn như trước nữa, và chuyện khi nãy khiến tớ cảm thấy như vậy.
- Tớ không biết…
- Cậu hãy suy nghĩ kĩ đi, hãy xác định rõ cảm giác của mình để sau này không phải hối hận.
- Tớ…
- Thôi cậu vào nhà đi, tớ về đây !!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận