Chương 17:
Quỳnh cảm thấy hoảng sợ, nó cố gắng cầm lấy tay Huy, nhưng không thấy Huy đâu cả. Một giọng nói từ micro vang lên:
- Mọi người !! Đã đến lúc thể hiện tình cảm của mình rồi.
Câu nói vừa chấm dứt, một bàn tay ôm vòng qua eo của Quỳnh, nó có thể cảm nhận được người đó đang tiến gần lại mình, hơi thở của người đó. Nó có thề cảm nhận được rất gần. Và người đó đặt lên môi nó một nụ hôn, Quỳnh hoảng hốt, nó cố vùng vẫy để thoát ra khỏi người này nhưng không được, nó càng vùng vẫy thì người đó càng siết chặt hơn. Nụ hôn càng cháy bỏng hơn. Cả người Quỳnh lạnh toát, nó thật sự sợ hãi, nó không biết người đang ôm hôn nó là ai !! Nụ hôn đầu của nó !!
Đèn lại được bật sáng trở lại, người đó cũng ngừng hôn Quỳnh. Nó định thần trở lại, coi thử kẻ nào dám cả gan lấy đi nụ hôn đầu đời của nó.
- Huy !! Sao anh lại dám làm chuyện đó hả ? - Quỳnh bất ngờ vì người trước mặt mình chính là Huy.
- Khẽ thôi !! - Huy lấy tay bịt miệng Quỳnh lại - Em nhỏ tiếng thôi, mọi người đang nhìn mình kìa !!
- Sao anh lại dám làm vậy hả ? - Quỳnh tức điên người.
- Anh đã bảo khẽ tiếng thôi mà. Em nhìn mọi người xung quanh đi, có ai mà không làm vậy không !!
Quỳnh nhìn xung quanh, có lẽ điều Huy nói là đúng thật vì nó nhìn cặp đangnhìn nhau cực âu yếm, thậm chí một vài đôi vẫn đang chìm đắm trong “những nụ hôn rực rỡ "
- Thì sao chứ !!
- Đó là quy định. Nếu họ phát hiện ra cặp đôi nào đi chung mà không hôn nhau, thì sẽ bị phạt !!
- Phạt cái quái gì !!
- Phạt sẽ hôn nhau trước toàn thể mọi người. Anh sợ em không chịu nên mới.. - Huy cười ranh ma !!
- Tại sao lại có chuyện quái gở như vậy chứ !! Bọn nhà giàu bọn anh thật là rắc rối mà !!
- Mà này, khi nãy anh hôn em có cảm giác gì không
- Gì chứ !! – Quỳnh đỏ mặt.
- Anh hỏi em có cảm nhận được gì không ?
- Không !!
- Thật sao ?
- Thật. Lúc đó sợ còn chưa hết, còn cảm giác gì nữa.
- Vậy thì anh hôn em lại một lần nữa nha !!
- Không !! - Quỳnh lùi người lại - Anh mà còn giở trò đó một lần nữa là tôi không tha đâu !!
- Sau này em sẽ hối hận đấy !! Huy cười gian.
- Còn lâu !!
Cuộc trò chuyện của hai người bị ngắt quãng bởi lời nói từ phía sân khấu. Anh chàng chủ nhân của bữa tiệc đang luyên huyên cái gì đó mà Quỳnh không để ý. Mọi người đều hướng mắt về sân khấu trừ Quỳnh. Nó mải suy nghĩ về nụ hôn ban nãy.. Thật sự thì lúc mọi Huy vừa chạm vào môi nó thì như có một luồng điện chạy qua người nó, một cảm giác trước giờ nó chưa từng có. Nghĩ tới đó Quỳnh khẽ đỏ mặt, rồi lại mỉm cười một mình.
- Đang nghĩ gì mà lại cười một mình vậy ? - Huy ghé sát vào tai nó.
- Làm gì có !! À mà khi nào về vậy ? Tôi hơi mệt.
- Vậy à ? Để anh đưa em về.
- Có phiền không ? Anh không đi chơi cùng bạn anh à ?
- Không sao.
- Ừ vậy về !!
Huy và Quỳnh ra về, tới cổng tụi nó được nhận một phần quà.
- Sao lại được nhận quà nhỉ ? - Quỳnh thắc mắc khi đang ngồi trên xe.
- Tụi nó quái gở lắm, sinh nhật chẳng cần ai tặng quà, chỉ có tặng quà cho người khác vào ngày sinh nhật thôi.
- Kì lạ thật đấy ? Công tử bọn anh thật là quái gở, tiêu tiền hoang phí thật.
- Không thích thì em đưa cho anh món quà đó đi.
- Ki bo thật, anh giàu vậy rồi có thiếu gì đâu mà cần mấy món quà này chứ.
- Em mâu thuẫn thật. Vừa mới nói là không thích mà.
- Khi nào ? Nó chu môi.
- Em lại như vậy rồi ? Không thây đổi nhỉ !! - Huy phì cười - Thôi em cứ giữ lấy đi, anh không giành đâu.
Quỳnh mân mê cái hộp quà, một cái hộp nhỏ nhỏ xinh xinh, tự nhiên đi dự sinh nhật của người khác mà mình lại được nhận quà. Huy đưa Quỳnh tới cổng nhà:
- Em vào nhà đi !!
- Cảm ơn. - Quỳnh nói rồi quay lưng đi vào nhà.
- Hẹn gặp lại em !!
- Tôi không hy vọng điều đó đâu.
...
Quỳnh vào nhà.
- Thưa ba mẹ con mới về !!
- Ai đây ? Tiểu thư nhà nào tới nhà mình vậy bà ? - Ba của Quỳnh nhìn Quỳnh rồi quay sang hỏi mẹ của nó.
- Tôi cùng không biết ông à. Tiểu thư xinh đẹp ơi cô vào nhầm nhà rồi. Mẹ nó đùa.
- Ba mẹ !! Đừng có trêu con mà – Quỳnh giận dỗi.
- Con gái của ba xinh đẹp quá, đến nỗi ba mém tí là không nhận ra rồi.
- Em của chị đã trưởng thành rồi - Chị Hà từ trên lầu đi xuống vỗ vỗ vai nó, nói rất chi là triết lí – Lớn thật rồi, thế này thì sắp lấy chồng được rồi !!
- Chị hai chọc em hoài !!
- Công nhận thằng Huy này được bà nhỉ !! - Ba nó lên tiếng.
- Ba !! Sao ba lại nói vậy !! Nó xụ mặt.
Cà nhà nó lúc nào cũng vậy luôn vui vẻ, Quỳnh cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi có một qua đình lúc nào cũng ở bên cạnh nó, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với nó.
Quỳnh về phòng, ngắm mình trong gương, nó cũng cảm thấy mình thật là dễ thương.
Nó mở hộp quà ra. Là một cặp vé.
- Vé gì vậy nhỉ ? - Nó lấy ra khỏi hộp - Wow !! Một chuyến du lịch Vinpearland 2 ngày một đêm sao ? Đã thật !!
...
- Vân ơi !! Tao có cái này ày nè !!
- Gì vậy ?
- Tén tén tén tèn !! - Quỳnh rút trong giỏ ra hai cái vé.
- Wow !! Du lịch ở Vinpear sao ?
- Ừ - Quỳnh gật đầu.
- Nhưng mày nói với tao làm gì ?
- Tao định rủ mày đi !!
- Thiệt hả ? Sao mày không rủ chị Hà ?
- Tao cũng rủ rồi nhưng hôm đó chị mắc công việc.
- Ok. Tao sẽ đi với mày !!
...
- Con đi chơi phải cẩn thận nha. – Ba Quỳnh dặn trước khi nó lên máy bay ra Nha Trang.
- Dạ con biết rồi. Con lớn rồi mà.
- Được rồi con đi cẩn thận. Nhưng mà Vân đâu con ?
- Con cũng không biết. Chắc là nó đến trễ. Thôi bố mẹ về đi không trễ làm bây giờ.
- Rồi. Hai đứa đi chơi vui vẻ nha !!
- Dạ !!
...
- Alo Vân hả ? Mày đang ở đâu vậy ? Máy bay sắp cất cánh rồi !!
- Quỳnh ơi tao xin lỗi bà nha, tao sốt đi không nổi nữa rồi !!
- Mày có sao không ? Vậy giờ phải làm sao đây ?
- Tao đang trong bệnh viện, chắc là không sao đâu. Thôi mày đi một mình vậy. Sorry nhe !!
- Sao được chứ !!
- Thôi mày đi một mình đi. Bỏ vé uổng lắm.
- Ừ. Vậy mày nghỉ ngơi cho hết bệnh đi. Tao sẽ mua quà cho !!
- Oke !! Đi chơi vui vẻ nha !
....
[FONT=tahoma, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif]Đến Nha Trang.[/FONT]
[FONT=tahoma, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif]
[/FONT]
Quỳnh đang ngồi trên cáp treo để qua đảo Vinpearl. Nhìn từ trên cao xuống biển thật đẹp. Hồi nhỏ nó cũng hay đi chơi biển với ba mẹ. nhưng cũng lâu rồi..
Bước ra khỏi cabin, Quỳnh bị hớp hồn bởi quang cảnh ở nơi đây, thật sự rất đẹp. Thiên nhiên qua bàn tay chăm sóc của con người thật sự đẹp lên rất nhiều, mải ngắm nhìn nó đâm phải một người.
- Xin lỗi tôi sơ ý quá !! - Quỳnh lên tiếng.
- Là em sao ?
- Huy. Sao anh lại ở đây ?
- Vậy sao em lại ở đây ?
- Tôi nhận được quà từ sinh nhật của bạn anh.
- À. Thì ra là vậy !! Huy gật đầu.
- Vậy còn anh ? Sao lại ở đây ?
- Anh đi với mấy người bạn.
- Bạn anh đâu rồi ?
Không chờ Huy lên tiếng trả lời, một cô gái chạy tới vòng tay qua tay Huy.
- Huy đi thôi, mấy bạn chờ kìa.
- Ờ ! - Quỳnh, em có đi với bọn anh không ?
- Thôi - Tự nhiên Quỳnh cảm thấy hơi bực - Anh cứ đi với bạn anh đi, tôi có công việc rồi.
- Vậy thì anh đi đây. Hẹn gặp lại em. - Huy quay đi với cô gái kia không quên nháy mắt chào Quỳnh.
Huy đi rồi Quỳnh vẫn còn lầm bầm một mình. “ Sao lại tự nhiên như ruồi vậy chứ !! Thật là ngứa mắt quá đi. Xì !! Mặc kệ !! Tận hưởng thôi
Quỳnh đi cất hành lí ở khách sạn rồi ra khu vui chơi.
Quỳnh chơi hết tất cả các trò cảm giác mạnh và trò chơi trong nhà. Đến chiều, Quỳnh đi dạo trên bờ biển, những cơn gió mát lạnh lùa vào tóc Quỳnh khiến nó có một cảm giác thoải mái đến là lùng, bất chợt Quỳnh nhớ tới hình ảnh cảu Huy và cô gái hồi sáng ” Cô ta là ai nhỉ ? Là người yêu của anh ta sao ? ”
- Mình bị sao vậy nhỉ !! Sao lại nghĩ tới chuyện của anh ta làm gì ? Anh ta thì có liên quan gì tới mình đâu chứ !! - Quỳnh lắc đầu ngây nguẩy.
- Đang nghĩ chuyện gì vậy bé cưng !! - Giọng Huy ở phía sau vang lên khiến Quỳnh giật mình.
- Hết hồn !!
- Em đang nghĩ gì mà cứ lắc lư cái đầu hoài vậy !!
- Không có gì !! Quỳnh bối rối.
- Nhớ anh à ?
- Mơ đi !! Quỳnh liếc xéo Huy một cái. - Anh ra đây làm gì ?
- Đi dạo.
- Một mình à.
- Không.
- Vậy thì đi với ai ? - Quỳnh nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy ai.
- Với em đó. - Huy mỉm cười.
- Khùng !! À..
- Chuyện gì ?
- Cô gái hồi sáng là người yêu anh hả ?
- Ai ?
- Cái chị hồi sáng tôi gặp đó ?
- À. Đó là Chi, bạn cùng lớp với anh thôi.
- Bạn cùng lớp mà thân thiết vậy sao ?
- Em ghen hả ?
- Tại sao phải ghen chứ !! - Mặt Quỳnh nóng ran, đỏ ửng.
- Thì em thích anh !
- Không bao giờ !!
- Nhưng mà anh lại rất thích em. - Huy nhìn thẳng vào mặt Quỳnh.
Tim Quỳnh đập nhanh đến mức nó cứ tưởng săp nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Tôi đói bụng rồi, tôi đi ăn đây !! - Quỳnh bối rối bỏ đi.
Quỳnh chạy một mạch vào trong để Huy đứng đó một mình.
- Em làm anh càng ngày càng thích em rồi đấy !!
Quỳnh vào phòng khách sạn, thay đồ, tim nó vẫn còn đập mạnh.
- Anh ta nói gì vậy chứ !! Chắc là chỉ đùa mình thôi !! Á.. Không biết đâu !! - Quỳnh hét toáng nhìn vào gương.
Quỳnh xuống nhà hàng để ăn tối. Nó đi xuống mà như ăn trộm vậy. Nhìn trước nhìn sau để coi thử có Huy không, khi không thấy Huy đâu, nó thở phào chọn một cái bàn gần của sổ để có thể nhìn ra biển. Khi gần đánh chén xong đĩa mì xào hải sản của mình thì một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Quỳnh bị sặc.
- Em ăn ngon miệng không ? - Là Huy chứ còn ai nữa, thấy Quỳnh bị sặc Huy lo lắng thấy rõ - Em không sao chứ, ăn từ từ thôi !! Huy vỗ vỗ vai Quỳnh.
- Sao cứ xuất hiện như ma vậy hả ? Đáng ghét mà !!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...