Giả quý tộc

Dương Vi rất nhanh chóng quen thuộc với việc phát sóng trực tiếp, ngày hôm sau cô cũng tự mình mở phòng phát sóng trực tiếp được rồi, Dương Vi và Cố Lam mỗi ngày đều thay nhau phát sóng trực tiếp tiện thể diss nhau một vài lần.
 
Ban ngày Cố Lam còn có công việc khác, Dương Vi trong thời gian chờ tìm việc, không có việc gì liền mở phát sóng trực tiếp ra để nói chuyện phiếm.
 
Kỳ thật lúc này fans của cô không được tính là nhiều, nhưng mỗi ngày cô đều ngồi trong nhà Cố Lam, nói chuyện với mọi người khắp nơi trên thế giới. Cô nói chuyện với họ về những nơi mà cô đã đi qua, những thứ cô đã ăn, và những chuyện cô gặp phải.
 
Đau xót hơn chính là, sau một khoảng thời gian phát sóng trực tiếp cô cảm thấy việc này rất tốt, có thể giết thời gian, không phải suy nghĩ quá nhiều. Mà những người này cũng rất dịu dàng, sẽ cho bạn rất nhiều lời an ủi.
 
Mỗi người phát sóng trực tiếp sẽ có một vài kim chủ, người tặng Dương Vi nhiều quà nhất chính là người có nick “anh Văn là anh trai bạn”.
 
Anh ấy không quá thích nói chuyện, cũng không online thường xuyên, nhưng nếu anh ấy xuất hiện, chỉ cần Dương Vi nói vài câu, liền tặng quà.
 
Hào phóng đến mức Dương Vi muốn quỳ xuống ngay tại chỗ.
 
Fans của cô đại đa số đều là du khách, tới một lần, xem mấy ngày liền rời đi. Duy chỉ có vài người, từ lần đầu tiên Dương Vi phát sóng trực tiếp đến bây giờ, vẫn luôn theo dõi cô, ví dụ như Anh Văn.
 
Nhóm người này quen thuộc Dương Vi, biết cô mới vừa ly hôn, mà Dương Vi cũng quen thuộc với ID của họ, họ rất cẩn thận khi nói chuyện với cô, sẽ an ủi cô, khiến cho Dương Vi cảm thấy thế giới này đặc biệt ấm áp.
 
Đã hai ngày, hồ sơ xin việc gửi đi đều không có tin tức, thật vất vả mới có một công ty gọi điện thoại cho cô, lại là dò hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút , cô có con chưa?”
 
Dương Vi ngẩn người, trả lời: “Không có.”
 
Đối phương trầm mặc một lát, cười gượng nói: “Tốt, chúng tôi còn phải nghĩ lại.”
 
Sau khi cúp điện thoại tâm trạng Dương Vi có chút nặng nề, kỳ thật suy tính của công ty đối phương cô rất rõ, với tuổi tác của cô, nếu chưa có con, khẳng định sẽ nhanh chóng tìm đối tượng kết hôn và sinh con, nói không chừng vừa được nhận vào làm liền xin nghỉ sinh con, đối với công ty nhỏ mà nói đó là gánh nặng rất lớn.
 
Lại qua hai ngày, rốt cuộc có một công ty điện thoại cho cô, gọi cô đi phỏng vấn. Dương Vi mới vừa đồng ý, nhưng trưa hôm đó, công ty này lại gọi điện lại cho cô một lần nữa nói: “Cái kia thật ngại quá, chúng tôi đột nhiên phát hiện cô có chút không thích hợp……”
 
Dương Vi nhíu mày, sau khi ngắt điện thoại, cô mới phản ứng lại .
 
Dựa theo tính tình Tống Triết, tất nhiên sẽ không để cô sống quá thoải mái. Cô nhịn không được cười khổ một tiếng, có chút bất đắc dĩ đỡ trán, cùng ngày thời điểm phát sóng trực tiếp, nhìn cô có vẻ không quá cao hứng, mọi người liền nghĩ cách dỗ cô vui vẻ.
 
“Tiểu tỷ tỷ chị cười lên nào.”
 

“Tiểu tỷ tỷ có chuyện gì không vui hãy chia sẻ với chúng tôi .”
 
“Tiểu tỷ tỷ tới tới, cô không cần nói chuyện làm chúng tôi vui vẻ, chúng tôi sẽ khiến cô vui vẻ!”
 
……
 
Nhìn những lời thăm hỏi trên màn hình, Dương Vi đột nhiên nói không ra lời, cô cảm giác có thứ gì đó nghẹn trong cổ họng, nóng bỏng lại ấm áp.
 
Một lát sau, cô nhìn thấy màn hình bị anh Văn dùng quà tặng lấp kín.
 
“Đừng khổ sở,” anh Văn nói, “Chúng tôi đều sẽ ở bên cạnh cô, đời người còn rất nhiều con đường có thể đi.”
 
Dương Vi ngơ ngác nhìn câu nói kia, rất lâu sau, cô có chút nghẹn ngào mở miệng: “Chính là tôi…… không biết đi như thế nào.”
 
Cô hít sâu một hơi, thấy số người đến và đi trong căn phòng trống rỗng này, lời thú nhận hiếm hoi của cô khiến cô phải giữ vững nét tươi cười mà mở miệng: “Vốn dĩ tôi cho rằng sau khi chia tay tôi sẽ thật sự vui vẻ. Nhưng thực tế, sau khi chia tay tôi lại phát hiện, kỳ thật chính tôi cũng không biết tôi muốn làm gì.”
 
“Làm những việc mà cô chưa từng làm.”
 
Anh Văn nói: “Đi và làm mọi thứ cô muốn làm, nhưng lại chưa từng làm qua dù chỉ một lần , sau đó cô sẽ biết, chính mình muốn làm cái gì.”
 
Dương Vi ngẩn người, một lát sau,cô hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: “Các bạn nói đúng.”
 
Nói xong, cô đứng lên, trước màn hình, nghiêm túc cúi mình, nói: “Cảm ơn mọi người.”
 
“Thật sự,” cô dịu dàng lên tiếng, “Cảm ơn mọi người đã ở bên tôi.”
 
Giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời, đã ở bên tôi.
 
Dương Vi bắt đầu nhớ lại những nguyện vọng trước kia của cô.
 
Cô bị hạn chế rất nhiều năm, nhưng kỳ thật từ trong xương cốt cô cũng không phải một người thích tự gò ép mình. Cô thích đọc tiểu thuyết, xem truyện tranh, xem phim hoạt hình, uống Coca, ăn khoai tây.
 
Nói một cách đơn giản, cô chỉ muốn ở nhà sống sao cho béo tròn hạnh phúc.

 
Cô đã từng có một ước mơ đó là, có thể ngây ngốc trong phòng không ra khỏi cửa, suốt ngày phóng túng chính mình. Vì thế cô xin nghỉ với Hạ Pi Pi, sau đó về nhà phát sóng trực tiếp. tiếp theo cô đi siêu thị mua một đống đồ ăn vặt, lại mua một ít đồ ăn, và trở về nhà với một túi nilon rất to.
 
Căn nhà này là khi cô còn đang học sơ trung Triệu Dương Lan đã dùng tiền cha mẹ cô để lại mua giúp cô, căn hộ 110 mét vuông với 3 phòng 2 sảnh, ở vị trí rất thuận tiện, an ninh tốt.
 
Từ hơn một năm trước Dương Vi đã sớm chuẩn bị thật tốt cho ngôi nhà của mình, trong phòng đầy đủ mọi thứ, vào thời gian cố định sẽ có người tới quét dọn, cô chỉ cần xách đồ vào là ở được.
 
Cô phải cực cực khổ khổ mới đem được hết đồ về nhà, sau đó phân loại và bỏ vào tủ lạnh. Cô vào phòng bếp nấu ăn, nhiều năm không nấu ăn, có rất nhiều thứ mới lạ, cô vừa nấu ăn, vừa phát sóng trực tiếp cho mọi người xem.
 
Người xem phát sóng trực tiếp nhìn cô nấu ăn đều cảm thấy rất sốt ruột, đông một câu tây một câu chỉ điểm, cô vừa nói chuyện vừa làm, kết quả làm ra một nồi lớn với những thứ không thể giải thích được
 
Cô nhìn nồi thức ăn kỳ quái kia, thở dài, quay đầu nói: “Các ngươi đây là muốn làm hại bổn cung sao.”
 
“anh Văn là anh trai bạn” đã gửi một chuỗi “Ha ha ha ha”, sau đó liền phát nổ mười mấy cái tàu ngầm: “Gọi cơm hộp đi.”
 
Dương Vi thấy loại thổ hào này, nhanh chóng nói: “Cảm ơn anh Văn!”
 
Đối phương nghe được những lời này, nháy mắt lại cho nổ thêm mười mấy cái tàu ngầm nữa.
 
Dương Vi thiếu chút muốn quỳ lạy.
 
Cô vội vàng mở di động, di động của cô rất sạch sẽ, trước kia chỉ có một số phần mềm phục vụ cho công việc, nhưng sau khi được fans dạy dỗ , cô đã download mấy ứng dụng gọi cơm hộp.
 
Cuộc sống này thực vui vẻ.
 
Mỗi ngày cô đều ăn uống vui chơi, dưới sự chỉ đạo của fans mà xem phim, chơi game, xem manga anime, đọc tiểu thuyết.
 
Cô làm những việc này, trong khi nói chuyện với người hâm mộ. Cô nói chuyện thực sự sắc sảo, phảng phất như đang nghe một vị tường triều Thanh diễn thuyết, fans hâm mộ có chụp ảnh màn hình, và lắp ghép thành một video hài hước.
 
Thời điểm đọc tiểu thuyết:
 
“Tôi nói , người này chắc chắn phải chết, loại người xấu xa này chắc chắn sẽ gặp phải quả báo……”

 
Một giờ sau: “Mẹ kiếp? con mẹ nó là nhân vật chính?!”
 
“Trò chơi này tôi sẽ không chơi, chất lượng hình ảnh rất xấu, tôi nói với mọi người, ba phút sau tôi sẽ rời khỏi ……”
 
Ba phút sau: “Kỳ thật trò chơi này có thể chơi, nhưng quá não tàn, mỗi ngày nhìn ếch xanh thì có ý nghĩa gì? Tôi sẽ không chi một xu nào!”
 
Tiếp theo, Dương Vi với vẻ mặt dì cả cười tỏ vẻ: “Tôi muốn cho con trai tôi trở thành người giàu có nhất !!”
 
Không đến bảy ngày phát sóng trực tiếp, Dương Vi đã nhận được bộ sưu tập những hình ảnh mà cư dân mạng dành cho cô , có tên là “Zhu Xiang · Face”.
 
Được biết đến là nữ streamer đau đớn nhất.
 
Dương Vi phát sóng trực tiếp thật sự rất vui vẻ, cô một chút cũng không cảm thấy cô đơn.
 
Cứ ở nhà ngây người như vậy trong bảy ngày, cô vui sướng vô cùng, hoàn toàn không bước chân ra khỏi cửa.
 
Mà lúc này, Tống Triết đã không hề nghỉ ngơi trong suốt 7 ngày.
 
Anh vẫn luôn ở công ty, trong công ty có 1 phòng nghỉ, anh vẫn luôn cắm trụ ở nơi đó, không hề trở về nhà.
 
Cao Lâm nhìn Tống Triết gần như phát điên , chuyện gì cũng ôm đồm vào người, anh nhịn không được khuyên một tiếng: “Tiên sinh, nếu không ngài vẫn nên nghỉ ngơi đi? Những vấn đề mấu chốt đều đã được xử lý không sai biệt lắm, mấy chuyện còn lại nhiều hơn một ngày hay ít đi một ngày cũng không có gì……”
 
Nghe được lời này, Tống Triết nâng mí mắt, bảy ngày không nghỉ ngơi, kỳ thật chính anh cũng có chút ăn không tiêu, loại mệt mỏi này khiến anh không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, mà không nghĩ nhiều vào lúc này khiến anh cảm thấy chính mình giờ phút này thực an toàn.
 
Chính bản thân anh cũng không thể nói rõ nguy hiểm ở chỗ nào, chỉ là trong bảy ngày này anh cảm thấy mình cần phải làm việc bận rộn.
 
Anh gật đầu nói: “Được rồi, về nhà nghỉ ngơi một chút.”
 
Cao Lâm trả lời, sau đó đẩy lùi toàn bộ hành trình, Tống Triết lên xe, ngồi trên hàng ghế sau, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trước khi nghỉ ngơi, anh vẫn nhịn không được mà mở miệng: “Tìm được chỗ Dương Vi sống rồi sao?”
 
“Tìm được rồi,” Cao Lâm nhanh chóng nói, “Phu nhân……”
 
Còn chưa dứt lời, Tống Triết liền lạnh lùng nhìn qua, Cao Lâm vội vàng sửa lại: “Mặc dù Dương tiểu thư không lấy tài sản sau hôn nhân, nhưng những tài sản trên danh nghĩa thuộc về tài sản trước hôn nhân cô ấy vẫn mang đi. Trong đó bao gồm một căn nhà tại tiểu khu Hoa Viên, hiện tại cô ấy đang ở đó.”
 
“Một người?”
 
“Một người.” Lần này Cao Lâm rất thông minh, nhanh chóng nói, “Tôi đã cho 2 bảo vệ canh giữ ở bên kia, ngay cả khi Dương tiểu thư sống một mình ở đó, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì về an ninh.”

 
“Cô ấy tìm được việc rồi?”
 
“Cái kia…… Dương tiểu thư thiếu chút nữa xin việc tại một công ty bán hàng đa cấp, tôi sợ cô ấy bị lừa, nên đã cảnh cáo trước……”
 
Tống Triết lên tiếng, anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rất lâu sau, anh đột nhiên hỏi: “cô ấy có khỏe không?”
 
Lời này hỏi ra miệng, anh liền có chút rối rắm. Chính anh cũng không rõ mình muốn đáp án như thế nào, sau một lúc lâu , Cao Lâm nói: “Dương tiểu thư…… Nhìn qua không tốt lắm.”
 
“Hử?”
 
“Bảy ngày qua cô ấy chỉ ở trong phòng, không hề bước chân ra ngoài.”
 
Nghe được lời này, Tống Triết đột nhiên quay đầu lại, Cao Lâm lập tức giải thích: “Nhưng cơm hộp vẫn được đưa vào! Tôi đã cho người giả dạng thành người đưa cơm hộp , Dương tiểu thư không có việc gì!”
 
Tống Triết yên lòng, gật đầu, Cao Lâm thở dài nhẹ nhõm nói: “Có vẻ tinh thần Dương tiểu thư không tốt lắm,” , Cao Lâm phỏng đoán nói, “Khả năng…… Là quá đau lòng đi?”
 
Tống Triết nghe thấy lời này, trong lòng xông lên một loại vui thích bí ẩn, nhưng vẫn mang theo vài phần lo lắng, chính anh cũng không rõ đây là cảm xúc gì, gật đầu nói: “Ừ, nhớ chú ý. Trước kia mẹ tôi thương cô ấy như vậy, mặc dù ly hôn rồi, nhưng cũng không thể để xảy ra chuyện.”
 
Cao Lâm vội vàng gật đầu: “Tiên sinh nói đúng.”
 
“Ly hôn luôn phải đau lòng một khoảng thời gian,” Tống Triết bình tĩnh mở miệng, “Chờ cô ấy suy nghĩ cẩn thận, tự nhiên sẽ quay trở lại.”
 
“Tiên sinh nói đúng,” Cao Lâm đáp lời, “Cho Dương tiểu thư một chút thời gian, cô ấy sẽ nghĩ thông suốt.”
 
Mà lúc này, cái người đang “Đau lòng” dưới sự đề cử của cộng đồng mạng vừa mua sắm một bộ thiết bị phát sóng trực tiếp chuyên nghiệp, trải qua một khoảng thời gian học tập, cô đã hoàn toàn hiểu được làm một streamer chuyên nghiệp là như thế nào.
 
Kỹ năng streamer của cô đã đầy đủ, hằng ngày lấy việc tạo truyện cười cho cộng đồng mạng mà sống, hôm nay cô đánh cuộc với cư dân mạng thua, phải hát một bài hát theo yêu cầu.
 
Vì thế cô cầm microphone, đứng trước màn hình, cao hứng nói: “Tới tới tới, du thuyền phi thuyền xông lên! Hôm nay, tôi sẽ mang đến cho mọi người một bài hát —— Bạn giống như một ngọn lửa trong mùa đông! Cháy hừng hực, chiếu sáng tôi!”
 
 
Tác giả có lời muốn nói: Ngược Tống Triết, là chuyện cần thiết, mọi người không cần lo lắng ——
Ghen, ngược tâm, ngược thân, quỳ khóc, các kiều ngược bạn có thể nghĩ đến, tôi đều có.
 
Nhưng là!!! Chúng ta nên đào sẵn hố, thời điểm Tống Triết ý thức được, vả mặt như vậy mới đau, nhịn một chút!!
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận