Mệt? Đầu óc của Trần Tĩnh An ý thức được điều mà Hoàng Nhã Kỳ nói ra, Hoàng Nhã Kỳ mệt mỏi sao? Mệt như vậy lại không chịu nghỉ ngơi? Mệt mỏi tại sao lại không nói cho nàng biết? Hoàng Nhã Kỳ là người cuồng công việc, sẽ không bao giờ than mệt, Hoàng Nhã Kỳ nói mệt rốt cuộc Hoàng Nhã Kỳ đã làm việc với tần suất thế nào chứ?
"Nhã Kỳ, em mệt ở chỗ nào?"
"Nhã Kỳ, nói cho chị biết em mệt thế nào?"
Trần Tĩnh An lo lắng lắm chứ, Hoàng Nhã Kỳ mệt mỏi cũng không nói cho nàng biết, lượng công việc của Hoàng Nhã Kỳ trong thời gian này là thế nào?
"Em khó chịu, Tĩnh An"
"Tĩnh An"
"Tĩnh...An"
Nghe được Hoàng Nhã Kỳ rên rỉ tên mình nói khó chịu, Trần Tĩnh An cũng không gây khó dễ nàng nữa, Trần Tĩnh An nhẹ nhàng hôn lên môi của Hoàng Nhã Kỳ, hai ngón tay không ngừng di chuyển ở nơi tư mật của Hoàng Nhã Kỳ, động tác không mạnh bạo mà lại ôn nhu khiến Hoàng Nhã Kỳ cảm thấy thoải mái.
"Ưm...Tĩnh An...đừng...ah~"
"Chỗ này thoải mái sao?"
"Ưm..thoải mái"
"Ahh Tĩnh An, nhanh....ah...hộc...hộc nhanh...nhanh một chút "
"Như thế này hả"
"Ừm~ahh"
Cảm nhận được nơi tư mật của Hoàng Nhã Kỳ co thắt dữ dội, Trần Tĩnh An hiểu ý mà gia tăng tốc độ, đến một lúc sau Hoàng Nhã Kỳ lên đỉnh, Trần Tĩnh An vẫn không dừng lại mà đâm thêm vài cái để nàng thoải mái hơn.
Cả người của Hoàng Nhã Kỳ run nhẹ một cái, Trần Tĩnh An thấy vậy liền vuốt ve tấm lưng của Hoàng Nhã Kỳ, hai ngón tay vẫn còn đặt ở bên trong.
Hoàng Nhã Kỳ đang mệt mỏi vì bị sốt lại bị Trần Tĩnh An hạnh hạ một phen.
Hiện tại Hoàng Nhã Kỳ mệt mỏi đến độ không mở nổi mắt, nàng để mặc cho Trần Tĩnh An muốn làm gì thì làm, còn bản thân thì thiếp đi.
Khi Hoàng Nhã Kỳ hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, Trần Tĩnh An vẫn không rời khỏi nàng, ánh mắt của Trần Tĩnh An ôn nhu,ngắm nhìn khuôn mặt xin đẹp của Hoàng Nhã Kỳ.
Bàn tay bên trong nơi tư mật của Hoàng Nhã Kỳ cũng được rút ra, Trần Tĩnh An bước vào nhà vệ sinh, dùng khăn thấm nước rồi lau người cho Hoàng Nhã Kỳ, Trần Tĩnh An chọn một bộ đồ ngủ thật thoải mái mặc cho Hoàng Nhã Kỳ, Hoàng Nhã Kỳ mặc dù ngủ say nhưng vẫn cảm nhận được sự đụng chạm của người kia.
"Ưm...Tĩnh An"
"Nhã Kỳ, ngoan một chút,chị giúp em mặc đồ"
"Không cần".
Hoàng Nhã Kỳ dù mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng mở mắt chống cự lại sự đụng chạm của Trần Tĩnh An.
Hoàng Nhã Kỳ đã rất mệt mỏi thiếp đi nhưng nàng lại nằm mơ, mơ thấy cảnh lúc nhỏ bị ba nàng đánh,lại mơ đến lần đầu tiên nàng gặp Trần Tĩnh An rồi những lần Trần Tĩnh An thờ ơ với nàng, từng cái từng cái cứ liên tục xuất hiện khiến Hoàng Nhã Kỳ tỉnh giấc.
Hoàng Nhã Kỳ cố nén đi sự mệt mỏi của bản thân mà từ từ ngồi dậy.
Phần đầu lúc nãy bị va chạm bổng nhiên đau nhức.
Nàng không nhịn được mà đưa tay xoa xoa phần phía sau đầu.
"Em bị sao vậy".Trần Tĩnh An thấy Hoàng Nhã Kỳ nhăn mặt xoa đầu thì lo lắng hỏi.
"Không sao, lúc nãy em bị đụng vào thành giường"
"Nhẹ thôi, cũng không đau lắm"
Hoàng Nhã Kỳ bồi thêm một câu đều Trần Tĩnh An không lo lắng.
"Xin lỗi, lúc nãy chị không kìm chế được cảm xúc, có phải khiến em bị trúng không?"
Hoàng Nhã Kỳ không trả lời câu hỏi của Trần Tĩnh An, hiện giờ nàng rất mệt, nhưng cũng không muốn thân mật cũng Trần Tĩnh An.
Trần Tĩnh An thấy Hoàng Nhã Kỳ không trả lời mình cũng không tức giận, nàng đưa tay sờ vào tráng của Hoàng Nhã Kỳ cảm giác nóng bỏng từ tráng của Hoàng Nhã Kỳ được truyền qua tay của nàng.
Trần Tĩnh An đi lấy nhiệt kế đến đo thân nhiệt cho Hoa Nhã Kỳ, lần này Hoàng Nhã Kỳ không chống cự nữa,vì nàng biết nếu còn chống cự Trần Tĩnh An sẽ thân mật với nàng nhiều hơn.
Chi bằng ngoan ngoãn thuận theo người kia.
40 độ
"Lúc sáng em bao nhiêu độ?"
"39 độ"
" Tại sao lại đi làm? Rõ ràng là không khỏe"
"Em không muốn ngày đầu tham gia nghiên cứu lại vắng mặt"
"Hoàng Nhã Kỳ em rốt cuộc là làm cái gì? Em không tham gia nghiên cứu hôm nay chị cũng không trách em, em hà cớ gì phải ép bản thân?".
Trần Tĩnh An tức giận lắm chứ, nàng là người phụ trách dự án này, cùng là phó tổng của Trần Thị, quyền lực nàng nắm trong tay chỉ thua mỗi mình ông Nội.
Nếu Hoàng Nhã Kỳ không khỏe sao lại không nói với nàng? Rõ ràng Hoàng Nhã Kỳ biết rõ chỉ cần Hoàng Nhã Kỳ nhắn một tin nhắn xin nghỉ Trần Tĩnh An chắc chắn sẽ che chở cho Hoàng Nhã Kỳ, tại sao Hoàng Nhã Kỳ lại không làm vậy?
"Trần Tĩnh An, chị là phó tổng của Trần Thị, chị phải công tư phân minh chứ, đúng không? Chị đâu thể vì một nhân viên nhỏ nhoi như em mà thiên vị được.
Hơn nữa, giữa em và chị có quan hệ gì? Chúng ta thân thiết lắm sao? Là bạn bè? Chị em? Là sếp và nhân viên? Hay là người yêu? À không, là tình nhân à?".
Hoàng Nhã Kỳ nhỏ giọng nói với Trần Tĩnh An.
Hoàng Nhã Kỳ hỏi xong thì căn phòng rơi vào một khoảng không, Hoàng Nhã Kỳ không nói nữa, Trần Tĩnh An cũng không trả lời, Hoàng Nhã Kỳ chua xót trong lòng, nàng mở cửa định ra khỏi phòng thì Trần Tĩnh An từ phía sau nắm chặt tay nàng lại.
"Định đi đâu?"
"Về kí túc"
"Trở về nhà"
"Bỏ em ra"
"Chị bảo em về nhà".
Trần Tĩnh An lớn tiếng nói với Hoàng Nhã Kỳ.
"Trần Tĩnh An,đừng tưởng chỉ có một mình chị biết tức giận, em muốn đi đâu là quyền của em, căn bản chị không có quyền ra lệnh cho em làm theo ý của chị.
Chị bực bội, chị tức giận thì em cũng cảm nhận được như vậy chứ, chị làm ơn đừng ép em cứ mãi nghe theo sự sắp xếp của chị được không?." Hoàng Nhã Kỳ đáp trả lại Trần Tĩnh An, lần đầu tiền, lần đầu tiên trong suốt 4 năm qua Hoàng Nhã Kỳ lớn tiếng với nàng.
Trái tim của Trần Tĩnh An đau lắm chứ, trước đây cho dù nàng có quá đáng cỡ nào Hoàng Nhã Kỳ cũng không như vậy, Hoàng Nhã Kỳ luôn im lặng trong những lúc Trần Tĩnh An tức giận.
"Ưm~" Hoàng Nhã Kỳ choáng váng như sắp ngã, cũng may Trần Tĩnh An ở bên cạnh nhanh chóng đỡ lấy nàng.
Hoàng Nhã Kỳ lắc đầu một cái, cảm giác nóng bức chạy trong cơ thể vô cùng khó chịu khiến nàng trở nên mơ màng, cuối cùng Hoàng Nhã Kỳ mềm nhũng ngất xỉu trong vòng tay của Trần Tĩnh An.
"Nhã Kỳ, Nhã Kỳ, em sao vậy, Nhã Kỳ tỉnh lại, đừng làm chị sợ mà em".
Trần Tĩnh An hốt hoảng không ngừng đánh thức Hoàng Nhã Kỳ, khi thấy Hoàng Nhã Kỳ ngất xỉu, cảm giác sợ hãi tột cùng khiến Trần Tĩnh An không khống chế được cảm xúc.
Trần Tĩnh An rất sợ, rất sợ Hoàng Nhã Kỳ không tỉnh lại nữa, lại càng sợ hơn khi thấy dáng vẻ yếu đuối của Hoàng Nhã Kỳ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...