Lam Doãn Khiết từ khi vào cửa liền ngay ra, khuôn mặt đầy kinh ngạc nhìn gian phòng nhỏ hẹp.
Giường đơn, bàn mini, một nơi vừa xoay người sẽ thấy nhà tắm, không có tủ quần áo, một cái rương ở góc nhỏ chứa le que vài bộ đồ, một chiếc bàn gỗ nhỏ liền bị Đái Tình Mỹ làm bàn trang điểm.
Bàn trang điểm này cũng quá… Bàn trang điểm của con gái không phải luôn muôn màu rực rỡ sao? Nhưng của Đái Tình Mỹ cũng chỉ có cái gương nhỏ, một cây lược, son môi giá rẻ cùng một con rối màu đen.
"Khi nào thì chuyển ra khỏi nhà thế, tại sao không ở cùng người nhà?" Lam Doãn Khiết nén lại nghi ngờ trong lòng, cẩn thận hỏi.
"Lúc năm thứ nhất đại học, ba mẹ mình bị tai nạn xe cộ đã qua đời."
Lam Doãn Khiết kinh ngạc không thốt nên lời.
Khi tốt nghiệp trung học, trước khi ra nước ngoài cô còn đến thăm ngôi nhà xinh đẹp của Đái Tình Mỹ, mặc dù không thể so sánh với đại trạch nhà họ Lam hoa lệ rộng rãi, nhưng mà rất ấm áp, ba mẹ Đái Tình Mỹ đều là người tốt, luôn cười híp mắt kêu cô ăn nhiều một chút, không ngờ trưởng bối tốt như vậy lại vì tai nạn giao thông mà bỏ mình.
"Vậy căn nhà thì sao?"
"Bị ngân hàng tịch thu rồi."
"Tại sao?"
"Anh mình học người ta chơi cổ phiếu, kết quả không cẩn thận liền đem căn nhà thua sạch."
Khó trách, khó trách Đái Tình Mỹ biệt vô âm tính, khó trách cô ấy cũng không đấn tìm cô.
"Bây giờ cậu đang làm ở công ty xây dựng Thủy Lam?"
Đái Tình Mỹ lắc đầu một cái, "Mình làm thư kí của công ty mậu dịch, phát truyền đơn chỉ là công việc làm thêm vào ngày nghỉ. Ba của cậu thật là lợi hại, mình thường phát truyền đơn thấy các phòng óc của công ty nhà cậu xây dựng đặc biệt xinh đẹp, về sau chờ mình kiếm nhiều tiền, cũng cần mua một phòng. Chỉ sợ là phải mất nhiều năm, ha ha." Cô đánh trống lảng cười to lên vài tiếng.
"Cuộc sống không dễ chịu sao? Nếu không tại sao còn phải đi làm thêm? Cậu thiếu tiền phải hay không?"
Trên thực tế, khi cô vừa vào cửa đã nhìn thấy trên bàn của Đái Tình Mỹ nhiều phần bản thảo phiên dịch, trên tường còn có lịch chứa đầy số về ngày trả nợ ngân hàng, tính đoán tiền lãi phải trả......
Cô không phải cực kỳ thông minh, nhưng tỉ mỉ nhạy cảm. Một ít chi tiết nơi đây, đại khái cô có thể suy ra tình hình khinh tế bạn tốt của mình không quá tốt.
Đái Tình Mỹ nhẹ nhàng nói, "Tiền vay khi học đại học, còn có khoản nợ anh trai mạodanh mình để vay, cậu cũng biết, tiền lãi rất kinh khủng, sớm một chút trở hết cũng tốt."
"Này, lại là anh cậu, hắn tại sao có thể đối cậu như vậy! Mà cậu cũng không tức giận sao?" Lam Doãn Khiết rất tức giận.
Tức giận... Bắt đầu dĩ nhiên là rất tức giận, lấy tiền đi cúng Cô Hồn Dã Quỷ ít nhất có thể tích chút công đức còn hơn lấy tiền thảy vào cái hố không đáy như anh trai, nhưng cho dù cô không cam lòng thế nào thì tiền cũng không hoàn lại.
"Mình đã đến ngân hàng thỏa hiệp, trước mắt mình chỉ còn nợ lại một phần ba mình sẽ cố gắng trả, lãi tiền vay lúc học thì tương đối thấp mình sẽ giải quyết nó sau"
Nhìn bộ dáng cười gượng của Đái Tình Mỹ, người mít ướt như Lam Doãn Khiết không nhịn được hốc mắt liền đỏ.
"...... Ách, Doãn Khiết, cậu làm sao vậy?" Đái Tình Mỹ hoảng hớt.
"Đi." Cô(LDK) đột nhiên kéo cô(ĐTM).
"Muốn đi đâu?" Đái Tình Mỹ không hiểu hỏi.
"Đi cửa hàng tiện lợi rút tiền, mình cho cậu mượn tiền, ngày mai cậu đến ngân hàng trả toàn bộ đi." Lam Doãn Khiết biểu thị hào khí trùng trùng, hồn nhiên quên máy rút tiền mỗi ngày chỉ được rút một khoản tiền nhất định.
"Doãn Khiết". Cô kéo Lam Doãn Khiết đang kích động, thu lại tươi cười nhỏ giọng hỏi: "Cậu xem mình là bạn bè sao?"
"Dĩ nhiên!" Cũng bởi vì xem cô như bạn tốt, cho nên đau lòng.
"Nếu xem mình là bạn bè, cũng không cần cho mình mượn tiền, mình hi vọng tình hữu nghị của chúng ta là đơn thuần nhất." Tiền rất tốt, nhưng tình bạn bè mà có tiền nhúng vào rất dễ dàng biến chất, cô hi vọng có tình bạn bè nguyên thủy nhất trước mặt này không thay đổi.
"Chỉ là, mình không ngại cậu giới thiệu nhiều công việc làm thêm cho mình, giúp mình gia tăng thu nhập." Đái Tình Mỹ thần sắc bướng bỉnh nở nụ cười.
Cô nhìn Đái Tình Mỹ, từ cặp mắt cười hiếp lại cô nhận ra trong đôi mắt ấy chứa đầy sự kiên trì cùng tự ái.
Cái người Hạng Nhất này luôn mạnh mẽ như vậy, sắp bị thực tế ép tới không thở nổi, không chỉ có không chịu tiếp nhận cô viện trợ, còn có thể cười được, đổi thành người khác, sớm lôi kéo cô đi rút tiền. Thật là đồ ngốc!
Cố tình cô lại rất vô dụng, trừ cho Đái Tình Mỹ vay tiền, thật sự không thể nghĩ ra phương pháp khác trợ giúp cô ấy.
Chính là Lam Doãn Khiết ảo não không thôi, bổng một ánh sáng sẹt trong đầu, một ý nghĩ bỗng nhiên hiện ra ——
Có! Cô thật sự là ngu mà, không phải có nhu cầu cấp thiết tìm một thư ký cho anh trai sao, thế nào lại quên cơ hội ngàn năm một thuở như thế này chứ? Ngốc thật.
"Tình Mỹ, Tình Mỹ, mình hỏi cậu, công việc có lương một tháng sáu vạn cậu có cần không?" Cô hào hứng bừng bừng hỏi.
"Sáu vạn?!" Nhiều như vậy, ước chừng lương gấp đôi so với công ty mậu dịch! "Công việc gì tiền lương tốt như vậy?"
"Thư ký giám đốc của công ty xây dựng Thủy Lam. Phúc lợi rất tốt, hừm, cuối năm bảo đảm có tiền thưởng hai tháng trở lên, bởi vì là thư ký chủ quản cao cấp, chẳng những trợ cấp phí ăn ở, đi lại, còn cho mướn nhà nữa. Cậu tốt nhiệp trường đại học ngoại ngữ T, Anh văn đối với cậu là việc rất nhỏ, như thế nào, tới hưởng ứng lệnh triệu tập chứ?" Lam Doãn Khiết tích cực giựt giây.
"Nhưng mà, mình mới làm chức vụ thư ký mới một năm......" với lại đó là công ty lớn như Thủy Lam, còn là thư ký của Tổng giám đốc, có phải cô đang hay không?
"Một năm thì thế nào? Có năng lực làm việc là được rồi, lại nói tới phỏng vấn cũng sẽ không mất miếng thịt, chỉ là cậu phải nghe lời mình, giả mạo là người đã kết hôn."
"Gì! Giả mạo đã kết hôn có tốt không? Ngộ nhỡ bị phát hiện, sẽ liên lụy cậu."
"Sợ cái gì, quy định thư ký đã kết hôn là đã không tuân theo quy định pháp vụ rồi, chúng ta dĩ nhiên là phải tùy cơ ứng biến." Lam Doãn Khiết có loại khoái cảm làm chuyện xấu, ai kêu anh trai khi dễ cô.
"Nhưng......"
"Còn nữa, khi làm thư ký của Tổng giám đốc có thể ngày ngày nhìn thấy anh trai của mình đó!" Cô đột nhiên mặt cười mờ ám.
Tâm cứng lại, hai mắt của Đái Tình Mỹ nhất thời mở lớn, phát ra ánh sáng, "Anh trai của cậu trở về Đài Loan rồi?".
"Đúng nha, hơn nữa chính là anh ấy có nhu cầu cấp bách tìm kiếm thư ký. Anh ấy bây giờ còn độc thân nha, mình nhớ không lầm thì trước kia cậu thầm thích anh ấy thì phải?" Lam Doãn Khiết cố ý giọng nói mập mờ chế nhạo cô.
"Khụ khụ khụ... mình, mình nào có?" Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng khuôn mặt của Đái Tình Mỹ ửng đỏ.
Cô mới không phải yêu thích, cô là hâm mộ, hâm mộ Doãn Khiết có người anh trai tốt như vậy!
Chậc, còn nói không có, mặt đã đỏ như mông khỉ như thế mà còn chối? Lam Doãn Khiết giảo hoạt quyết định ra một dán thật mạnh ——
"Cậu không biết anh ấy rất đáng thương, bởi vì thư ký đột nhiên từ chức, mỗi ngày đều phải thức đêm làm thêm giờ, mới có một tuần mà người đã gầy đi một vòng, mình thấy nếu không sớm tìm được thư ký, anh trai mình sẽ nhanh lao lực mà bỏ mình — ai, cậu không đau lòng sao, chờ nhìn anh trai mình mất sớm sao? Nếu không phải mình không có kinh nghiệm làm thư ký, mình đã sớm giúp anh ấy rồi."
Anh đã trở lại, anh Khang mà cô chỉ gặp mặt một lần đã trở lại...
Nếu như lời Doãn Khiết, chỉ cần hưởng ứng lệnh triệu tập, có thể nhìn thấy anh, nếu thuận lợi hơn, cô sẽ công việc làm cùng với anh.
"Thông minh như cậu, có chuyện gì làm khó cậu đâu chứ?" Lam Doãn Khiết cấp bách quạt gió thổi lửa.
Cô đẩy khuôn mặt đang cười lén lét của Lam Doản Khiết ra, nhưng đôi gò má không nén lại được mà ửng hồng.
Dĩ nhiên cô sẽ không ngây thơ cho rằng tình hình của Lam Doãn Khang sẽ bi thảm như thế, theo bối cảnh nhà họ Lam, không phải người bình thường nào cũng có thể với tới. Cô chỉ nghỉ muốn gặp lại anh, bóng dáng cô chỉ gặp một lần ở đồn cảnh sát đã khác sâu trong tâm trí.
Cô rất biết ơn anh, biết ơn anh lúc đó không bỏ rơi cô mà rời đi.
Đái Tình Mỹ lâm vào suy tư, không ngừng nghĩ tới bóng dáng anh tuấn trong trí nhớ, ý niệm mãnh liệt muốn gặp anh một lần…
Hơn nữa, tiền lương sáu vạn thật sự quá hậu hĩnh, nếu như tranh thủ được công việc này, tình huống kinh tế của cô nhất định được cải thiện, coi như không có anh Doãn Khang, chỉ hướng đến tiền lương sáu vạn thôi, cô có thể không động lòng sao?
"Suy tính như thế nào? Rốt cuộc có nguyện ý giúp anh trai mình không? Này, Tình Mỹ, cậu nói “được” một tiếng coi nào."
"Được." Đái Tình Mỹ dùng sức gật đầu.
Year! Lam Doãn Khiết cô sao thông minh như thế chứ..., chẳng những làm xong chuyện anh trai đại ca giao phó, còn thuận nước đẩy thuyền giúp bạn tốt một việc tốt, nếu như hai người này cô nam quả nữ thuận lợi tạo ra yêu tia lửa.... Ha ha, cô quả thực là công đức vô lượng, về sau không bao giờ sợ anh trai bởi vì thiếu hụt tình yêu mà tìm cô kiếm chuyện nữa.
※※※
Đây có thể nói là một cuộc phóng vấn quỷ dị ——
Đái Tình Mỹ ngồi ở phòng làm việc của Tổng giám đốc xây dựng Thủy Lam, tinh thần phấn chấn sống lưng thẳng tấp, chuẩn bị tiếp nhận cửa ải cuối cùng cùng Tổng giám đốc tự mình phỏng vấn, đến bây giờ, chờ đã hơn 30 phút.
Cô không dấu vết liếc trộm đồng hồ trên cổ tay một cái, nghĩ thầm, không lẽ kiên nhẫn chờ đợi cũng là một loại khảo nghiệm?
Đột nhiên, chiếc điện thoại trên bàn làm việc của Tổng giám đốc không báo trước reo lên.
Đái Tình Mỹ giật mình. Hỏng bét, các cuộc gọi tới phòng Tổng giám đốc không phải điều quan trọng hay sao? Cố tình nơi này trừ cô ra, căn bản không có người thứ hai.
Vì tham gia phỏng vấn, mấy ngày trước cô liền lên mạng tìm tòi tin tức về công ty xây dựng Thủy Lam, thế mới biết sự nghiệp công ty xây dựng Thủy Lam lớn hơn so với cô tưởng tượng, sự nghiệp khổng lồ đã qua nhiều thế hệ, điện thoại gọi đến phòng làm việc của tổng giám đốc khẳng định không phải là chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng cỡ nào.
Cô càng nghĩ càng không yên lòng, liền lấy dũng khí đứng dậy đi lên trước, đè nén giọng nói khẽ run, cố trấn định cầm ống lên nói.
"Xin chào, phòng làm việc của Tổng giám đốc xây dựng Thủy Lam xin nghe,......"
Điện tới là người ngoại quốc, giọng nói nồng đậm chất Anh quốc, nói tràn ra một chuỗi dài, thật may Đái Tình Mỹ rất giỏi Anh văn, trầm ổn hỏi rõ ý muốn của đối phương, cô từ trên bàn rút ra giấy trắng cùng bút máy, nhạnh nhẹn ghi lại nội dung cuộc gọi, sau đó kết thúc trò chuyện.
Vừa mới thở phào một cái, điện thoại lại gọi tới!
Có lẽ là có kinh nghiệm lần đầu tiên, cô bình tĩnh không ít, thuần thục nghe điện thoại, lưu lại tên họ của đối phương cùng nội dung điện thoại, thuận lợi kết cục cuộc điện thoại thứ hai.
Không nghĩ dừng lại ở đó, thứ ba, thứ tư, thứ năm...... Giống như có hẹn trước, vô số cuộc điện thoại giống như là đang chạy Marathon liên tục gọi đến, Đái Tình Mỹ không thể làm gì khác hơn là nhận điện thoại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...