Gia Hữu Tiểu Tiện

Sáng hôm sau, một trận đập cửa kịch liệt đánh thức hai người từ trong mộng.

Không cần đoán, gõ cửa khẳng định là Tề Huy.

Đỗ Hàng xuống giường, dùng chăn đem Tiểu Tiện bao kín mới chậm rì rì đi mở cửa.

Tề Huy bước vào phòng ngủ, phiêu mắt nhìn y phục vất đống ở trên sàn, bứt đầu kỳ quái, “Ai ô, mấy người nhanh vậy đã cuộn thành một khối a.”

Tiểu Tiện trừng mắt không đáp, Đỗ Hàng lại càng không để ý tới gã, lại bò lên giường chui vào trong chăn. Tề Huy đưa tay kéo tóc, mái tóc dài rơi lả tả trên vai phối hợp với khuôn mặt đẹp đẽ kia khiến gã có một cỗ mị khí. Tiểu Tiện có điểm chịu không được bĩu môi, nếu gã ko có thân thể cao to kia mọi người nhất định đưa gã làm nữ nhân.


“Anh là một đại nam nhân để tóc dài làm chi?” Tiểu Tiện rất là ko giải thích được, tóc quá dài khó kiếm bạn gái a.

Tề Huy đặc biệt phong tao mà đem tóc hất ra sau, “Nhóc biết cái gì, đầu tóc dài này đã mê đảo không biết bo nhiêu thiếu nam thiếu nữ đó.” – Dứt lời gã còn cười rộ lên, “Bạn cùng phòng nhóc cũng bị tóc dài của ta mê hoặc.”

Tiểu Tiện trở mình trợn trắng mắt, ở trong lòng mắng gã ko biết xấu hổ!

Tề Huy đột nhiên hỏi: “Được rồi, nhóc cùng dưa ngốc kia hôm qua ở trong phòng ngủ đã làm cái gì?”

Lẽ nào chúng ta xem hoàng phiến (??) đã bị gã phát hiện?


Tiểu Tiện trong lòng cả kinh, tỉ mỉ quan sát thần sắc Tề Huy, kết quả không có phát hiện dị trạng, đơn giản nói qua loa.

“Không làm cái gì a, tối qua tôi tới đây tìm học trưởng, cậu ta ko phải đi cùng anh cả đêm sao?”

Tề Huy ko dễ bị hồ lộng như vậy, gã thiêu mi, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.

“Ta là nói trước đó các ngươi đang làm cái gì? Khẳng định không làm cái gì tốt đi?”

Tiểu Tiện thắt đầu lưỡi, “Cái … cái gì cũng ko làm!!”

Tề Huy xuy một tiếng, “Nhóc cứ chối đi, một người chủ động hiến thân, một người vô duyên vô cớ phát tao, hai các ngươi ăn nhầm xuân dược hả?”

Vô duyên vô cớ phát tao?? Tiểu Tiện vẻ mặt hắc tuyến, tên đàn kia lại làm chuyện ngu xuẩn gì a!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận