Đường gia.
Đường Chính Sâm cùng mẹ Đường hỗ trợ Uông Phong Lân, mang hắn vào khách phòng đối diện phòng Tư Nam.
Đường Tư Viễn vội vàng chiêu đãi mạnh Tam cùng Kiệt Nhĩ, an bài cho hai người đó ngủ ở phòng đối diện phòng mình, ở cách vách phòng Uông Phong Lân.
Mà bên kia Tư Nam lại giống như là không có chuyện gì xảy ra, đem A Kim và mình nhốt ở trong phòng.
“Tư Nam” Mẹ Đường đẩy cửa phòng Tư Nam ra, lại nhìn thấy A Kim đang đứng thẳng người ở góc phòng, còn Tư nam thì đang ngồi trước bàn đọc sách “Các con đang làm cái gì vậy?”
“Phạt a!” Tư Nam làm ra bộ dáng đương nhiên “Hôm nay A Kim không ngoan, nên con phạt nó!”
“Thật là, nó chỉ là một cẩu cẩu thôi mà!” Mẹ Đường bất đắc dĩ trợn mắt, thật sự là chịu không nổi mà, cuối cùng thì A Kim không bình thường hay là hai đứa con của mình có vấn đề đây? Đứa lớn thì cũng cẩu cẩu cải nhau, lâu lâu còn nói với cẩu cẩu vài câu mạc danh kì diệu; đứa nhỏ còn kì lạ hơn, cư nhiên lại phạt A Kim, nhưng mà A Kim cũng nghe theo đứng ở góc tường, bộ dáng cũng buồn cười quá đi!?
“Có việc gì sao mẹ?.” Tư Nam ý bảo cẩu cẩu đang bị phạt đứng có thể trở về nguyên trạng.
“Mẹ đã sắp xếp ổn định cho tổng giám đốc của các con rồi, con đi xem Uông tổng có cần cái gì không?” Mẹ Đường chỉa vào cửa đối diện, đúng là một người kì lạ, hôn mê mà vẫn muốn đến đây?
“Anh ta cái gì cũng không cần đâu.” Tư Nam không tình nguyện trả lời “A Kim, mày đi xem anh ấy đi!”
“Tư Nam!” Mẹ Đường có chút mất hứng “Con có thể hay không quan tâm một chút?”
“Con có quan tâm mà, nhưng mà đối với Uông tổng, A Kim so với con còn quen thuộc hơn!” Tư Nam nhìn về phía A Kim “Đúng không?”
Đại cẩu cẩu lập tức gật đầu, mình không muốn đứng đâu, phải biết rằng để một cẩu cẩu đứng như vậy là việc rất khó khăn.
Nhất định phải ngoan, bằng không sẽ bị trừng phạt.
Thậm chí sẽ tở thành tội đồ! Giống như ban nãy bị phạt vì thân thể của mình bị khiêng vào phòng, gây ra nhiều tiếng động ồn ào! Đó đều là do đám vệ sĩ kia, liên quan gì tới mình chứ? Nhưng mà chỉ cần nghĩ đến bảo bối của mình lộ ra vẻ mặt đắc ý khi chỉnh người, bị phạt cũng là một chuyện hạnh phúc.
“Tùy con!” Mẹ Đường lắc đầu, phải biết rằng những người trong nhà dều quan tâm đến cái vị đang bất tỉnh kia! Nhưng mà, đứa con nhỏ của mình tựa hồ đối với vị đại nhân kia lại không có hảo cảm.
“Được rồi, con đi xem anh ấy!” Tránh cho mẹ mất hứng, Tư Nam vẫn là đứng dậy, mang A Kim đến phòng đối diện.
Uông Phong Lân giống như là đang nằm ngủ.
Tư Nam nhìn A Kim ngồi xổm bên chân mình, lại nhìn Uông Phong Lân đang nằm trên giường, cười cười: “Tốt lắm, cứ ngủ như vậy đi!”
“Gâu gâu!” [Anh muốn tỉnh lại.]
“A Kim, chúng ta đi dạo trong vườn chơi một chút đi?” Tư Nam cười cười nhìn về phía A Kim.
“Ẳng!” [Ân!] Em vốn là không muốn cho anh tỉnh lại! Còn muốn anh đi chơi ngoài vườn với em! Em cố ý! Nhưng sao em lại cười vui vẻ như vậy? Anh như vậy, căm bản không thể cự tuyệt em, cho dù là trò ngốc gì anh cũng sẽ cùng em chơi.
Nhìn A Kim phe phẩy cái đuôi đi sau mình, Tư Nam không đi xuống lầu, mà là đi trở về phòng “Được rồi, không tra tấn anh nữa !” Vào phòng đóng cửa lại “Anh muốn biến thành người ăn cơm, hay là A Kim ăn cơm?”
“Gâu!” [A Kim] Hắn cũng không muốn ăn mà không tiêu hóa được, dù sao thì A Kim vẫn được hưởng thụ chăm sóc của Tư Nam.
“Ha ha, ngủ đến nửa đêm tỉnh lại, giống như thiến nữ u hồn vậy nga!” Tư Nam nghĩ, nửa đêm Uông Phong Lân tỉnh lại, xuất hiện ở hành lang, thì bị ca ca và lão ba nhìn thấy, sau đó bọ họ bị dọa đến……“Ha ha……”
“Gâu gâu!” [Em cười cái gì vậy?] Sao đột nhiên lại cười gian xảo như vậy?
“Chỉ mong là bọn họ không bị anh dọa.” Tư Nam lầm bầm than thở một câu, sau đó ngồi vào bàn.
“Khấu khấu……” Có người gõ cửa.
“Vào đi!” Tư Nam đứng dậy đi ra cửa “Ca? Có việc gì sao?”
“Tư Nam,” Đường tư Viễn đi vào trong phòng, xoay người đóng cửa lại : “Em nói thật đi, vì sao Uông tổng nhất định muốn đến nhà chúng ta?”
Tư Nam nhìn A Kim bên cạnh, nhún vai :“Làm sao em biết được? Chắc là anh ấy thừa dịp này đi quan sát nhân viên đi?!”
“Em cảm thấy ca rất ngu ngốc sao?” Đường tư Viễn ngồi xuống ghế, nhìn Tư Nam rồi lại nhìn A Kim “Nếu sự việc đơn giản như vậy, ca sẽ không tới hỏi em.
Anh nghĩ, Uông tổng, em và A Kim có quan hệ gì đó mà không thể cho người khác biết được!”
“Gâu gâu!” [Xem ra cậu cũng thông minh đấy!] Bất quá, cậu sẽ không thông minh như Tư nam mà tìm ra chân tướng, quả nhiên người mình thích chính là một thiên tài, A Kim ngửa đầu nhìn Tư Nam làm ra biểu tình mỉm cười.
“Ca, có một số việc hoang đường tới mức anh không thể tưởng tượng được đâu.” Tư Nam sờ sờ đầu A Kim “Cho nên, anh thông minh như vậy, không biết cũng không sao!”
“Em nói như vậy, chắc chắn là có gì đó mờ ám!” Đường tư Viễn hơi mỉm cười “Anh không biết rõ nó là cái gì, nhưng mà, anh sẽ không hỏi.” Ánh mắt chuyển hướng sang A Kim “Nhớ rõ nhúng gì tao đã nói đó!”
“Gâu!” [Nhớ rồi!] Uông Phong Lân hứa hẹn.
“Ca!” Tư Nam nhìn ca ca rồi lại nhìn A Kim “anh cùng A Kim có ước định từ trước?”
“Ai muốn ước định với nó? Trừ em ra!” Đường tư Viễn khinh thường hừ một tiếng “Anh đi đây!”
“Nga!” Nhìn ca ca đi ra ngoài, từ bên ngoài đóng cửa lại, Tư Nam nhìn sang A Kim, ngồi xổm xuống, nheo mắt lại “Anh cùng ca ca có bí mật gì?”
“Gâu!” [Không có!] lắc đầu, nếu anh nói cho em biết, anh đã đáp ứng cậu ta sẽ bảo vệ em, em có tin không?
“Hừ, không nói thì thôi, buổi tối tự tắm rửa đi!” Tư Nam bỉu môi, đứng lên, ngồi vào bàn.
“Gâu!” [Không cần mà!] hắn chanh chóng chạy nhanh qua, dùng đầu ma sát đầu gối Tư Nam để lấy lòng cậu.
Trông mong nhìn Tư Nam đang ngồi trước máy vi tính, đại cẩu cẩu ghé vào trên giường, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.
Rốt cục, Tư Nam mắt khỏi máy tính, xoa xoa tay, lầm bầm lầu bầu: “Có nên đi hôn mỹ nhân tỉnh dậy không nhỉ?”
“Ẳng!” [Muốn!] nhảy xuống giường, bổ nhào lên chân Tư Nam, phe phẩy đuôi, chớp chớp mắt.
“Anh xác định?” Tư Nam nghi hoặc nhìn A Kim “Nếu hôn tỉnh mỹ nữ của em dậy, thì không thể tắm cho A Kim đâu!”
“Ô……” Phải nga, nếu không tắm cho cẩu cẩu, mà là tắm cho mình.
Nhưng Uông Phong Lân lại nghĩ đến, thân thể suy yếu của mình, đại khái là làm gì cũng bất thành, nếu như thấy em ấy lõa thể, lại chảy máu mũi sẽ không tốt lắm nhỉ.
Thật đúng là mâu thuẫn a!
“Anh muốn thế nào?” Tư Nam cười hỏi cẩu cẩu ở bên chân.
Lắc đầu.
Chưa nghĩ ra.
“Hay là tắm hai lần?” Tư Nam lại hỏi.
“Sao?” Tắm hai lần, như vậy thì cái nào cũng có thể ăn đậu hủ sao? Hảo! Uông Phong Lân nhanh chóng gật đầu.
“Ai……” Tư Nam lắc đầu “Thật hết cách với anh.
Mau tìm một chỗ không có người rồi biến thân đi!”
“Ẳng!” A Kim gật đầu, xoay người trốn vào tủ quần áo.
Tư Nam ra khỏi phòng, đi vào khách phòng ở đối diện, ngồi xuống bên giường Uông Phong Lân, giống như vương tử giúp công chúa tỉnh lại, hôn lên môi hắn một cái, môi thật mềm, tuy rằng đang ngủ nhưng lại rất ấm áp.
“Ngô……” Uông Phong Lân mở to mắt.
“Tỉnh?” Tư Nam ngẩng đầu, cười cười “Mỹ nhân, cảm giác thế nào?”
“Đừng ngồi dậy!” Uông Phong Lân đem Tư Nam ôm vào trong ngực “Em ôm anh đi?”
“Ha ha, em mới không ôm anh đâu! Nặng lắm!” Tư Nam trả lời hắn.
“Vậy để anh ôm em!”
“Ngay cả đi còn không được, mà còn đòi ôm em?”
“Ôm em được mà!” Uông Phong Lân hôn lên môi Tư Nam, nụ hôn vừa dài vừa sâu, một hồi sau hai người mới chậm rãi tách ra “Chỉ là anh muốn ôm em.”
“Được rồi!” Tư Nam dùng đầu lưỡi liếm môi dưới, thẹn thùng liếc Uông Phong Lân “Không cần anh ôm, mau đứng lên!”
“Cùng nhau tắm rửa sao?” Uông Phong Lân vẻ mặt chờ mong.
Tuy là nói như vậy, nhưng khi lỏa thể đứng trước mặt hắn, Tư Nam vẫn là có chút cảm giác thẹn thùng.
Mặc dù cậu biết là mình đã bị hắn xem hết rồi, nhưng đó là ánh mắt của A Kim, chứ không phải ánh mắt bá đạo, anh tuấn, của nam nhân cường tráng hơn mình.
Với lại, tắm cho A Kim dường như đã thành thói quen, cho nên đối với cái người đang trần truồng trước mắt quả thực là không biết phải làm sao.
“Sao vậy? Em thẹn thùng?” Uông Phong Lân nhìn ra tâm sự của Tư Nam, tay nhanh chóng vuốt ve hai má cậu “Sớm muộn gì cũng phải nhìn thôi!”
“Ai muốn nhìn anh !” Tư Nam mặt nhăn cho hắn một cái tát nhẹ nhàng “Mau đứng lên!”
“Úc!” Uông Phong Lân đứng dậy, xuống giường theo trợ giúp của Tư Nam.
“Có ổn không?”
“Chắc là không có việc gì, chỉ là chân không có sức.” Cho dù có anh cũng muốn dựa vào người em.
“Quên đi, anh vẫn nên ngồi xuống!” Dìu hắn ngồi lại bên giường “Em đi chuẩn bị nước tắm cho anh.”
“Vậy là em không cùng anh tắm rửa sao?” Uông Phong Lân có chút thất vọng.
“Em tắm cho anh!” Tư Nam đi về phía phòng tắm “Ngoan ngoãn ngồi đó, đừng có mà lộn xộn!”
“Ân!” Mình phải giống như cẩu cẩu A Kim, tất cả đều phải nghe theo sắp xếp của em ấy, ngoan ngoãn không lộn xộn, chờ khi Tư nam chuẩn bị nước tắm xong, sau đó sẽ tắm cho mình.
Nhưng hiện tại, ngón tay ôn nhu kia không phải xoa nắn trên thân thể A Kim, mà là cơ thể của Uông Phong Lân mình, khó có thể ức chế được nhịp đập của tim, chỉ cần tưởng tượng em ấy dùng tay niết niết bả vai, chà xát lưng, quả thật là loại cảm thụ hạnh phúc không thể diễn tả được.
Tư Nam từ phòng tắm đi ra, nhìn Uông Phong Lân đang ngồi ngẩn người: “Đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Tiểu Nam” Uông Phong Lân đem Tư Nam ôm vào lòng “Anh muốn cả đời đều hạnh phúc như vậy!”
“Ha ha, tắm rửa cũng rất hạnh phúc?”
“Bởi vì có em nên mới hạnh phúc!” Nâng khuôn mặt trân ái của Tư Nam lên, vì sao mình lại yêu em ấy? Có lẽ là không có lí do.
Nhưng mà, ngoại trừ Tư Nam ra, thì không còn ai mang lại cho mình cảm giác an toàn.
Lúc trước Uông Phong Lân chỉ biết mọi việc đều phải dựa vào bản thân, và hắn tất nhiên sẽ không tin vào tình yêu, hắn cam chịu cùng Tỉnh Thượng Đan hứa hôn, chẳng qua là hắn cảm, giác ai cũng giống ai.
Nhưng mà bây giờ thì bất đồng.
Có Tư Nam, Uông Phong Lân mới biết được hạnh phúc là gì.
Không phải là làm tổng giám đốc của Uôngthị, không phải là mỗi đêm lên giường cùng những nữ nhân khác nhau, cũng không phải là nhìn đối thủ thất bại dưới chân mình…… Mà là nụ cười thản nhiên của tư Nam, là đầu ngón tay mềm nhẹ của cậu lướt qua người hắn.
“Sao tự nhiên cảm tính lại nổi lên vậy?” Tư Nam cười cười, cũng không biết hắn suy nghĩ rất nhiều, chỉ biết giờ khắc này, ánh mắt của Uông Phong lân đang trở nên trong suốt, ẩn chứa một tình yêu nồng đậm.
“Anh không chỉ cảm tính mà còn gợi cảm nữa đó!” Uông Phong Lân nói xong liền mở nút áo sơ mi của mình ra.
“Vào phòng tắm rồi hãy cởi!” Tư Nam kéo hắn “Đừng để bị cảm!”
“Tiểu Nam, em thật tốt!” Tựa đầu lên vai Tư Nam cọ cọ.
“Anh thật giống A Kim!” Tư Nam xoa đầu của hắn.
“Tiểu Nam” Uông Phong Lân ngẩng đầu “Còn khoảng hơn một tháng nữa, anh sẽ khôi phục nguyên trạng, đến lúc đó em sẽ mất A Kim đó.”
“Ân.” Tư Nam gật gật đầu.
“Anh hy vọng em sẽ không thương tâm.
Bởi vì, anh sẽ thay nó bảo vệ ngươi, còn yêu em nữa.” Ánh mắt của Uông Phong Lân làm Tư Nam kìm lòng không được, cúi xuống hôn môi hắn một cái thật sâu .
Trong phòng tắm.
Tư Nam đỡ Uông Phong Lân ngồi xuống bên cạnh bồn tắm :“Tự mình cởi quần áo đi! Em đi lấy đồ ngủ cho anh.”
“Ân!” Em ấy thẹn thùng a! Uông Phong Lân cũng không có yêu cầu cậu gì cả, thong thả cởi bỏ áo sơmi, lúc cởi quần hắn mới phát hiện, thì ra mình lại suy yếu đến như vậy, sợ là đứng lên cởi quần sẽ té vào bồn tắm, chỉ có thể bất đắc dĩ kêu “Tiểu Nam!”
“Sao vậy?” Tư Nam cầm đồ ngủ tiến vào, lập tức hiểu được hắn cần gì “Nhưng mà, em cũng không muốn nhìn đâu!”
“Không phải em luôn muốn nhìn hay sao!” Uông Phong Lân giơ hay lên chờ đợi sự phục vụ của cậu.
“Thật là, A Kim không thể tự gánh vác còn chưa tính, lớn như vậy mà cũng không thể tự gánh vác được!” Tư Nam đi tới, giúp hắn cởi quần, ánh mắt tận lực tránh khỏi cái bộ phận mẫn cảm kia, sau đó giúp hắn ngồi vào bồn tắm, còn mình thì hơi ngồi xổm xuống bên cạnh :“Anh có thể tự tắm không?”
Uông Phong Lân gật gật đầu:“Em muốn nhìn sao?”
“Bộ anh tốt lắm hay sao mà phải nhìn?” Tư Nam cho hắn ánh mắt cảnh cáo.
“Chẳng lẽ anh rất khó coi?” Uông Phong Lân đối Tư Nam chớp chớp mắt phóng điện.
“Được rồi, biết anh tốt rồi!” Tư Nam ngồi xuống, dựa vào thành bồn tắm “Anh tự tắm trước đi, sau đó em cùng anh tắm.”
“Tiểu Nam, chỉ cần có em bên cạnh là hạnh phúc lắm rồi!”
“Anh còn muốn nói mấy câu này tới khi nào nữa?” Tư Nam làm mắt lé nhìn hắn “Hiện tại anh rất gợi cảm rồi, không cần phải cảm tính!”
“Thật vậy sao?” Uông Phong Lân cúi đầu nhìn thân thể của mình “Vậy nét khiêu gợi của anh là ở đây ư?! Không lẽ em muốn……” Câu nói kế tiếp được thay thế bằng trăm phần điện lực.
“Ha ha” Tư Nam buồn cười nhìn hắn, da thịt màu tiểu mạch bị phai vì hơn một tháng chỉ nằm trên giường, cơ bắp rắn chắc cũng không khoa trương như trước nữa, hắn thật là gợi cảm, nhìn vào trong nước, cộng thêm ánh đèn nhu hòa, làm cho Uông Phong Lân càng thêm mị hoặc.
Hai tay Tư Nam sờ sờ cơ bắp rắn chắc của Uông Phong Lân “Thật to nga! Tại sao các người lại luyện thành như vậy được, mà em lại không được?”
“Các người? Còn có ai?” Nghĩ đến việc Tư Nam còn sờ qua người khác, Uông Phong Lân nhíu nhíu mày.
“Là ca ca” Tư Nam lắc đầu “Anh cũng biết đấy, mẹ thường than thở em không được cường tráng như ca ca.”
“Đúng vậy!” Uông Phong Lân nhìn sang xương quai xanh của Tư Nam “Em là một cây nấm nhỏ mê người!”
“Này, anh còn nói!” Tư Nam cúi đầu “Lần trước lúc ăn cơm, mẹ nói cây nấm nhỏ, em liền cảm thấy kỳ quái, ca biết nấm có ý gì còn chưa nói, A Kim cư nhiên cũng biết!”
“Thì ra em đã nghi ngờ từ trước?”
“Anh nghĩ mình đóng giả cẩu cẩu rất thành công sao?” Tư Nam bĩu môi “Còn rất nhiều sơ hở đó, biết không? Chẳng qua là sự thật rất thái quá, không thể tưởng tượng được!”
“Nhưng chỉ có Tiểu Nam thông minh là nghĩ ra!” Uông Phong Lân chân chó tán dương.
“Ha ha.” Tư Nam cười cười, không cần nói cho hắn biết đó chỉ là linh quang chợt lóe, nhất thời nói đùa.
Hơn nữa, rất kỳ quái hơn là mình không hề khiếp sợ, nhưng mà từ trước tới giờ chưa có cái gì làm mình khiếp sợ cả.
“Nhưng mà, Tiểu Nam, em biết không? Anh sợ sau khi em biết chân tướng sẽ không chấp nhận anh!” Uông Phong Lân nằm ở bồn tắm lớn lý.
“Vì cái gì không thể chập nhận ?” Tư Nam tò mò nhìn hắn “Bởi vì Uông tổng đại nhân là A Kim?”
“Đúng vậy! Tuy rằng làm A Kim, anh biết em thích Uông Phong Lân” Cúi đầu xoa nắn thân thể của mình “Nhưng khi anh làm Uông Phong Lân, anh lại không biết em thích anh bao nhiên, yêu anh như thế nào? Thậm chí, sợ rằng em đối với Uông Phong Lân chỉ là mê luyến khi còn nhỏ, chứ không phải tình yêu thực sự.”
“Ân.” Tư Nam chờ hắn tiếp tục nói.
“Lúc đầu, anh sắp xếp cho em làm trợ lý, cũng chỉ là muốn dùng em làm phương tiện để biến đổi thân xác” Uông Phong Lân thẳng thắn nói ra ý nghĩ của mình “Bởi vì biết em thích anh, anh đã từng nghĩ sẽ để em làm người yêu của anh, dù sao em cũng rất là xinh đẹp.”
“Hừ, xinh đẹp!” Tư Nam bĩu môi, một nam nhân bị nói là xinh đẹp, hình như không phải là chuyện đáng để cao hứng đi?.
“Nhưng mà, anh không thể khống chế được mình, đối với em ngày càng mê muội, bất luận là làm cẩu cẩu A Kim, hay là Uông Phong Lân, chỉ cần ở bên cạnh em, anh sẽ rất hạnh phúc vui vẻ.” Uông Phong Lân giương mắt nhìn Tư Nam đang cúi đầu “Anh biết mình muốn em, muốn cùng em một chỗ cả đời.
Vì vậy, cho dù là A Kim cũng được, Uông Phong Lân cũng được, anh sẽ đối với em thật tốt, thương em, yêu em.”
Tư Nam không nói gì, chỉ cúi đầu.
“Bởi vì càng để ý, cho nên lại càng là khiếp đảm đi?” Uông Phong Lân bất đắc dĩ cười cười, hoặc là đây là lần đầu tiên mình cảm thấy khiếp đảm?! “Cho nên, anh rất sợ em biết anh là A Kim.
Em nói sợ sẽ phá hư thế giới riêng của anh, nhưng mà anh nghĩ, em chưa chắc đã hoàn toàn chấp nhận Uông Phong lân, nói chi là A Kim?”
“Hoặc là do anh và em bất đồng, cuối cùng, em cảm thấy nhân sinh vẫn không nằm trong tay mình” Tư Nam thở dài “Cho nên, đối với em mà nói, tất cả thuận theo tự nhiên là tốt rồi.
Rất nhiều năm trước, khi em bắt đầu thích cái người tên Uông Phong Lân, tâm của em cũng bắt đầu rung động, nhưng em cũng không nghĩ sẽ có điều gì tốt đẹp hồi báo mình.”
“Tiểu Nam……”
“Nhiều năm sau, có thể cùng người mình thích ở gần như vậy, cho dù vĩnh viễn không xuất hiện, em cũng cam tâm tình nguyện.
Huống chi, vận mệnh đã an bài, em cùng người đó có thể ở cùng một chỗ.
Như vậy, bất luận có xảy ra chuyện gì thái quá, như vậy là được lắm rồi.” Tư Nam ngẩng đầu chống lại ánh mắt của Uông Phong Lân, tự nhiên mà xoa xoa đầu hắn “Anh biến thành cẩu cẩu thì sao, em cũng chẳng quan tâm”
“Tư Nam……” Bây giờ những lời nói khác đều dư thừa, chỉ có hôn thật sâu lên đôi môi kia, trao đổi hương vị cho nhau, nước bọt hay thậm chí cả huyết mạch.
Dìu Uông Phong Lân ra khỏi bồn tắm, thay hắn lau khô thân thể, giúp hắn mặc áo ngủ.
Không giống như là lần đầu tiên lỏa thể, hết thảy đều thuận lợi như hai người đã ở chung nhiều năm.
Tư Nam để Uông Phong Lân ngồi xuống trước gương, thay hắn sấy khô tóc, sau đó đưa hắn lên giường.
“Được rồi” Đem góc chăn dịch hảo “Ngủ đi! Thời gian anh tỉnh lại nhiều lắm rồi!”
“Thật muốn hai tháng nhanh chóng chấm dứt!” Uông Phong Lân thở dài, hy vọng cơ thể mình mau mau hồi phục, như vậy mới có thể an tâm mà ôm Tư Nam được.
“Sẽ qua rất nhanh.” Tư Nam trấn an sờ sờ đầu của hắn “Em muốn tắm cho A Kim.”
“Ân, hảo!” Ai, dù sao thì cũng là mình, thì cứ việc hưởng thụ thôi! Uông Phong Lân nhắm mắt “Lát gặp lại.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...