Giả Cán Bộ

Bốp.

Cầm được công văn ủy ban tỉnh đưa tới, Hà Khôn đột nhiên vỗ bàn một cái, chén trà trên mặt bàn đều bị chấn động.

"Móa nó, tại sao Tiền Vĩnh Cố này không biết điều như vậy, vậy mà lại báo cáo cho ủy ban tỉnh, nói tập đoàn Càn Khôn chúng ta phải giao báo
cáo tài chính hai quý trước ra.”

“Tiền Vĩnh Cố quả thực chính là cầm lông gà làm mũi tên, cho rằng Ủy ban hoạch định chính sách đưa
quyền quyết định cuối cùng đến đoàn chuyên gia, hắn liền có quyền đánh
nhịp rồi à?"

Hà Tân Nghi nâng kính, cầm công văn qua nhìn
nhìn, mới trầm giọng nói: "Chỉ sợ một mình Tiền Vĩnh Cố không có can
đảm chơi loại thủ đoạn này, sau lưng khẳng định có người làm chỗ dựa cho hắn... Bằng không thì, cho dù hắn báo cáo, cũng khó có thể được thông
qua tại ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy bên kia..."

Hà Tân Nghi nói một câu làm Hà Khôn thức tỉnh.

"Làm chỗ dựa cho Tiền Vĩnh Cố?" Hà Khôn nhíu mày, nói: "Có thể làm chỗ
dựa cho Tiền Vĩnh Cố, cũng chỉ có Dương Tử Hiên, chẳng lẽ Dương Tử Hiên
đang cho ngáng chân con?"

Hà Tân Nghi buông công văn xuống,
nói: "Chín thành là Dương Tử Hiên đứng ở sau lưng, hắn đã nhìn ra công
ty của con có vấn đề, hơn nữa gần đây hắn không cùng đường với cha,
ngáng chân con chỉ là chuyện rất bình thường, chỉ là, người này, con
phải ngàn vạn lần chú ý, ngay cả cha cũng nếm qua rất nhiều thiệt thòi
từ hắn, cũng là người có thù tất báo."

"Không đến mức lợi hại như vậy chứ?" Đối với Dương Tử Hiên, Hà Khôn vẫn chưa cực kỳ coi
trọng, ở trong mắt hắn, Dương Tử Hiên vẫn là người dựa vào Đại Danh hệ
làm chỗ dựa, mới dám gây sự như vậy.


“Hắn muốn điều tra thì
điều tra đi, con vẫn có biện pháp nhét giẻ vào miệng những người sở thẩm tra kia, Dương Tử Hiên không để cho con mặt mũi, Tiền Vĩnh Cố và đoàn
chuyên gia không để cho con mặt mũi, nhưng đám người sở thẩm tra kia còn có thể không để cho con mặt mũi sao?”

“Con muốn bọn hắn không điều tra được bất kỳ cái gì, làm tên vương bát đản Dương Tử Hiên kia tức chết mới thôi!"

…….

Dương Tử Hiên không tham dự vào vấn đề đoàn thẩm tra đến tập đoàn Càn
Khôn tìm đọc báo cáo tài chính, nhưng trước khi đoàn điều tra đi Càn
Khôn, Dương Tử Hiên đã tìm Sài Quá Long đến, bí mật dặn hắn cách hành
động.

Đoàn thẩm tra đến cao ốc mười tầng của tập đoàn Càn
Khôn, về sau, Hà Khôn liền đưa ra một đội PR, chiêu đãi những nhân viên
tổ điều tra này.

Sau khi rượu thịt no đủ, Hà Khôn lại bảo
người phụ trách tiếp đãi đưa một phần lễ vật cho mấy lãnh đạo mấu chốt
trong đoàn thẩm tra, mỗi người trong bọn người Phan Nguyên Hiền đều có
lễ vật đóng gói cực kỳ tinh xảo, không người nào biết bên trong là cái
gì.

Người trong tổ điều tra này cũng bắt đầu có tư tưởng
khuynh hướng, Phan Nguyên Hiền là một trưởng phòng trong sở thẩm tra,
đoàn thẩm tra lần này, là hắn tự mình dẫn đội, thời điểm lấy cớ đi đi
WC, liền mở lễ trong hộp ra, là một tấm thẻ chi phiếu và một tờ giấy
viết mật mã.

Trong lòng Phan Nguyên Hiền căng thẳng, chứng
kiến bốn phía không có người, vội vàng nhét tờ mật mã và chi phiếu vào

caawph công văn, sau đó mới ưỡn thẳng cái eo đi ra ngoài.

Tại thời điểm tổ điều tra đi đến tập đoàn Càn Khôn, Dương Tử Hiên và Chú Thanh Nam đã hẹn nhau ra phòng trà vùng ngoại thành, hai người ngồi đối ẩm.

Bởi vì từng có lần thứ nhất tiếp xúc mập mờ chưa thành
kết quả, Chú Thanh Nam ngồi ở trước mặt Dương Tử Hiên, nhưng vẫn có vẻ
hơi mất tự nhiên, hơi câu nệ, nhưng Thanh Bình chế dược gần đây mới đưa
ra "nước uống bổ huyết vương”, cần Dương Tử Hiên đến cầm lái, Chú Thanh Nam đành phải hẹn Dương Tử Hiên ra ngoài gặp mặt.

"Chắc lần
này tập đoàn Càn Khôn không bắt được công ty Xuân Huy?" Chú Thanh Nam là thành viên hội đồng quản trị trong công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích,
cho nên nàng cực kỳ rõ ràng đối với việc gần đây Bất Dương Mai muốn thu
mua Xuân Huy, lại gặp phải ngăn cản.

Dương Tử Hiên gật đầu,
nói: "Khẳng định không thể có được, hôm nay tổ điều tra sở thẩm tra và
sở giám sát liên hợp tiến vào chiếm giữ Càn Khôn, điều tra báo cáo tài
chính ba quý đầu tiên của Càn Khôn, thẩm tra xem phải chăng tập đoàn
Càn Khôn có đủ tư chất thu mua Xuân Huy không."

"Là con lừa
hay con la, lôi ra một ít số liệu là sẽ biết...tập đoàn Càn Khôn nghèo
nàn, làm sao có thể cầm ra ngàn vạn để đền bù tổn thất, thu mua Xuân Huy đây?" Đối với chiêu thức rút củi dưới đáy nồi này của Dương Tử Hiên,
Chú Thanh Nam vẫn cực kỳ thưởng thức.

"Khả năng còn có thể bị ngăn cản!"

Dương Tử Hiên nhếch miệng, cười một tiếng quỷ dị, nói: "Tập đoàn Càn
Khôn này chưa bao giờ ưa thích kinh doanh theo hình thức công ty, không
biết đi con đường thông thường.”


“Cho dù biểu hiện báo cáo
tài chính ba quý đầu tiên của bọn hắn đều lỗ lã, nhưng còn có một cách
cứu chữa, chính là tiến hành hối lộ những nhân viên thẩm tra kia.”

“Trước kia bọn hắn đã từng hối lộ đoàn chuyên gia và nhân viên khảo
sát, nhưng tôi không trực tiếp bắt người, bởi vì trước kia bọn họ chỉ
tặng lễ nhỏ, không tính là đút lót cực kỳ nghiêm trọng, bắt được, cũng
không thể trừng phạt bọn hắn quá mạnh.”

“Tôi liền cố ý buông
tha bọn hắn, hi vọng tập đoàn Càn Khôn có thể buông lỏng cảnh giác, sẽ
càng có can đảm đút lót mạnh hơn, chỉ có số tiền hối lộ cực lớn, mới có
thể lập tội đối với tập đoàn Càn Khôn—— tội đút lót!"

Cái
miệng nhỏ nhắn Chú Thanh Nam nhấp một hớp trà, lắc đầu nói: "Cậu nhiều
tâm cơ như vậy, không dốc sức làm tại giới kinh doanh, thật sự là đáng
tiếc."

"Tập đoàn Càn Khôn kinh doanh ba quý đầu tiên, tất
nhiên là lỗ lã nghiêm trọng." Dương Tử Hiên không tiếp câu chuyện Chú
Thanh Nam, vẫn tự mình nói: "Tập đoàn Càn Khôn muốn vượt lên trước, xây
trạm phát sóng đài phát thanh tại tỉnh Nam Tô, đầu tư không ít, muốn
phục chế hình thức của Thần Quang nhắn tin tại tỉnh ta và tỉnh Giang
Nam, căn bản không thể thực hiện được.”

“Bản địa tỉnh Nam Tô
có thế lực kinh tế địa phương rất cường đại, những thế lực kinh tế địa
phương và chính trị địa phương này cấu kết tạo thành thế lực cường đại
bảo vệ địa phương, trực tiếp bài xích tập đoàn Càn Khôn ra ngoài tỉnh
Nam Tô.”

“Nói cách khác, tập đoàn Càn Khôn lúc đầu từng đầu
tư số tiền cực lớn ở tỉnh Nam Tô, nhưng lại không kiếm được một phân
tiền...Ít nhất cũng lỗ lã mấy trăm vạn."


Chú Thanh Nam gật
gật đầu, nói: "Thế lực địa phương tỉnh Nam Tô cực kỳ cường đại, chủ
nghĩa địa phương cực kỳ nghiêm trọng, Thanh Bình chế dược chúng ta trước kia còn muốn tiến vào tỉnh Nam Tô, hiện tại xem ra, chỉ có thể đi tỉnh
Giang Nam trước."

Dương Tử Hiên gật gật đầu, tỉnh Nam Tô tại
bản đồ chính trị kinh tế quốc gia có địa vị tương đối quan trọng, nhưng
từ tình hình thế lực bảo vệ địa phương của tỉnh Nam Tô, sẽ gây trở ngại
rất lớn đến sự phát triển của tỉnh Nam Tô, nói rõ hiện tượng quan thương cấu kết cấu kết rất nghiêm trọng, rất có thể trong hai năm này, tỉnh
Nam Tô phát sinh một hồi địa chấn chính trị.

"Bổ huyết vương
sẽ đưa ra thị trường vào cuối năm, chính là vì tận dụng thời gian tặng
lễ mừng năm mới...phải trở thành hàng tặng lễ cao cấp, phải đầu tư tiền
và tốn tâm tư trên mặt đóng gói xếp đặt thiết kế."

Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Làm thành hình thức hộp tặng lễ."

"Muốn làm quà tặng giá cao, không thể thiếu tăng cường trên mặt giá
cả, bằng không thì sẽ tổn hại hình tượng nhãn hiệu, nhưng hộp lễ lớn thì giá cả quá cao, chỉ sợ rất nhiều người tiêu thụ tàm trung không mua
nổi." Chú Thanh Nam có chút lo lắng nói.

"Không sợ, cứ việc
buông tay ra làm đi." Dương Tử Hiên quơ quơ tay, nói: "Có thể làm văn
trên mặt đóng gói, ví dụ như làm vài loại gói, một loại gói lớn, một
loại trung đẳng, một loại nhỏ, như vậy, vô luận là người tầng trung,
tầng thấp, hay quan lại quyền quý ở bên trong nội thành đều có thể mua
được."

"Ý nghĩ này không tệ..." Chú Thanh Nam ghi nhớ kỹ, nói: "Như vậy thị trường sẽ phân chia ra các loại tầng thứ rõ ràng!"

"Phải làm bổ huyết vương thành sản phẩm chủ lực!" Trong trí nhớ Dương
Tử Hiên, Thái Dương thần, Hồng Đào và các sản phẩm bảo vệ sức khoẻ đều
phát triển mạnh trong mấy năm này rồi, có Thanh Bình chế dược ngang
trời xuất thế, không biết những nhãn hiệu bảo vệ sức khoẻ danh chấn một
thời này có xuất hiện không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui