Dương Tử Hiên áp áp tay, để cho hắn ngồi xuống, hỏi: "Làm sao vậy? Vấn đề bán Xuân Huy đã quyết định chưa? Là quyết định bán cho tập đoàn Càn Khôn sao?"
Tiền Vĩnh Cố lắc đầu, tiến đến trước mặt Dương Tử Hiên, nói: "Tôi tới đây, chính là báo cáo với ngài vè chuyện này, hiện tại chúng tôi phát hiện một ít điểm đáng ngờ, khả năng tập đoàn Càn Khôn này có vấn đề trên mặt tài vụ.”
“Hiện tại nó căn bản không có đủ điều kiện để áp dụng những bồi thường bên trong bản kế hoạch kia, chúng tôi đã yêu cầu tập đoàn Càn Khôn cung cấp báo cáo tài chính ba quý đầu năm nay, nhưng phương diện tập đoàn Càn Khôn chậm chạp không chịu giao báo cáo tài chính ra, kéo dài thời gian.”
“Không những thế, bọn họ còn đốc thúc chúng tôi tranh thủ thời gian ký kết hợp đồng bán ra cùng bọn họ."
Dương Tử Hiên cười cười, nói "Các ông có thể phát hiện ra vấn đề này, rất tốt, dựa theo câu trả lời của ông, trước kia, tập đoàn Càn Khôn chỉ là vẽ ra một cái bánh mì lớn, hơn nữa còn hứa hẹn bằng miệng, căn bản không hề có năng lực bỏ ra ngàn vạn tiền vốn, tiến hành bồi thường?"
"Đúng vậy."
Dương Tử Hiên đứng lên, Tiền Vĩnh Cố không làm cho hắn thất vọng, hắn vốn muốn mượn tay đoàn chuyên gia Tiền Vĩnh Cố này, đạt tới mục đích giết chết uy phong của tập đoàn Càn Khôn.
Lão Tiền này làm việc vẫn để cho người yên tâm, biết rõ cách lĩnh ngộ ý đồ lãnh đạo, thời điểm thích hợp, có thể kéo hắn từ trong trường đại học đi ra dùng một lát.
"Ông là người phụ trách chủ yếu trong đoàn chuyên gia, ông có thể dùng danh nghĩa đoàn chuyên gia, đưa một phần báo cáo đến ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy, nói rõ vấn đề này.”
“Bản thân đoàn chuyên gia vẫn chưa đủ cấp bậc nhắc nhở tập đoàn Càn Khôn giao báo cáo tài chính ra, nhưng ông có thể hướng ủy ban tỉnh cùng Tỉnh ủy giải thích, để cho các nghành có quan hệ trong ủy ban tỉnh cùng Tỉnh ủy ra mặt, bắt tập đoàn Càn Khôn đưa ra báo cáo tài chính."
Việc này bằng với ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy đồng thời làm khó dễ tập đoàn Càn Khôn.
Chuyện này xem như đã triệt để đắc tội Hà Khôn, con cưng của bí thư chính pháp rồi.
Nội tâm Tiền Vĩnh Cố tựa như gương sáng, trong miệng phát khổ, hắn biết rõ bây giờ Dương Tử Hiên đang coi hắn như đầy tớ để dùng, nhưng những hi sinh này là cần, hắn không qua được cửa ải Dương Tử Hiên này, sẽ không có khả năng thực hiện được mộng làm quan kia.
Từ lúc Dương Tử Hiên tổ chức đoàn chuyên gia, Trần Chí Ôn vẫn bảo trì thái độ trung lập, không tỏ vẻ ủng hộ, cũng không tỏ vẻ phản đối, nhưng khi hắn chứng kiến Tiền Vĩnh Cố đánh phần báo cáo này, không nhịn được, cười lên một tiếng, nói: "Tử Hiên, thủ đoạn của cậu đúng là càng ngày càng thuần thục, hiểu được cách làm sao lợi dụng cấp dưới tá lực đả lực rồi à?"
Dương Tử Hiên biết mộng làm quan của Tiền Vĩnh Cố, thừa cơ giúp hắn một tay: "Trình độ lý luận kinh tế của lão Tiền rất vững chắc, là chuyên gia, lại am hiểu công việc hành chính, vào thời điểm thỏa đáng, có thể mời tới ủy ban tỉnh bên này làm tham mưu, khảo sát một chút."
Trần Chí Ôn liếc liếc Dương Tử Hiên, một lần nữa nhìn nhìn tên tuổi Tiền Vĩnh Cố, nói: "Cái này cũng không phải là không thể cân nhắc được, chỉ là, bây giờ không phải thời điểm làm việc đó... Bây giờ là giữa tháng 12 rồi, sang năm sau, sẽ có một phen biến đổi, đợi cho thời điểm đấy, tôi sẽ nhìn xem phòng chỉnh đốn bên kia có chỗ ngồi trống nào không!"
"Có phải là phân chế độ thuế đã có định luận?"
Trần Chí Ôn rất ít khi nhắc tới việc điều chỉnh cán bộ với hắn, nhưng lần này lại nói rõ ràng cho hắn biết về việc thay đổi cán bộ, Dương Tử Hiên liền suy đoán là vì hiệu ứng phân chế độ thuế dẫn phát, những nhân vật chính trị không ủng hộ thậm chí cản trở phân chế độ thuế kia, rất có thể sẽ tạm thời bị ướp lạnh một thời gian ngắn.
Trần Chí Ôn kinh ngạc với khứu giác chính trị của Dương Tử Hiên, ừ một tiếng, không tiếp tục bổ sung, chỉ nói: "Vị trí của cậu khả năng là sẽ nhúc nhích, có muốn đến làm thủ hạ của tôi không?"
Dương Tử Hiên đầy nghi hoặc, không ngừng phỏng đoán ý tứ trong lời Trần Chí Ôn nói, đến làm thuộc hạ, chẳng phải là đi đến các nghành ủy ban tỉnh bên này công tác, chẳng lẽ lời đồn đại mình đến sở giao thông trước kia là thật?
Thư ký trưởng ủy ban tỉnh khẳng định không đến lượt hắn, thư ký trưởng ủy ban tỉnh là do thành viên đảng ủy ủy ban tỉnh kiêm nhiệm, đã đến rất gần cấp phó tỉnh.
Dương Tử Hiên chỉ là một người cấp phó sở, thoáng cái điều đến vị trí này, chỉ sợ rất nhiều người sẽ nhảy ra mắng to.
Coi như là đi thành phố Đại Danh làm thị trưởng, cái thành phố lớn có đến mấy trăm vạn nhân khẩu này, Dương Tử Hiên cũng cảm thấy trên mặt thời gian công tác, kinh nghiệm của mình sẽ bị rất nhiều người lên án.
Đi sở giao thông, loại sở cường thế này làm sở trưởng, Dương Tử Hiên cũng cảm thấy là một bước tăng lên rất lớn.
"Cầu còn không được!"
Dương Tử Hiên vội vàng đón ý nói hùa.
Trần Chí Ôn gật gật đầu, nói một câu vậy là tốt rồi, không nói tiếp, liền chuyển vấn đề: "Cuối năm có một hội nghị công tác thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước cả nước, đến lúc đó, sẽ có người phụ trách công tác quản lý thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước cả nước đến kinh thành họp, tôi đã đề cử cậu đi rồi, là Tào Tùng phó thủ tướng chủ trì hội nghị công tác, cậu phải đang thắp lên điểm sáng, lần này bán công ty Xuân Huy ra, tốt nhất là kiếm một cái kết quả xinh đẹp."
"Tôi sợ trình độ của tôi không đủ..."
Trần Chí Ôn hừ lạnh một tiếng, nói: "Bảo cậu làm thì làm đi, khiêm tốn cái gì, cậu cũng đừng có tự coi nhẹ mình, bây giờ, ở phương diện công tác cải cách trong cả nước, Dương Tử Hiên cậu là một cái tên rất nổi tiếng đấy.”
“Trước kia Trương Ôn cầm Ủy ban hoạch định chính sách lâu như vậy, có làm ra cái thanh thế gì không? Cậu tốt rồi, mới lên nhậm chức không được vài ngày, liền biến cục diện rối rắm Xuân Huy thành thanh thế to lớn, tổ chức đoàn chuyên gia mắng nhau cùng chuyên gia kinh thành, cởi mở với toàn bộ xã hội, trưng cầu người đến mua sắm, Ủy ban hoạch định chính sách trao quyền quyết định cho đoàn chuyên gia....”
“Mỗi một hạng công tác trong này, đều có thể nói là sáng tạo cái mới, tính tranh luận rất lớn, nhưng cũng không có nhiều người dám thực sự nhảy ra, hoàn toàn phản đối, chỉ ngấm ngầm hại người, cậu không thấy rõ tình thế hiện tại sao? Cán cân thắng lợi đã nghiêng về hướng cậu rồi."
"Chủ tịch tỉnh nói như vậy, tôi sợ mình sẽ kiêu ngạo."
"Cho nên mới nói, cậu không thể kiêu ngạo được, không nên để xảy ra sai sót gì lớn lúc trước khi hội nghị diễn ra." Trần Chí Ôn vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, nói: "Cậu là người cầm lái, phải ổn định đầu thuyền."
"Chủ tịch tỉnh lo lắng người tập đoàn Càn Khôn sẽ bởi vì bị tôi ép sát, mà chó cùng rứt giậu, ra bài không theo như lẽ thường? Cuối cùng sẽ làm cho tôi ngã ngửa?"
Trần Chí Ôn một lần nữa ngồi trở lại chỗ, nói: "Không thể loại trừ khả năng này, tôi cảm thấy chính pháp ủy bên kia có thể sẽ có hành động nhằm vào cậu, cậu phải tỉnh táo."
"Hắn muốn tới thì tới đi, tôi không sợ..." Dương Tử Hiên cười cười, hành động đánh vào thế lực xã hội đen chính là vương bài trong tay hắn, chỉ cần cái vương bài này đánh ra, bắt được vài tên lão đại có liên quan đến Hà Khôn, điều tra ra tiền thế lực hắc ám đều chảy về phía tập đoàn Càn Khôn, như vậy, Hà Tân Nghi muốn đối phó với hắn cũng phải nghĩ kĩ.
"Tốt rồi, chuyện này thì chính cậu tự lo, phần báo cáo của Tiền Vĩnh Cố, tôi đã phê rồi, trước kia Chu bí thư cũng rất thiên về tập đoàn Càn Khôn, nhưng vẫn chưa đến mức làm phần báo cáo này mắc kẹt."
Trần Chí Ôn chậm rãi nói: "Cậu cứ điều một số người sở thẩm tra tỉnh tiến vào chiếm giữ tập đoàn Càn Khôn, tìm đọc báo cáo tài chính ba quý đầu tiên của tập đoàn Càn Khôn.."
"Có thể đưa hai người từ sở giám sát vào không?" Trong mắt Dương Tử Hiên hiện lên một tia quỷ dị.
"Nhiều thêm một hai người không có vấn đề...không phải cậu lại muốn để cho người ta đánh vào chỗ yếu của tập đoàn Càn Khôn đấy chứ?" Trần Chí Ôn ngửi được hương vị âm mưu.
Dương Tử Hiên chỉ cười cười, không đáp lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...