Người bên cạnh nghe thấy cãi lộn, đều vây quanh tới xem, có người ở thời điểm báo danh lần trước gặp mặt Dương Tử Hiên, nhận ra Dương Tử Hiên, thấp giọng nói: "Người này lần trước đi cùng Tống Khả Cũng, không biết làm sao lại xung đột với Hỷ Chí Đặc...”
"Thật đúng là không biết tự lượng sức mình.”
"Ỷ vào việc mình là phó chủ tịch hội học sinh, liền làm mưa làm gió? Nghe nói hắn còn có ông bố tốt....”
Hỷ Chí Đặc bị Dương Tử Hiên ném lên trên mặt đất, mặt tức giận đến đỏ bừng, lại nghe được bốn phía thảo luận, trong đầu nhất thời oanh một tiếng, không để ý gì nữa, cầm ghế lên, muốn nện vào đầu Dương Tử Hiên.
Những ngày này Dương Tử Hiên thường xuyên luyện tập các loại võ cận thân với Lưu Bất Khắc, Tưởng Gia Quyền, tuy không tinh thông, nhưng đối phó với Hỷ Chí Đặc vẫn dư dả, mấy lần đánh ngã Hỷ Chí Đặc gục xuống đất.
Phủi phủi tay, Dương Tử Hiên trực tiếp đi ra khỏi phòng học, đã thấy bảo vệ chạy tới xem có việc gì, trong nhóm người còn có cả Khả Cũng.
Dương Tử Hiên hỏi: "Hôm nay em không cần đi học sao?"
"Buổi sáng không có khóa học, chỉ buổi chiều và buổi tối có thôi, nghe bên này có chút động tĩnh, em liền chạy đến đây xem anh thế nào!.”
Dương Tử Hiên nhếch miệng, cũng không thèm để ý đến nhiều ánh mắt xung quanh, nói: "Một người nhàm chán mà thôi, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm."
Lái xe ra ngoài cửa lớn, về sau, Dương Tử Hiên phát hiện đằng sau xuất hiện thêm một chiếc xe, là xe của Hà Khôn, còn có cả giọng nói của Hỷ Chí Đặc.
"Đại ca, chính là hắn, chính là hắn vừa đánh tôi trong phòng học, đại ca phải lấy lại danh dự cho tôi.”
Dương Tử Hiên không nhịn được, cười lên một tiếng, không nghĩ đến, Hỷ Chí Đặc này dĩ nhiên lại là tiểu đệ của Hà Khôn, thật đúng là không phải oan gia không gặp nhau, Dương Tử Hiên mỉm cười, cố ý ngừng chiếc xe lại, thò đầu từ cửa sổ xe ra, nói: "Thì ra cậu là tiểu đệ của Hà đại công tử, sao không sớm nói ra, nếu biết, tôi không động thủ làm gì cho mệt."
Hà Khôn nhíu mày, gần đây hắn đến đại học La Phù kiếm một học sinh làm bạn gái, những ngày này đều chôn chân ở chỗ này, hôm nay vừa mới đến, đã thấy Hỷ Chí Đặc tìm đến hắn cầu xin, nói bị đánh.
Thủ hạ đàn em của Hà Khôn cũng không sạch sẽ, có vài người anh em xã hội đen và sống trên đường phố, hắn cũng có tính cách như vậy, liền chạy tới giúp Hỷ Chí Đặc trả hận.
Hỷ Chí Đặc có cha là Hỷ Lại Thừa, phó bí thư thị ủy thành phố Tử Kim, là nhân vật thực quyền trong thành phố Tử Kim, ngoại trừ Nhậm Đoàn và Tiết Kế Ngay ra, Hỷ Lại Thừa rất có lực ảnh hưởng.
Hơn nữa, nếu Nhậm Đoàn rời đi, về sau, Tiết Kế Ngay rất có thể thuận lợi tiếp nhận vị trí, như vậy, Hỷ Lại Thừa có cơ hội dựa vào quan hệ với Nhậm Đoàn, thượng vị bảo tọa thị trưởng.
Hà Khôn muốn làm lớn công ty lớn thành phố Tử Kim, cần cực kỳ nịnh nọt một vài nhân vật thực quyền thành phố Tử Kim, Hỷ Lại Thừa chính là đối tượng hắn nịnh nọt.
Chỉ là, không nghĩ đến, Hỷ Chí Đặc này vậy mà lại ăn phải khổ trong tay Dương Tử Hiên, trước kia Hà Khôn không rõ ràng về chuyện Dương Tử Hiên học nghiên cứu sinh, về sau nghe xong mới biết được, không nghĩ tới, Hỷ Chí Đặc lại xuất hiện xung đột với Dương Tử Hiên.
Hỷ Chí Đặc vừa nghe Dương Tử Hiên nói như vậy, cho rằng Dương Tử Hiên cũng đã nghe nói qua tên Hà Khôn, nhất thời vênh váo tự đắc, nói: "Hiện tại hối hận à? Đã muộn rồi!"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Cậu hiểu lầm ý của tôi! Không phải tôi nói không nên đánh cậu, mà là không nên lấy tay đánh, làm ô uế tay của tôi, trực tiếp dùng ghế nện một chầu, không phải càng tốt hơn sao?"
Hỷ Chí Đặc há to miệng, nghĩ không ra được tại sao Dương Tử Hiên dám nói như vậy trước mặt Hà Khôn.
Tuy Hà Khôn hận đến nghiến răng ngứa lợi, nhưng không dám dùng thủ đoạn gì với Dương Tử Hiên, phải đợi cha hắn bố cục, chỉ có thể cưỡng chế tức giận trong lòng xuống, hỏi: "Dương Tử Hiên, cậu không nên lấn người quá đáng! Cậu đừng tưởng rằng thành phố Tử Kim không có người nào ép nổi cậu!"
Dương Tử Hiên nhún nhún vai, một bộ dáng không sao cả, trực tiếp lái xe đi.
Buổi chiều họp hội nghị thường ủy, không khí có chút nặng nề, từng thường ủy không thể không tập trung hoàn toàn tinh thần.
Ngoài cửa sổ, đám ve trốn ở bên trong tán cây tươi tốt kêu to, âm thanh cực kỳ thanh thúy, nhưng đám thường ủy ngồi ở quanh bàn thường ủy hình trứng lại mang sắc mặt nghiêm túc, không hề có thần sắc bực bội nào, có thể làm đến vị trí thường ủy, tự nhiên đều có công phu nhịn nhục.
"Đại hội đảng cũng sắp tổ chức rồi, chúng ta họp hội thường ủy một lần, thoáng nghiên cứu một tý về công tác sắp tới..."
Chu Trì Khôn ngồi ở vị trí trung tâm, thần sắc tự nhiên, nói: "Trước đại hội đảng, đồng chí Quan Quang Cốc sẽ lui về tuyến hai, hiện tại trung ương đã bảo Tỉnh ủy chúng ta giao danh sách người được đề cử lên rồi.”
“Tôi và bí thư Thanh Vân cũng đã thương lượng qua, tuyển chọn trong các cán bộ cấp phó tỉnh, bao gồm đồng chí Vương Minh Phàm Ích Châu, đồng chí Viên Đồng Tài Ủy ban hoạch định chính sách, còn có cả đồng chí Thạch Phong Tín Nam Hồ, đều là người thích hợp để chọn lựa, các vị có ý kiến gì không? Nếu có ý kiến, có thể nói thoải mái."
"Ý thức trách nhiệm chính trị của đồng chí Vương Minh Phàm rất mạnh, chăm chú công tác tại Ích Châu, thị ủy Ích Châu hài hòa ổn định, năng lực công tác kinh tế mạnh mẽ, tôi cảm thấy có thể trọng điểm đề cử đồng chí Vương Minh Phàm."
Hoàng Văn Thanh tỏ thái độ đầu tiên, tuy Vương Minh Phàm không phải dòng chính của hắn, nhưng thân cận với hắn, tiếp nhận vị trí phó chủ tịch tỉnh, có thể trợ giúp hắn gia tăng quyền nói chuyện trong hội nghị văn phòng ủy ban tỉnh, bởi vậy, Hoàng Văn Thanh mới nói giúp Vương Minh Phàm một câu.
Trương Á Đông cười cười, nói: "Đồng chí Viên Đồng Tài cũng đã làm cán bộ nhiều năm, từng cho lịch lãm rèn luyện trên nhiều cương vị, đã làm thị trưởng, bí thư thị ủy, chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, từ đầu đến cuối đều là kinh nghiệm lịch lãm rèn luyện phong phú, tín ngưỡng chính trị kiên định, chăm chỉ chứng thực công tác, đối với tinh thần Tỉnh ủy ủy ban tỉnh, luôn chăm chú quán triệt chứng thực, tôi cảm thấy có thể để đồng chí Viên Đồng Tài tiến thêm một bước.”
Viên Đồng Tài là Trương Á Đông và Hoàng Trấn Đông dùng thủ đoạn đẩy lên, xem như phụ tá đắc lực của Trương Á Đông tại ủy ban tỉnh rồi.
Trương Á Đông biết rõ thế cục trong tỉnh sau đại hội đảng sẽ có biến hóa, khả năng là hắn cũng có thể tiến thêm một bước, bởi vậy, hắn rất muốn thực hiện bố cục tại ủy ban tỉnh, đẩy Viên Đồng Tài thượng vị, trợ giúp hệ phái.
Trong tay Trần Chí Ôn cầm một chồng tài liệu nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu Dương Tử Hiên đưa cho hắn, cũng không vội tỏ thái độ, cứ ngồi nghe cho hết.
Chu Trì Khôn là bí thư Tỉnh ủy, là người số một, quyết định phương án nhân sự đều do hắn viết ra, đương nhiên không biết nóng lòng tỏ thái độ.
Chu Trì Khôn lại hỏi thăm Tôn Thanh Vân: "Đồng chí Thanh Vân có ý kiến gì?"
Tôn Thanh Vân là phó bí thư đảng, quyền nói chuyện trên mặt nhân sự rất lớn, Chu Trì Khôn cũng nhất định phải coi trọng ý kiến của hắn, mỉm cười nói: "Lần này nhân số báo trung ương có hạn, chúng ta cũng chỉ có thể từ ba người trung tuyển, chọn ra một người, báo lên trung ương, với tư cách người Tỉnh ủy đưa ra để cho trung ương chọn lựa."
Tôn Thanh Vân cũng không tỏ thái độ, nhưng ý ở ngoài lời, là muốn phát động tranh chấp.
Ba chọn một, hội nghị hôm nay đúng là sẽ hay ho.
Trang Đạo Hiền thì coi như việc không liên quan đến mình, ngồi yên tại chỗ, tuy phái bản địa cũng rất mắt gièm pha cái vị trí phó chủ tịch tỉnh này, nhưng từ tình hình trước mắt để xem xét, hệ phái bản địa không có người cực kỳ thích hợp để chọn lựa ra cạnh tranh, Đại Minh cực kỳ có sức cạnh tranh đã ngồi xổm ở trong lao ngục rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...