Hà Khôn lấy kính râm, sắc mặt trầm xuống, nói: "Đừng nói nữa, đi ra ngoài gặp phải tiểu nhân, vốn có đã một cô em trong tay, bây giờ lại ngâm nước nóng(chết chìm) rồi, thật đúng là một ngôi sao tai họa."
Tiền Văn Tà có chút kinh ngạc, sắc mặt cũng bắt đầu nghiêm túc lên, nói: "Cái La Phù tỉnh này, cậu là tay anh chị đầu sỏ, ai dám đứng giương oai ở trên đầu cậu?"
Hà Khôn biết mình có chút thất thố, khẩu khí cũng bắt đầu trở nên hời hợt, nói: "Còn có thể là ai? Không phải là Dương Tử Hiên kia, cái tên lần trước làm hại kế hoạch đài phát thanh của tôi ngâm nước nóng(chết chìm)... ngôi sao tai họa như vậy, nếu có cơ hội, cũng nên đánh chết hắn."
Tiền Văn Tà nhíu mày nói: "Một cán bộ cấp phó sở, cũng có thể làm cho cậu coi là ngôi sao tai họa? Xem ra thằng nhóc này cũng không đơn giản."
Hà Khôn dựa vào thân xe màu xám bạc, phất phất tay áo, nói: "Hai ngày này hắn đã ở trên nơi đầu sóng ngọn gió, vậy mà vẫn dám không lý do phái người đi thăm dò vấn đề nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu!”
“Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu là loại xí nghiệp gì? Có ngàn vạn lần quan hệ với rất nhiều cán bộ trong tỉnh, tôi cảm thấy hắn đang ăn no rỗi việc rồi. Lần này làm tốt rồi, chỉ cần xảy ra chuyện, người muốn đạp lên người hắn mấy cước, bôi mặt hắn một đống cứt cũng không phải là số ít... Được rồi, không nói đến hắn nữa, nói về mục đích chuyến đi này của câu xem?"
Tiền Văn Tà cười cười, nói: "Tôi chỉ thuần túy tới thăm cậu một chút, thoáng nhớ lại tình nghĩa thời chúng ta cùng trường, chiến đấu cách mạng vài năm..."
Hà Khôn cười lạnh một tiếng, nói: "Cậu khỏi phải giả trang với tôi... Người nào không biết mỗi người trong Tiền gia đều là dạng không có lợi không dậy sớm nổi, Tiền gia các cậu, mỗi người đều là dạng mê tiền."
Tiền Văn Tà cũng không phản bác, nói: "Được rồi! Kỳ thật, tôi sang đây là để xem xem công ty chúng ta sắp hùn vốn thế nào, vừa rồi dạo qua Tử Cấm thành một vòng, phát hiện đã biến hóa thật lớn, nhưng những cửa hàng treo biển điện tử Dương Ban Mai Xích kia ở khắp nơi, thật sự là làm cho người ta chói mắt."
Hà Khôn gật gật đầu, nói: "Trước mắt, tình trạng thị trường tiêu thụ máy nhắn tin trong tỉnh, cơ bản đều là bị một nhà điện tử Dương Ban Mai Xích lũng đoạn, chỉ là, điện tử Dương Ban Mai Xích đang có dấu hiệu rời khỏi thị trường, chắc chắn đang định chuyển hướng phát triển sang nhà máy chế tạo điện tử!”
“Những cửa hàng tiêu thụ này, khả năng sẽ do một công ty khác dưới cờ công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích—— Điện gia dụng Bất Dương Mai quản lý."
Tiền Văn Tà nhen nhóm một điếu thuốc, cánh tay gác ở xe trên cửa, nói: "Gần đây tôi thoáng nghiên cứu một tý về công ty này, xác thực là một kỳ tích! Quật khởi rất nhanh, sau lưng chắc chắn là có cao nhân chỉ điểm! Nhưng những chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là chúng ta làm sao để dẫm nát nó xuống dưới chân, khiến nó thành đá kê chân để cho chúng ta tiến vào thị trường điện tử và thị trường tiêu thụ điện gia dụng!"
Hà Khôn lên xe, xe khởi động, bình tĩnh nói: "Cái này thì phải bàn bạc kỹ hơn, chúng ta không ngại ra tay từ một khối máy nhắn tin trước, thị trường máy nhắn tin vẫn tương đối rộng lớn, cả sản nghiệp liên hoàn là hơn một trăm ngàn triệu, là ngành sản xuất mang lại món lợi kếch sù."
Tiền Văn Tà không phải con trai đích tôn của Tiền gia, muốn chiếm vị trí nhỏ nhoi trong gia tộc, nhất định phải làm ra một phen thành tích, để cho bậc cha chú gây dựng sự nghiệp kia nhìn thấy, cái thị trường máy nhắn tin này, lại để cho hắn thấy được hi vọng!
...
Hai ngày này, ủy ban tỉnh và Tỉnh ủy đều là một dòng nước xoáy lớn, rất nhiều lãnh đạo gọi điện thoại đến máy riêng ở văn phòng Dương Tử Hiên, muốn thông qua việc tạo áp lực với hắn, bắt hắn hạ lệnh rút một đoàn người Sài Quá Long về.
Dương Tử Hiên dứt khoát không đi vào văn phòng, cứ để cho Hồ Khải ngăn cản tất cả điện thoại.
Dương Tử Hiên cũng biết, người đang xem náo nhiệt không ít, Thuộc Bình chính là hắn một người trong đó.
Thuộc Bình vểnh chân bắt chéo trên mặt ghế, hút thuốc, Mã Thép ngồi ở đối diện, Thuộc Bình run rẩy khói bụi, khẽ cười nói: "Dương Tử Hiên thật đúng là ngại bị chết không đủ nhanh, không đủ thảm!"
Mã Thép cười cười, nói: "Có thể là do nguyên nhân hắn quá tự cao tự đại! Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu sắp đưa ra thị trường rồi, cán bộ nhân dân toàn bộ tỉnh đều mong mỏi trong tỉnh có thêm một công ty đưa ra thị trường, hắn tốt rồi, ở thời điểm quan trọng trước mắt này, lại đi thăm dò nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu.”
“Lão Khánh mấy ngày nay đang ngủ đông, ở ẩn tại khu công nghiệp Nam Hồ, cũng có chút thành quả, sơ bộ đã tìm được một ít chứng cớ rồi, Lục Thánh Đông cũng cung cấp rất nhiều chứng cớ, hiện tại đang nghĩ biện pháp liên hệ với thị trưởng Nam Hồ Tiền Vừa, không biết Tiền Vừa có biết gì không?"
Thuộc Bình ừm một tiếng, uống một hớp nước, mới chậm rãi đáp lại: "Tiền Vừa này đã làm phó thư ký trưởng Tỉnh ủy, người trẻ tuổi, có chút kiêu ngạo, đi Nam Hồ chắc cũng không quá hợp với Thạch Phong Tín!”
“Thạch Phong Tín chờ đợi vài chục năm tại Nam Hồ, mấy chữ thâm căn cố đế cũng không đủ để hình dung thế lực của hắn, quả thực chính là thổ hoàng đế Nam Hồ!”
“Tiền Vừa hơn phân nửa là không có đường để phát huy khả năng, các cậu tìm tới hắn, rất có thể sẽ đột phá được, trong tay hắn nhất định là có tài liệu đen về Dương Tử Hiên."
...
"Ủy ban tỉnh bên kia đã náo loạn ngất trời rồi, cậu còn có tâm tư ngồi trong này, nói chuyện về lý tưởng nhân sinh của cậu và mộng tưởng đế quốc buôn bán với chúng tôi à?" Trần Ấu Trúc liếc xéo Dương Tử Hiên.
Nàng ngồi ở trên mặt ghế, hai chân tới lui, váy rất ngắn, cũng không biết là cố ý hay vô tình, cố ý lắc lư hai chân, ngẫu nhiên hiện ra lớp quần phía dưới, lại làm cho Dương Tử Hiên bức xúc trong lòng.
Dương Tử Hiên gác hai chân ở trên mặt bàn rộng thùng thình, cắn ống hút nước trái cây, nói: "Công ty chỉ còn lại một mình cô thôi à? Những người khác đâu?"
Trần Ấu Trúc ngồi chéo sang một bên, hai chân đung đưa, làn váy không thể hoàn toàn che đậy viền tơ lụa lam nhạt trên quần trong, lại làm cho máu mũi Dương Tử Hiên thiếu chút nữa là phun ra đầy bàn.
Trần Ấu Trúc lắc đầu, nói: "Cái gì gọi là chỉ có một mình tôi? Tình nhân của cậu đi hiện trường xây dựng trạm phát sóng đài phát thanh chỉ đạo công tác, chuẩn tình nhân của cậu đi Giang Nam, tự mình đốc chiến cửa hàng điện gia dụng, hai vợ chồng Từ Minh phụ trách công tác trong tỉnh!”
“Tất cả đều có việc, chỉ còn thừa một mình tôi lưu lại phòng thủ tổng bộ... Cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi, ủy ban tỉnh bên kia đã náo loạn ngất trời, nói cậu không để ý đến đại cục phát triển kinh tế, chỉ lo tư lợi và thanh danh của mình."
Dương Tử Hiên không có ý định tranh luận cùng cô gái miệng lưỡi bén nhọn này, lười biếng duỗi lưng một cái, nói: "Bọn hắn thích nói thế nào liền nói thế đó đi, tôi đã bảo đội ngũ điều tra, xế chiều hôm nay rời khỏi nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, trở lại tỉnh thành rồi!"
Giọng nói Trần Ấu Trúc đột nhiên trở nên mềm mại, tò mò hỏi: "Rốt cuộc cậu đang đùa cái gì? Làm sao lại đột nhiên muốn điều tra nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu? Người ta e ngại cậu, hay chọc ghẹo đến cậu? Hoặc là đã quên tặng lễ cho cậu, làm cho cậu nhớ thương rồi?"
Dương Tử Hiên tức giận liếc nàng một cái, nói: "Chẳng lẽ trong mắt cô, tôi chính là một người tục tằng như vậy sao? Chẳng lẽ cô không thể phát hiện chính nghĩa của tôi rất mạnh sao?”
“Tôi đang chiến đấu vì vấn đề tài sản quốc hữu xói mòn, năm trước, nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu vô duyên vô cớ bị Năm Linh dùng kỹ thuật hạng ba, không uổng phí một phân tiền, liền lấy được 14% cổ phần công ty, giá trị ngàn vạn.”
“Nếu như nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đưa ra thị trường, giá trị bộ phận cổ phần này, sẽ còn tăng thêm một bậc, đây chính là dùng tiền mồ hôi nước mắt người trong nước ra, nuôi người Nhật Bản no bụng..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...