Giả Cán Bộ

Trong lời nói của Thái Tâm Chấn toàn vẻ đâm chọc, châm chọc hắn muốn dựa vào gia thế của Lương Quân Mi, ăn cơm bao (trai bao), Dương Tử Hiên không thể không hiểu.

Dương Tử Hiên cũng không phản phúng, chỉ cười trừ.

Trần Ý Vận bị Dương Tử Hiên trêu chọc một phen, mới vừa về, trừng mắt nhìn Dương Tử Hiên, nàng đúng là không công mà tổn thất bao nhiêu thứ, hết lần này tới lần khác lại không thể phát tiết, chỉ có thể sinh hờn dỗi.

Thái Tâm Chấn biết rõ Lương Quân Mi có bạn trai, về sau, liền đi tới đi một bên, một lần nữa trở lại trong đám người, lập tức lại có một đám con gái vây quanh hắn, để cho lòng tự trọng của hắn tìm được sự thỏa mãn.

Ở trong mắt Thái Tâm Chấn, chính thức đáng giá để hắn coi là tình địch, cũng chỉ có Lý Khắc An, Dương Tử Hiên này, hắn vẫn không để vào mắt, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa biết gì về Dương Tử Hiên, cũng sẽ không lập tức chạy vào đục khoét nền tảng (thọc gậy bánh xe).


"Thật sự là một sự tình khổ sai..." Trần Ý Vận cười khổ đi đến bên người Thái Tâm Chấn, giọng đầy nước đắng.

"Hắn thật sự không biết nhảy sao?" Thái Tâm Chấn có chút ngoài ý muốn, trong ấn tượng của hắn, Trần Ý Vận cái gì cũng mạnh hơn người, không ngờ lại bị một thanh niên khiến cho đầu óc choáng váng.

Hắn đương nhiên không biết, giai nhân xinh đẹp ngày xưa không chịu ăn nửa điểm thiệt thòi này, hôm nay không biết bị Dương Tử Hiên chấm mút bao nhiêu lần, thời điểm dạy khiêu vũ, nhiều lần chấm mút trên thân thể nàng.

"Không giống như là giả, thời điểm em dạy hắn, tay chân hắn đều đổ mồ hôi..." Trần Ý Vận phải mất một hồi lâu mới cưỡng chế lửa giận trong lòng mình xuống, mắt hạnh trợn lên, nhưng vừa nhìn khuôn mặt đáng ghê tởm của Dương Tử Hiên, lại vô pháp làm tâm tình bình tĩnh.

"Không nghĩ tới, ngay cả Trần đại tiểu thư cũng không làm gì được hắn." Thái Tâm Chấn không nhịn được cười lên một tiếng, nói: "Khó trách Lương Quân Mi vừa ý hắn!"


"Quân Mi ưa thích hắn?" Vừa rồi Trần Ý Vận đi toilet, không nghe được những người này đối thoại.

"Quân Mi đã chính miệng nói với tôi, Dương Tử Hiên này là bạn trai nàng, cũng không biết là thật hay giả!" Thái Tâm Chấn uống một ngụm rượu.

"Quân Mi vậy mà lại vừa ý tên vô dụng như thế, thật đúng là điên rồi." Mặt Trần Ý Vận giận đến đỏ lên.

"Cho nên mới cần các em, những người bạn chốn khuê phòng thổi gió bên tai bên tai nàng, bảo nàng tranh thủ thời gian rời khỏi hai lúa này, cho dù toàn thân hắn đều là Kỷ Phạm Hi, vẫn không thể bỏ nổi cái vẻ quê mùa." Thái Tâm Chấn đặt chén rượu xuống, quay đầu nói với Trần Ý Vận.

Trần Ý Vận đột nhiên bình tĩnh lại, cười nói: "Thái đại công tử quả nhiên là từng bước đều suy nghĩ sâu xa... Muốn chúng tôi, những người bạn chốn khuê phòng này thổi gió cho Quân Mi cũng được, nhưng cũng không thể bắt chúng tôi bận việc không công, đúng vậy không."

"Đương nhiên sẽ không để cho các em bận việc mà không công, anh có thể cho các em một tin tức rất có tác dụng, đương nhiên có liên quan mật thiết đến tập đoàn Vạn Quan các vị." Thái Tâm Chấn cười nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận