Giả Cán Bộ

Trong nội tâm Nhậm Đoàn thầm mắng một tiếng, nhưng lại không thể nói ra, trong lòng thở dài nghĩ, người có thể làm được đến vị trí bí thư Tỉnh ủy, không phải người đơn giản, ký thác hi vọng lên trên người Chu Trì Khôn, chính là một nét bút hỏng.

Cho dù toàn bộ sản nghiệp Nhật Hàn rút ra ngoài tỉnh La Phù, Chu Trì Khôn vẫn có thể tránh ảnh hưởng.

Dù sao hắn cũng là người chủ trì Tỉnh ủy, chẳng được quản công tác kinh tế cụ thể, nhưng nếu như toàn bộ sản nghiệp Nhật Hàn rút ra khỏi tỉnh La Phù, ảnh hưởng đối với Nhậm Đoàn thật sự rất lớn, sẽ tạo thành ảnh hưởng đến hình tượng của hắn.

...

"Sự tình có thể nói là rất quanh co, ban đầu tôi vốn tưởng rằng giọng nói trong tỉnh sẽ nghiêng về bên ủng hộ người Nhật Bản, ai biết Hoàng Văn Thanh lại lôi kéo mấy thường ủy, đấu với Nhậm Đoàn một phen trên hội thường ủy, Chu Trì Khôn cũng cực kỳ do dự..."

Tôn Thanh Vân và Trần Chí Ôn một trước một sau đi lên phía trước, Tôn Thanh Vân tiếp tục nói: "May mắn là chúng ta không tỏ thái độ quá sớm, bằng không thì lúc này sẽ bị kẹp ở giữa, khó có thể làm người."

"Đúng vậy, trước kia thời điểm tôi nói chuyện với Dương Tử Hiên về việc tranh cãi ngoại giao, hắn nói hắn ở ngay tại hiện trường, có thể nói là mắt thấy cả chuyện diễn ra, hơn nữa, người bị hại là Tưởng Gia Quyền vừa đúng là đội trưởng, chiến hữu của lái xe chuyên trách cho hắn thời trong bộ đội..."


Trần Chí Ôn đi nhanh hơn vài bước, đi tới bên người Tôn Thanh Vân, than thở nói: "Tôi vốn tưởng rằng trong tỉnh cũng sẽ nghiêng về một bên, có khuynh hướng nghiêng về phía người Nhật Bản, nhưng nghe hắn phân tích xong, về sau mới cảm thấy trong nước khả năng cũng có một đám cán bộ lãnh đạo cực kỳ bất mãn đối với hiện tượng mù quáng kêu gọi đầu tư...”

“Cho tới bây giờ, trung ương vẫn chưa phái tổ điều tra chuyên môn xuống tỉnh ta, ngoại trừ tôn trọng quyết định Tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù chúng ta ra, chắc trên trung ương cũng có một đám cán bộ lãnh đạo cực kỳ bất mãn đối với hiện tượng kêu gọi đầu tư mù quáng trong nước!"

"Dương Tử Hiên này xác thực một phúc tướng của Đại Danh hệ, vấn đề phòng khám dởm, bây giờ vẫn còn huyền ảo mà không quyết, đợi sau khi trận phong ba ngoại giao này qua đi, chỉ sợ lại là một hồi bão táp nữa nổi lên..."

Tôn Thanh Vân chắp tay sau lưng, nói: "Lúc trước chúng ta cực lực bồi dưỡng Lô Phúc Tân, hiện tại lại ảm đạm không ánh sáng, bây giờ hắn đang ở đảm nhậm chức bí thư khu ủy Ba Dương, thành tích không rõ ràng lắm..."

Trần Chí Ôn trầm giọng nói: "Cái này liên quan đến vấn đề người trận doanh chúng ta, Lô Phúc Tân đánh ổn đâm ổn, cũng chưa chắc là kém, trận doanh chúng ta cần người như đao nhọn, cũng cần mấy người vững bước đi lên..."

"Cậu có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, không nên để cho mấy người thế hệ kế tiếp như bọn hắn bước quá nhanh lên trên vũ đài cạnh tranh!"

Tôn Thanh Vân bình tĩnh nói: "Dương Tử Hiên này cũng phải dùng tốt, trước đây cậu đề nghị để cho hắn kiêm nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, đây là một cái y tưởng tốt, nhưng tại ủy ban tỉnh, sẽ gặp phải lực cản nặng nề!”


“Chúng ta vẫn chưa có cơ hội kết nối với hội thường ủy, tôi cũng không có biện pháp xuất lực, lần này có thể mượn cơ hội tranh cãi ngoại giao, đưa ra trên hội thường ủy!"

"Đây là một cái thời cơ tốt, hiện tại Hoàng Văn Thanh đang ác đấu cùng Nhậm Đoàn, trong trạng thái giằng co, hắn cũng không dám đơn giản gây thù hằn đến những người khác, tại thời khắc mấu chốt này, chúng ta đưa ra một cái đề nghị như vậy, chỉ sợ hắn sẽ tức giận đến thổ huyết, nhưng lại không dám đắc tội với chúng ta, những thường ủy đứng ở vị trí trung lập này, bằng không thì hắn sẽ tuyệt đối trở thành tường nghiêng, mọi người đẩy..." Trần Chí Ôn vừa cười vừa nói.

...

Dương Tử Hiên từ xa xa, chứng kiến xe con hồng kỳ của Hà Tân Nghi đi qua đại đạo Bắc Sơn, trên ghế lái phụ có một khuôn mặt rất anh tuấn, đúng là Hà Khôn từng có một lần gặp mặt với Dương Tử Hiên.

Ấn tượng đối với Hà Khôn của Dương Tử Hiên cũng không sâu, trước kia cũng không tận lực tìm hiểu qua, chỉ cho rằng hắn là một thiếu gia ăn chơi mà thôi, hiện tại xem ra, cũng không phải người đơn giản như vậy.

Hôm qua, từ trong miệng Trần Ấu Trúc, Dương Tử Hiên mới biết, cái này Hà Khôn đã từng là mối tình đầu của nàng, nhưng rất nhanh liền chia tay, trong này khẳng định có nội tình, nhưng Dương Tử Hiên không hỏi tới.

Nhưng tập đoàn Cán Khôn của Hà Khôn, lại là một trong những công ty lớn nhất trong tỉnh, điện gia dụng Bất Dương Mai và điện tử Dương Ban Mai Xích trước kia đều không ít lần liên hệ với tập đoàn Cán Khôn này.


Tại niên đại này, dám làm tập đoàn trung chuyển như Càn Khôn, ngoại trừ cần các mối quan hệ tài nguyên rộng khắp ra, còn cần ánh mắt thị trường nhất định.

Ngày hôm qua Dương Tử Hiên đã thoáng nghiên cứu một tý về thủ pháp của Càn Khôn, tại niên đại này mà nói, cũng rất có ánh mắt, không biết là ánh mắt của bản thân Hà Khôn, hay có cao nhân và phụ tá ở phía sau chỉ điểm cho hắn.

"Quân Mi, cô hiểu được bao nhiêu về thiếu gia nhà bí thư chính pháp này?" Dương Tử Hiên quay đầu nhìn nhìn Lương Quân Mi, mỉm cười hỏi.

Thời điểm Dương Tử Hiên nói chuyện phiếm cùng Cân Vân Sơn, vừa vặn đụng phải Lương Quân Mi, Lương Quân Mi liền đi theo hắn.

"Không phải đặc biệt hiểu rõ."

Lương Quân Mi lắc đầu, cái đầu nhìn rất đáng yêu, tóc dài màu đen rũ xuống trên vai, nói: "Chỉ là, nghe nói hắn rất phong lưu, cũng từng theo đuổi tôi, nhưng tôi không để ý tới hắn..."

"Sinh nhật của cô sắp đến rồi..." Dương Tử Hiên cười cười.

"Đúng đấy, là cuối tuần này, tôi còn tưởng rằng anh đã quên, cho nên mới tới đây nhắc nhở anh!" Khuôn mặt Lương Quân Mi rất trẻ trung, khó có thể nghĩ đến, cô gái này dĩ nhiên là người đảm nhiệm chức vụ cao tại cơ quan tình báo sở trên tỉnh, ăn mặc một thân đồng phục cảnh sát, có vẻ đặc biệt tinh khiết.


"... Cô tìm tôi, hẳn không phải là chỉ vì nói về cái này chứ?" Dương Tử Hiên chậm rãi nói, đôi mắt màu đen thâm thúy chớp động, dường như có thể nhìn thấu nội tâm của nàng, trên mặt của nàng quả nhiên hiện lên một chút màu đỏ.

Tuy từng có một đoạn thời gian tiếp xúc cùng Lương Quân Mi, thậm chí còn có tiếp xúc da thịt, nhưng Dương Tử Hiên cảm thấy, cô gái rụt rè tựa như Lương Quân Mi, không có khả năng thường xuyên chạy tới tìm hắn, một tên đàn ông, trừ phi cô bé này có việc cần cầu xin mình, hết lần này tới lần khác, lại khó có thể nói ra khỏi miệng.

"... Làm sao anh biết, tôi tìm anh thì có chuyện gì đây?" Lương Quân Mi lắc lắc ngón tay, có chút xấu hổ, con ngươi đưa quanh, sắc mặt mất tự nhiên, bờ mông mềm mại dưới đồng phục cảnh sát màu đen kia cứ uốn éo, rất hấp dẫn.

"Ha ha, cô cảm thấy một người có thể lăn lộn đến vị trí cấp sở trong thể chế, tài năng nhìn mặt mà nói chuyện có thể kém được sao?" Dương Tử Hiên rất ưa thích nhìn bộ dáng xấu hổ của nàng, có vẻ ngây thơ mà đáng yêu.

"Tôi muốn nhờ anh, anh có thể đến yến hội sinh nhật của tôi, làm bạn trai tôi trong chốc lát hay không..." Thời điểm nói những lời này, khuôn mặt, trên cổ Lương Quân Mi đều nhiễm một tầng da thịt đỏ ửng, đồng phục cảnh sát đen nhánh làm nổi bật màu đỏ, có vẻ thanh tú dị thường.

"Xem ra tôi lớn lên thật đúng là khá tốt, nhiều người như vậy muốn tôi làm bạn trai giả..." Dương Tử Hiên không nhịn được, cười cười, tay sờ lên cái mũi.

Nhớ tới Trang Vũ Nhi không có danh phận gì với mình kia, trong nội tâm bỗng nhiên hiện lên một chút cảm giác kỳ quái, ngày hôm qua Trang Vũ Nhi đã trở về đến bộ đội rồi, không biết nàng mặc quân trang và Lương Quân Mi mặc đồng phục cảnh sát đứng chung một chỗ, ai sẽ xinh đẹp hơn đây?

Rất hấp dẫn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui