Dương Tử Hiên có chút bất an liếc nhìn Trần Chí Ôn, không biết Trần Chí Ôn có thể vì việc Ấu Trúc mà mà sinh ra khúc mắc đối với hắn hay không.
Tâm tư người trên cao, rất khó suy đoán.
Trên mặt Trần Chí Ôn không nhìn ra là biểu lộ gì, nghiêng thân thể cầm lấy ấm trà trên mặt bàn, rót một chén trà.
Dương Tử Hiên định đưa tay tới hỗ trợ, lại bị Trần Chí Ôn phất tay ngăn lại, nói: "Tôi tự mình rót là được rồi, cậu không cần động vào làm gì!"
"Cũng không cần phải câu nệ, tôi chỉ hỏi một chút mà thôi!" Trần Chí Ôn mở nắp trà, thổi lá trà trôi nổi trên mặt nước trà.
Trà là máo tiêm, tuy không biết giống gì, nhưng có thêm một mùi thơm ngát, nhưng chỉ cần là từ màu sắc lá trà để xem xét, cũng không kém hơn bao nhiêu so với dòng trà đình bích loa xuân, trà Tây Hồ, hay trà Long Tĩnh kia.
"Cái công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này hẳn là do cậu dùng thủ đoạn sáng chế ra phải không, năng lực kinh tế của cậu, tôi và Ấn Gia, những người xung quanh đều rõ như ban ngày, Ấu Trúc làm việc bên trong công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, tôi vẫn rất yên tâm..." Trần Chí Ôn nhẹ nhàng nhấp một hớp trà, để chén trà xuống rồi nói.
Tay Dương Tử Hiên run lên, nước trà liền tràn ra bên ngoài, tay bị phỏng nóng ran, lại không dám nói lời nào.
Không nghĩ tới, Trần Chí Ôn hiểu rõ về công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích như vậy, thậm chí còn đoán được công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích là hắn dùng thủ đoạn sáng chế ra.
Chút ít bí mật và tâm tư riêng của chính mình đều không thể giấu nổi, đã bị Trần Chí Ôn moi ruột gan nhìn rõ ràng hết rồi.
Trong nội tâm không khỏi âm thầm thán phục, chính mình chỉ dựa vào ưu thế sống lại cùng với sự quen thuộc mạch kinh tế, mới sáng tạo ra địa vị và các mối quan hệ rộng khắp hôm nay, nhưng so sánh cùng với Trần Chí Ôn, người nổi bật bên trong các thượng vị giả, vẫn có chênh lệch nhất định, thứ cần phải học tập thật sự là rất nhiều.
Chỉ là, Dương Tử Hiên biết rõ một chuyện, khẳng định Trần Chí Ôn cũng chỉ suy đoán mà thôi.
Tại trước kia Trần Ấu Trúc đi công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, Trần Chí Ôn khẳng định đã làm một cuộc xâm nhập tìm hiểu đối với công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Dùng vị trí thường vụ phó chủ tịch tỉnh của Trần Chí Ôn, muốn tìm hiểu về chính thức bối cảnh cùng quỹ tích phát triển của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, một xí nghiệp dân doanh đăng kí tại tỉnh thành, nhanh chóng quật khởi như vậy, cũng không phải là việc gì quá khó.
Trần Chí Ôn cũng rất dễ dàng kết hợp Tô Ban Mai, người sáng lập công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này, và một ít quỹ tích phát triển, liên lạc đến trên người Dương Tử Hiên.
Trần Chí Ôn cũng là người biết dùng người, có thể nói là hết sức lợi hại, Dương Tử Hiên cũng rõ ràng điều đó.
Hắn chỉ không rõ, kiếp trước bên trong những nhân vật chính trị nổi tiếng chính mình nhớ rõ kia, thật sự là không có danh tự Trần Chí Ôn, thậm chí Trần Chí Ôn còn không được làm qua chức tỉnh trưởng một tỉnh.
Hiện tại Trần Chí Ôn mới bốn mươi chín tuổi, đúng vào thời điểm trẻ trung khoẻ mạnh, nếu như không có gì ngoài ý muốn mà nói, hoàn toàn có thể tại làm xong một lần chủ tịch tỉnh và Bí thư Tỉnh ủy, về sau lại tiếp tục tiến bộ lên chức.
Nhưng kiếp trước, ở trong danh sách chút ít đại tướng nơi biên cương và bộ trưởng thủ tướng nổi tiếng đằng kia, cũng không có danh tự Trần Chí Ôn xuất hiện, chớ nói chi là danh sách những người lãnh đạo đảng và quốc gia.
Dương Tử Hiên chỉ có thể kết luận, Trần Chí Ôn không lên được đến những chức vị đấy.
Hắn thật sự không biết rốt cuộc vì sao Trần Chí Ôn phí thời gian trên vị trí này lâu đến như thế.
Nhưng đã sống lại, Dương Tử Hiên đương nhiên không thể để cho Trần Chí Ôn tiếp tục là một người tầm thường không nghe thấy như vậy, dù sao thì Trần Chí Ôn bây giờ đã là chỗ dựa lớn nhất của mình, nếu như Trần Chí Ôn trì trệ không tiến, chỉ sợ cuộc sống của hắn cũng không có gì tốt.
"Chủ tịch tỉnh, cái Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này và tôi thật sự là không có chút quan hệ nào! Nhưng tổng giám đốc công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, là em gái Tô Minh, người này là thư ký của tôi thời điểm tôi đảm nhiệm chủ tịch huyện ở Hồng Thủy huyện!”
“Ở mấy cái tiết điểm mấu chốt trên mặt phát triển cCông ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, tôi đã cho nàng một số đề nghị, tôi nghĩ chuyện này cũng không tính toán là trái với kỷ luật đảng hay quy định đảng chứ?"
Dương Tử Hiên không thả ra chút tin tức nào, lại nói tiếp: "Chủ tịch tỉnh, nếu như ngài không tin, hoàn toàn có thể đi tra một chút, thời điểm Dương Ban Mai Xích thành lập, người bỏ vốn tên là gì, tôi tuyệt đối không tham dự vào trong đó, lại càng chưa từng dùng chức quyền trong tay, kiếm chác qua lợi ích gì cho công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích..."
Dương Tử Hiên còn muốn tiếp tục nói tiếp, nhưng Trần Chí Ôn lại phất phất tay áo, ngăn cản Dương Tử Hiên tiếp tục nói chuyện, nói rất rõ ràng: "Tử Hiên, cậu khỏi phải cãi lại tôi nữa, những thứ này, tôi cũng đã để cho người đi điều tra, nếu như cậu thực sự có vấn đề gì, tôi cũng không bình tĩnh ngồi ở chỗ nầy nói chuyện cùng cậu như thế này đâu!”
“Hiện tại cậu đang cầm cây roi của đảng trong tay, người cầm quyền sở giám sát, cậu nên rõ ràng hơn so với tôi, chút ít phương diện nào là cấm khu của cán bộ đảng viên!"
Dương Tử Hiên vội vàng gật đầu đồng ý.
"Thằng nhóc, nếu như cậu không tham chính, muốn đi làm một thương nhân, cũng chưa chắc là kém hơn hiện tại, tôi xem qua quỹ tích phát triển của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, trong lòng cảm thấy không thán phục không được!"
Trần Chí Ôn cười cười nói: "Xác thực có thể nói là một hình ảnh phát triển tiêu biểu của xí nghiệp dân doanh, về phần Ấu Trúc, tôi đây là người làm cha, mặc kệ nó muốn làm cái gì, chỉ cần không trái với kỷ luật đảng quy, tôi sẽ không can dự vào.”
“Giống như lời cậu nói, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích là xí nghiệp dân doanh tiềm lực phát triển cực lớn, cơ hội càng nhiều, thể chế càng thêm linh hoạt, đối với Ấu Trúc mà nói, là một cái sân khấu để phát triển càng mạnh hơn!"
"Nếu như không phải Ấu Trúc đảm nhiệm tầng quản lý ở bên trong đó, tôi còn muốn để cho đồng chí chính phủ tỉnh, từ từ thoáng tuyên truyền một tý về công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này, chế tạo nó thành xí nghiệp dân doanh kiểu mẫu và điển hình cho La Phù tỉnh chúng ta!"
Trần Chí Ôn thở dài nói: "Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, với tư cách xí nghiệp dân doanh, quỹ tích phát triển và tư duy buôn bán quả thật có rất nhiều chỗ để xí nghiệp dân doanh, thậm chí là xí nghiệp quốc hữu đều cần học tập và tham khảo!”
“Chỉ là, Ấu Trúc đã đảm nhiệm tầng quản lý ở bên trong đó, nếu tôi để cho chính phủ tỉnh dựng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích thành điển hình cho xí nghiệp dân doanh, khó tránh khỏi sẽ để cho một ít đồng chí bên ngoài không biết tình huống bên trong sinh ra suy đoán, ảnh hưởng không tốt!"
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Trần Chí Ôn lại còn có một ý tứ như vậy, hơi sửng sốt một chút.
Trong nội tâm thở dài một hơi, nếu như Dương Ban Mai Xích được chính phủ tỉnh coi là xí nghiệp dân doanh trọng điểm để đỡ đầu, như vậy tại phương diện thu thuế, còn cả phương diện chính sách, đều có thể có được ưu đãi trợ giúp thật lớn.
Những điều đó có thể trợ giúp thực lực Dương Ban Mai Xích càng được gia tăng, nhưng có được tất có mất.
Từ năm trước, điều lệ mới của đảng đã bắt đầu, xí nghiệp dân doanh nổi bật sẽ được đăng lên nhật báo, để xí nghiệp dân doanh nổi bật hợp pháp hóa, cung cấp căn cứ chính trị hữu lực, trở thành bộ phận để kinh tế quốc dân bay thành đội.
Nhưng do thành kiến truyền thống và trên mặt chính sách không kịp thời thay đổi phù hợp, khiến cho xí nghiệp dân doanh nổi bật qua một năm sau đều ở vào một địa vị xấu hổ, bà ngoại không đau bà nội không thương.
Cùng ở trên mặt chính trị, xí nghiệp đầu tư bên ngoài hưởng thụ đãi ngộ vượt qua quốc dân lại bất đồng.
Xí nghiệp dân doanh nổi bật hưởng thụ, không phải đãi ngộ quốc dân, vô luận là ở con đường cho vay hay phương diện chính sách giúp đỡ, không thể bằng được xí nghiệp quốc hữu và xí nghiệp đầu tư bên ngoài.
Không có bao nhiêu người ý thức được, xí nghiệp dân doanh nổi bật ở trong tương lai vài chục năm sau, sẽ trở thành bộ phận mạnh mẽ nhất trong nền kinh tế quốc nội.
Tựa như tỉnh Giang Nam, lại càng dựa vào xí nghiệp dân doanh nổi bật phát triển vô cùng nhanh, tích lũy rất nhiều của cải, cả người cả tiền, đoàn thể xí nghiệp dân doanh trong tỉnh đứng vững gót chân, liền dẫn đầu đi ra ngoài biên giới.
Trần Chí Ôn có thể ở thế hệ đầu mở cửa, từ sớm như vậy đã biết đến tính quan trọng của xí nghiệp dân doanh, ánh mắt xác thực là cực kỳ độc đáo.
Chỉ là, Dương Tử Hiên rất nhanh nghĩ ra điều gì đó, cười nói: "Chí Ôn chủ tịch tỉnh hơi lo lắng nhiều rồi, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích chỉ mang tư cách cổ đông khống chế cổ phần điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai, kỳ thật, nó không làm thực thể kinh tế!”
“Ấu Trúc nằm trong tầng quản lý công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cũng không trực tiếp chen tay vào nghiệp vụ điện tử Dương Ban Mai Xích và điện gia dụng Bất Dương Mai!"
"Bởi vì quốc gia giới hạn đối với xí nghiệp dân doanh nổi bật cực kỳ rõ ràng, ảnh hưởng đến việc điên cuồng kêu gọi đầu tư, rất nhiều cán bộ lãnh đạo đều là một mặt nghĩ đến làm sao để hấp dẫn đầu tư bên ngoài, làm sao tiến cử đầu tư bên ngoài!”
“Rất nhiều xí nghiệp đầu tư bên ngoài đều được hưởng thụ đãi ngộ vượt qua quốc dân, được ưu đãi thu thuế, phương diện giá đất và con đường ngân hàng cho vay đều có ưu thế tự nhiên!”
“Mà loại xí nghiệp dân doanh nổi bật này nảy mầm tại dân gian, sinh trưởng ở kinh tế địa phương, một mực không được coi trọng, sinh tồn rất gian nan, xí nghiệp dân doanh hơi chút có thực lực, đều lựa chọn đăng kí tại Hongkong hoặc là ngoại quốc, sau đó đầu tư ở trong nước, dùng cái này để đạt được coi trọng của chính phủ cùng ngân hàng trong nước!"
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Vấn đề này, La Phù tỉnh chúng ta có thể thoáng giảm bớt một tý, chú ý giúp đỡ thích hợp một ít xí nghiệp dân doanh!”
“Dù sao, tại thời điểm bão táp tài chính hoặc là kinh tế suy yếu, những xí nghiệp dân doanh nổi bật này và kinh tế quốc hữu giống nhau, là một lực lượng trung kiên cho chúng ta, mà không phải những xí nghiệp đầu tư bên ngoài cực kỳ mẫn cảm đối với thị trường kia!"
Trần Chí Ôn không nghĩ tới, Dương Tử Hiên có thể bởi vì một câu mình nói, dẫn ra nhiều chủ đề như vậy.
Đối với xí nghiệp dân doanh nổi bật, đại hội đảng chỉ nói về nó, với tư cách một loại hình thức kinh tế quan trọng bổ sung, hiện hữu trong nền kinh tế.
Trên thực tế, người chú ý xác thực không phải quá nhiều, coi như là Trần Chí Ôn muốn đem Dương Ban Mai Xích liệt vào xí nghiệp dân doanh nổi bật điển hình và tiêu biểu, cũng chỉ là tâm huyết nhất thời dâng trào.
Không nghĩ tới, Dương Tử Hiên có thể nói một phen nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu như vậy.
"Không tệ lắm! Rất hiểu rõ về chính sách trung ương!"
Trần Chí Ôn nhìn Dương Tử Hiên cười cười nói: "Chỉ bằng một lần cậu kêu oan cho xí nghiệp dân doanh nổi bật, tôi cũng đã có ý định liệt điện tử Dương Ban Mai Xích vào một trong những xí nghiệp dân doanh chính phủ tỉnh nên trọng điểm giúp đỡ!"
Có thể tranh thủ được một cái kết quả như vậy, đã là niềm vui Dương Tử Hiên không thể tưởng được rồi, hắn cười cười nói: "Chí Ôn chủ tịch tỉnh, nếu như bản thân ngài không tiện tự mình ra mặt, có thể để cho chủ tịch tỉnh ra mặt được mà! Hắn chính là người được phân công khối nội dung quản lý xí nghiệp dân doanh nổi bật này mà!"
Chủ tịch tỉnh Dương Tử Hiên nói đến là Ban Phi phó chủ tịch tỉnh, là phó chủ tịch tỉnh đảng phái dân chủ, phân công quản lý khối xí nghiệp dân doanh nổi bật.
Trần Chí Ôn hơi nao nao, lập tức cười nói: "Xem ra thằng nhóc cậu đã sớm có mưu đồ, Ban Phi phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý xí nghiệp dân doanh nổi bật, nói chuyện với tôi…..những sự tình này, cậu đã sớm điều tra rõ ràng rành mạch rồi!"
...
Thời gian ăn cơm cũng không dài, Trần Chí Ôn còn phải đi về phê chỉ thị văn bản tài liệu, cũng không uống rượu, chủ đề trên bàn cơm vẫn theo sát nội dung về điều tiết khống chế vĩ mô và phân chế độ thuế.
Dương Tử Hiên cũng ám chỉ, quyết tâm của trung ương đối với việc phổ biến phân chế độ thuế thật sự rất lớn, Trần Chí Ôn tự nhiên cũng hiểu mình nên bảo trì thái độ gì.
Đưa Trần Chí Ôn rời đi, Dương Tử Hiên lái xe về đến nhà mặt, lại phát hiện trong nhà nhiều thêm một đôi vợ chồng, đều là hơn ba mươi tuổi, người phụ nữ bao dưỡng rất tốt, trên mặt còn lưu lại một chút hương vị tuổi trẻ, trải qua tuế nguyệt lắng đọng, loại hương vị này lại càng mượt mà trải rộng ra trên mặt, đầy vẻ quyến rũ của phụ nữ thành thục.
"Dương sở trưởng, rốt cục ngài cũng trở lại!"
Người đàn ông có vẻ cực kỳ nhiệt tình, nhưng người phụ nữ xác thực là rất lạnh nhạt, người đàn ông nhẹ nhàng đá chân người phụ nữ đang đặt trên ghế một cước, người phụ nữ mới đứng dậy, cực kỳ có lễ phép hướng Dương Tử Hiên cười cười.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, ánh mắt hướng tiểu Thiến xinh đẹp, thẩn thể cao vút đứng bên cạnh nhìn nhìn, tiểu Thiến hiểu ý giới thiệu: "Vị tiên sinh này nói là Tôn trưởng phòng công ty Xuân Huy, vị này chính là phu nhân của Tôn trưởng phòng!"
Dương Tử Hiên bất động thanh sắc, công ty Xuân Huy, hắn lại biết rõ, một xí nghiệp phụ thuộc vào nhà nước, mấy năm này hiệu quả và lợi ích cũng không tệ, căn cứ vào tin tức sở thẩm tra phản hồi về để xem xét, các khoản thu chi rất đẹp.
Chỉ là, không biết ý đồ đôi nam nữ này là gì?
"Tôi gọi Tôn Xán, người này là vợ của tôi, Trần Linh! Dương sở trưởng nhất định chưa từng nghe nói qua tên của tôi, lần này mạo muội đến bái phỏng, có nhiều chỗ quấy rầy, xin Dương sở trưởng ngài thứ lỗi!" Tôn Xán chọc chọc eo bà vợ, cùng nhau cúi chào Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên lại thoáng nhìn lên trên mặt bàn, một túi lớn đựng Mao Đài và mấy bao Trung Hoa, ít nhất cũng phải tốn đến mấy ngàn đồng, đầu năm nay, tiền lương của cán bộ bình thường cơ quan tỉnh chỉ khoảng mấy trăm đồng, chỉ cần đống lễ vật này, đã cần hai tháng tiền lương của Tôn Xán.
Hiệu quả và lợi ích của công ty Xuân Huy ở bên trong các xí nghiệp nhà nước xem như tương đối khá, phúc lợi công nhân cũng không tệ.
Tiền lương Tôn Xán khả năng là cao hơn một hai trăm so với cán bộ cơ quan tỉnh, nhưng trên mặt sổ sách thì tuyệt đối không thể quá nhiều.
Đưa cho mình lễ vật này, Tôn Xán ít nhất cũng phải thoáng đau nhức một tý, Dương Tử Hiên nhếch miệng chứa cười, cũng không nói gì, hắn muốn nhìn một chút xem khách không mời mà đến này, rốt cuộc muốn làm gì, chỉ đơn thuần muốn đưa lễ, hay là còn có việc gì cầu cạnh.
Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh là cơ quan đặc thù, người địa phương phía dưới và các xí nghiệp ngày lễ ngày tết đi tặng lễ, có lẽ sẽ quên đưa cho phòng tổ chức, nhưng tuyệt đối không quên được việc đưa cho Ban Kỷ Luật Thanh tra.
Nếu muốn lăn lộn ở trong thể chế, vậy thì không có khả năng đắc tội Ban Kỷ Luật Thanh tra, một cơ quan mạnh như vậy, phòng tổ chức trông coi mũ quan những người này, nhưng Ban Kỷ Luật Thanh tra có thể đưa bọn hắn đi vào lao ngục.
Thời gian Dương Tử Hiên tiến vào Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng không tính toán là quá ngắn, ít nhất tại mặt mũi và ở phía trong Ban đã thành lập uy vọng cá nhân của mình.
Chém Hứa Chí Văn, phó cục trưởng thâm niên sở quốc thổ này, lại chém bí thư thị ủy An Thuyền, bí thư chính pháp ủy Mai Tụng, mấy cái quan to, mà ngay cả cục trưởng cục công an tỉnh thành đều bị Dương Tử Hiên xếp đặt một phen.
Đối với Đường Đại Minh, đã tiến hành giai đoạn cách ly thẩm tra mang tính thực chất rồi, rất nhiều người phụ trách đảng chính thành phố tin tức linh thông đều nhận được tin tức, Đường Đại Minh ngồi chồm hổm vài chục năm đã là kết cục đã định rồi!
Cách đây vài ngày, không sai biệt lắm, đã có người tự mình chạy đến trong nhà Dương Tử Hiên, hoặc là mang chút lá trà và đặc sản, hoặc là đưa thuốc rượu.
Tiểu Thiến biết rõ Dương Tử Hiên rất quy củ và nguyên tắc, đối với những vật này, cho tới bây giờ đều nhận, còn đưa tiền, cứ ném trả về cho bọn hắn.
Không có ai dám hiển nhiên đút lót cho Dương Tử Hiên, một vị quan to ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...