Giả Cán Bộ

Lúc ăn cơm với rất nhiều cán bộ, Lưu Thiên Phương đều có thể làm mọi việc thuận lợi thành thạo, nhưng thời điểm đối mặt với Dương Tử Hiên, mọi việc Lưu Thiên Phương làm, hoàn toàn không được thuận lợi.

Lưu Thiên Phương cảm giác, dường như thoáng cái mình đã bị Dương Tử Hiên nhìn thấu toàn bộ rồi, thủ đoạn gì cũng không thi triển được, rất nhiều lời nói của Dương Tử Hiên, cũng đều dẫm cho mặt hắn đau nhức.

Lần này, Lưu Thiên Phương chủ yếu là giúp Hứa Chí Văn sở quốc thổ làm việc, chính là Hứa sở trong điện thoại vừa rồi, Hứa Chí Văn quản lý sử trưởng địa chính sở quốc thổ, gần đây đã được đề danh là phó cục trưởng sở quốc thổ.

Nhưng Lưu Thiên Phương cũng biết, mình chỉ là một thương nhân, đấu tranh liên quan đến quan trường, chính là thứ rất kiêng kị, sẽ tựa như Dương Tử Hiên nói, rất dễ làm cho tất cả thứ mình có tan thành mây khói.

...

Uống một ngụm trà, cổ họng thông suốt, Dương Tử Hiên mới nhìn về phía Lưu Thiên Phương.

Dương Tử Hiên cũng đoán được, lần này Lưu Thiên Phương tới tìm mình, hơn phân nửa là vì bản án Hứa Chí Văn, bản thân Lưu Thiên Phương chính là thương nhân kiến trúc nổi tiếng, liên hệ với sở quốc thổ khẳng định không ít.

Cho nên, Dương Tử Hiên mới điểm tỉnh Lưu Thiên Phương, không cần phải lẫn vào án kiện tham ô sở quốc thổ này, lại càng không nên có ý đồ gây trở ngại đến bước chân điều tra của Ban Kỷ Luật Thanh tra.

Chỉ chốc lát sau, cửa đã bị đẩy ra rồi, một người đàn ông mặt chữ quốc đi đến, sử dụng quần áo tây da, từ trang phục trên người, thoạt nhìn cũng biết là một người rất quyền thế.


"Hứa sở, cuối cùng ngài cũng đến rồi." Lưu Thiên Phương ở trong phòng, bị Dương Tử Hiên nhìn chằm chằm đến mức trong lòng có chút sợ hãi rồi, thấy Hứa Chí Văn đi đến, lập tức giống như là nhìn thấy cứu tinh.

"Vị này chính là?" Mục đích Hứa Chí Văn đi chuyến này, vẫn là vì người của Ban Kỷ Luật Thanh tra, cho nên câu hỏi đầu tiên chính là dành cho Dương Tử Hiên.

"Vị này chính là chủ nhiệm tôi gặp ở cửa ra vào Tỉnh ủy, không, chính là vị Dương chủ nhiệm Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tôi đã nói cùng ngài." Lưu Thiên Phương tranh thủ thời gian giới thiệu Dương Tử Hiên.

"Dương chủ nhiệm, ngài khỏe, không biết Dương chủ nhiệm là người phòng nào ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh vậy?" Hứa Chí Văn bất động thanh sắc, nắm tay chào hỏi Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhếch khóe miệng lên, cười cười nói: "Tôi à, chính là Dương Tử Hiên ngài muốn tìm kia, tôi cũng không phải là chủ nhiệm gì, tôi hiện tại thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, kiêm nhiệm đệ nhất phó cục trưởng sở giám sát tỉnh!"

Sắc mặt Hứa Chí Văn và Lưu Thiên Phương lập tức biến hóa, có chút không dám tin nhìn Dương Tử Hiên.

"Anh, nếu như tôi không đoán sai mà nói, chính là Hứa phó cục trưởng sở quốc thổ." Dương Tử Hiên đã nghe Lưu Thiên Phương hô cái tên Hứa sở, liền biết người này hơn phân nửa chính là ân nhiệm phó cục trưởng sở quốc thổ, người mấu chốt trong án kiện tham ô hắn đang muốn điều tra.

Hứa Chí Văn nao nao, lại lập tức cảm thấy mừng rỡ khó tả, thật sự là không uổng phí thời gian đến đây, Hứa Chí Văn lúc này thật đúng là muốn cho Lưu Thiên một cái ôm sâu sắc, cảm tạ hắn giúp mình tìm Dương Tử Hiên tới.


Chỉ cần tìm ra người rồi, Hứa Chí Văn cảm thấy có thể chậm rãi nắm bắt Dương Tử Hiên, chỉ cần là người, luôn có dục vọng, chỉ cần có dục vọng, sẽ có thể giải quyết.

"Thì ra là Dương cục trưởng, thật sự thất kính, tôi ở trong điện thoại còn nghe nói lão Lưu mời được Dương chủ nhiệm Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, lão Lưu này thật đúng là đáng chê cười." Hứa Chí Văn cầm thật chặt tay Dương Tử Hiên.

Hôm nay, Hứa Chí Văn lấy được tin tức của người quen trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, biết tin tức tố giác mình đã được giao cho phòng một kiểm tra kỷ luật giám sát Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, do tân nhiệm thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, đệ nhất phó cục trưởng sở giám sát Dương Tử Hiên toàn quyền phụ trách.

Về sau, Hứa Chí Văn đặc biệt chăm chú nghe ngóng một ít tin tức về kinh nghiệm nhậm chức và đời tư của Dương Tử Hiên.

Nhưng hắn phát hiện, Dương Tử Hiên này thật đúng là không có quá nhiều yêu thích, cũng không truyền ra tin tức gì mập mờ, chỉ là, Hứa Chí Văn rất nhanh chú ý tới một tin tức quan trọng, Dương Tử Hiên chưa lập gia đình.

Hứa Chí Văn cảm thấy, Dương Tử Hiên vẫn là người trẻ tuổi, huyết khí phương cương, là một người dễ đột phá, bởi vì người trẻ tuổi luôn dễ dàng xúc động ở chuyện nam nữ.

"Tôi vẫn muốn tìm Hứa phó cục trưởng hiểu rõ một ít tình huống đây, ai biết cứ như vậy lại đụng phải nhau rồi." Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói.

Trong nội tâm Hứa Chí Văn thoáng lộp bộp một tý, có chút không khoái rồi, Dương Tử Hiên này quá không nể tình, vậy mà ở ngay trước mặt, muốn mình nói chuyện về án kiện kia sao?


"Điều này nói rõ, tôi và Dương cục trưởng ngài có duyên phận." Hứa Chí Văn cười nói.

Dương Tử Hiên khoát khoát tay, vừa cười vừa nói: "Cái này và duyên phận không có bao nhiêu quan hệ, tôi chỉ muốn nói chuyện với Hứa phó cục trưởng mà thôi, không có ý tứ gì khác."

"Anh cũng nên biết, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi gần đây nhận được một phong tin tức tố cáo, là về Hứa phó cục trưởng. Vốn Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi có ý định đem cái tin tức tố cáo này, phản hồi về nghành kiểm tra kỷ luật sở quốc thổ các anh, để tổ trưởng kiểm tra kỷ luật các anh là Hồ Thục Lộ tự mình điều tra!”

”Nhưng Hứa phó cục trưởng gần đây được đề bạt đến vị trí cán bộ tỉnh quản, cho nên cuối cùng vẫn một cần tôi chủ quản phòng một kiểm tra kỷ luật phía dưới đi xử lý." Dương Tử Hiên giới thiệu sơ qua về nguyên nhân mình tới.

Hứa Chí Văn có chút xấu hổ, cười nói: "Đây là việc nên làm."

"Bất kể nói thế nào, điều tra rõ ràng rồi, mới có lợi đối với Hứa phó cục trưởng, cũng là một loại biểu hiện trách nhiệm đối với Hứa phó cục trưởng." Dương Tử Hiên đặt chén trà xuống, lông mi chớp chớp, con mắt nhìn chằm chằm về phía Hứa Chí Văn.

"Dương cục trưởng, ngài cũng là người từ cơ sở đi lên, ngài cũng là cán bộ xuất thân làm kinh tế, ngài cũng nên biết, hiện tại luôn có một vài tiểu nhân, không thích nhìn người ta làm được thành tích, chỉ cần cậu làm ra được chút thành tích, liền có người nhảy ra, chỉ trích cậu làm không tốt."

Hứa Chí Văn đứng dậy, tự mình rót chén trà cho Dương Tử Hiên, vẻ mặt vô cùng đau đớn nói.

Dương Tử Hiên nhìn nhìn Lưu Bất Khắc nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh, nói: "Lão Lưu, anh đi ra ngoài hành lang trước một chút, tôi có mấy lời muốn tự mình nói với Hứa Chí Văn phó cục trưởng."


Lão Lưu gật gật đầu, liền đứng dậy đi ra ngoài, Dương Tử Hiên từ trong túi quần lấy ra một cái bút bi và một quyển vở.

"Hứa phó cục trưởng, tôi hỏi vài câu đơn giản nhé, chính thức kiểm tra đối chiếu sự thật, còn phải đợi Ban Kỷ Luật Thanh tra bên kia bố trí." Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói: "Anh sẽ không để tâm gì chứ?"

"Hứa Chí Văn tôi đường đường chính chính, đi đứng rất ổn, không sợ cái gì, Dương cục trưởng cứ hỏi đi." Hứa Chí Văn vừa cười vừa nói.

"Trong tin tức tố cáo nói, thời điểm Hứa phó cục trưởng đảm nhiệm quản lý ở sở địa chính, đã từng bắt được một cái hạng mục, không làm ngay lập tức, mà trực tiếp ném cho một xí nghiệp tư nhân bên ngoài, từ đó giành được không ít tiền boa và các phí báo đáp khác? Có phải là có một sự việc như vậy không?" Dương Tử Hiên nghịch nghịch bút máy trong tay, hỏi.

"Tuyệt đối không có, Dương cục trưởng, cậu có thể đi đến sở quốc thổ tài nguyên, điều một ít hồ sơ trở về nghiên cứu, tôi chưa từng lấy hạng mục, rồi làm cho nó biến mất. Tôi lấy hạng mục đến, nghĩ đến trước tiên, đúng là để cho mình làm, nội dung bên trong tin tức tố cáo hoàn toàn là giả dối hư ảo, cái tin tức tố cáo này hẳn là có người biên tập lên."

"Tôi lấy hạng mục về, đều trải qua tài vụ bên kia phê duyệt, từ tài vụ bên kia lấy được rất nhiều tài chính, Dương cục trưởng hoàn toàn có thể điều người đi đến tài vụ sở quốc thổ, từ từ tra một chút, tôi tuyệt đối không biết tham ô khoản chi tiêu công." Hứa Chí Văn đã tính trước, vừa cười vừa nói.

Dương Tử Hiên cười cười, không nói gì thêm, trong thư tố giác, đã nói rõ rất nhiều sự tình, trong đó có cả chuyện này, Dương Tử Hiên chỉ thăm dò mà thôi.

"Dương cục trưởng vừa tới thành phố Tử Kim, chỗ dừng chân đã được chuẩn bị xong chưa?." Hứa Chí Văn cười hỏi.

Dương Tử Hiên như có thâm ý nhìn Hứa Chí Văn, cười nói: "Rất tốt, văn phòng đã an bài, tôi ở một căn nhà bên cạnh hồ."

"Vậy hẳn là nhà lầu, hôm nào tôi phải xin phép đi nhìn một cái mới được." Hứa Chí Văn có vẻ cực kỳ nhiệt tình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui