Gấu Trúc Và Gấu Tuyết Nhỏ
Và hiển nhiên Trâm Anh - Thế Phiệt là trở thành cặp từ vô cùng hot trong lớp 12A1.
Tôi hot là vì trước giờ điều đi chung với hot boy Nguyễn Nam Dương, cùng với gương mặt ít biểu lộ cảm xúc với người ngoài thì gần xa trong trường ai cũng đều nói tôi ké fame mà còn chảnh.
Hoàng Gia Thế Phiệt hot vì đó giờ không hề thấy xuất hiện trong lớp, đến kiểm tra cũng là thầy cô đến tận nhà phát đề và trông trừng, nhưng tôi cảm thấy phần lớn là do gương mặt đẹp trai, đúng chuẩn soft boy của nó.Và vì tại sao chúng tôi lại hot chung với nhau? Vì cãi lộn ngay ngày đầu đi học.Do thành tích học tập của tôi và Thế Phiệt phải nói là cao ngất ngưỡng nên việc chọn lớp trưởng hơi khó với cô chủ nhiệm thành ta trước tiên cổ hỏi ý kiến tụi tôi xem ai muốn làm, theo lẽ thường tôi sẽ không quan tâm mấy vị trí ban cán sự đâu dù sao đối với tôi đi học chính là đi học chứ không phải đi quản con giùm người khác nhưng khi người còn lại là đối tượng hơn thua của mình thì cảm xúc nó đúng là khác hẳn.
Đặc biệt là khi ai đó dám gây sự trước bằng câu nói hất dịch và nụ cười dửng dưng."Tất nhiên là em nên làm lớp trưởng rồi ạ, em giỏi Lí hơn bé gấ...!Trâm Anh ạ."Cái cách nói chuyện vừa nói vừa cười của nó vẫn rất giống lúc nhỏ, nếu áp dụng đi cua crush thì có tâm hồn thiếu nữ nào mà chịu được, còn đối với đứa biết nó từ lúc còn cởi chuồng tắm mưa thì nhìn giống mấy đứa xấu xa đi dụ con gái nhà lành ấy.Nguyên Ngọc Trâm Anh xin thề với lòng khi đứng trước tình huống bây giờ, tôi không cự lại nó thì tôi là con tró."Trình toán bây giờ của tao mày học mười năm nữa cũng không theo kịp đó bạn à.""Nhưng tao dám cá số người mất góc Lí nhiều hơn Toán đó nha.""Nếu mày muốn đưa bạn cùng lớp học tập đi lên sao không làm phó học tập đi nè? Sau đó làm việc dưới trướng tao.""Tao không thích đấy.""Tao cũng không thích nhường vị trí lớp trưởng cho mày đấy."Và ngày đầu đi học của năm cuối cấp đã diễn ra như vậy đấy mọi người, một cuộc chiến bốc lửa khiến những người chứng kiến phải sốc tâm lí nhẹ.
Mặc dù cuối cùng tôi cũng thua vì kiểu hướng nội nửa mùa của mình.
Cũng từ hôm đó hai đứa tôi có cảm giác làm gì cũng bị mọi người xung quanh len lén quan sát nhất cử nhất động, lâu lâu còn tưởng bản thân đang là một tiêu ám sát của tổ chức bí mật nào đó nữa cơ.Bộp"Lớp mình có án mạng à? Mặt mày nhìn như conan ấy."Hoàng Gia Thế Phiệt từ canteen đi lên đứng chắn ngay tầm nhìn làm tôi phải nghiêng đầu qua một bên để ý mấy bạn học khác.
Đấy, nảy giờ thì vẫn bình thường, mỗi lần thằng này nó xuất hiện là cả bọn trong lớp đều đổi thế vờ như học bài, làm bài, nói chuyện gì đó với nhau nhưng thật ra đang hướng mắt về bọn tôi mà."Cút cút, tao cảm thấy cái lớp nó lạ lạ."Cảm giác khó hiểu đến bực bội khiến cánh tay tôi như có suy nghĩ riêng mà đánh vào bụng Thế Phiệt một cái *bốp* nhẹ nhàng và đầy thân thương, sau đó mới vương tay lấy cái thứ lạnh lạnh được đặt trên đầu mình nảy giờ xuống.
À vâng thằng mặt heo này nó xem quả đầu mượt như sunsil của tôi giống cái bàn đặt đồ vậy á mọi người, dù có lòng tốt mua cho nhưng bạn làm vậy là hỏng có được rồi."Sting tao đâu? Chị đây không thích uống sữa."Vừa nhìn cái hộp sữa màu hường là tôi có cảm giác ghét bỏ, mặt thái độ xoay ngoắt sang Thế Phiệt đang ôm bụng ngồi xuống ngay bên cạnh.
Nhìn cái mặt thốn đến cười không nổi kia khiến tôi khẽ vui trong lòng, cảm xúc dần ổn áp trở lại."Tại mày không thích tao mới mua, của chùa còn đòi hỏi.""Có đứa bạn hà cũng không biết đường chiều nữa.""Tao chỉ chiều người nhà của mình thôi.""Vậy mà có thằng hôm qua chịu lội bộ xuống canteen thêm lần nữa để đổi đồ ăn cho tao""Ờ.""Ờ?"*Phụt*Tôi vừa có cảm giác nguyên cái lớp mới đồng loạt cười một cái thì phải? Sao ở trong đây ai cũng lạ thế nhỉ?Hoàng Gia Thế Phiệt ăn nói không đầu không đuôi khó hiểu thì bỏ đi sao đến mấy đứa khác cũng khó hiểu theo thế?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...