Ngày hôm sau, lúc An Ninh mơ màng tỉnh dậy đã là giữa trưa.
An Ninh luôn ngủ rất ít, giấc ngủ cũng không tốt, nhưng chưa bao giờ giống như đêm qua – cả đêm gần như mất ngủ.
Dạ dày An Ninh kêu rột rột mấy tiếng, cậu đờ đẫn xuống giường lấy cho mình một bát cơm nóng. [Hôm nay phải làm gì ấy nhỉ.] Đầu óc An Ninh vẫn chưa kịp tỉnh táo, chậm rãi mò lên QQ.
“la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la la la la li la
Âm nhắn QQ liên tục vang lên.
An Ninh mở ra một loạt.
Mưa bom bão đạn ngùn ngụt. Nháy mắt cậu đã thanh tỉnh.
An Ninh rón rén đọc rồi tắt từng cuộc nói chuyện, cự tuyệt vài yêu cầu kết bạn. Sau đó quay lại cửa sổ nói chuyện riêng.
Dã Cúc ( Phấn Đàn chủ): http//xxxxxxxxx. xxxxxxxxxx. com đại thần xem đi
– a ha ha ha ha ha ha ha ha ha
– Liễu tiểu thụ, rốt cuộc anh cũng có scandal a
An Ninh tò mò mở ra xem, sau đó dựa theo ghi chép An Liễu để lại, trực tiếp đóng cửa sổ. Một lần nữa An Ninh cảm thấy con gái thật đáng sợ, chuyện không mà cũng có thể nói cho có. Đồng thời, An Ninh cũng sâu sắc nhận ra hành động đêm qua của mình có bao nhiêu ngu xuẩn, cứ thế mà bỏ chạy để rồi bị nói thành ”Xấu hổ trốn đi.”, “Bị Quy Ẩm kéo xuống ăn”. An Ninh dự định xử lý xong xuôi ở đây phải đi tìm hiểu xem Quy Ẩm là ai, hình như trong tài liệu An Liệu không có nhắc tới. Bị ghép thành cp như vậy, không để ý không quan tâm là được rồi thế nhưng đến tận bây giờ, thanh âm người kia vẫn không ngừng quanh quẩn…. Thật êm tai..
Cá Chua Ngọt (CV): Triêu đại thần? Triêu Phong đại thần là anh sao!
– Triêu Phong đại thần cầu tiếp kịch, lần trước đã nói hết rồi, kịch bản anh đã xem xong chưa?
Hà Liễu Triêu Phong: Xem xong rồi. Tôi nhận.
Cá Chua Ngọt (CV): Anh lên rồi? Anh nhận? Được rồi được rồi, để em thêm anh vào tổ kịch he he he he he Anh và Quy Ẩm đại thần lại xuất hiện cùng nhau kịch lần này nhất định sẽ rất hot nha!
An Ninh cũng không để ý Cá Chua Ngọt nói gì, nhận lời mời vào tổ kịch xong rồi đi tiếp tục chiến đấu
Thiệu Thần – Cá Chua Ngọt: Hoan nghênh Triêu Phong đại thần gia nhập tổ kịch Vỗ tay vỗ tay nào Cơ Cơ, nhiệm vụ hoàn thành XD.
Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: Triêu Phong sama! Tuôi đập bây giờ, đừng có gọi là Cơ Cơ (# `’) 凸
Hậu Kỳ – Dã Bách Hợp: Cái gì? (⊙o⊙)! Đại thần nhà em sao?! Đại thần anh nhận sao!
Áo Rồng – Thanh Minh: Hà Liễu Triêu Phong!
Trang Trí – Sawa: JQ đến rồi! Hôm qua tuôi vừa mới nhập học!
Giang Phàm – Hà Liễu Triêu Phong: Mọi người khỏe ^^
Hậu Kỳ – Dã Bách Hợp:!
Trang Trí – Sawa:!
Áo Rồng – Thanh Minh:!
Trần Kiến Quốc – Nguyệt Bán Loan:!
Tuyên Truyền – Thụ Thụ:!
Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ:!
Thiêu Thần – Cá Chua Ngọt: Mấy người than thở cái gì chớ (‵o′) rõ ràng là mấy người kêu tuôi mời Triêu Phong đại thần phối Giang Phàm mà.
Kế Hoạch – Nhất Thế Cơ: Giữ nguyên đội hình!
An Ninh bật cười, sau đó liền đóng cửa sổ.
Quế Hoa (CV): Này, cậu chạy cái gì!
– Mau lăn ra đây.
– Đừng nói là chạy rớt chân rồi đó?
– Ai Thôi quên đi, vốn ca hội mở ra là có ý tìm cho cậu cp đối phó mấy kẻ xấu, không phải tôi cũng được, kế hoạch coi như thành công một nửa.
– Sau này chú ý một chút, mấy ngày nay tôi muốn tránh xui xẻo, cũng không lên mạng được, cậu nhớ đừng chọc ai đó!
Hà Liễu Triêu Phong: Ừm.
Bên kia hiển thị avatar xám xịt. An Liễu liền đóng cửa sổ.
Cửa sổ cuối cùng liền nhảy ra.
Kiến Phùng Sáp Côn (CV): A, kỳ thực cậu không cần phải vậy. Quy Ẩm người kia tác phong không tốt, não tàn lại đặc biệt thừa khả năng gây sự. Hắn còn là một gay thuần chủng nữa. Nếu cậu muốn tôi chết tâm, chọn Quế Hoa xem ra thích hợp hơn. Đừng đem mình nhảy vào hố lửa, không đáng đâu.
Lúc An Ninh nhìn thấy cái từ gay này, không hiểu vì sao trong lòng trở nên căng thẳng. Đó là một loại cảm giác không thể nói rõ, cậu còn không hiểu nghĩa từ này, nhưng không hiểu sao thấy vô cùng quen mắt.
An Ninh tò mò tra từ điển nghĩa từ này.
Đồng tính luyến ái.
Cậu trầm mặc thật lâu.
[An Liễu.. là đồng tính sao? ] Trong tài liệu của An Liễu có đề cập tới mấy cái gọi là đam mỹ, là những thiếu nữ hay thậm chí cả thiếu nam có huyễn tưởng tốt đẹp là ngắm hai nam nhân ở cùng một chỗ. CV phối đam mỹ không phải ai cũng là đồng tính, chủ yếu cp đều là yy. An Liễu, nói thế nào thì.. em ấy cũng không còn trên trần đời.
Kiến Phùng Sáp Côn (CV): Onl sao?
Kiến Phùng Sáp Côn này cũng là một CV. An Ninh lo lắng mở tài liệu ra. Lần trước cùng người kia đối thoại, khi ấy mới nhận được laptop, lúc đó trả lời ai cũng na ná nhau, đều là mới nằm viện về, cảm ơn vì đã quan tâm.
An Ninh tìm trong danh sách CV thế nào cũng không thấy tên Kiến Phùng Sáp Côn.
Vì vậy, An Ninh mở ra tài liệu [Những người đặc biệt]
Quả nhiên, người đầu tiên chính là Kiến Phùng Sáp Côn.
[Cậu ấy rất yêu em, cũng là em không biết chọn thời gian mà rơi vào tình yêu với người ấy. Vì vậy, hãy để cậu ấy quên em. Cho dù không thể quên, em cũng muốn anh họ giúp em một chút, khiến cậu ấy hận em. Trước mặt cậu ấy, em mong mình trở thành một người vô cùng xấu xa]
An Ninh đọc xong không khỏi sốt ruột, cậu không biết phải trả lời thế nào. Chậm rãi ôm đùi cuộn người lại. Trong lòng An Ninh trở nên buồn bực, không biết vì sao, chính là cậu muốn khóc.
Có thể cậu không còn nhớ rõ em họ, nhưng gần đây cũng vì thực hiện tâm nguyện của em ấy mà cậu trở nên bận rộn. Mỗi ngày nghe giọng nói ôn nhuận của em trai, không nghĩ rằng em đã rời khỏi nhân thế.
Giờ khắc này, nhìn người đối diện nhắc nhở quan tâm, khiến An Ninh sâu sắc cảm nhận rằng, em họ thực sự đã không còn.
Người đối diện kia, vĩnh viễn không còn có thể nhìn thấy em ấy.
An Ninh mím môi, khó khăn đánh ra vài chữ.
Hà Liễu Triêu Phong: Tôi cp cùng ai với cậu không quan hệ.
An Ninh đánh xong hàng chữ, nước mắt lại trào ra.
Kiến Phùng Sáp Côn (CV):.. Cứ nghĩ rằng.. cậu sẽ.. không bao giờ.. không bao giờ nói chuyện cùng tôi nữa..
An Ninh khóc không thành tiếng. Cậu không biết làm như vậy có đúng hay không, chỉ là lần đầu tiên cậu có cảm giác không muốn nghe theo lời An Liễu.
Hà Liễu Triêu Phong: Hà Liễu Triêu Phong đã chết! Em ấy không còn ở nhân thế, vậy nên mong cậu hãy quên em ấy đi!
An Ninh nhịn không được đánh một hàng chữ. Cậu biết đối phương sẽ không thể tin mấy lời này, thế nhưng vẫn không nhịn được mà làm vậy.
Kiến Phùng Sáp Côn (CV): …
– Nếu đấy là hi vọng của cậu, tôi sẽ làm vậy.
– Thế nhưng, tránh xa Quy Ẩm một chút, đừng tổn thương chính mình.
An Ninh nhìn avatar Kiến Phùng Sáp Côn tối sầm rơi xuống phía dưới. Tim cũng như rơi theo..
Cậu cuộn người trên ghế, nửa ngày không nhúc nhích.
‘la la la li la ‘
An Ninh chậm rãi ngẩng đầu, lại thấy trên màn hình hiện lên một cái loa. Đang muốn cự tuyệt, đột nhiên thấy có yêu cầu thêm bạn.
A?
[Quy Ẩm ([email protected]) gửi tới một yêu cầu kết bạn. Đồng ý thêm hay cự tuyệt] (đuôi @111.conm nhé, hông sai đâu)
Quy Ẩm? Chính là.. đêm qua?
Thần xui quỷ khiến, An Ninh nhấp chuột vào đồng ý thêm bạn.
Quy Ẩm: Tiểu Phong =v=
An Ninh sửng sốt, làm sao bây giờ? Còn chưa kịp nghĩ cậu đã đánh xuống một hàng chữ.
Hà Liễu Triêu Phong: Người tôi hôn đêm qua không phải anh! Thật đó!
Chưa kịp nhìn lại đã ấn gửi đi.
[aaaaaaaaaaaaaaaaa!] Nội tâm gào thét mãnh liệt [lại làm chuyện ngu xuẩn nữa rồi a!]
Quy Ẩm: Ặc..Không phải sao?
Văn Nhất Minh ngồi trước máy tính cũng bật cười thành tiếng.
Cùng Hà Liễu Triêu Phong hợp tác đã là chuyện của mấy năm trước, khi đó nhân vật của hai người gần như chồng chéo với nhau, mình không phải chủ công thì cậu ấy là chủ thụ,..
Hai người quen biết nhau đã lâu, cũng hay ở SK nói chuyện phiếm. Sau này có YY, hai người liền qua YY nói chuyện. Thường xuyên qua lại nên cũng trở nên quen thuộc, thế nhưng kết bạn YY lại quên mất QQ.
Văn Nhất Minh vì hai năm trước điều động công việc nên quy ẩn trong giới võng phối, YY cũng không lên. Quan hệ với Hà Liễu Triêu Phong cũng dần phai nhạt, cuối cùng gần như cắt đứt. Gần đây em họ muốn nhờ anh quay lại tiếp kịch của em ấy nên mới một lần nữa log vào YY, tối hôm qua cũng là nghe nói Hà Liễu Triêu Phong có ca hội, nhớ kỹ trước đó cậu ấy nói, nếu như anh trở về võng phối, cậu sẽ đích thân tặng lễ vật. Sở dĩ muốn ôn chuyện cũ, kết quả lại thành ra như vậy.
Hà Liễu Triêu Phong: A, xin lỗi, xin lỗi, ngày hôm qua vì mấy cô bé kia yêu cầu mạch hôn. Tôi không phát hiện anh đã đến nên mới cho mạch hôn. Thực sự không cố ý, anh phải tin tôi!
Văn Nhất Minh không ghét Hà Liễu Triêu Phong bây giờ, ngược lại so với cảm giác nói chuyện cùng cậu ấy trước kia, Hà Liễu Triêu Phong bây giờ khiến anh thoải mái hơn. Nhịn không được nảy lên tâm tư muốn đùa giỡn.
Quy Ẩm: Ai nha ai nha Tiểu Phong thật bạc tình a (ˇ? ˇ) đêm qua cậu như vậy còn khiến tôi mất ngủ…
Hà Liễu Triêu Phong: Mất ngủ… a.. xin lỗi.
An Ninh nhìn avatar người này. Quy Ẩm thoạt nhìn có vẻ là người quen của An Liễu, thế nhưng trong mấy tài liệu kia đều không có tên người này. An Ninh đành dựa theo lời An Liễu nói, “Không có tên thì anh tự mình đối phó, bởi vì họ cũng không quen thuộc với em.” An Ninh nghĩ, nói như vậy, bọn họ có thể thực sự không quen a.
An Liễu, An Liễu chu đáo như vậy, lại quên mất Quy Ẩm người này đã từng tồn tại.
Quy Ẩm: Không có gì! Kỳ thực cậu chỉ cần hôn tôi lại một chút.. đêm nay tôi có thể ngủ ngon a
Hà Liễu Triêu Phong: ……….
Quy Ẩm: A, chắc đêm nay tôi lại mất ngủ mất..
Văn Nhất Minh nhìn màn hình thật lâu, không thấy người kia trả lời, trong lòng không vui nghĩ.. a, mình đùa hơi quá rồi..
Đang muốn nói “Không làm khó”, thì đối diện gửi tới một file ghi âm 2 giây.
Anh ngờ vực mở ra, sau một hồi im lặng, tiếng “Chụt” nhẹ nhàng vang lên…
Văn Nhất Minh ngây người tại chỗ.
Hà Liễu Triêu Phong: Như vậy được chưa? Đêm nay anh nhất định phải ngủ ngon đấy. Sức khỏe rất quan trọng.
Văn Nhất Minh nhìn dòng chữ trên màn hình. Khóe miệng không khỏi nở nụ cười.
An Ninh mặt vẫn còn đỏ rực không biết, chuyện cậu làm đã khiến Văn Nhất Minh ở bên kia ra một quyết định quan trọng. Anh phải bẻ cong “Thẳng nam” này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...