Buổi sáng ngày hôm sau, Dư tổng sắp xếp người tới khách sạn đón bọn họ đi nhà xưởng xem cánh tay người máy vừa lắp ráp thành công.
+
Bởi vì đêm trước túng dục quá độ, Quý Văn một buổi sáng tinh thần đều không tốt, thực tế là mệt muốn mệnh.
Nghiêng mắt nhìn người bên cạnh đang cùng giáo sư nói chuyện thật vui vẻ, Quý Văn ấm ức chỉ có thể cảm thán nam nữ thể chất khác biệt.
Rõ ràng vất vả đều là hắn, vì cái gì kết quả là lại là chính mình mệt chết khiếp.
Tối hôm qua sau khi kết thúc, hai bên đùi cô đều tê mỏi, căn bản là bị làm cho không khép chân được.
Buổi sáng tỉnh lại, huyệt khẩu sưng đỏ, bên trong còn chảy ra chất lỏng hỗn độn, thật là quá mất mặt.
Trải qua tối hôm qua, cô phát hiện, Phó Thần An người đàn ông này, so với ba năm trước, kỹ xảo trên giường càng cao hơn, hơn nữa thể lực cũng tốt kinh người.
Không biết 3 năm xa cách này, anh có phụ nữ bên ngoài không? Trong lòng thoáng qua một tia tối tăm.
"Dư tổng, chúng tôi đi trước, kế hoạch tiếp theo tôi sẽ cùng ban quản trị thương lượng sau, sẽ sớm cho ông câu trả lời." Giọng nói trầm thấp đánh vỡ suy nghĩ vẩn vơ của Quý Văn.
"A, không thành vấn đề, Phó tổng, chờ tin tức tốt của ngài!"
"Đi thôi." Phó Thần An nhẹ giọng mở miệng.Quý Văn cùng Dư tổng gật gật đầu đi theo rời đi.
Từ lần trước Phó Thần An "tùy ý" ôm thắt lưng cô, ánh mắt Dư tổng nhìn cô rất có ý tứ mà thu liễm.
"Phó Thần An, đi đâu a?" Quý Văn chạy chậm đuổi theo ra cửa nhà xưởng.
Phó thiếu khó có khi thân sĩ giúp cô mở cửa xe, khóe miệng nhàn nhạt ý cười, đứng thủ thế "Mời".
Cô nàng cười giận, khom lưng ngồi xuống.
"Đi trung tâm thương mại." Phó Thần An mới vừa ngồi vào ghế sau, nói với tài xế Tiểu Lý.
"Tới đó làm gì?" Quý Văn dịch mông ngồi sát vào anh, nghi hoặc thấp giọng hỏi nói.
"Thư ký Quý cảm thấy sẽ làm gì?" Anh không đáp mà hỏi lại, con ngươi đầy ý cười.
Kỳ thật, anh cười rộ lên trông sẽ gần gũi hơn nhiều, tay nhỏ cầm lòng không được vuốt ve sườn mặt tuấn lãng.
"Hửm?" Phó Thần An kiêu ngạo mỉm cười đôi mắt khiêu khích, ánh mắt liếc về phía trước, khóe miệng ý cười càng đậm.
Quý Văn xấu hổ buồn bực, "Xùyt" một tiếng buông mặt anh ra.
Đôi mắt không ngừng liếc nhìn Tiểu Lý phía trước.
Rốt cuộc cô hiện tại là thư ký của anh, ảnh hưởng không tốt.
Không đến nửa giờ, Bentley vững vàng dừng trước trung tâm thương mại.
Hai người một trước một sau bước vào cửa kính xoay tròn, vào qua cửa, Phó Thần An tự nhiên ôm lấy eo thon đi vào thang máy.
Quý Văn bị Phó Thần An cường thế ôm vào một cửa hầng nội y.
Mới vừa vào cửa, nhân viên cửa hàng lập tức nhiệt tình chạy tới thăm hỏi.
"Xin chào, tiểu thư ,xin hỏi cô thích loại kiểu dáng gì?"
"A...!Chúng tôi tự đi xem trước." Quý Văn mỉm cười với nhân viên, sau đó lôi kéo người đàn ông bên cạnh bước nhanh đi đến góc kia.
"Phó Thần An, anh muốn làm gì?" Gương mặt phấn nộn trắng nõn thở dốc, hai má đỏ ửng khả nghi.
Nội y là chuyện riêng tư như vậy, một người đàn ông ở bên cạnh xem cô chọn lựa, thật thẹn thùng.
"Rõ ràng là đang giúp ' chúng ta ' mua nội y." Cố ý đem hai chữ "Chúng ta" này nói ra cực kỳ mạp mờ, bàn tay to ở bên hông cô như có như không vuốt ve qua lại.
"Em có thể từ chối không?"
"Không thể!"
Quý Văn ngửa đầu nhìn anh, trong lồng ngực nhét đầy một đống nội y phụ nữ, đủ màu sắc hoa văn khác nhau.
Mà anh một thân áo sơ mi màu lam nhạt cùng quần tây màu đen, chính là phong thái bất đồng với nơi này.
Cô cũng đi theo em gái nhân viên cửa hàng đang cười khanh khách, nhiệt tình nhận lấy đống nội y từ tay anh.
Hừ ~ tên đàn ông trêu hoa ghẹo nguyệt! Quý Văn ở trong lòng hung hăng chửi thầm.
"Được rồi, đã chọn được nhiều như vậy, chúng ta đi thử trước xem."
Quý Văn bị anh lại lần nữa mạnh mẽ lôi kéo vào phòng thử đồ, sao cô đột nhiên lại có dự cảm không tốt nhỉ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...