Gặp Lại Em Sau Ba Năm


Sau khi thăm mẹ xong thì Chu Tử Hiên chở Ninh Dư về nhà.
Cô thực hiện lời nói chăm sóc cho Chu Tử Hiên vô cùng nghiêm túc, hai hôm nay mấy bữa cơm của anh toàn là do một tay Ninh Dư nấu cho anh ăn.

Anh ăn đến thập phần vui vẻ.
Vì mai là cuối tuần, mà thời gian này việc ở công ty cũng không còn nhiều nữa.

Thế là hai người quyết định tối nay sẽ cùng nhau coi một bộ phim để tận hưởng chút thời gian rảnh này.

Ninh Dư đã lên lầu đi tắm, còn Chu Tử Hiên sau khi tắm xong thì xuống dưới nhà soạn chút đồ ăn vặt rồi kiếm phim để lát nữa xem.
Anh nướng một chút bánh mì, lại cắt một ít phô mai.

Sau đó gọt một tô trái cây hỗn hợp.

Lại lấy hai cái ly cùng một chai rượu vang đặt lên bàn.

Chuẩn bị xong xuôi hết thì Ninh Dư cũng vừa kịp tắm xong đi xuống lầu.
Lúc cô đi xuống cầu thang đã thấy Chu Tử Hiên bày biện mọi thứ vô cùng đầy đủ, anh mặc một bộ đồ ngủ nam quần dài tay ngắn màu đen từ đầu đến cuối, rất hợp với phong thái của anh.

Nghe tiếng động, Chu Tử Hiên quay lại nhìn về hướng cầu thang.

Vừa nhìn thấy Ninh Dư thì Chu Tử Hiên đứng hình, bỗng nhiên anh cảm thấy cổ họng mình hơi khô nóng.
Ninh Dư mặc một chiếc đầm ngủ lụa hai dây màu kem dài tới mắt cá chân, bên ngoài khoác hờ một cái áo khoác len trắng mỏng xuyên thấu, tóc đen dài xõa xuống thắt lưng trong rất thoải mái.

Chân trần trắng nõn đi dép lê bằng lông màu trắng, lộ ra mắt cá chân tinh xảo.

Yết hầu Chu Tử Hiên trượt lên xuống.

Không phải là cô ăn mặc hở hang, mà do thân hình của cô quá đạt chuẩn.

Đầm ngủ bằng lụa mỏng trượt theo đường cong cơ thể Ninh Dư, như ẩn như hiện phía sau lớp vải...
Ninh Dư thấy Chu Tử Hiên đờ người ra nhìn mình, mặt cô bắt đầu nóng lên.

Thật ra đây đã là bộ đồ ngủ kín đáo nhất của cô rồi, vì sợ hở hang mà cô còn khoác thêm một cái áo len mỏng bên ngoài nữa.

Nhưng lần đầu tiên mặc đồ ngủ trước mặt người khác, mà người này lại còn là người yêu của cô.

Không tránh khỏi hơi ngượng ngùng.
Thế là Ninh Dư bước nhanh tới ghế sofa ngồi xuống cạnh Chu Tử Hiên, chộp lấy cái mền mỏng Chu Tử Hiên chuẩn bị sẵn để trên ghế sofa đắp lên người.

Lúc này mới quay sang nhìn anh.
“Coi...coi phim nhé?”
Ninh Dư vừa ngồi xuống, mùi hương sữa tắm thơm mát lập tức tràn vào khoang mũi Chu Tử Hiên, anh cảm thấy đầu óc anh bây giờ sắp không tỉnh táo rồi.

Cố gắng kìm nén cảm xúc đang sôi trào trong người xuống, anh kéo Ninh Dư dựa vào lòng mình, hôn một cái lên tóc cô rồi lấy điều khiến nhấn play bộ phim mà anh đã tìm sẵn.
Bộ phim anh chọn là một bộ phim tình cảm của Âu Mỹ, nam nữ chính đều là diễn viên nổi tiếng, kịch bản không quá đặc sắc nhưng thích hợp cho các cặp đôi đang yêu cùng nhau xem vào cuối tuần.
Chu Tử Hiên cầm ly rượu rót sẵn đặt vào tay Ninh Dư, rồi mình cũng cầm ly lên nhấp một ngụm rượu.

Mùi rượu vừa thơm nồng vừa cay chảy xuống cuống họng, nhưng không những không làm cảm giác khô nóng trong người Chu Tử Hiên giảm bớt, mà có vẻ như là đang đốt lên một ngọn lửa khác.


Đúng là uống rượu giải độc mà...
Anh đặt ly rượu xuống.

Cũng cầm lấy ly của Ninh Dư đặt xuống bàn, lại nhón một trái nho xanh đút lên miệng cô.

Môi nhỏ hé ra nhận lấy trái nho, lúc ngậm lấy trái nho đầu lưỡi cũng vô tình quét nhẹ một cái vào ngón tay Chu Tử Hiên, đầu ngón tay anh bỗng tê rần.

Người trong lòng mình vô cùng mềm mại, lại còn thơm thơm, đây có lẽ là trải nghiệm xem phim dày vò nhất trong cuộc đời của Chu Tử Hiên.

Anh cố gắng kéo đầu óc của mình tập trung vào bộ phim.

Nhưng Ninh Dư dường như dựa vào lòng anh cũng không quá thoải mái, lúc lại cọ cọ, lúc lại nhích lên nhích xuống.
Cuối cùng Chu Tử Hiên chịu hết nổi, liền bấm dừng bộ phim lại.

Anh ghì người trong lòng đang nhích tới nhích lui.
“Dư Dư, có phải em đang quyến rũ anh không?”
Biết rõ là không phải, nhưng Chu Tử Hiên vẫn mặt dày nói thế.

Hiện tại anh cảm thấy chỉ có câu này mới dụ dỗ mèo con của anh từ từ sập bẫy được thôi.
“Hả? Anh nói gì thế?”
Ninh Dư ngây thơ ngước lên nhìn Chu Tử Hiên, khó hiểu chớp chớp mắt.

Đáng yêu thật, Chu Tử Hiên đưa tay ra nâng cằm Ninh Dư lên, hôn phớt một cái trên môi cô.
“Nếu không quyến rũ anh thì sao cứ ở trên người anh cạ tới cạ lui như vậy chứ?”
Mặt Ninh Dư liền bắt đầu hơi nóng lên vì lời nói của Chu Tử Hiên, cô cứ động đậy là do chất vải của đồ ngủ Chu Tử Hiên quá trơn, mà đồ ngủ của cô cũng thế, nên cứ khiến cả người của cô bị trượt xuống.

Giờ lại khiến Chu Tử Hiên nghĩ nhiều, Ninh Dư liền muốn chống tay ngồi dậy.

Vừa đưa tay xuống định chống xuống ghế, liền chụp phải một thứ nóng bỏng cưng cứng.

Ninh Dư hoảng hốt rút tay về.
“Shh...” Chu Tử Hiên bị cô đụng trúng, cũng hơi bất ngờ, không nhịn được hít một cái.
“Em...” Ninh Dưng trợn mắt nhìn Chu Tử Hiên.

Không phải là anh...cương...đó chứ?
Chu Tử Hiên thấy Ninh Dư phát hiện rồi, cũng không giả vờ nữa.

Liền chồm người qua đẩy Ninh Dư ngã xuống ghế sofa, bắt đầu hôn cô..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận