Gặp Gỡ Thời Thanh Xuân


Mọi người nghe tiếng thét của Cố Thường Hi đều giật mình, Tân Minh nhanh chóng đi lại chắn trước cô đưa súng lên bắn: "Là một tên địch núp ở sau cây thôi.

Mọi người cẩn thận một chút."
Vừa dứt lời hàng loạt quân địch tiến ra bao vây, nhóm của Tần Minh thì chuyên tâm bắn súng giết chết kẻ địch còn bọn cô thì đi theo nhặt trang bị.

Nhiệm vụ lần này có mọi người phối hợp nên đã nhanh chóng hoàn thành thuận lợi.
Kết thúc ván game Mộng Phạn cầm ly nước lên uống, nói: "Đã lâu không chơi mà cậu vẫn cừ như vậy đó Tần Minh."
Bách Khanh nghe thế thì nhảy dựng lên nói: "Bạn trai của cậu chơi cũng rất giỏi đó có được không?"
"Nhưng nếu đem hai cậu đi so sánh thì Tần Minh lợi hại hơn."
"..."
Lập Thành quay sang nói: "Tần Minh chơi bóng rổ không?"
Tần Minh ngẩng đầu lên hỏi: "Ở đâu?"
Bách Khanh cất điện thoại vào túi nói: "Ở gần đây có sân bóng rổ, chúng ta qua đó chơi đi."
"Thường Hi ý cậu thì sao?"
Cố Thường Hi đang ngồi uống trà sữa nghe cậu hỏi vậy thì hơi ngạc nhiên, sau đó nói: "Cứ chơi bóng rổ đi, lâu rồi mình cũng không thấy cậu chơi."
Tần Minh gật đầu đồng ý: "Được."
Thế là bọn họ di chuyển ra sân bóng rổ ở gần đó, nhóm của Bách Khanh vào sân chơi bóng rổ còn mấy người con gái bọn cô thì ngồi trên băng ghế xem họ chơi.

Mộng Phạn nhìn bọn họ nói: "Lâu như vậy mới thấy bọn họ vui vẻ, thoải mái như thế."
Hiểu Khê gật đầu đồng ý: "Cũng đúng, họ cứ tập trung vào việc học cũng không có thời gian ra ngoài đi chơi."
Cố Thường Hi ngồi bên cạnh nghe hai người bọn cô nói vậy mới chú ý đến, đúng là như vậy thật.

Dạo gần đây nhiều chuyện xảy ra cô cũng chưa dành thời gian ra hẹn hò cho hai người.

Đợi thi xong thì cùng cậu đi hẹn hò vậy.
Thấy Tần Minh đã chơi xong cô đứng dậy đi tới cầm chai nước đưa sang, cậu nhận lấy uống ừng ực hết gần nửa chai nước.

Cô đưa khăn sang cho cậu lau mồ hôi, cậu nhận lấy hỏi: "Thấy tôi chơi thế nào?"
Cô mỉm cười nói: "Rất soái và ngầu."
Cậu cầm khăn lau mồ hôi trên đầu nghe vậy thì cười cười hỏi lại: "Chỉ có thế?"

Cô gật đầu nghe cậu nói tiếp: "Vậy cậu nãy giờ chỉ ngắm nhan sắc của tôi mà không nhìn xem kỹ thuật chơi bóng của tôi?"
Cố Thường Hi nghe vậy gương mặt ửng đỏ nói: "Mình, mình không có.

Mình về chỗ ngồi trước."
Nói rồi cô chạy trở về chỗ ngồi ngồi xuống, cậu nhìn bóng dáng cô thì bất đắc dĩ lắc đầu.

Bách Khanh đi tới vỗ vai cậu: "Lại trêu chọc gì Hi Hi rồi?"
"Không có, đi chơi bóng rổ tiếp thôi."
Trên đường trở về nhà Tần Minh nắm lấy tay cô nhìn những dòng người đang đi qua, cậu hỏi: "Khi thi xong cậu đã biết chọn vào ban nào chưa?"
Cố Thường Hi vừa đi vừa đá mấy viên đá nhỏ ở dưới chân, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn cậu trả lời: "Là ban tự nhiên.

Còn cậu thì sao?"
"Giống cậu, cũng là ban tự nhiên."
"Vậy sau này nếu có chung lớp mong cậu sẽ chỉ giáo mình nhiều hơn."
Cậu nghe vậy thì bật cười: "Bây giờ không phải sao?"
Cô mím môi ngẫm nghĩ sau đó gật đầu: "Phải."
"Ở phía trước có bán kẹo bông gòn, cậu muốn ăn không?"
"Muốn, chúng ta sang mua đi."
"Được."
Thời gian cứ thế trôi qua, hai ngày cuối tuần Tần Minh giúp cô phụ đạo lại các môn cũng không có thời gian nghỉ ngơi.

Ngày hôm nay cũng bước vào kì thi cuối kỳ, sáng sớm Cố Thường Hi bước xuống nhà đã thấy Tần Minh ngồi trên sofa tay cầm bài tập đọc qua một lượt.

"Chú Tần, dì Từ buổi sáng tốt lành."
Tần Dương vừa chạy bộ về đang ở huyền quang thay giày nghe vậy thì gật đầu: "Hi Hi buổi sáng tốt lành."
Từ Dĩnh từ trong bếp ló đầu ra cười nói: "Hi Hi buổi sáng tốt lành.

Con vào phòng khách ngồi một lát đi rồi có đồ ăn sáng còn ông mau vào phòng tắm rửa đi."
Cô đi vào phòng khách ngồi xuống bên cạnh cậu, hỏi: "Cậu đang xem lại bài tập sao?"
Tần Minh ngẩng đầu lên nhìn cô, trả lời: "Xem lại công thức.


Những gì hôm qua tôi dạy cậu, cậu đã nhớ hết chưa?"
"Nhớ hết rồi."
"Vậy một lát làm thật tốt."
Cô mỉm cười nói: "Lần này chúng ta thi chung phòng đó."
Cậu gật đầu mắt vẫn dán vào cuốn tập: "Tôi biết nhưng cậu vẫn phải tự lực mà làm."
"Mình tất nhiên là biết rồi."
Từ Dĩnh đi vào gọi hai người: "Hai đứa mau ra ăn sáng đi, đồ ăn đã được dọn lên rồi."
Ăn sáng xong hai người đi tới trường, ở dưới sân trường đã thấy Hiểu Khê và Lập Thành đang đi phía trước.

Cô gọi hai người họ: "Hiểu Khê, Lập Thành."
Hiểu Khê quay sang mỉm cười nhìn hai người họ: "Các cậu mới tới trường sao?"
Cô gật đầu: "Đúng vậy.

Hai cậu thi ở đâu?"
Lập Thành chỉ một căn phòng ở tầng trệt: "Mình thi ở phòng đó còn Hiểu Khê thi ở tầng hai.

Còn hai người thì sao?"
Tần Minh đứng bên cạnh trả lời: "Cũng thi tầng hai nhưng hai người bọn tôi cùng phòng."
Lập Thành nghe vậy thì lập tức nói: "Hiểu Khê hay bây giờ mình đi nói với thầy giám thị cùng thi chung phòng với cậu."
Hiểu Khê nghe vậy thì bật cười: "Cũng chỉ là phòng thi thôi mà, thi xong lại gặp nhau."
Tần Minh nhìn hai người họ nói: "Hai cậu nói chuyện tiếp đi, bọn tôi đi lên phòng thi trước đây."
Buổi thi diễn ra cực kì suôn sẻ, lúc ra khỏi phòng thi Cố Thường Hi hỏi cậu: "Không phải lúc trước cậu đều thi xong sớm hơn mình sao?"
Cậu đút tay vào túi đi bên cạnh, nói: "Đây là kì thi cuối kỳ nên tôi muốn kiểm tra thật kĩ trước khi nộp bài."
Cậu sẽ không nói lần này là thi chung phòng với cô nên mới đợi hết giờ nộp bài cùng lúc ra sau cùng cô.

Cô hỏi: "Bây giờ chúng ta về nhà sao?"
"Không, đi thư viện.

Ở đó yên tĩnh, có sách tham khảo phù hợp để phụ đạo cho cậu."

Bên trong thư viện, Tần Minh thì ngồi nghiên cứu đề nâng cao còn cô thì ngồi giải bài tập.

Cả hai không ai nói với nhau câu nào, một lát cô đem bài tập đã giải xong đưa cho cậu: "Mình giải xong rồi, cậu xem xem."
Cậu dời mắt khỏi quyển sách rồi đưa mắt ra nhìn bài tập của cô, chỉ vào vài chỗ: "Những câu này giải sai rồi."
Cô ghé mắt vào nhìn: "Sai rồi sao?"
"Đúng vậy, câu này phải dựa vào công thức này cậu lại áp dụng công thức này nên sai còn câu này thì lại sai dấu.

Cậu xem lại xem."
Cô thở dài nhận lấy ngồi sửa lại còn cậu thì tiếp tục làm bài tập nâng cao.

Khoảng một lát thì cô lại đưa bài đã giải sang cho cậu xem, chỗ nào sai thì cậu chỉ ra rồi cô sửa lại.

Cứ như thế hai người ngồi ở thư viện suốt cả buổi chiều.
Cố Thường Hi giải xong bài tập thấy cậu vẫn còn chăm chú vào đống bài tập nâng cao đó cũng không làm phiền cậu.

Cô đứng dậy đi lại mấy giá sách xem xem có cuốn sách nào thú vị để đọc không nhưng đi một vòng đem về, trên tay cô chỉ toàn tiểu thuyết ngôn tình, chứ không hề có một cuốn sách nào có thể giúp ích việc học cho cô.
Tần Minh ngẩng đầu nhìn đống sách trên tay cô hỏi: "Cậu đem nhiều như vậy liệu đọc có hết không?"
"Không hết cho nên mình tính mượn đem về thi xong sẽ đọc."
"Tùy cậu, cũng không còn sớm nữa mau về thôi."
Cô gật đầu đồng ý: "Cũng được, mình cũng đã đói bụng rồi."
Cậu vừa dọn dẹp tập sách vừa dặn dò: "Lần sau thấy đã trễ mà tôi còn tập trung đọc sách thì kêu tôi."
"Nhưng mà cậu có biết lúc cậu đọc sách trông rất soái không?" Cô chống cằm nhìn cậu.
Cậu bật cười đứng dậy xoa đầu cô, lấy mấy quyển tiểu thuyết để trên bàn cầm lên: "Nhưng sắc đẹp có thể thay cơm sao? Mau về thôi."
"Đợi mình với." Cô vội vàng cầm cặp đứng dậy đuổi theo cậu.
Mấy ngày sau kì thi cuối cùng cũng kết thúc, thời gian này Cố Thường Hi cũng có liên lạc với mẹ và anh để hỏi thăm sức khỏe của ba nghe bảo là sức khỏe đang có tiến triển tốt khiến cô an tâm không ít.

Lúc hai người từ trong phòng thi bước ra đã thấy Bách Khanh và Mộng Phạn chạy tới.

Bách Khanh vui vẻ nói: "Cuối cùng cũng thi xong rồi.

Chúng ta đi đâu đó giải khuây đi."
Tần Minh nhìn cậu ta hỏi: "Đi đâu?"
Mộng Phạn ở bên cạnh nói: "Đi vào khu giải trí đi, lúc trước mình vẫn còn chơi chưa đã."
Cố Thường Hi gật đầu đồng ý: "Cũng được đó, bên trong cũng có nhiều trò mà mình chưa chơi."
Lúc này ba người còn lại đi tới, Thục Tâm hỏi: "Đang bàn gì vậy?"
Mộng Phạn quay sang nhìn họ nói: "Đang bàn xem nên đi đâu để giải khuây."

Lập Thành ngậm kẹo hỏi: "Vậy đã quyết định đi đâu chưa?"
Tần Minh gật đầu: "Vừa quyết định xong, đi khu giải trí."
"Cũng được đó."
Thế là nhóm bọn họ về nhà thay đồ rồi cùng nhau đi tới khu giải trí.

Vừa bước vào Bách Khanh đã chạy tới cầm cây súng lên: "Tần Minh, đấu không?"
Tần Minh đi tới cầm một cây lên gật đầu: "Cũng được.

Kèo như thế nào?"
Bách Khanh ngẫm nghĩ rồi nói: "Nếu mình thắng cậu thì phụ kiện trang bị cấp S trong game cậu sẽ tặng mình.

Còn nếu cậu thắng..."
Cậu nhàn nhạt nói: "Còn nếu tôi thắng thì một tuần tới cậu xuống căn tin mua đồ thay cho tôi."
"Được."
Lập Thành đứng phía sau nhìn hai người bọn họ, cười nói: "Các cậu bắt ai thắng?"
Tất cả đều đồng thanh trả lời: "Tần Minh."
Bách Khanh nghe vậy thì quay xuống hung hăng trừng mắt với bọn họ: "Các cậu đây là đang xem thường mình.

Mộng Phạn, cậu là bạn gái mình sao lại không đứng về phía mình?"
Mộng Phạn nhún vai: "Mình chỉ dựa vào thời thế và sự thật mà thôi."
"Các cậu cứ xem mình đây sẽ thắng Tần Minh."
Tần Minh đứng bên cạnh nói: "Tôi đây mỏi mắt mong chờ.

Bắt đầu thôi."
Sau khi trò chơi kết thúc người thắng tất nhiên là Tần Minh, Bách Khanh nhìn kết quả không nhịn được nói: "Mình không cam tâm."
Cậu đặt súng xuống nói: "Nhưng kết quả rành rành ở trước mắt."
"Lập Thành, cậu mau lại đây.

Chúng ta so tài."
Lập Thành gật đầu đi tới: "Được thôi."
Cậu nhường chỗ cho Lập Thành, bản thân thì đi tới chỗ Cố Thường Hi đang đứng hỏi: "Thấy lúc nãy tôi chơi như thế nào?"
Cô cười nói: "Rất lợi hại."
"Đi, tôi dẫn cậu đi chơi trò khác."
"Được."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui