Gặp Anh Mùa Hạ


Sở Ly cùng đội tuyển T5 đi đến một nhà hàng Hàn Quốc, những món ăn như cơm trộn, canh đậu hũ, bạch tuột xào cay, sườn heo nướng, gà sốt cay, kim chi, nước ngọt được bày lên đầy bàn ăn.

Bốn thanh niên kia vui vẻ đồng thanh
- Cảm ơn đại tẩu vì bữa ăn
Vì hôm nay là ngày cô nhận được lương tháng đầu tiên nên cô muốn đãi mọi người ăn để làm quen với nhau.

Sở Ly có lẽ không nhận ra cô đã thay đổi rất nhiều từ khi xuyên không vào tiểu thuyết "Bí mật ngọt ngào".

Cô không còn là cô gái chỉ ở trong phòng làm việc, trầm tính, ít nói, chỉ thích trò chuyện với bản thân, không thích tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Nhưng giờ đây, cô đã hoạt bát hơn, giao tiếp thoải mái hơn, mạnh mẽ hơn.

Cô đã vì Cố Minh Triết mà thay đổi rất nhiều, có lẽ chính cô đã không nhận ra điều đó.

Cô vì muốn quay về, muốn bảo vệ bản thân nên mới thay đổi, đúng không?
- Khi nào mọi người thi đấu vậy?
- Vòng bảng bắt đầu từ tuần sau, bọn em đấu vào thứ 4 á

Từ Thiên vẫn là người hoạt náo nhất, anh rất nhanh nhẹn trả lời câu hỏi của Sở Ly.

Quách Tuấn Thần cũng nhanh chóng tiếp lời.
- Đại tẩu đến cỗ vũ sao?
Sở Ly mĩm cười vui vẻ gật đầu, cô đương nhiên phải đi chứ, để còn quan sát Cố Minh Triết.
- Chúc T5 vô địch, mong rằng mọi người sẽ tin tưởng nhau, nếu có lỡ vấp ngã, hãy đỡ nhau cùng đứng lên, cùng nhau đạt được đỉnh vinh quang trong sự nghiệp.
Sở Ly nói như vậy, vì cô không hề có ấn tượng gì về chức vô địch trong nước hay vô địch thế giới của Cố Minh Triết, cô không biết có phải mình đọc lướt hay không, nhưng cô rất trân trọng thành công của những con người nỗ lực nên chắc rằng cô sẽ không dễ quên như thế.

Hay vì tác giả không mô tả chi tiết giải đấu, chỉ đề cập đến thành tích, mà T5 không đạt được nên tác giả bỏ qua.
Vào lúc 19h, trên đường về nhà Sở Ly bảo Cố Minh Triết ăn ngoài, anh cũng biết cô lười nấu, anh cũng thế, nên là ăn ngoài vẫn là phương án tốt nhất.

Khi vào gaga lấy xe, đột nhiên có một đám khoảng năm người bịt mặt chặn Sở Ly và Cố Minh Triết, đây là muốn cướp sao?
Cố Minh Triết chắn trước Sở Ly, nhưng cô biết võ nên cũng không sợ, đối phó những tên này càng bình tĩnh càng tốt, cô lạnh nhạt đuổi chúng đi.

- Tránh ra
- Nóng tính vậy sao?
Bọn chúng dứt lời liền tiến đến tỉ thí với anh và cô.

Cố Minh Triết cứ chắn trước mặt Sở Ly khiến cô rất khó né và đánh bọn chúng, nhưng anh muốn thể hiện thì cô cũng không cản.

- Cẩn thận
Sở Ly bị tên đằng sau chuẩn bị đánh, Cố Minh Triết theo quán tính lấy tay đỡ cho cô, nhưng cô nhanh hơn, kéo tay Cố Minh Triết nhưng không kịp né một gậy của tên kia vào tay trái của cô.

Tay cô run lên, mặt Sở Ly nóng bừng lên, đối với cô tay không thể bị thương, cô là tác giả truyện tranh, nếu bị chấn thương ảnh hưởng đến nghiệp vẽ, có lẽ cô sẽ băm xác tên kia ra.

Cô giữ bình tĩnh chấp bọn chúng một tay trái, với sự giúp đỡ của Cố Minh Triết rất nhanh đã đuổi bọn chúng đi.

Anh gấp ráp cầm lấy tay bị thương của cô hỏi:
- Cô không sao chứ?
Sở Ly không nói gì mà chỉ nhìn cổ tay trái và bàn tay đang run lên.


- Đi bệnh viện
Cố Minh Triết nhanh chóng đưa Sở Ly đến bệnh viện.

- Bác sĩ cô ấy có sao không?
- Cô ấy bị chấn thương cổ tay, nhưng may mắn vẫn chưa gãy xương.

Băng bó cố định, uống thuốc 1 tháng có thể lành, hạn chế hoạt động mạnh.
- Cảm ơn bác sĩ
Về đến nhà, Sở Ly đi một mạch lên phòng, Cố Minh Triết cầm thuốc đi theo cô, để lên trên bàn.
- Cô không được cử động nhiều tay trái, đừng có mà ngủ lăn như bình thường rồi ảnh hưởng đến tay, còn nữa, cô nên nói với công ty tay bị thương nên không vẽ được, xin nghỉ 1 tháng đi.

À con nữa, cần lấy gì cầm gì bảo tôi.
Cố Minh Triết tuôn ra một tràn, anh quan tâm cô đến vậy sao?
- Anh đùa à? Tôi bị tay trái, vẫn còn tay phải.

Với cả, không vẽ thì sao có tiền.
- Tôi nuôi
Sở Ly tròn xoe mắt nhìn anh, Cố Minh Triết hôm qua và sáng nay lạnh lùng mà, bây giờ lại đổi thái độ, thật khó hiểu.

- Haha, anh chắc chắn chứ?
Anh gật đầu dứt khoát.


- Nếu anh dám nuôi thì oki, nhưng mà, tôi biết võ nên lần sau anh đừng có cản đường tôi như thế, khiến cả hai bị thương đấy.
Cố Minh Triết không ngờ rằng một Sở Ly anh quen lại biết võ, lại còn muốn đứng ra bảo vệ anh.

- Cảm ơn nhé, không có cô đỡ cho tôi thì người bị thương là tôi
Thì ra là Cố Minh Triết cảm kích Sở Ly cứu anh nên anh mới thay đổi thái độ dịu dàng với cô, hơn nữa còn là sự quan tâm đối với cô.

- Tôi bị thương tay trái nhưng còn tay phải để vẽ, nhưng anh bị thương ở tay thì giải đấu của anh xem như chưa đánh đã thua rồi.

Cố Minh Triết cảm động nhìn Sở Ly, ngay lúc này anh muốn dành một cái ôm để cảm ơn cô, cảm ơn vì đã bảo vệ ước mơ và sự nghiệp của anh.

Đêm đến Sở Ly nằm suy nghĩ về chuyện tối mới xảy ra, cô xâu chuỗi mọi chuyện, Cố Minh Triết chơi game giỏi như thế, không lý nào lại không vô địch hoặc đạt thành tích cao, chắc chắn rằng có điều gì đó tác động vào.

Những người hôm nay nhắm vào tay để đánh, nếu tay bị thương thì không thể thi đấu, rỏ ràng họ có chủ đích và nhắm vào Cố Minh Triết, ai là người hãm hại anh?
- -----------
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận