Cao Trí Đức từ phía xa, sâu bên trong ánh mắt chỉ có hình bóng cô đang nằm dưới đất.
Gã vội chạy đến, tay gạt Tần Yến Trinh về phía sau, bấy nhiêu sự lo lắng đều dồn vào cô.
Bạch Mai Trúc khuôn mặt cận kề vai gã tươi cười như hoa nở, dường như là thách thức đối phương, với tính cách của Tần Yến Trinh ả nào để yên cho cô lên mặt như vậy.
Ả ngó lơ sự xuất hiện của gã, hai tay nắm tóc cô “con hồ ly tinh tiểu tam, mau chết đi”
Bạch Mai Trúc bám chắc vào người gã, với vẻ yếu đuối trước kia chắc chắn nước mắt sẽ rơi lập tức thế nhưng giờ đây cô lại cố gắng nhấn để nước mắt chảy ra ngoài.
Lồng ngực gã đã chiếm trọn nước mắt của cô, Cao Trí Đức một tay ôm cô, một tay gỡ bàn tay của ả đang nắm tóc cô, mạnh tay đẩy.
Tần Yến Trinh nếu như cả hai chưa kết hôn ả cũng sẽ phơi bày ra điệu bộ õng ẹo, bu vào gã nhưng giờ đây chính Bạch Mai Trúc đang dùng lại chiêu trò vớt vát tình thương ấy của ả.
Bạch Mai Trúc rời khỏi vòng tay gã, đến bên ả có ý đưa tay ra đỡ nhưng ả không quan tâm mà tự lực đứng lên.
“Trí Đức anh không nghĩ đến em thì cũng phải nghĩ đến đứa con trong bụng em, anh sao có thể thẳng tay xô em như vậy, chỉ vì c...”
Chương28.Dù Có Lặp Lại Cũng Là Không Thể Lặp Lại Dưới Thân Người Khác
“Trí Đức anh không nghĩ đến em thì cũng phải nghĩ đến đứa con trong bụng em, anh sao có thể thẳng tay xô em như vậy, chỉ vì c...”
“Im miệng và cút khỏi đây” gã chỉ tay về phía cổng.
Cái chất giọng này y hệt như những ngày cô khổ sở trong tay gã.
Bởi vậy nếu ả đã nói cô là hồ ly tinh thì Bạch Mai Trúc này sẽ thật sự cho ả biết thế nào là hồ ly tinh, tiểu tam ư? cô cũng sẽ cho ả thấy khả năng tiểu tam của mình.
Tình hình căng thẳng được xoa dịu khi nhân vật thứ tư xuất hiện, trên tay là một bó hoa hồng đỏ tươi mắt và chân đều hướng về phía Bạch Mai Trúc.
Cao Trí Đức nhăn mặt khi có khách không mời mà đến, cô đang sát gần gã thì đột nhiên xích ra xa càng khiến gã khó chịu.
“Em đang làm cái trò gì vậy?”
Bạch Mai Trúc nhận lấy bó hoa từ tay Cận Thái Minh, bên dưới tay hắn còn có một túi đồ mang nhãn hiệu của một thương hiệu nổi tiếng “nếu em không bận, tối nay anh có thể mời em bữa tối không?” hắn tự ý nắm lấy tay cô, Bạch Mai Trúc vẫn là vì đang trước mặt gã nên không phản ứng lại.
“Rất vinh hạnh” cô cúi đầu.
Tối đó, Bạch Mai Trúc trên người chỉnh tề bộ đầm được tặng, chính cô cũng phải loá mắt trước những chỗ hở hang táo bạo khi đứng trước gương, thế nhưng cô luôn biết tự bảo vệ bản thân mình, bằng một chiếc áo dày dặn bên ngoài.
Chương28.Dù Có Lặp Lại Cũng Là Không Thể Lặp Lại Dưới Thân Người Khác
Là vô tình trùng hợp hay sao, nơi hắn đưa cô đến chính là nơi trước đây cô đã từng chạy trốn khỏi Cao Trí Đức.
Bữa tối vẫn diễn ra rất bình thường cho đến khi Cận Thái Minh đã ngà ngà say, hắn buông chân đến bên cạnh cô, vòng tay phía sau đang dần tuột chiếc áo khoác ngang vai cô.
Bạch Mai Trúc rùng mình bắt đầu nhận ra điều bất ổn, vội né người sang một bên khi hơi thở hắn đang càng gần phía sau gáy.
“Có vẻ anh đã say rồi, chúng ta về thôi”
Bạch Mai Trúc đứng lên, thời khắc cánh cửa sắp mở ra, một cách bất ngờ Bạch Mai Trúc cả người liệng sang bên, bị hai tay hắn gì chặt vào tường “đừng kết thúc sớm như vậy, chúng ta đang rất vui vẻ mà” Bạch Mai Trúc giật mình, sau đó liền thở ra vì may thay hắn chưa chạm đến môi.
Thời khắc đặt chân vào xe, cứ ngỡ đã thoát khỏi nhưng không xe hắn không phải trên đường đưa cô về nhà mà là đang đến một nơi nào đó mà chính cô cũng không biết.
Bạch Mai Trúc nhìn sang hắn với dáng vẻ không được tỉnh táo “chúng ta đang đi đâu vậy?” Cận Thái Minh không trả lời cô chỉ thấy hắn đang tăng tốc đi nhanh hơn.
Phía sau xe hắn chiếc xe bám theo từ tối đến giờ cũng đã tăng tốc.
Hắn đậu xe trước một con hẻm, Bạch Mai Trúc trợn tròn mắt nhìn, trong đầu liên tục xuất hiện những hình ảnh của quá khứ, hai tay bám chặt vào vạt áo, đổ mồ hôi không ngừng.
Bước xuống xe trước khoảng tối mù mịt phía sau, Bạch Mai Trúc nhìn thấy một chiếc xe, ý nghĩ chớp nhoáng nảy ra trong đầu.
Hắn đậu xe trước một con hẻm, Bạch Mai Trúc trợn tròn mắt nhìn, trong đầu liên tục xuất hiện những hình ảnh của quá khứ, hai tay bám chặt vào vạt áo, đổ mồ hôi không ngừng.
Bước xuống xe trước khoảng tối mù mịt phía sau, Bạch Mai Trúc nhìn thấy một chiếc xe, ý nghĩ chớp nhoáng nảy ra trong đầu.
Hắn và Cao Trí Đức là anh em, ít nhất cũng sẽ có chút giống nhau.
Vả lại qua cách nhìn của hắn đối với cô, cô cũng đoán được phần nào mục đích hắn đưa cô đến đây, sự việc nguyên vẹn của cô và Cao Trí Đức cô chưa từng quên, dù nó có lặp lại cũng là không thể lặp lại dưới thân người khác.
“Chúng ta vào thôi” hắn khoác vai cô.
Bạch Mai Trúc rụt rè đẩy vai “tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát được không?” cô thoát khỏi tay gã, nói là nghe điện thoại, thực chất là tìm cách chạy trốn, Cao Trí Đức nhìn thấy cô trở ra thì vui mừng trong lòng, và rồi ngày cô càng gần tầm mắt gã.
Bạch Mai Trúc tự ý mở cửa xe, nhìn cô bấy giờ gã lại nhớ đến dáng vẻ cô chạy trốn vào xe của gã trước đây.
“Trước mặt tôi thì chua ngoa lớn giọng, sau lưng thì lại trở về thành cừu non nguyên chất”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...