Gamer Xưng Bá Dị Giới
- “Hệ thống, tại sao ta lại nhỏ lại như thế này?”
“Khi tiến vào phó bản ký chủ có 2 lựa chọn một là thay thế nhân vật có sẵn và hai là sử dụng thân phận của mình. Lúc trước ký chủ đã không nghe lưu ý nên hệ thống tự động lựa chọn một trong hai phương án thay cho ký chủ.”
Phạm Thiên nghe hệ thống đáp lại thì thở dài, lúc trước hắn đang trong thế nghìn cân treo sợi tóc nên không kịp nghe hệ thống giải thích cặn kẽ về việc tiến vào phó bản.
Chạy tới một cái chòi Phạm Thiên liền đặt Ân Tố Tố xuống và liền đối mặt với sự nghi ngờ của nàng. Phạm Thiên chần chừ không biết giải thích ra sao. Nếu như nói rằng mình không còn là Trương Vô Kỵ nữa thì liệu một nữ nhân vừa phải trải qua nỗi đau mất chồng có thể chịu đựng việc mất con được không?
Nhưng nếu không nói ra thì Phạm Thiên phải đóng giả làm thằng nhóc Trương Vô Kỵ. Khi đối mặt với Trần Hân thì hắn do kế thừa trí nhớ của Phạm Thiên lúc trước nên không cảm thấy có gì kỳ lạ nhưng bây giờ bảo hắn gọi một nữ nhân mới gặp lần đầu là mẹ thì Phạm Thiên không làm được.
Đặc biệt là Ân Tố Tố lúc này có lẽ còn chưa đầy 30 tuổi, kiếp trước Phạm Thiên cũng đã sống hơn 25 năm rồi, bảo hắn làm sao có thể gọi ra tiếng mẹ đó cơ chứ.
- Tố Tố…
Phạm Thiên không biết phải gọi Ân Tố Tố như thế nào nên đành phải gọi bằng tên.
- Ta không phải là Trương Vô Kỵ con của nàng đâu, ta tên là Phạm Thiên một võ giả tới từ thế giới khác.
Ân Tố Tố đã là thuộc hạ của Phạm Thiên nên hắn mới nói ra việc mình tới từ thế giới khác.
Phạm Thiên nói xong thì đứng dậy định đi ra ngoài để cho Ân Tố Tố có chút thời gian để suy nghĩ. Nhưng bất ngờ Ân Tố Tố lại đưa tay ra kéo hắn vào lòng ôm chặt mà nói.
- Không sao hết, con vẫn là Vô Kỵ hài nhi của ta, ta chỉ cần có con là được rồi!
Phạm Thiên bị Ân Tố Tố ôm lấy thì khó hiểu. Chẳng lẽ nữ nhân này đau khổ quá nên bắt đầu chối bỏ hiện thực sao?
Phát hiện ra suy nghĩ của Phạm Thiên hệ thống liền lên tiếng giải thích.
“Một khi đã trở thành thuộc hạ của ký chủ thì kẻ đó sẽ trung thành tuyệt đối và đặt lợi ích của ngươi lên trên hết. Mặc dù ký chủ nói mình không phải con của Ân Tố Tố nhưng nàng vẫn coi ngươi là người quan trọng nhất của mình”
Cái hệ thống thuộc hạ này lợi hại như vấy sao?
- “Hệ thống, ngươi giới thiếu cho ta về hệ thống đồng hành đi”
Hệ thống liền tiến hành giải thích cho Phạm Thiên.
Hệ thống đồng hành chính có thể giúp Phạm Thiên thu phục thuộc hạ, đối với những thuộc hạ mà hắn thu phục được trong phó bản cũng có thể mang về Thiên Thế đại lục. Thậm chí là Phạm Thiên có thể sử dụng hệ thống đồng hành để mang theo thuộc hạ của mình vào phó bản khác.
Đương nhiên là điều này cũng có đôi chút hạn chế nhỏ. Mỗi một lần Phạm Thiên có thể mang theo tổng cộng năm người tiến vào phó bản khác nhưng hắn chỉ có thể khiến cho một người thuộc hạ có mặt tại phó bản và bốn người còn lại phải nằm trong không gian hệ thống.
Nếu muốn để thuộc hạ khác xuất hiện thì Phạm Thiên phải thu lại người vốn đang ở bên ngoài.
……
Cuối cùng thì Ân Tố Tố hoàn toàn chấp nhận thân phận mới của Phạm Thiên và vẫn đi theo hắn.
- Thiên nhi, giờ chúng ta đi đâu - Ân Tố Tố xoa đầu Phạm Thiên hỏi - Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu. Bây giờ phu tử thì tòng tử, ta sẽ chỉ sống vì con thôi.
Mặc dù vậy nhưng Ân Tố Tố vẫn coi Phạm Thiên là con trai của mình. Hắn thấy nàng như vậy thì cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể từ từ sửa đổi mà thôi.
- Chúng ta sẽ tới Hồ Điệp Cốc, nhưng trước đó ta cần tới sông Hán Thủy một chuyến.
Nếu như nhiệm vụ của hệ thống là cứu vớt các mỹ nhân khỏi vận mệnh thê thảm thì chắc chắn là không thể thiếu được một trong 4 nữ nhân vật chính là Chu Chỉ Nhược được.
Phạm Thiên chỉ cần cứu giúp Chu Chỉ Nhược bây giờ vẫn chỉ là một tiểu nha đầu và mang theo mình không để nàng gia nhập phái Nga Mi là được.
Sông Hán Thủy bắt đầu ở phía tây nam tỉnh Thiểm Tây và cách núi Võ Đang khoảng một nghìn dặm (500 km).
Sông Hán Thủy rất dài nên để tìm được Chu Chỉ Nhược tại đó là không dễ. Phạm Thiên lấy ra một kim tệ và thuê một chiếc xe ngựa để cùng với Ân Tố Tố đi tới đó.
Ngồi trên chiếc xe ngựa thô sơ với bánh xe bằng gỗ xóc nảy liên tục thì Phạm Thiên mới cảm thấy nhớ nhung cỗ xe ngựa của cửu trưởng lão. Có lẽ khi quay về hắn sẽ phải học trận pháp mới được.
Xa phu đưa Phạm Thiên và Ân Tố Tố tới vùng sông Hán Thủy nằm trong tỉnh Hồ Bắc sau đó sẽ đi dọc theo con sông tới Thiểm Tây. Hắn nhớ lúc đó Trương Vô Kỵ là theo Trương Tam Phong lên Thiếu Lâm Tự và trên đường tới phái Nga My.
Sau khi hỏi thăm người xa phu về địa hình thì Phạm Thiên liền xác định cha con Chu Chỉ Nhược hẳn là phải nằm ở vùng địa giới giữa tỉnh Hồ Bắc và Thiểm Tây.
Trên đường đi Phạm Thiên nghe ngóng về tin tức của quân Nguyên. Theo hắn nhớ thì cha con Chu Chỉ Nhược chở theo người của Minh Giáo là Thường Ngộ Xuân đang chạy trốn nên cha của nàng mới chết.
Đi dọc theo sông Hán Thủy Phạm Thiên nghe ngóng được một vài tin tức về một đám người đang đi theo một kẻ tên là Chu Tử Vượng vốn là giáo đồ Minh Giáo khởi nghĩa xưng vương. Kẻ này gần đây đã bị bắt giữ và chém đầu còn đám tàn quân thì đã nhanh chóng bỏ chạy.
Hai ngày sau khi đang thuê một con thuyền đi dọc theo sông Hán Thủy thì bỗng nhiên Phạm Thiên nghe thấy một loạt những tiếng hò hét ở phía trước.
Có một đám quan binh ăn mặc mũ giáp đang đuổi theo một con thuyền nhỏ và bên trên có 4 người gồm 2 người đàn ông và 2 đứa trẻ.
Đám quan binh kia lấy cung tiễn ra bắn về phía chuếc thuyền nhỏ kia. Một trong 2 đứa bé trúng phải một mũi tên và nhanh chóng ngã xuống.
Thuyền phu vốn đang chèo thuyền thấy đứa bé kia ngã xuống thì hoảng hồn mà ngừng lại. Nhân cơ hội này đám quan binh kia liền đuổi theo.
- Là lũ thát tử đang sát hại lương dân!
Ân Tố Tố thân là con gái của n Thiên Chính, một trong tứ đại pháp vương của Minh Giáo thì trong lòng cũng tồn tại lòng căm thù đối với quân Mông Cổ.
Nàng thúc dục thuyền phu lái về phía đó rồi lập tức đạp mũi thuyền dùng khinh công nhảy qua đó. Phạm Thiên thấy vậy thì cũng bám theo.
Đám quan binh Nguyên triều vừa xông lên thuyền thì đã ra tay giết hại thuyền phu cũng chính là cha của Chu Chỉ Nhược. Khi nhảy qua chiếc thuyền này thì cha của Chu Chỉ Nhược đã mất mạng rồi.
- Lũ cẩu thát tử đáng chết!! - Ân Tố Tố tỏ ra giận dữ và bay tới tấn công đám quan binh.
Ân Tố Tố thân là con gái của Bạch Mi Ưng Vương n Thiên Chính thì vốn đã mang danh nữ ma đầu giết người không chớp mắt. Mặc dù 10 năm ở cùng Trương Thúy Sơn đã phần nào làm suy yếu bớt huyết tính của nàng nhưng giờ đây nhìn thấy kẻ thù chung của toàn Minh Giáo là quân Mông Cổ tàn sát người Hán thì Ân Tố Tố liền nổi sát tâm.
Những chiếc ám khí độc bắn ra từ tay Ân Tố Tố đâm trùng vào những nơi không có giáp trụ bảo vệ của đám quan binh khiến chúng mất mạng ngay lập tức.
- Ngươi là ai? Có biết chúng ta là quan binh Nguyên triều đang truy đuổi phản tặc ma giáo không!?
Một vài tên quan binh thấy bên mình bỗng nhiên chết gần nửa thì hoảng hốt.
- Ta chính là kẻ chuyên giết lũ cẩu thát tử như các ngươi!!
Ân Tố Tố lại vung tay lên bắn ra những cây độc châm về phía đám quan binh.
Nhưng lúc này vốn đang mang lòng cảnh giác nên mấy trên lính Mông Cổ đưa đao lên che những nơi không có giáp trụ bảo vệ và cản lại được độc châm của Ân Tố Tố.
- Ngươi chắc chắn là nữ ma đầu của ma giáo, giết!!
Mấy tên binh lính giơ đao lên tấn công Ân Tố Tố, nàng liền tung chưởng đánh bay hai tên trong số đó nhưng ngay lập tức phải lui lại để né tránh nhát đao của một tên khác.
- Chết đi nữ ma đầu!!!
Một tên quan binh xông tới từ bên phải Ân Tố Tố và vung đao chém về phía nàng. Ân Tố Tố vội rút một cây đoản đao ra muốn cản lại nhưng lúc này một cây côn màu bạc bỗng đâm tới.
Phạm Thiên dùng một chiêu Trực Đảo Hoàng Long đâm thẳng vào cổ họng của tên quan binh và đánh nát yết hầu của hắn ta.
Tên quan binh này bị hất văng ra và rơi xuống dưới sông. Nếu không có ai nhảy xuống vớt thì tên này chết chắc vì không thể bởi nổi với cái yết hầu như vậy.
Cuồng Phong Côn Pháp được Phạm Thiên thi triển thuần thục, sức mạnh của cảnh giới thất tinh Võ Sư không giữ lại chút nào mà đánh lên người những tên quan binh khiến chúng tan xương nát thịt.
Mấy tên này cùng lắm chỉ có thể sánh ngang đẳng cấp Võ Đồ mà thôi, cho dù Phạm Thiên không vận dụng nội khí thì bọn chúng cũng không chịu nổi một kích.
Lần đầu tiên giết người nhưng Phạm Thiên cũng chỉ cảm thấy không được bình tĩnh một chút mà không quá hoảng sợ. Trước đây sống tại thế giới hiện đại thì hắn đã trông thấy quá nhiều thứ đáng sợ trên mạng rồi nên chỉ là một cái xác chết khó mà dọa hắn được.
Bỗng nhiên Phạm Thiên nhìn thấy từ bên trong thi thể của những tên quan binh này xuất hiện một vài điểm sáng nhỏ sau đó nó liền bay về phía mình.
Phạm Thiên cảm thấy đẳng cấp của mình đã tăng lên một chút. Cảnh giới của hắn vẫn vậy nhưng còn cột % bên cạnh đẳng cấp thì đã tăng lên một ít.
Điều này có nghĩa là sau này dù Phạm Thiên có gặp phải bình cảnh thì hoàn toàn có thể thông qua đánh quái thăng cấp từ đó có thể tiếp tục đột phá cảnh giới?
………
Ps: Trong nguyên tác thì sau khi Ân Tố Tố với Trương Thúy Sơn chết thì Trương Vô Kỵ còn phải tu luyện trên Võ Đang 2 năm nữa rồi mới lên đường tới Thiếu Lâm Tự trên đường đi qua sông Hán Thủy mới gặp Chu Chỉ Nhược nhưng mình đã lược bỏ 2 năm đó đi rồi.
- ------☆☆☆☆-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...