Gamer Xưng Bá Dị Giới
Băng quan phát ra linh khí vô cùng mãnh liệt, chính thứ linh khí này đang duy trì sinh khí đang dần trôi đi của nữ nhân bên trong băng quan. Nhưng đồng thời lượng linh khí dày đặc này cũng khiến cho khả năng cảm nhận khí của Phạm Thiên bị hạ thấp thậm chí còn mơ hồ cảm giác được hồn lực của mình bị áp chế.
Đương nhiên loại áp chế này đối với Phạm Thiên mà nói cũng không đáng kể, nó chỉ khiến cho khả năng cảm nhận linh khí của hắn hạ thấp một chút mà thôi.
Nhưng nếu như là những người không sở hữu võ hồn thì có lẽ sẽ mất đi khả năng cảm nhận linh khí khi tiến lại gần băng quan này.
Phạm Thiên tiến lại gần băng quan và đặt tay lên trên. Không hề có cảm giác lạnh lẽo như tảng băng thông thường mà chỉ có một cảm giác vô cùng mát mẻ như xuân phong truyền tới từ lòng bàn tay hắn.
Phạm Thiên giật mình khi phát hiện ra băng quan có tính chất vô cùng tương tự với vạn niên thạch nhũ mà hắn đã từng thấy trước đây. Thứ này chính là thiên địa linh khí kết tinh thành tinh thể.
Không giống như linh thạch chỉ là một loại bảo thạch ẩn chứa linh khí bên trong, sau khi cạn kiệt linh khí thì sẽ biến trở thành một đám cát bụi thì băng quan này hoàn toàn được cấu tạo nên từ linh khí.
Mức độ linh khí bên trong còn đậm đặc hơn cả linh thạch cực phẩm nữa.
Trên khuôn mặt Phạm Thiên xuất hiện một vẻ tham lam hiếm thấy:
- Nếu đêm đống băng này thu về thì không biết sẽ đáng giá bằng bao nhiêu viên linh thạch cực phẩm!?
Phạm Thiên chỉ là đang ước lượng một chút mà thôi, thứ băng này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, độ quý giá không phải là linh thạch cực phẩm có thể so sánh được. Hắn đương nhiên sẽ không đem nó đi để đối lấy một thứ có giá trị thấp hơn.
Phạm Thiên lúc này không còn quan tâm lắm đến thân phận của nữ nhân bên trong băng quan này mà chỉ muốn ngay lập tức đem toàn bộ số băng linh thạch này thu thập lấy.
Nhưng dù thế nào thì thứ này cũng là thứ được dùng để duy trì mạng sống cho nàng, nếu Phạm Thiên muốn lấy thì ít nhất cũng phải giúp nàng giữ lại mạng sống chứ.
- Trước hết nên phá cái băng quan này ra rồi sau đó cho nàng phục dụng một ít đan dược là được rồi.
Phạm Thiên cảm thấy tại thế giới này chắc hẳn không có loại bệnh tật nào làm khó được mình nên đem vài loại đan dược chữa thương và giải độc ra đặt sẵn trong người và sau đó bắt đầu phá băng.
Nếu là bình thường Phạm Thiên chỉ cần trực tiếp dùng Hỏa Long Truy Hồn Đao phá nát băng quan này là được. Nhưng nếu làm vậy thì sẽ gây tổn thương tới nữ nhân bên trong.
Như vậy Phạm Thiên chỉ có thể dùng trận pháp để phá băng, dù lâu hơn một chút nhưng có thể đảm bảo không làm hại tới nàng.
Nếu như đó là một tên nam nhân thì Phạm Thiên mới không cần suy tính nhiều như vậy đâu, ai bảo người này là một mỹ nhân tuyệt sắc đâu này, mỹ nữ sẽ luôn được đối xử đặc biệt.
- Rắc!!
Mặc dù nói sử dụng trận pháp sẽ mất thời gian hơn nhưng thực chất cũng chỉ mất vài phút mà thôi. Dù sao thứ này cũng đã hoàn toàn bộc lộ ra trong không khí và không có thứ gì bảo vệ xung quanh cả nên trực tiếp phân tách ra là được.
Phạm Thiên vui sướng đem từng khối băng linh thạch nhét vào bên trong hành trang của mình. Hành trang của hắn giống như một chiếc bảo hạp đặc biệt nên những thứ được cất bên trong sẽ được bảo quản cực tốt và không bao giờ bị hỏng.
- Hắc hắc! Không ngờ lần này tới đây lại thu được bảo vật như vậy, may mà người của thế giới này không biết cách sử dụng thứ này.
Phạm Thiên trước đây chưa từng để lộ ra vẻ tham lam là bởi vì chưa từng có thứ gì xuất hiện khiến cho hắn động tâm mà thôi.
Có hệ thống nơi tay thì Phạm Thiên cũng không để mấy thứ như linh thạch hay công pháp, võ kỹ, binh khí, trang bị vào mắt vì hắn biết rằng thứ này bản thân mình hoàn toàn có thể có được.
Quan trọng là từ trước tới nay Phạm Thiên chưa từng gặp được kỳ ngộ gì lớn nên chưa gặp được thứ gì thực sự có giá trị khiến hắn thất thố như vậy.
- Nói mới nhớ là bên trong di tích Võ Tông vẫn còn một lượng lớn Vạn Niên Thạch Nhũ cũng là một bảo vật. Sau khi trở về nhất định phải đi thu lấy mới được.
Lúc trước Phạm Thiên không có cách nào lấy được Vạn Niên Thạch Nhũ nhưng giờ có thần thông Thông Thiên Độn Địa thì có nơi nào mà hắn không thể tới. Chỉ là di tích Võ Tông đã sụp đổ không có kẻ nào có thể phát hiện được nơi cất giấu chúng nên Phạm Thiên mới không vội đi lấy mà thôi.
Không lâu sau Phạm Thiên cũng đã đem toàn bộ số băng linh thạch ném vào trong hành trang thì thân thể nữ nhân bên trong băng quan cũng đã hoàn toàn lộ ra ngoài.
Phạm Thiên đỡ nàng nằm xuống đất thì liền lấy ra một đống đan dược bên trong người ra. Hy Liên vừa thoát khỏi băng quan thì trong người vẫn có chút linh khí còn sót lại nên chưa chết được nhưng do tu vi quá thấp không thể hấp thu được quá nhiều linh khí nên tính mạng của nàng cũng không kéo dài được lâu.
Khi hắn định cho nàng phục dụng những đan dược thì Hy Liên liền tỉnh lại. Nàng mở mắt ra thì thứ đầu tiên xuất hiện chính là khuôn mặt của Phạm Thiên.
Hy Liên liền đưa cánh tay yếu ớt vô lực nên có chút cố sức nói:
- Con đã lớn như vậy rồi sao… hài tử của ta...
Phạm Thiên có chút giật mình sau đó khuôn mặt có chút quái dị.
- Không lẽ lại gặp phải tình huống cẩu huyết như vậy sao?
Phạm Thiên nhìn ánh mắt tràn ngập mẫu tính của Hy Liên thì cảm thấy nàng không giống như là nhận nhầm người do mới tỉnh lại sau giấc ngủ dài.
Như vậy nữ nhân này chính là mẹ của Hàn Bảo Quân rồi?
Cũng đúng! Nếu không có mối quan hệ gì với thân xác mà Tử Hà Ma Thần chiếm hữu thì sao Hy Liên có thể được đặt bên trong một thứ quý giá như băng quan chỉ để lưu giữ sinh mạng cơ chứ.
Như vậy xem ra lúc trước Tử Hà Ma Thần nói Hàn Tương Hựu vì đối lấy bí quyết bất tử bất diệt mà trao thân xác cho hắn không phải là vì lòng tham của bản thân mà là vì muốn cứu lấy mạng sống của Hy Liên.
- Hài tử…
Tiếng gọi yếu ớt của Hy Liên khiến Phạm Thiên chú ý tới nàng. Hắn có thể cảm nhận được sinh khí của nàng đang cấp tốc trôi đi với tốc độ chóng mặt.
Phạm Thiên nhận ra trên bụng Hy Liên có một vết thương rất nghiêm trọng, với tu vi thấp như vậy nàng không thể chống đỡ nổi, bao năm qua là nhờ có băng quan nàng mới sống sót được.
Phạm Thiên vốn định sử dụng Sinh Huyết Đan để giúp Hy Liên trị thương nhưng sau khi biết được thân phận của nàng thì hắn lại đổi ý.
Trên tay hắn xuất hiện một tấm Tỏa Linh Lệnh và ngay lập tức sử dụng nó trên người Hy Liên.
“Tỏa Linh thành công”
Chỉ một lần thử Phạm Thiên đã thành công. Hy Liên coi hắn là con trai của nàng thì trong lòng đương nhiên là không có bài xích. Thêm vào việc sinh mạng nàng đang gặp nguy hiểm nên tỉ lệ thành công gần như là 100%.
……
Bên ngoài Thần Địa, ngay tại khu vực trước đây là Kỷ Huấn Thiên đã bị nhân sĩ võ lâm vây kín lại.
Thần Địa lại nơi huấn luyện và sản sinh ra vô số võ sĩ thiện chiến nhưng nếu nói về số lượng thì không thể nào sánh bằng toàn bộ võ lâm được. Nếu không họ cũng không cần mua chuộc, châm ngòi ly gián giữa các môn phái mà đã trực tiếp xâm chiếm võ lâm.
Thiên Ma Thần Quân cùng Kiếm Hoàng đã sớm biết võ lâm bị Thần Địa thẩm thấu rất sâu nên đã âm thầm đình chiến để tiêu diệt nội hoạn.
Trong khi Kiếm Hoàng cản bước Thần Địa tại Sơn Hải Cốc thì Thiên Ma Thần Quân bắt đầu xử lý những môn phái bị Thần Địa khống chế.
Bây giờ chưa tới ngày hành sự theo như dự định của hai người nhưng đột nhiên Bắc Hải và Nam Lâm kéo quân tới Đông Lĩnh và cả 3 thế lực bắt tay với nhau cùng tiến về Thần Địa.
Bốn thế lực ngoài võ lâm nắm giữ sức mạnh không thua gì trung nguyên nên Thiên Ma Thần Quân cùng Kiếm Hoàng liền quyết định sớm ngày khởi sự.
Thiên Ma Thần Quân cần ở lại trung nguyên để trấn áp nội gian của thần địa làm loạn trong lúc này nên không thể tới. Nhưng hắn đã sai những đệ tử của mình dẫn theo Hắc Phong Bang đi tới Thần Địa viện trợ.
Những môn phái thuộc chính phái còn chưa bị Thần Địa khống chế như Tống Võ Môn hay Hắc Sơn Phái đều được Ân Tích Ngưu mời tới theo lệnh của Kiếm Hoàng.
Lúc này hai phái chính tà đứng trước Thần Địa thì tạm thời gác lại thù oán cá nhân và bắt tay đối phó với võ sĩ Thần Địa.
- ------☆☆☆☆-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...