Gamer Xưng Bá Dị Giới
- Quái Danh Kiếm, ngươi xác định là chuyến hàng lần này mục tiêu không phải là Thần Địa chứ?
Phạm Thiên đi trong khu rừng thì lấy Quái Danh Kiếm ra hỏi.
- Đúng vậy chủ nhân, Địa Thần Các Chủ Tống Lợi lấy ta ra từ trong bảo khố giao cho Giả Đam chính là vì muốn nhờ hắn đối phó với Thiên Thần Các Chủ Tạ m Mẫn.
Phạm Thiên cảm thấy lần này mình thu được Quái Danh Kiếm không chỉ là thu được một trong Bát Đại Kỳ Bảo mà còn thu được rất nhiều tình báo vì nó là kỳ bảo duy nhất mà hắn có thuộc về Thần Địa.
Theo Quái Danh Kiếm nghe được từ cuộc trao đổi của một lão già tên là Tống Lợi và Giả Đam thì Tạ m Mẫn là người phụ trách đánh chiếm Đông Lĩnh này.
Lần trước Tạ m Mẫn đụng độ Sát Tinh của Đông Lĩnh thì không biết vì lý do gì mà thất bại rút lui. Nhưng không lâu sau thì Tống Lợi nhận được tin Sát Tinh của Đông Lĩnh đã tạ thế nên Tạ m Mẫn chắc chắn sẽ quay trở lại xâm chiếm nơi này.
Tạ m Mẫn là cao thủ đứng hạng thứ 12 tại Thần Địa nên Tống Lợi đã mời Giả Đam là cao thủ đứng hạng 18 và giao cho hắn Quái Danh Kiếm để đối phó với Tạ m Mẫn.
- Giả Đam mới chỉ đứng thứ 18 tại Thần Địa thôi sao?
Một cường giả như Giả Đam thì hoàn toàn có thể trở thành nhất phương cự đầu tại võ lâm trung nguyên vậy mà chỉ mới đứng hàng thứ 18 tại Thần Địa. Ngay cả Phạm Thiên nếu như không sử dụng mưu kế ngay từ đầu và tính cảnh giác của Giả Đam không cao thì hắn muốn hạ sát đối phương còn cần tốn không ít công phu.
Tới đây Phạm Thiên liền nghĩ tới Tạ m Mẫn, nếu như đối phương là cao thủ đứng hạng 12 thì dù thế nào đẳng cấp cũng phải cao hơn Giả Đam chứ.
Phạm Thiên có chút chờ mong được gặp Tạ m Mẫn, chắc chắn kẻ này sẽ cung cấp cho hắn không ít kinh nghiệm đây.
……
- Phương đội trưởng, chúng ta đã tìm kiếm cả đêm mà không thấy tung tích của Giả Đam.
Phương Tuấn Ích là người phụ trách chuyến hàng này cùng với Hạ Yến, hắn từng là trợ thủ của phụ thân nàng nên uy vọng rất cao.
- Được rồi, kêu mọi người nghỉ ngơi đi thôi, sáng mai chúng ta phải lên đường từ sớm.
Bảo tiêu mất tích hoặc thiệt mạng khi vận tiêu là quá bình thường. Chính vì vậy nên bọn họ cố gắng không kết thân với nhau tránh đi cảm xúc không cần thiết khi đồng bọn biến mất.
Sáng hôm sau Phạm Thiên đi bên cạnh xe hàng còn Hạ Yến đang cùng Phương Tuấn Ích nhỏ giọng bàn về lộ trình đi đường.
- Chúng ta có thể đi theo con đường này sẽ bằng phẳng hơn thuận tiện cho việc chuyển hàng…
Còn đang bàn bạc nhưng bỗng nhiên từ phía trước truyền tới những âm thanh la hét, có vẻ như là đội đi trước gặp phải tình huống gì đó.
Phương Tuấn Ích nói:
- Hình như phía trước có chuyện, để thuộc hạ đi kiểm tra xem.
Hạ Yến liền nói:
- Phương thúc, ta sẽ đi cùng ngươi. Các ngươi theo ta, những người khác hãy tiếp tục vận chuyển hàng tiến lên.
Nàng chỉ vào khoảng chục người cầm cung tên rồi sau đó cùng Phương Tuấn Ích dẫn đầu đi về phía trước. Phạm Thiên không được gọi tên nên tiếp tục hộ tống xe hàng nhìn mấy người này rời đi.
……
Phạm Thiên cảm nhận thấy từng luồng khí lưu ẩn hiện bên trong khu rừng thì có chút không yên lòng chạy tới phía trước.
Khi vừa tới nơi hắn liền thấy mấy người Hạ Yến cùng Phương Tuấn Ích quả nhiên là đã bị bao vây bởi một đám người mặc áo lông thú tay cầm cung tiễn và binh khí.
Ánh mắt của Phạm Thiên nhìn tới ba kẻ đứng ở hàng tiên phong đối diện với Liêu Thường Phiêu Cục bọn họ.
Khâu Lương Hậu
Đẳng cấp: 41
Ưng Mộc
Đẳng cấp: 42
Tư Yếu Hắc
Đẳng cấp: 41
Mặc dù bị bao vây và trên người đã bị thương nhưng Phương Tuấn Ích vẫn không sợ hãi chút nào nói:
- Không ngờ Đông Lĩnh lại xuống cấp đến như vậy, ngay cả Đông Lĩnh Thất Tuyệt cũng phải xuất lĩnh người đi làm sơn tặc thảo khấu.
Đối mặt với lời khiêu khích của Phương Tuấn Ích thì Khâu Lương Hậu cùng Ưng Mộc không có phản ứng gì nhưng còn Tư Yếu Hắc thì liền giận dữ quát lên.
- Lão già, chết đến nơi rồi còn dám nhiều lời sao!
Tư Yếu Hắc lập tức lao tới vung lên cây đao trong tay chém xuống đầu Phương Tuấn Ích.
- Phương thúc cẩn thận!
Hạ Yến vừa hô lên thì Phương Tuấn Ích liền đưa đao của mình lên đỡ lấy nhưng hắn ngay lập tức cảm nhận được một cự lực đánh trúng tay mình khiến cho cơ thể đã già nua của Phương Tuấn Ích chịu không nổi.
- Hự!
Phương Tuấn Ích cố gắng đẩy thanh đao lên nhưng lúc này tay trái của Tư Yếu Hắc mang theo một tấm thuẫn đánh trúng bụng của hắn.
- Phương đội trưởng!
Phương Tuấn Ích bị đánh bay ra thì những bảo tiêu khác liền giương cung về phía Tư Yếu Hắc và bắn tên.
- Keng!
Có điều những mũi tên này không thể xuyên qua được tấm thuẫn trong tay Tư Yếu Hắc mà đều bị cản lại rơi xuống đất.
- Cẩn thận!!
Phương Tuấn Ích bỗng quát lên khiến những tên bảo tiêu này giật mình nhưng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị những mũi tên do đám người của Đông Lĩnh bao vây xung quanh bắn trúng.
- A!!!
Hàng chục bảo tiêu ngã xuống do bị hắn trúng chỗ yếu hại, chỉ còn vài người còn sống nhưng cũng bị trúng tên rồi.
- Phương thúc!
Hạ Yến vội vàng chạy tới gần rút kiếm muốn đánh lui Tư Yếu Hắc giải nguy cho Phương Tuấn Ích.
- Tổng tiêu đầu đừng tới đây!
Phương Tuấn Ích lên tiếng cảnh cáo nhưng đã quá muộn.
- Tổng tiêu đầu?
Khâu Lương Hậu nghe Phương Tuấn Ích gọi Hạ Yến là tổng tiêu đầu thì lập tức mũi tên trong tay liền được ném ra.
Hạ Yến nhanh chóng né tránh mũi tên nhưng phần đuôi của nó đã được gắn dây, Khâu Lương Hậu vừa kéo một cái mũi tên liền quay lại.
- Keng!
Hạ Yến chém văng mũi tên ra nhưng lúc này Tư Yếu Hắc đã lao tới.
!!!
Tư Yếu Hắc dùng tấm thuẫn đánh lên người Hạ Yến, Phương Tuấn Ích bị trúng chiêu này còn bị thương nặng huống chi nội công của nàng còn yếu như vậy.
Chỉ thấy Hạ Yến bị đánh bay ra ra và ngã xuống đất miệng thổ huyết.
- Tiểu thư!!!
Phương Tuấn Ích đã không gọi Hạ Yến là tổng tiêu đầu nữa, hắn từng là thuộc hạ của cha Hạ Yến nên vô cùng quan tâm tới nàng. Giờ thấy Hạ Yến bị thương Phương Tuấn Ích mặc kệ thương thế dùng đao chém về phía Tư Yếu Hắc.
- Chết đi!!!
Động tác của Phương Tuấn Ích quá nhanh, toàn thân hắn bộc phát nội công lao tới như thiểm điện khiến Tư Yếu Hắc không kịp phản ứng.
- Kẻ dám động vào tiểu thư đều phải chết!!!
Phương Tuấn Ích vung đao chém xuống đầu Tư Yếu Hắc khiến đối phương kinh hãi.
Nhưng khi lưỡi đao chuẩn bị chém trúng Tư Yếu Hắc thì liền dừng lại.
- Thì ra… Đông Lĩnh chỉ là lũ thổ phỉ mà thôi…
Phương Tuấn Ích nói xong thì buông đao ngã ra đất để lộ một mũi tên cắm trên lưng.
Tư Yếu Hắc nhìn thấy mũi tên thì liền nói:
- Ưng Mộc, là ngươi sao?
Lúc này Khâu Lương Hậu liền nói:
- Được rồi, mau bắt giữ những kẻ còn sống lại và chuyển số hàng hóa này về Thần Điện.
Đám người của Đông Lĩnh liền ra tay bắt giữ những bảo tiêu đã bị thương và trói lại, khi đến bên cạnh Phương Tuấn Ích thì Ưng Mộc liền nói:
- Bắt cả lão ta lại, ta đã tránh đi chỗ yếu hại rồi.
Có người liền đi tới rút mũi tên ra khỏi người Phương Tuấn Ích và cầm máu rồi trói lại dẫn đi.
Nhưng bỗng có một người lên tiếng:
- Ủa, tổng tiêu đầu của bọn chúng đâu rồi?
!!?
Đám Khâu Lương Hậu lập tức nhận ra Hạ Yến mất tích do toàn bộ bảo tiêu hộ tống chuyến hàng này chỉ có mình nàng là nữ mà thôi.
Nhưng dù tìm kiếm thế nào thì bọn chúng cũng không thể tìm ra được tung tích của Hạ Yến.
……
Phạm Thiên tới kịp lúc thì liền lặng lẽ cứu Hạ Yến và mang nàng đi. Phạm Thiên từ Quái Danh Kiếm biết được Địa Thần Các Chủ Tống Lợi đã cùng Giả Đam đạt thành hiệp nghị.
Chuyến hàng này toàn bộ đều là thuốc nổ do Thần Địa chế tạo muốn dùng tới để đối phó với Tạ m Mẫn.
Mặc dù chỗ thuốc nổ này không cách nào giết được Tạ m Mẫn nhưng cũng có thể làm hắn bị thương, khi đó Giả Đam có Quái Danh Kiếm trong tay sẽ nắm chắc phần thắng.
Phạm Thiên không muốn can thiệp vào kế hoạch này vì hắn cũng muốn hạ sát Tạ m Mẫn, kẻ tên là Tống Lợi kia thay hắn thiết kế cái bẫy này chẳng khác nào giúp Phạm Thiên. Lúc đó hắn cũng không ngại thay Giả Đam đối phó với Tạ m Mẫn cho tên Địa Thần Các Chủ Tống Lợi này.
Còn lý do vì sao Phạm Thiên cứu đi Hạ Yến thì đương nhiên là vì nàng là nữ nhân, hơn nữa còn là mỹ nữ nên phải được đối xử đặc biệt rồi.
Nếu đối phương là nam thì Phạm Thiên chắc chắn sẽ mặc kệ chẳng thèm quan tâm tới làm gì.
Nhìn Hạ Yến bị trọng thương hôn mê thì hắn không vội chữa thương cho nàng mà lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh cầm trên tay.
- ------☆☆☆☆-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...