Gamer Xưng Bá Dị Giới
Khác với Chân Bách Phong không chút nào ẩn giấu khí tràng của mình thì Phạm Thiên luyện qua Ẩn Khí Quyết nên thoạt nhìn qua không có gì đặc biệt cả.
Khiến Chân Bách Phong cảm thấy hứng thú một chút là cây đại đao sau lưng của Phạm Thiên không hiểu tại sao lại đem lại cho hắn một cảm giác hết sức quen thuộc. Đây là điều hiển nhiên khi trước đó đây từng là Hỏa Long Đao được Thiên Ma Thần Quân sử dụng để tung hoành võ lâm.
Nhưng dù nghĩ nát óc Chân Bách Phong cũng không thể nào nghĩ ra được rằng bảo vật của sư phụ mình lại bị biến thành một phần của thanh đại đao trước mắt này nên chỉ thoáng nhìn qua một chút rồi thôi.
Chân Bách Phong rất kiêu ngạo, kiêu ngạo tới mức không có kẻ nào có thể để hắn quan tâm đến.
Phạm Thiên mang theo đại đao là thứ binh khí rất hiếm thấy ở chính phái nên trong tiềm thức Chân Bách Phong cho rằng đối phương không phải là người của chính phái.
Nếu đã như vậy Chân Bách Phong hắn không cần phải để tâm đến làm gì.
Nhìn Chân Bách Phong vẻ mặt ẩn chứa cao ngạo bước qua mặt mình thì Phạm Thiên khóe miệng cong lên một chút.
- Thật là đáng tiếc, ta còn muốn thử xem thực lực của kẻ đạt tới nửa bước Võ Vương cao đến thế nào mà xem ra không được…
Phạm Thiên không để ý tới mà rời đi, người mạnh hơn Chân Bách Phong tại chính phái không thiếu, hắn cũng không cần phải dây dưa với một kẻ không thể phát huy được toàn bộ thực lực của mình.
Còn về phần Tống Võ Môn?
Lưu Viên Tán là người được Phạm Thiên tán thưởng, với bản lĩnh của hắn cho dù đối thủ có là Chân Bách Phong cũng chưa chắc đã thua đâu.
Chưa kể đến việc đây là lãnh địa của Tống Võ Môn, với tình trạng cơ thể hiện tại của Chân Bách Phong thì trừ khi đội số 3 của Hắc Phong Bang đi cùng ngay từ đầu nếu không thì muốn đánh hạ môn phái lớn mạnh như vậy đâu có dễ.
Một khi Thiên Âm Cửu Tuyệt Mạch phát tác mà Chân Bách Phong chưa thể hạ được Lưu Viên Tán thì thứ chờ hắn ở phía trước chỉ có cái chết mà thôi. Lần này không có một tên Hàn Bảo Quân sẽ xuất hiện cứu mạng hắn đâu.
Đối với một kẻ thậm chí còn không quan tâm tới sinh mạng của mình thì không xứng được Phạm Thiên coi trọng.
……
Yến Châu.
- Nơi này cũng náo nhiệt nhỉ?
Phạm Thiên quan sát xung quanh thì lên tiếng.
Quả nhiên nhờ việc quản lý tốt lãnh địa của mình nên những thành trấn của chính phái thường có đông thương nhân buôn lái lui tới. Mà thông thương thuận lợi sẽ khiến nhiều người lựa chọn tới nơi này để làm ăn sinh sống. Về điểm này thì tà phái còn kém xa chính phái nên phát triển kém hơn cũng không phải không có lý.
Đàm Hoa Liên cầm bản đồ trên tay thì nói:
- Qua khỏi Yến Châu là chúng ta có thể tới được Trường Bạch Sơn rồi.
Gần đây khí tức trên người Đàm Hoa Liên ngày càng mạnh hơn, xem ra không cần bao lâu nữa nàng sẽ có thể tự chủ làm tan Trường Bạch Nhân Sâm và hấp thu dược lực của nó.
Khi đó cộng thêm hai đại kỳ bảo trên thân thì có lẽ phải đối đầu với Chân Bách Phong cũng chưa chắc đã thua kém.
Phạm Thiên nói:
- Trường Bạch Nhân Sâm đã bắt đầu có dấu hiệu tan ra rồi, có lẽ mấy ngày này chúng ta nên ở lại Yến Châu.
Đàm Hoa Liên có chút lo lắng nói:
- Nhưng đây là lãnh địa của chính phái, nếu người ở đây phát hiện ra thân phận của ngươi thì sao?
Phạm Thiên cười đáp:
- Phát hiện ra thì sao? Trừ khi là thiên hạ ngũ tuyệt tới đây nếu không muốn giữ chân ta lại cũng không dễ đâu.
Phạm Thiên không giống Chân Bách Phong không thể sử dụng nội công quá lâu. Ngược lại với nội kình hùng hậu cùng lượng lớn thể lực tới từ trang bị hắn có thể chiến ba ngày ba đêm cũng không biết mệt.
Chưa kể đến đại đao được tôn sùng là bách quân chi nguyên soái là có lý do của nó. Phạm Thiên không sợ nhất đó chính là số đông bởi vì binh khí của hắn là vì chiến trường mà sinh.
Nếu không có cao thủ đủ mạnh để giữ chân Phạm Thiên thì việc vây công hắn chỉ là tự sát mà thôi.
- Các hạ tự tin như vậy không biết chân tài thực học ra sao?
Phạm Thiên đang nói chuyện cùng Đàm Hoa Liên thì bỗng nhiên nghe thấy giọng nói có chút bất bình từ phía sau truyền tới.
Tú Lệ lặng yên không một tiếng động xuất hiện cản ở sau lưng Phạm Thiên tỏa ra sát khí nhìn kẻ vừa mới xuất hiện.
Phạm Thiên khẽ đánh giá kẻ này sau đó liền đưa tay đặt lên vai Tú Lệ nói:
- Lui lại đi Tú Lệ, nàng không phải đối thủ của hắn đâu.
Trần Phái Vân
Đẳng cấp: 45
Phạm Thiên nhận ra cái tên này, hắn là một trong Lục Đại Thần Long của võ lâm chính phái. Kẻ này đã từng khiến cho Hàn Bảo Quân phải chật vật vô cùng.
Mặc dù có nguyên nhân khiến Hàn Bảo Quân thất thế nhưng không thể không công nhận sức mạnh của Trần Phái Vân.
Phạm Thiên nói Tú Lệ không thể thắng được Trần Phái Vân không phải ý nói nàng yếu hơn đối phương. Mà là nếu như muốn đấu ngang với hắn Tú Lệ sẽ cần phải bộc lộ ra Tây Mạc ma tộc huyết mạch thiên phú, khi đó thân phận của nàng sẽ bị bại lộ thì sẽ không tốt.
Phạm Thiên bước tới và nói:
- Chân tài thực học của ta thế nào thì cũng không đến lượt ngươi đánh giá.
Trần Phái Vân thân là đệ tử của Đao Đế Văn Tinh Hào nên khi nghe đối phương cho là mình ngang hàng với sư phụ của hắn thì có chút bất mãn. Giờ thấy Phạm Thiên kiêu ngạo như vậy thì Trần Phái Vân bắt đầu nóng giận.
Đàm Hoa Liên bỗng tiến lên nói:
- Ngươi là kẻ nào, muốn gây sự tại Yến Châu như vậy chẳng lẽ ngươi không coi Yến Phi Gia ra gì sao?
Đàm Hoa Liên sau khi tỏa linh thành công thì luôn đặt lợi ích của Phạm Thiên lên hàng đầu, thấy có kẻ tới gây chuyện thì nàng không chút khách khí.
Trần Phái Vân thấy có người can thiệp vào định nói gì thì bỗng nhiên nhìn thấy Đàm Hoa Liên:
- Liên nhi, là ngươi đó sao?
Trần Phái Vân từng cùng Đao Đế đi thăm Kiếm Hoàng nên đương nhiên là có nhận biết Đàm Hoa Liên. Ngay cả khi nàng giả nam trang đối phương còn nhận ra chứ đừng nói tới việc Hoa Liên đã thả tóc khôi phục bộ dạng nữ nhi.
Phạm Thiên biết tên Trần Phái Vân này có tình ý với Đàm Hoa Liên nên mới không nể mặt đối phương như vậy.
- Sao ngươi biết tên ta? Ngươi… có phải tiểu Vân không?
Đàm Hoa Liên có chút ngờ ngợ sau đó liền nhận ra Trần Phái Vân. Hai người từ nhỏ còn có quan hệ khá thân thiết nên không khó để nhận ra.
Trần Phái Vân mừng rỡ nói:
- Đúng là ta đây Liên nhi, đã lâu rồi ta không gặp lại ngươi.
Đàm Hoa Liên gặp lại thanh mai trúc mã thì có chút vui vẻ nhưng vẫn không quên việc bênh vực cho Phạm Thiên:
- Ta còn cho là ai chứ hóa ra là tiểu Vân ngươi thì không nên gây sự với Phạm Thiên, ngươi không phải đối thủ của hắn đâu.
Trần Phái Vân nghe Đàm Hoa Liên nói vậy thì cho rằng nàng vẫn coi mình là tên tiểu đệ ngày trước thì tự tin nói:
- Liên nhi ngươi có lẽ không biết chứ ta hiện giờ chính là một trong Lục Đại Thần Long của chính phái, do ngươi đã lâu không gặp nên không biết rõ thực lực của ta đó thôi.
Đàm Hoa Liên liền đáp:
- Ta biết Lục Đại Thần Long là hậu kỳ chi tú của chính phái, mặc dù không rõ lắm thực lực của các ngươi nhưng ta khẳng định là ngươi không mạnh bằng Phạm Thiên đâu.
Đàm Hoa Liên là cháu của Kiếm Hoàng, nàng dù sao cũng phải nhận thức được một phần thực lực của gia gia mình. Phạm Thiên thực lực có lẽ không bằng nhưng theo nàng không kém gia gia mình quá nhiều nên chỉ với một đám hậu bối của Ngũ Tuyệt là Lục Đại Thần Long không thể sánh bằng Phạm Thiên được.
- Ta nghe nói có người khinh thường thực lực của Lục Đại Thần Long sao?
Lại một người lạ mặt bỗng nhiên xuất hiện can dự vào cuộc nói chuyện của bọn họ.
Phạm Thiên thoáng nhìn qua thì thấy một vị nữ hiệp tóc cột đuôi ngựa lưng đeo kiếm trông anh khí bức người đang tiến tới.
Y Hoa
Đẳng cấp: 43
Là người của Yến Phi Gia, Y Hoa là bạn của Trần Phái Vân và cũng là một trong Lục Đại Thần Long nên đương nhiên là không vui khi nghe Đàm Hoa Liên nói bọn họ không sánh bằng Phạm Thiên thì đương nhiên sẽ không vui.
- Không phải vậy…
Đàm Hoa Liên đang định nói gì thì Trần Phái Vân bỗng nhiên lại lên tiếng:
- Y Hoa, Liên nhi không phải là có ý đó đâu.
Y Hoa nghe vậy thì lông mày hơi nhăn lại:
- Liên nhi?
Phạm Thiên nhìn thấy thái độ của Y Hoa thì cười thầm, tên Trần Phái Vân quả nhiên là ngu ngốc. Hai nữ nhân đang tranh cãi thì tốt hơn hên là nam nhân nên ngậm miệng ngồi bên giữ im lặng mà không phải lên tiếng giải thích hộ.
Hơn nữa thiếu nữ Y Hoa này giống như là có cảm tình với Trần Phái Vân nên thấy đối phương bênh vực nữ nhân khác trước mặt mình thì chắc chắn là không vui rồi.
- ------☆☆☆☆-------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...