Sau khi Hạ Lạc Khắc chứng giả khảo cổ học xong, anh ta lập tức quay về Vĩnh Hằng quốc dưới lòng đất.
Lúc này bên trong Vĩnh Hằng quốc đã bị bao phủ bởi những thứ tạm gọi là phế phẩm.
Các loại kim loại quái dị, miếng sắt bị đạp nát, mảnh sứ vỡ, một ít ống bằng gốm sứ, ván gỗ, các linh kiện kim loại, xương xẩu các loại, thậm chí ngay ven đường nhỏ cũng đầy rẫy những thứ ấy.
Đây là những đồ vật của người chơi từ (phó bản) được chuyển về bằng cổng dịch chuyển.
Những thứ này vốn là đạo cụ của câu lạc bộ trong Học viện linh hồn, hơn nữa bị các người chơi phá hủy khá nhiều, có thể nhặt tất cả về.
Một đám các người chơi mặt mũi tràn đầy mong đợi ôm những thứ rác rưởi này, hai mắt to tròn nhìn Hạ Lạc Khắc, líu ríu trong miệng:
"Lão Hạ! Cái này thu được không?"
"Lão Hạ, tấm ván gỗ có thể làm tay cầm được không? Ta vừa mang đi cho Mộc Pháp Sa, Mộc Pháp Sa không muốn à?"
"Lão Hạ, ngươi mau nhìn cái phiến gốm sứ này xem, có phải Thần khí không vậy?"
"Vật này có thể giám định không?"
"Lão Hạ, lại đây xem cái này một chút xem ngươi có thu không?"
"Rẻ hơn một chút là được, thứ này cho ngươi."
Thu? Thu cái gì? Thượng vị ác ma Hạ Lạc Khắc phải mua ve chai cho các ngươi à?
Khoan đã, loại gỗ này màu sắc đẹp, trông rất dễ chịu, chẳng phải là gỗ xám trong rừng dưới lòng đất của ta sao? Oa, Học viện linh hồn thực sự có tiền à, đáng tiếc là gỗ này chỉ làm ván để đi lại thôi.
Hạ Lạc Khắc trong lòng muốn Bố Lỗ ra lệnh thu về những vật liệu bằng gỗ, còn những thứ rác rưởi khác thì không có gì hữu dụng cả, những tấm ván gỗ này dùng để đóng rương là hoàn hảo nhất.
Rương gỗ lại có thể bán cho người chơi dùng làm tủ cất giữ đồ cá nhân, tuyệt vời.
Ngoài những thứ rác rưởi lộn xộn bên ngoài, vẫn còn hai người chơi Á Sắt, Mai Xuyên Khố Tử toàn thân đầy thương tích, kéo thi thể bạn đi tới, trên thân vẫn còn đeo một đống trang bị, chỉ có trời mới biết làm sao hai người này lại có thể mang nhiều như vậy.
Các người chơi bên cạnh vây lại kêu la:
"Trang bị này trông rất trâu đấy, có thể thay đổi cho vừa người không? Có thể xem là trang bị huyền thoại không?"
"Lão Hạ, tên gặt lúa tử trận này có thể hồi sinh hắn không?"
"Lão Hạ, mất đầu có hồi sinh được không?"
"Lão Hạ, ở đây có người Cúc Bộ chết do mất máu quá nhiều!"
"Lão Hạ..."
Hạ Lạc Khắc nhìn đám người chơi giống nhau vây quanh đầu gối mình, có thỉnh cầu cũng tốt, không cũng chả sao, dù sao tất cả lại đây cùng lúc đi.
Lúc này mới có một trăm người thôi, ta liền cảm thấy đau đầu, sau khi đã nâng cấp lõi của thành phố dưới lòng đất, tiến hành đo đạc lần hai, lại muốn có thêm người, đến đó lượng công việc lại phải tăng lên.
Lượng công việc tăng lên, không còn nhiều thời gian rảnh rỗi, từ đó cũng không có cách nào nghiên cứu trò chơi máy tính, không có thời gian tìm hiểu các nền văn hóa khác, không có biện pháp nâng cao trải nghiệm người chơi sẽ làm giảm diện tích du lịch, tiếp đó lại không có người chơi tham gia kiến tạo thành dưới lòng đất, hậu quả cuối cùng là ta không có thời gian rảnh để hưởng thụ.
Không có cách nào để hưởng thụ thời gian rảnh rỗi, vì vậy không có cách nghiên cứu trò chơi máy tính!
Trời ạ! Hậu quả thật sự quá nghiêm trọng rồi.
Hạ Lạc Khắc trong đầu vừa nghĩ việc làm thế nào giảm bớt lượng công việc, vừa phải hồi sinh các người chơi này, để Bố Lỗ có thể trực tiếp sử dụng vũ khí, tiến hành giám định, thật ra đây chính là căn cứ để xác định chất lượng của trang bị, một cái tên giả, một chút trị số để lừa các người chơi.
Hay là để bọn hắn vui vẻ một tí?
Những cái kia quá lớn không cách nào cung cấp trực tiếp cho yêu tinh sử dụng...
"Đem cho bọn chúng những trang bị được trực tiếp mang về.
Chế tạo lại thành trang bị bán cho bọn hắn, giống như lần trước, chẳng lẽ không được sao?"
Khi các người chơi mong được nhìn thấy Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc trong đầu nói chuyện với Bố Lỗ về việc phân phát các chiến lợi phẩm từ phó bản.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, có thể ngài không còn hiểu rõ thế giới của những người chơi này, họ thu thập nhiều tiền kim loại chỉ để mua các trang bị xịn nhất, kĩ năng tốt nhất, biệt thự cao cấp nhất, ngai vàng hoặc là những thứ tương tự nói lên thân phận của họ, đơn giản chỉ là nhiều tiền là được, ở trong game không có cách nào ép buộc bên trên tăng lên, không có trò chơi nào đáng nói cả". Bố Lỗ kiên nhẫn giải thích:
"Giống như chỗ đánh BOSS thế giới lần trước các trang bị rất khác biệt, trang bị rơi ra từ BOSS thế giới được đem ra đấu giá, còn có thể thông cảm được, dù sao thì đại bộ phận người trên của các server đều ở cùng một chỗ tiến công chiếm đóng."
"Nhưng nếu những người chơi mang cả trang bị trong phó bản về, công khai giá bán, thì đối với các người chơi giàu có mà nói, căn bản cũng không cần chiếm đóng phó bản làm gì, chỉ cần vàng để đổi tiền, sau đó không cần cố gắng mà cũng có được những trang bị phó bản này. Mà những người chơi bình dân có thể sẽ phải khổ cực chiếm đóng phó bản, thu về trang bị, giống như những người chơi khác không chiếm đóng phó bản, bỏ tiền mua sắm trang bị, tất nhiên sẽ cảm thấy bất mãn. Chủ yếu là sự chênh lệch giữa những người chơi có điều kiện và người chơi thường ngày càng lớn, một khi trò chơi được chơi bằng tiền thì sự chênh lệch sẽ vô cùng lớn, thiếu sự công bằng, ngay cả một trò chơi trực tuyến thực tế ảo 100%, nhất định sẽ nhiều người chơi từ bỏ."
"Dù sao thì không có người chơi bình dân nào muốn mặc đồ rách rưới cả, bị những người chơi giàu có, trình yếu nhưng trang bị khủng giết, mặc dù bây giờ không còn hệ thống PVP, nhưng không có cách nào để nổi bật trên đường phố, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, Hạ Lạc Khắc đại nhân xin hãy cân nhắc, xây dựng lực lượng chính hùng mạnh của ngục cho riêng ngài, điều đó có nghĩa là những người chơi không có nhiệm vụ cần sự can đảm, đa số là người chơi bình dân."
"Ít nhất, trang bị phó bản, họ không thể tự kiềm chế chúa tể, những người chơi nhiệt tình chiếm đóng phó bản sẽ sụt giảm rất nhiều, nếu như không có người chơi nào sẵn lòng hi sinh khai hoang phó bản, như vậy số ma thạch mà Hạ Lạc Khắc thu thập được sẽ sụt giảm trầm trọng, ngay cả số lượng người chiếm đóng phó bản cũng quá ít, dẫn đến việc thỏa thuận Học viện linh hồn sẽ vi phạm điều ước, Hạ Lạc Khắc ngài cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó phải không?"
Bố Lỗ nói xong, Hạ Lạc Khắc suy nghĩ kĩ lưỡng, sau đó quay về phía trước mặt nhìn Á Sắt, Mai Xuyên Khốc Tử, và Hi Nhĩ Ngõa Na Tư vừa mới được hồi sinh không lâu, cháy tóc, gặt lúa, cùng vây lại xem những người chơi nói:
"Làm tốt lắm, 5 vị dũng sĩ, các ngươi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của (tổ chức tình báo ảo) giao cho, hoàn thành việc thăm dò sân huấn luyện của Học viện linh hồn, nhưng một số chiến lợi phẩm có thể không phù hợp với các ngươi, nhưng không vấn đề gì, theo ta, ta dẫn các ngươi đến thợ rèn Tân Ba, xem xem có cách nào tốt hơn không. Dũng sĩ chân chính phải có trang bị thật tương xứng."
Hạ Lạc Khắc nói xong, những người chơi lập tức nhốn nháo.
"Quả nhiên có cốt truyện, đầu tiên (Học viện linh hồn - Sân huấn luyện) sau đó là phó bản à!"
"Quá mạnh, 5 người kia mạnh vãi nồi..."
"Không sai, kia là Á Sắt, người đầu tiên giết nhện, hơn nữa còn cho thủ lĩnh Cẩu Đầu Nhân Lạp Mạc đòn chí mạng, cầm theo 3 trang bị huyền thoại, một tiểu đội khác sở hữu 5 trang bị huyền thoại, hắn có gan và sức mạnh, không thể không phục."
"Đuổi theo ngay, đuổi theo!"
Một đám người ồ ạt đi theo Hạ Lạc Khắc, đi vào đường dẫn đến chỗ thợ rèn.
(Theo yêu cầu của mọi người, tất cả các nhân vật hiện đang chơi đã được hoàn thành trong thanh nhân vật, bạn có thể làm theo sở thích của riêng mình!)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...