“Con! Trai!” Kim ma ma mở cửa ra, vội vàng lao ra ngoài.
Cô đã xuất phát!
Cô bước qua một thùng rác to khỏe, đá bay cần câu cá của bác Trương hàng xóm, cô đã thành công, giờ đây, cô không còn bị ai ngăn cản! (= =?!)
Kim Jae Jae rất mừng nha! *Vặn vẹo*
Quả nhiên, thỉnh thoảng mất tích một chút mới có thể chứng tỏ tầm quan trọng của cậu nha, mẫu thân đại nhân của cậu trước kia chưa từng nhiệt tình hoan nghênh cậu như vậy, cậu còn nhớ hồi cấp ba cùng Junsu ra ngoài đánh điện tử suốt đêm, lúc về nhà nghênh đón cậu là hai chiếc dép lê cộng thêm tiếng hét “Ranh con” vang vọng khắp ba phố của mẫu thân đại nhân, sau đó tiếng hét đó đã trở thành chuông báo thức của biết bao người, nghe nói hiệu quả rất rõ rệt, vừa vang lên là gọi dậy không ít chó mèo.
Bạn Kim Jae Jae vui vẻ mở hai tay tiến lên hai bước định đón nhận cái ôm nồng nhiệt của ma ma thì lại trơ mắt ếch ra nhìn mẫu thân đại nhân nhà cậu như một trận gió vụt qua cậu, sau đó…
Ôm lấy đại thần vừa đứng thẳng, bám chặt không buông.
WTF! Sao cậu không biết mẫu thân đại nhân nhà cậu bị mắt lé vậy, lao đến đại thần sao cứ nhìn cậu làm gì!
Gió hiu hắt thổi sông Dịch lạnh, tự mình đa tình, hối hận muôn vàn!
Tâm hồn thiếu nam thuần khiết đã bị ma ma cậu giẫm đạp cho nát vụn.
“Mẹ, con ở đây.” Jaejoong yếu ớt nhấc tay, ý đồ lôi kéo lực chú ý của mẹ cậu.
“Đừng ồn.” Kim ma ma phất tay đuổi con trai, sau đó vẻ mặt ôn hòa cười như bác gái chuẩn bị đi lừa người, quay đầu tiếp tục nói với đại thần, “Ai nha, con trai, tên là gì? Học trường nào? Năm nay bao nhiêu tuổi? Quen Jaejoong bao lâu rồi? Thân cao bao nhiêu? Nặng bao nhiêu?”
Này! Mẹ à, mẹ bây giờ nhìn thật sự rất giống kẻ buôn người nha, cái gì mà con trai? Có mẹ nào không biết tên con trai mình không?!
“Con tên Jung Yunho….”
“Tên rất hay, tên rất hay, nghe rất thơ văn.” Kim ma ma vui vẻ kiễng chân lên, đi tập tễnh, cố gắng ôm bả vai Yunho, “Đến, vào nhà nói, vào nhà nói.”
Con kiến với con voi mà hôn nhau hẳn trông cũng giống thế này đi?!
Kim Jaejoong thấy mẹ kéo đại thần về phòng khách, quyết định cố gắng lấy lại chút quyền lợi nho nhỏ của mình, dù thế nào cậu cũng là con ruột nha!
“Mẹ, con…”
“Yunho à, sao tới mà không về nhà?”
“Mẹ, con…”
“Ai nha, lát nếm thử tay nghề của mẹ.”
“Mẹ, con…”
“Lần này tới ở bao lâu, để mẹ bảo Jaejoong dẫn con ra ngoài dạo.”
…
WTF! Giờ cậu đã hiểu rõ vì sao tỉ lệ bỏ nhà đi bụi lại cao như vậy!
“Jaejoong em ấy…” Đại thần ngập ngừng, trong lúc cấp bách vẫn không quên quay đầu lại quan tâm bạn nhỏ Kim Jae Jae đang bi thương.
“Mặc kệ nó.” Kim ma ma kéo đại thần vào cửa, “Nhà chúng ta có truyền thống đối đãi với bạn như gió xuân ôn hòa, đối đãi với địch nhân như gió thu cuốn lá vàng.”
Kim Jae Jae bị vùi dập giữa chợ!
Cho nên, từ lúc đại thần đến, cậu đã từ bảo bối của Kim gia chuyển sang địch nhân rồi sao?!
Có địch nhân nào ôn nhu thiện lương, hay lam hay làm, xinh đẹp như hoa như cậu không, KAO!
Nửa giờ sau, Kim Jaejoong vẫn ngồi xổm ở góc tường đến mọc nấm nhìn ma ma của mình nói chuyện với đại thần đến nước miếng bay tứ tung.
(+﹏+)~ Thật chóng mặt.
KAO! Có ai nói cho cậu biết vì sao một vị đại thần luôn ít lời khiến cho người ta phát bực giờ có thể nói chuyện lâu như vậy không?
…
“Yunho à, con học truyền thông sao?”
“Dạ, ngành phát thanh.”
“Phát thanh viên rất ổn, được lên TV, hay lắm, chẳng giống thứ mà Jaejoong học, mỗi ngày đều cầm dao giải phẫu như mổ heo vậy.”
Hừ (ˉ(∞)ˉ)
Là ai lúc trước nói học y rất tốt, là ai nói mặc áo blouse trắng nhìn sẽ rất đẹp trai, là ai nói trong nhà có bác sĩ thì còn tốt hơn hàng chục tủ thuốc, là ai một khóc hai nháo ba thắt cổ đòi cậu học y?!
Là ai mỗi lần xem bản tin thời sự đều cười nhạo phát thanh viên trông cứng nhắc, là ai nói phát thanh viên chỉ toàn người nói nhiều?!
“Yunho dáng người rất chuẩn nha.”
“Dạ, con từng học một khóa khí đạo.”
“Học qua là tốt rồi, vóc người đẹp ghê, chẳng giống Jaejoong nhìn như ván cửa, đặt lên tường thì gần như tiếp xúc toàn bộ với tường, gảy mãi không xuống.”
Này! Sao không nói cậu là máy tính bảng đi, còn cái gì mà gảy mãi không xuống, chẳng lẽ cậu không mặc quần áo mà mặc keo 502 sao!
Là ai trước kia nói: Con của tôi dáng người rất đẹp, hơi gầy mặc gì cũng hợp, lúc nào cũng là một cậu nhóc đẹp trai thanh tú!
Là ai nhìn thấy đàn ông cơ bắp vạm vỡ thì cười nhạo nói ngực của ông ta còn lớn hơn chị họ cậu, cơ bụng thì nhìn như mông Junsu?!
Nửa giờ sau nữa, Jaejoong rơi lệ đầy mặt nghe người hẳn là mẹ ruột của cậu giẫm đạp cậu thành bãi phân chó bên đường, nâng đại thần lên thành đóa cúc hay mấy thứ đồ nạm vàng nạm bạc vậy!
WTF! Khả năng đổi trắng thay đen của mẹ đã đạt tới mức ngay cả ảnh chụp gấu trúc, mẹ cậu cũng có thể biến thành ảnh chụp màu sắc sặc sỡ, cái gì đen trắng mà đến tay bà hẳn đều bị miêu tả thành bảng pha màu.
Kim Jaejoong trộm đến phòng bếp ăn vụng, trước khi đi nhìn hai người đang nói chuyện với nhau vui vẻ, đột nhiên nghĩ đến một quảng cáo:
Gấu trúc nhỏ cầm ảnh chụp của mình vui vẻ nói với gấu trúc lớn: Giờ không cần lo mắt quầng thâm nữa rồi, đã có Jung Yunho thần kì, hết thảy đều màu sắc rực rỡ, ai cũng có thể chụp ảnh đẹp, so easy!
Còn có, bình thường cũng không thấy đại thần kiên nhẫn ngồi nói chuyện phiếm như vậy, sao lúc này lại ngồi yên đáp lời, hơn nữa đối diện còn là một người phụ nữa đã vào tuổi trung niên đang bộc phát tinh thần bát quái nữa!
Quả nhiên là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt nha!
o(╯□╰)o
Thật vất vả đợi đến lúc ăn cơm, Kim ba ba vẫn luôn làm công tác chuẩn bị rốt cuộc thừa dịp Kim ma ma dùng bữa, tìm được cơ hội lên tiếng, lập tức dùng thân phân nhất gia chi chủ “Thẩm vấn” đại thần:
“Yunho à, cháu thích Jaejoong nhà chúng ta bao lâu rồi?
“Một năm lẻ mười ngày.”
“… Vậy, không phải là thời điểm Jaejoong vừa đến đại học T sao.”
“Vâng.”
Ủa, sao cậu không biết chuyện này?!
Đại thần đã ngấp nghé cậu lâu như vậy rồi sao!!!
… Nhưng mà, cái này có phải cho thấy Kim Jaejoong cậu cũng rất có mị lực không?!
“Được lắm, trẻ tuổi mà kiên nhẫn, đồng chí rất được.”
Ba, đây là trọng điểm sao?!
“Người trong nhà biết chuyện chưa?”
“Biết rồi ạ.”
“Đồng ý không?”
“Đồng ý.”
Này! Đại thần, anh đến cùng là đã giấu bao nhiêu chuyện vậy?
“A? Đã gặp mặt chưa?”
“Gặp rồi.”
Phụt ~~~~~~~
Jaejoong vẫn im lặng ngồi đối diện đại thần phun canh cá trong miệng ra, ngay lập tức nhận được ánh mắt ghét bỏ của mẹ: “Lớn rồi mà còn chớ sữa!”
Cậu, cậu sao không biết mình đã gặp ba mẹ đại thần vậy?!
Ba mẹ đại thần ư, vậy không phải là Vương Mẫu nương nương cùng Ngọc Hoàng đại đế sao?!
Cậu cũng không phải Tôn Ngộ Không, sao có cơ hội gặp được?!
“Vậy ba yên tâm.”
Kim ba ba chậm rãi nhấp một ngụm trà, sau đó hỏi: “Cậu nhóc, có uống rượu không?”
“Có thể uống được một ít.”
“Vậy thì tốt, ra đây, hai chúng ta uống một chút, ba ngâm không ít rượu, tráng dương bổ thận nha.”
“Ba, con cũng muốn.”
Kim Jae Jae lập tức cao hứng bừng bừng đứng lên, rượu thuốc ba cậu ngâm so với cậu còn nhiều tuổi hơn, nhớ trước kia những hôm Tết chỉ có thể nhìn, hiện tại nhờ có đại thần rốt cuộc cũng được nếm thử rồi.
“Ra chỗ khác, đàn bà phụ nữ thì đi lo việc nhà, đừng có quấy rầy việc đàn ông.”
WTF! Cậu là phụ nữ ở chỗ nào?!
Thấy ánh mắt đại thần nhìn mình rõ ràng là mang theo vui vẻ, Kim Jae Jae xù lông, quăng đũa chạy ra chỗ hai người, cậu muốn xem hai người này làm gì, xem cái gì gọi là đàn ông chuẩn men uống rượu.
Sau đó…
Bạn Kim Jae Jae ngoan ngoãn chạy đến ngồi cạnh Kim ma ma xem phim, phụ nữ thì là phụ nữ, cậu tạm thời làm phụ nữ một giờ cũng chẳng sao cả.
Cái gì mà uy vũ không khuất phục, cái gì mà khí khái nam tử hán đại trượng phu, cậu quăng hết!!
Hai người kia ôm bình rượu uống như uống nước sao cậu dám lại gần!
Uống như vậy, đến cả mười Lý Bạch cũng đầu hàng nha!
Tửu tiên cũng đâu phải Ultraman, pin ngấm rượu là hỏng đấy!
Đợi đến khi phim truyền hình cẩu huyết kết thúc, Jaejoong nhìn nam chính nữ chính ôm nhau, yên lặng quay đầu nhìn mẫu thân đại nhân nhà mình cảm động rơi nước mắt, nhịn không được mở miệng:
“Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện.”
“Ừ, nói.”
“Con với Yunho, đều là đàn ông đó, ba mẹ không ngại sao?”
“Tại sao phải ngại?”
“Bọn con là đồng tính, đồng tính đấy, đều là đàn ông nha, không thể sinh con, không được xã hội ủng hộ đó.”
Kim Jae Jae bộc phát!
Anh em Hồ Lô có thể sinh con sao?! Mèo máy cùng Nobita có thể kết hôn sao?!
Không! Thể!
“Kim Jaejoong!”
Kim ma ma cũng bộc phát!
Nhảy dựng ra lên từ ghế salon, chỉ vào mũi con trai nhà mình bắt đầu dạy dỗ:
“Sao con dám kì thị tình yêu đồng tính!!!”
WTF, cậu nói cậu kỳ thị lúc nào, cậu có cần phải kỳ thị chính bản thân mình không?!
“Tình yêu thật sự sẽ không có khoảng cách, không phân biệt tuổi tác cũng chẳng phân chia giàu nghèo, không quan tâm giới tính, không nghĩ tới con mẹ lại cổ hủ như vậy, Yunho đáng thương a.” Kim ma ma chảy nước mắt, sau đó lao ra phòng khách, vừa chạy vừa hô, “Con trai à, mẹ quen không ít cậu bé không tệ…”
Này!
Cái này là đùa gì vậy?!
Dám xúi giục người đàn ông của cậu đi ngoại tình?!
Kim Jaejoong bộc phát chạy theo, sau đó liền đập mặt vào lưng mẫu thân đại nhân, mũi ê ẩm đau đến chảy nước mắt.
“Ba uống say rồi.” đại thần tỉnh táo đi ra ngoài, chỉ chỉ bên trong bình tĩnh nói.
“Không sao không sao, không cần quan tâm đến ông ấy, cứ để ông ấy tự sinh tự diệt.”
~~~~(>_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...