Sau khi quyết định trở thành tình nhân của Mạnh, Hạnh chuyển về sống hẳn trong biệt thự của Mạnh mua riêng cho Hạnh.Mạnh cũng rất ít khi đến đây,phần lớn khi say hắn mới tới.Hôm nay Mạnh lại say, nổi nhớ Hạnh quay quắt khiến hắn không kìm nén được lại tìm đến Hạnh.
- Sao giờ này anh lại tới? Đã trễ lắm rồi.
Thấy Mạnh Hạnh ngạc nhiên cùng với căng thẳng vì đã gần một tháng nay Mạnh không tới đây.Hạnh nhìn đồng hồ bây giờ đã hơn 12h đêm, cô không nghĩ là Mạnh sẽ đến vào lúc này nên trước lúc đi ngủ Hạnh chỉ mặc một chiếc váy mỏng hai dây,gương mặt cô ngái ngủ vừa ngáp dài vừa hỏi Hạnh. Trông Hạnh lúc này vô cùng gợi cảm và nhưng không kém phần đáng yêu.Với chiếc váy lụa hai dây,đôi ngực căng tròn của Hạnh lấp ló dưới lớp váy mỏng,đôi chân trắng mịn lộ ra trong cô lúc này giống như một tiểu tinh linh trong tranh bước ra,nhìn bộ dáng của cô lúc này khiến cổ họng Mạnh khô khốc,cả người hắn ta dâng lên một sự ham muốn vô cùng mãnh liệt.Mạnh muốn cô.
Không kịp nghĩ gì thêm Mạnh giơ tay giữ lấy đầu Hạnh, hắn hôn cô mãnh liệt, nụ hôn thô bạo khiến Hạnh choáng ngộp,bị hắn hôn bất ngờ Hạnh đứng ngây ra, khi mà cảm nhận được hơi thở khó khăn Hạnh lúc này mới tỉnh táo, vội đẩy Mạnh ra. Nhưng cô càng đẩy Mạnh càng hôn sâu hơn, khi cả hai hô hấp đều dồn dập, Mạnh buông Hạnh ra, đôi tay của Hắn tham lam luồng vào chiếc váy của cô đang mặc, xoa lấy nơi ngực sữa căng đầy của cô, Hạnh bị động trước Mạnh, cô không hiểu vì sao hôm nay hắn ta lại hành động như vậy, từ lúc trở thành tình nhân của Mạnh đây là lần đầu tiên Mạnh cùng cô tiếp xúc thân mật.
Hạnh không nghĩ được nhiều, dưới bàn tay điêu luyện của Mạnh, hơi thở của cô cũng khó khăn hơn, cả người cô nóng ran, cảm giác cơ thể vô cùng khó chịu,nhưng Hạnh là một người lý trí, cô khống chế cảm xúc của mình,vội ngăn tay Mạnh lại, Hạnh nhìn Mạnh chằm chằm, Mạnh lúc này đã hoàn toàn bị dục vọng khống chế nếu không ngăn hắn lại chỉ sợ đêm nay cô không có cơ hội thoát khỏi cơn hứng tình của Mạnh, suy nghĩ nhanh, Hạnh biết sức cô không đấu lại Mạnh, Hạnh giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn lên,cô dùng sức tát vào mặt Mạnh:
- Chát, buông tôi ra đồ khốn.
- Cô to gan lắm, dám chống đối lại còn đánh tôi.
Giọng Mạnh khàn đặc nhuộm đầy tình dục cất lời chất vấn. Bị Hạnh cho ăn tát bất ngờ,không những ngăn cản được dục vọng của Mạnh mà càng khiến hắn điên cuồng hơn, bàn tay to lớn của Mạnh nắm chặt lấy tay Hạnh,hắn đè sát cô xuống ghế sô pha,tách đôi chân thon dài của cô ra cả người hắn đè lên trên cô,một tay giữ chặt tay cô không cho cô đánh loạn xạ trên người hắn, tay còn lại đi thẳng vào nơi tư mật của cô. Bị xâm nhập bất ngờ Hạnh đau đớn xấu hổ la lên.
- A, không được.
- Không được sao, ướt hết rồi đây nè, đúng là cái thứ dâm đãng,chưa gì hết đã muốn tôi rồi sao,thả lỏng ra, nó chặt như vậy muốn kẹp gãy tay tôi sao?
- Thả lỏng cái con bà nhà anh, cái đồ khốn nạn này,buông tôi ra sao lại đối xử với tôi như vậy chứ?
Hạnh tức giận chửi thề thành tiếng,cô đỏ hết mặt khi nghe Mạnh nói những lời đầy khiếm nhã như vậy.
- À, tôi nói đúng nên cô thẹn quá hóa giận sao, đây tay tôi ướt hết cả rồi.
Vừa nói Mạnh vừa giơ ngón tay dính đầy mật dịch của Hạnh lên trước mặt cô. Hạnh vừa cảm thấy xấu hổ vừa nhục nhã nhưng không hiểu sao dù đã chống cự lại Mạnh nhưng cơ thể cô không nghe theo cô cứ muốn cùng Mạnh triền miên thân mật, cô thầm nghĩ chẳng lẽ mình dâm đãng như lời hắn ta nói thật sao?nhưng không biết vì sao mà cô lại cứ tham lam vòng tay ấm áp của hắn. Mạnh không thèm để ý đến thái độ chống đối của Hạnh, tay hắn ta giật phăng chiếc váy trên người Hạnh xuống, cơ thể trắng tuyết phơi bày trước mặt hắn,Hạnh theo bản năng cong người lại che chắn những nơi gợi cảm lộ ra.
Mạnh nhìn Hạnh đắm đuối không rời, cả người Mạnh lúc này đều nóng rực, vật nam tính của đàn ông đã trướng lên to lớn đầy đau đớn,Mạnh không hiểu hắn tại sao hắn lại mất kiểm soát trước mặt Hạnh như vậy, hình ảnh cô của một năm trước ùa về trong đầu hắn, hương thơm trinh nguyên của thiếu nữ cứ quấn chặt lấy hắn không rời. Mạnh tham lam hôn khắp cơ thể của Hạnh,môi hắn lần xuống nơi hạ thể của cô,lưỡi hắn đi sâu vào bên trong cô khoáy đều khắp nơi trong đó,Mạnh phấn khích như đang khám phá một vùng đất mới tươi đẹp,phải nói cô bé của cô rất đẹp,cô có một mùi hương thanh khiết khiến Mạnh đắm chìm chẳng muốn rời ra. Hạnh bị dục vọng mãnh liệt của Mạnh làm cho hoảng sợ,cô cố gắng dãy dụa nhưng không tài nào thoát được tay Mạnh.
Hạnh càng chống cự càng khởi dậy ham muốn chinh phục của Mạnh, hắn khó chịu trước thái độ của Hạnh, cuối cùng hắn buông một câu khiến Hạnh nín lặng không còn sức để phản kháng hắn nữa:
- Cô nên nhớ cô bây giờ đã là tình nhân của tôi,bổn phận tình nhân cô nên biết cô phải làm gì để tôi được hài lòng,hơn nữa mẹ cô còn nằm trong tay của tôi.
Hạnh sực tỉnh trước lời cảnh cáo của Mạnh,nước mắt cô vô thức cứ ào ạt rơi.Nhìn Hạnh khóc Mạnh đau đớn ôm chặt thân thể trần truồng của cô vào trong lòng, hắn ta tỉnh táo hơn khi nhớ về hình ảnh của cô một năm trước, cũng khóc lóc van xin hắn buông tha cho cô, lúc ấy hắn bị người ta bỏ thuốc,không dừng lại được còn bây giờ hắn mới thực sự muốn cô, muốn đem cô hoà vào cơ thể hắn làm một.Nhưng thấy cô chống cự bài xích hắn trong lòng hắn đau đớn khó chịu vô cùng. Mạnh ôm lấy đôi vai đang run rẩy của Hạnh,thái độ dịu dàng hơn,nói với cô:
- Xin lỗi em, là tôi quá hồ đồ.
Vừa nói hắn vơ lấy chiếc áo vest của hắn dưới sàn nhà choàng lên người cô,Hạnh đang lúc muốn buông xuôi mặc kệ để cho Mạnh thoả mãn trên cơ thể cô, thì không ngờ Mạnh dừng lại còn đối với cô nhẹ nhàng,ôn nhu hơn, Hạnh vừa bất ngờ vừa sợ hãi,cô thu người lùi về sau tránh khỏi Mạnh, cô nhìn Mạnh bằng ánh mắt như nhìn kẻ thù,cô chỉ về phía Mạnh hét lên trong cơn hoảng loạn:
- Anh biến đi,đồ khốn, sao lại đối xử với tôi như vậy. Huhu,anh cút đi đừng để tôi nhìn thấy anh.
Thấy Hạnh kích động như vậy,Mạnh càng dằn vặt bản thân hơn,hắn trách mình vội vàng làm cô sợ hãi như vậy nhưng Mạnh lại không muốn để Hạnh được nước làm tới,Mạnh đứng lên nhìn về phía Hạnh tuy lời nói là sự đe doạ nhưng ánh mắt hắn tràn đầy yêu thương và đau lòng nhìn cô, hắn nói với cô:
- Hôm nay tôi tạm tha cho cô,nín đi, cô khóc cái gì chứ, cô tưởng làm tình nhân là chỉ để cô ngồi không cho tôi nhìn thôi sao? Tôi không phải thánh nhân cũng không thích ăn chay, nên nhớ lần sau cô không có may mắn như vậy đâu.
Nói rồi Mạnh xoay người rời đi, cô nhìn theo bước chân của Mạnh,sao bóng hình to lớn của hắn lại cô đơn đến lạ.Không hiểu sao Hạnh lại thấy chua xót trong lòng.Sống mũi Hạnh cay xè, cô cuộn người lại ôm mặt khóc nức nở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...