Thẩm Sơ Vũ chép miệng, cô ta chẳng thèm liếc nhìn Thẩm Quân Dao lấy một cái, ánh mắt vẫn dừng ở trên chiếc bụng hơi nhô lên của mình.
Tay của cô ta xoa bụng, cố ý để lộ ra chiếc bụng bầu cho đứa em gái của mình xem, dường như cô ta đang cố tình khiêu khích Thẩm Quân Dao.
Thẩm Quân Dao siết chặt tay, cô cắn môi nhìn người chị gái đang tỏ vẻ vô cùng hạnh phúc ở trước mặt của mình.
Thẩm Sơ Vũ là đang muốn đuổi cô đi hay sao? Bây giờ chị ta trở về là muốn đòi lại những thứ thuộc về bản thân của mình? Thật là nực cười! Không phải ban đầu chính là Thẩm Sơ Vũ đã bỏ đi ngay trước ngày kết hôn, bỏ mặc Trác Du Hiên ngày ngày nhớ nhung cô ta mà đi tìm hạnh phúc của bản thân.
Cũng vì thế mà Thẩm Quân Dao đã rơi vào hoàn cảnh như ngày hôm nay.
Bây giờ người phụ nữ này lại còn mặt dày đến như vậy, ngang nhiên đến gặp Thẩm Quân Dao, bảo cô rời xa Trác Du Hiên.
Thẩm Sơ Vũ nghĩ mình là ai? Cô ta cậy Trác Du Hiên yêu mình nên bản thân của cô ta muốn làm gì thì làm hay sao đây? Thẩm Quân Dao rụt rè lên tiếng, giọng nói khàn đặc phát ra từ cổ họng của cô.
"Tại sao chị bảo em rời khối là em phải rời khỏi Trác Du Hiên? Bây giờ em mới chính là vợ của anh ấy chứ không phải chị."
Thẩm Sơ Vũ cong môi người, gương mặt sắc sảo trang điểm rất đậm nhìn thẳng Thẩm Quân Dao.
Khí thế của người phụ nữ này vô cùng át người, không hổ danh là đại tiểu thư của nhà họ Thẩm được cưng chiều từ bé.
"Thẩm Quân Dao, cho dù em có thật sự là vợ của Trác Du Hiên thì đã sao? Anh ấy yêu em hay sao? Dù thế nào đi chăng nữa em mãi mãi chỉ là một vật thay thế của chị mà thôi.
Người Du Hiên yêu chính là chị, không phải em.
Cho dù em có ở bên cạnh Trác Du Hiên đến hết đời thì anh ấy cũng sẽ không yêu em đâu.
Những lời nói sắc bén của Thẩm Sơ Vũ như đánh trúng vào nỗi lo sợ của Thẩm Quân Dao.
Thẩm Sơ Vũ nói không sai, cho dù bây giờ cô là vợ của Trác Du Hiên nhưng người hắn yêu vẫn là chị gái của cô.
Người đàn ông tàn nhẫn ấy sẽ không bao giờ yêu cô đâu, hắn ta chỉ yêu một mình Thẩm Sơ Vũ mà thôi.Donate cho team dịch bộ truyện này bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào bạn ơi!
Như bị đánh trúng điểm yếu, sắc mặt của Thẩm Quân Dao lại càng trở nên khó coi hơn, khuôn mặt cô tái nhợt hẳn đi.
Trong đôi mắt long lanh của người con gái có thể thấy rõ một nỗi buồn ở trong đó đang ngày một lớn lên.
Nhìn thấy sự thay đổi rõ rệt ở trên khuôn mặt của Thẩm Quân Dao, Thẩm Sơ Vũ như đạt được mục đích, cô ta nhếch môi đầy hài lòng.
Những lời nói sắc bén từ miệng của người phụ nữ này tiếp tục vang lên, như muốn xoáy sâu vào nỗi đau của Thẩm Quân Dao.
"Em gái à, chị khuyên em, tốt nhất hãy nghe lời chị, nhanh chóng làm thủ tục ly hôn với Du Hiên đi.
Chị không thể để đứa trẻ trong bụng chị sinh ra mà không có cha đâu.
Hơn nữa, nhìn bộ dạng này của em, chắc trong thời gian vừa qua cũng chịu không ít cực khổ nhỉ? Thế nên em hãy mau chóng rời xa Du Hiên đi, để bản thân không còn đau khổ nữa"
Nghe giọng của Thẩm Sơ Vũ như là đang quan tâm đến đứa em gái này của mình, nhưng thực chất cô ta chỉ muốn đuổi Thẩm Quân Dao đi mà thôi.
Cô ta muốn Thẩm Quân Dao nhanh chóng rời xa Trác Du Hiên, người đàn ông của cô ta càng nhanh càng tốt.
Thẩm Sơ Vũ vốn là một người phụ nữ vô cùng tâm cơ.
Tâm địa của cô ta còn ác độc, tàn nhẫn hơn Quách Tịnh Kỳ,người phụ nữ trước đây từng được Trác Du Hiên đưa về nhà gấp mười lần.
Thứ Thẩm Sơ Vũ cần chính là tiền, cô ta vì tiền mà có thể bất chấp mọi thứ.
Thẩm Sơ Vũ có thể nhìn thấy cả người của Thẩm Quân Dao đang liên tục run lên.
Đôi bàn tay đã cuộn tròn lại thành nắm đấm như muốn che đi sự sợ hãi ở trong lòng.
Nhìn đứa em gái "yêu quý"
của mình đau khổ như vậy, Thẩm Sơ Vũ cảm thấy vô cùng thành tựu.
Thẩm Quân Dao cả người run lên, cô cúi mặt, hốc mắt đã trở nên đỏ hoe.
Vì đâu mà Thẩm Sơ Vũ lại bắt cô rời xa Trác Du Hiên cơ chứ? Chị ta lấy quyền gì để làm như vậy? Rõ ràng cô mới là vợ của Trác Du Hiên cơ mà.
Trước đây đúng là chị ta là hôn thê của Trác Du Hiên, nhưng chính chị ta là người bỏ rơi hắn để đi tìm tình yêu của đời mình.
Bây giờ Thẩm Sơ Vũ có quyền gì đòi lại những thứ mà chính chị ta đã vứt bỏ cơ chứ? Thẩm Sơ Vũ muốn con mình có cha, muốn cho con của mình một gia đình hoàn chỉnh.
Vậy Thẩm Quân Dao không muốn hay sao? Bây giờ cô cũng đang mang thai, cô là một người mẹ.
Cô cũng giống như Thẩm Sơ Vũ, muốn con mình sống trong một gia đình có cha, có mẹ, vui vẻ mà lớn lên.
Con của cô ta là báu vật, vậy con của cô là cái gì? Cỏ rác sao? Thẩm Sơ Vũ không có quyền làm như vậy, cô †a ích kỷ đến nỗi ngay cả gia đình của em gái mình cũng muốn phá hủy ư? Thẩm Sơ Vũ cũng đâu có yêu thương gì Thẩm Quân Dao, từ nhỏ đến lớn, những gì mà cô thích, cô ta đều tìm mọi cách lấy cho bằng được.
Thẩm Quân Dao lấy hết can đảm, cô ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Sơ Vũ, khẳng định một câu.
"Em sẽ không ly hôn với Trác Du Hiên đâu.
Anh ấy vẫn chưa nói gì với em, em sẽ xem như là chưa có chuyện gì xảy ra.
Bây giờ anh ấy là chồng của em, hôn nhân giữa hai vợ chồng em mong chị đừng can thiệp vào."
"Mày...!
Thẩm Sơ Vũ dường như đã bị chọc giận, cô ta vốn muốn định xông lên đánh Thẩm Quân Dao nhưng nghĩ lại, cô ta lại cười một cách man rợ, nhìn về phía của đứa em gái.
"Em gái của tôi ơi, mày ngây thơ quá rồi đấy.Du Hiên đã nói với tao, anh ấy đang chuẩn bị làm thủ tục ly hôn với mày rồi.Mày tốt nhất đừng có ôm mộng về những thứ không thuộc về mình nữa.Tao khuyên mày, hãy mau chóng ly hôn với anh ấy đi"
Thẩm Sơ Vũ nói rất bình thường nhưng trong lời nói của cô ta có một ngọn lửa tức giận đang bùng cháy.
Hai tay cô ta nắm chặt thành quyên, dường như người phụ nữ này đang cố gắng kiềm chế cơn giận của mình.
Cho dù là như thế, Thẩm Quân Dao vẫn kiên quyết.
"Nhưng anh ấy vẫn chưa đề cập đến vấn đề này với em, cho nên trên pháp luật, hôn nhân của bọn em vẫn còn tồn tại.Đợi đến khi nào anh ấy đem đơn ly hôn đến trước mặt em thì hẵng tính"
"Thẩm Quân Dao, mày đừng có mà rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt.Tao cho mày biết, nếu mày không mau chóng ly hôn với Trác Du Hiên thì mày sẽ biết tay tao"Thẩm Sơ Vũ nghiến răng nghiến lợi nhìn đứa em gái này của mình.
Nếu không phải đang ở ngoài đường, cô ta rất có thể sẽ ra tay giết chết đứa em gái này của mình đấy.
Thẩm Quân Dao cố gắng giữ bình tĩnh mặc dù trong lòng của cô lúc này đã bị nỗi lo sợ bao trùm lấy rồi.
Cô cố gắng rặn ra từng âm thanh từ cổ họng đau rát.
"Nếu như em kiên quyết không ly hôn, vậy thì chị sẽ làm gì em"
"Nếu như mày không ngoan ngoãn nghe lời tao, tao sẽ kêu Trác Du Hiên dạy cho mày một bài học.Anh ấy yêu tao như vậy, chắc chắn sẽ nghe lời tao thôi."
"Tùy chị!"
Nói xong, Thẩm Quân Dao đứng dậy trở về, cô không muốn nghe Thẩm Sơ Vũ lẩm bẩm mấy lời này nữa.
Thẩm Sơ Vũ tức giận liên tục giậm chân xuống đất.
Thẩm Quân Dao, đợi đấy, tao sẽ cho mày biết tay!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...