Thời điểm Hoài Dương vương chưa có đất phong vẫn còn là hoàng tử trong cung, liền không có cảm giác tồn tại nào.
Về sau, tồn tại cảm càng là thấp đến tại hoàng quyền chi tranh lúc đều bị người quên lãng.
Trước mắt, Vương phi chưởng quản toàn bộ vương phủ.
Hoài Dương vương còn có một vị Trắc Phi, một số thiếp thất và cũng có mấy người thứ tử thứ nữ.
Vương phi chỉ có thế tử một đứa con trai, cũng là vương phủ duy nhất con trai trưởng.
Trong phủ còn có một vị Đại Phật, thân sinh mẫu thân của Hoài Dương vương từ thái phi.
Quan hệ của Vương phi cùng từ thái phi như nước với lửa.
Về phần thế tử, hắn yêu thích ai thích ai.
Kiếp trước Kỷ Sơ Hạc được Kỷ Thanh Viễn về Kỷ phủ khóc lóc kể lể về sự tình đêm tân hôn.
Đêm đó của Kỷ Thanh Viện, thế tử cũng hành động giống như đêm qua, lôi kéo một nữ nhân muốn trước mặt Kỷ Thanh Viễn vào động phòng.
Kỷ Thanh Viễn sao có thể chịu được loại nhục nhã này, đại náo một trận, bên trong đã xô đẩy ngộ thương thế tử.
Từ thái phi liền phạt Kỷ Thanh Viễn quỳ ba ngày ở từ đường.
Vốn là cùng một phe với Vương phi cũng đều không có giúp Kỷ Thanh Viễn nói chuyện.
Kỷ Thanh Viễn một lòng muốn được thế tử sủng ái, đem tất cả oán khí đều rơi vào người nha hoàn kia, lại náo loạn ra mạng người!
Vương phi cũng không quen dùng nàng ta đã hung ác dạy dỗ một trận.
Sai lầm của Kỷ Thanh Viễn là nàng ta đã nhận định sai người.
Nữ nhân mà Thế tử thích căn bản cũng không phải là nha hoàn kia, mà là cháu gái Từ thái phi, Từ Yên Nhi.
Nha hoàn kia chỉ dùng để kích thích nàng mà thôi.
Về sau Kỷ Thanh Viễn tìm đúng địch nhân, cùng Từ Yên Nhi đấu đến đấu đi cũng không có chiếm được chỗ tốt nào, còn để Từ Yên Nhi thành bình thê!
Thế tử càng là nhìn cũng không nhìn nàng ta một chút.
Lại cùng Từ Yên Nhi ba năm ôm hai, một nhà bốn người vui vẻ hòa thuận.
Về sau, Vương phi trải qua một trận bệnh nặng, Hoài Dương vương mang theo Vương phi rời khỏi vương phủ đến biệt viện tĩnh dưỡng, Từ Yên Nhi đã được chưởng quản vương phủ.
Kỷ Thanh Viễn trở Thành người đã không được sủng lại không có quyền.
Về sau, Vương phi không thể trị khỏi bệnh qua đời, Hoài Dương vương không biết chuyện gì xảy ra bị cuốn vào cuộc chiến tranh quyền đẫn đến việc liên lụy chém đầu cả nhà.
Kỷ Sơ Hạc lúc ấy đã là phu nhân đại thần, nghe được một chút tiếng gió.
Vụ án của Hoài Dương Vương tựa hồ có quan hệ với Từ thái phi.
Thậm chí, cái chết của Vương phi cũng có chút kỳ quặc.
Kiếp này, nàng trở thành thế tử phu nhân, nhất định phải nghĩ biện pháp để bản thân vòn nguyên vẹn đi ra.
Kỷ Sơ Hạc được Thanh La dẫn vào trong phòng.
Trong không khí quanh quẩn một trận nhàn nhạt mùi lê hương, Vương phi còn đang trang điểm có phần bình dị gần gũi ôn hòa.
“Con dâu bái kiến mẫu phi, mẫu phi an khang.”Kỷ Sơ Hạc đoan trang tiến lên hành lễ.
Vương phi xoay người, mang theo nụ cười nhàn nhạt, “Miễn lễ, sao lại dậy sớm như thế?”
“Con dâu hỏi Thanh La cô cô về thời gian mẫu phi rời giường, đặc biệt đến hầu hạ mẫu phi rửa mặt.”
“Lòng hiếu thảo của ngươi ta đã biết, mẫu phi có người hầu hạ, về sau chỉ cần vấn an.”
“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc nhẹ giọng đáp lại.
“Thế tử cả đêm chưa trở về phòng sao?”Vương phi biết rõ còn cố hỏi.
“Từ đêm qua Thế tử chưa từng trở về phòng, hôm nay, con dâu cũng chưa nhìn thấy thế tử.”
“Thế tử là bởi vì hôn sự nên cùng mẫu phi hờn dỗi, ta không sợ ngươi khổ sở mà nói thật cho ngươi biết, thế tử kỳ thật trong lòng đã có ngưòi.”Vương phi nói xong liền xem xét phản ứng cảu Kỷ Sơ Hạc.
“Thì ra là thế, mẫu phi có thể nói cho con dâu biết người trong lòng của thế tử là người nào không? Con dâu sẽ đem người trong lòng của thế tử nạp làm thiếp thất, bảo nàng ngày ngày làm bạn bên cạnh thế tử.”
“Phốc phốc!”Vương phi khẽ cười một tiếng.
Chỉ là ngẫm lại nếu để Từ Yên Nhi làm thiếp bà liền không nhịn được.
Nhưng vẫn có thể nhục nhã Từ Yên Nhi và vả mặt Từ thái phi.
Thiếp là gì?
Chính là nô!
Cùng Từ thái phi thân phận ti tiện kia vừa vặn xứng đôi!
Bà không phải không đồng ý nạp Từ Yên Nhi làm thiếp.
Nếu nhi tử đã thích, bà tội gì huyên náo khiến cho mẫu tử ly tâm!
Từ Yên Nhi một lòng muốn gả cho thế tử là vẫn luôn hướng đến thân phận thế tử phu nhân.
Từ thái phi cho nàng ta chỗ dựa nên càng không có sợ hãi.
Thế tử bị Từ Yên Nhi mê hoặc đến xoay vòng, làm loạn rằng không phải Từ Yên Nhi thì không cưới.
Vương phi lúc này mới đem nữ nhi Kỷ gia cưới vào, đoạt mất con đường của Từ Yên Nhi!
“Người trong lòng thế tử là cháu gái bên cạnh thái phi, gọi là Từ Yên Nhi.
Năm đó, thái phi có hoàng ân được Hoàng Thượng cùng Thái hậu cho phép bà ta đến đất phong của vương gia để dưỡng già và bà ta liền đem chất tử một nhà dẫn tới Hoài Dương, đồng thời đem cháu gái Từ Yên Nhi nuôi dưỡng bên trong vương phủ.”
“Từ Yên Nhi xuất thân đê tiện, tổ phụ là tên ăn mày, phụ thân từng là người bán hàng rong ở thành Tây Đế đô đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán hàng, theo thái phi đi vào Hoài Dương sau đó vương gia mới giúp bọn hắn dàn xếp việc làm.
Nữ tử xuất thân như này, sao có thể gả cho thế tử làm chính thất phu nhân?”
“Nhưng hết lần này tới lần khác Từ Yên Nhi này lòng cao hơn trời, không muốn làm thiếp! Bởi vì việc này, ta cùng thế tử mẫu tử ly tâm rồi.
Sơ Hạc, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp bắt lấy tâm thế tử, đem thế tử từ trong tay Từ Yên Nhi cướp về!”
Kỷ Sơ Hạc nghe Vương phi đem chuyện này toàn bộ nói ra, liền biết bản thân đã đạt được tín nhiệm của Vương phi .
Đồng thời, Vương phi cũng cho nàng một nhiệm vụ.
Là thăm dò, cũng là khảo nghiệm.
Cùng Từ Yên Nhi đoạt thế tử, nàng không có nắm chắc.
Nàng không thể xử lý tốt chuyện này thì chỉ sợ ở vương phủ này sẽ thể sống yên ổn.
Nàng không cần thế tử sủng ái.
Nàng chỉ muốn lấy được sự khẳng định cùng tín nhiệm của vương phi
Nàng không chỉ muốn ở vương phủ có nơi sống yên ổn mà còn muốn có địa vị cùng quyền lực.
Vương phi không phải muốn nàng giành lại tâm của thế tử mà chỉ không muốn cùng thế tử càng náo càng cứng thôi.
“Mẫu phi bớt giận, chuyện này sẽ có biện pháp giải quyết, nhất định sẽ giúp ngươi cùng thế tử mẫu tử liền tâm.”Kỷ Sơ Hạc ôn nhu nói.
Vương phi cười gật gật đầu, mở ra hộc tủ dưới gương, từ đó lấy ra một đôi vòng ngọc.
Vòng ngọc toàn thân trắng như tuyết, như mỡ dê, toàn thân lộ ra nước nhuận chỉ riêng nước đọng.
“Đây là hồi môn của mẫu phi lúc xuất giá đã theo ta rất nhiều năm, hôm nay ban cho ngươi.”Vương phi đem vòng ngọc đeo vào cổ tay Kỷ Sơ Hạc.
“Đa tạ mẫu phi ban thưởng.”Kỷ Sơ Hạc vội vàng lui ra phía sau một bước, uốn gối hành lễ.
Cái vòng tay này nhìn kĩ liền thấy giá trị của nó không nhỏ, coi như Cảnh thị móc sạch vốn liếng chuẩn bị hồi môn cũng không có một vật phẩm quý giá như vậy.
Kiếp trước, Kỷ Sơ Hạc đã là phu nhân đại thần, cũng không có đồ trang sức tốt như vậy.
Thẩm Thừa Cảnh trong tâm dối trá nhưng lại không nhịn được muốn đem hai chữ thanh liêm khắc lên trán.
Nàng thấy hắn cẩn thận chặt chẽ, gần vua như gần cọp, không thể thả lỏng.
Tuy nhiên không nghĩ tới, thời điểm hắn đưa Kỷ Thanh Viễn nuôi dưỡng ở bên ngoài thì tòa nhà xa hoa kia lãng phí đến độ để cho người ta tặc lưỡi!
Hắn chỉ là không muốn cho nàng phải tốn một phân tiền!
Kiếp trước, nàng sống cả đời, còn không giàu có bằng hiện tại.
Về sau, nàng nhất định còn có nhiều đồ phong phú hơn!
“Ngươi ngồi chờ một lághếđowij mẫu phi chải xong trang liền cùng nhau đi tới Trường Ninh cung bái kiến thái phi nương nương, ngay tại trong cung thái phi nương nương hướng nàng kính trà.”
“Vâng.”Kỷ Sơ Hạc Ngoan ngoãn ngồi trên ghế.
Không đến thời gian một nén nhang, Vương phi đã chuẩn bị xong liền mang theo Kỷ Sơ Hạc cùng nhau đi tới Trường Ninh cung.
Trên đường đi, còn có tâm tình rất tốt cùng Kỷ Sơ Hạc giới thiệu một chút về vương phủ.
Nghiễm nhiên đã đem Kỷ Sơ Hạc xem như người một nhà.
Kỷ Sơ Hạc cùng Vương phi vừa đến Trường Ninh cung, liền thấy hai thân ảnh đang đứng trong lương đình.
Chính là thế tử cùng Từ Yên Nhi.
Từ Yên Nhi đưa lưng về phía cửa cung tựa hồ đang khóc.
Thế tử sốt ruột ở một bên dỗ dành.
Từ vị trí của Kỷ Sơ Hạc sẽ nhìn thấy Từ Yên Nhi một đầu đen nhánh thanh tuyến dài tới eo, lộ ra một thân eo tinh tế.
Chỉ là một cái bóng lưng, liền đã làm cho người muốn thương yêu.
“Yên Nhi chớ khóc, trong tim ta chỉ có mình ngươi, đời này kiếp này ta chỉ thích một người là ngươi, tình này thiên địa chứng giám! Coi như ta lấy vợ, cũng sẽ không đụng nàng, càng sẽ không xem nàng là thê tử của ta.”
“Thế tử, Yên Nhi cả đời này chú định cùng ngươi hữu duyên vô phận, Yên Nhi không muốn phụ ngươi, chuẩn bị đi xuống tóc làm ni cô ở Thanh Đăng Cổ Phật từ nay đến cuối đời.”
“Cái gì xuống tóc làm ni cô! Ta không cho phép ngươi nói bậy! Ngươi lại cho ta một chút thời gian, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp bỏ Kỷ Sơ Hạc kia! Nàng vốn là một cái giả mạo!”
“Vương phi giá lâm!”Một tiếng thông truyền đột nhiên vang lên.
Đang ở nơi đó anh anh em em thân thể hai người run lên.
Từ Yên Nhi vội vàng lau đi lệ trên mặt, hướng bên này đi tới hành lễ với Vương phi.
Tiêu Diên An cũng không tình nguyện đi tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...