Gả Sai Vọng Tộc Cao Môn Chủ Mẫu Thật Khó Khăn


Kỷ Sơ Hạc mở hộp gỗ ra, phát hiện bên trong lại là mấy tờ khế đất!

Khế đất Thượng Thanh Sở ghi chú tin tức cửa hàng cặn kẽ, tất cả đều ở trên đường phồn hoa nhất trong thành Hoài Dương!

Một quán rượu, một cửa hàng vải vóc , một quán trà lâu, một cửa hàng bán văn nhân cần thiết bút mực giấy nghiên văn bảo phô , còn có một tiệm lương thực.


Tất cả năm gian cửa hàng, đều là đương thời kiếm lợi nhiều nhất nghề!

Chỉ dựa vào cái này mấy gian cửa hàng sẽ để nàng cả một đời áo cơm không lo!

Bên trong đồ cưới của nàng cũng có ba gian cửa hàng, chỉ có một gian ở trong thành Hoài Dương, vẫn là một vị trí không tốt.


Mặt khác hai gian, ở thị trấn nhỏ cách thành Hoài Dương hơn mười dặm, được hạ nhân Kỷ phủ xử lí kinh doanh có chút tốt.

Lợi nhuận không lớn, hẳn là có chút trình độ.


Kiếp trước vì nuôi sống cả một nhà Thẩm gia, nàng cũng đã từng kinh doanh nên dù cho nghề khác biệt, nàng cũng biết môn đạo bên trong.


Kỷ Sơ Hạc muốn đợi qua một thời gian ngắn đem cửa hàng thống nhất thu hồi lại rồi sẽ có sắp xếp khác, như vậy những cửa hàng này mới có thể chân chính xem như là của nàng.


Hiện tại tất cả tài sản trong tay nàng cộng lại có thể so sánh được một phú hào nông thôn.


Đoạn thời gian này, Kỷ Sơ Hạc nằm mơ đều sẽ bật cười.


Đúng lúc này, Thanh La đi đến: “Phu nhân, ngươi đã tỉnh?”

“Thanh La cô cô, ta đã nhìn thấy mẫu phi ban thưởng cho ta, đang muốn đi đến tạ ơn mẫu phi.



“Vương phi nói, khố phòng của phu nhân ở Lưu Hoa cung, nô tỳ vừa mới đi kiểm lại, tất cả đều ghi vào sổ sách một lần nữa , đây là chìa khóa khố phòng.



Thanh La lại cho Kỷ Sơ Hạc một kinh hỉ lớn.


“Thanh La cô cô, khố phòng của Lưu Hoa cung hẳn là có rất nhiều đồ vật của thế tử đi?”Nàng thử thăm dò hỏi.


“Vâng, thời điểm thế tử dọn vào Mặc Viên chỉ chọn một chút lấy đi, Vương phi nói còn lại đều là của phu nhân, về sau chủ tử Lưu Hoa cung chính là phu nhân.




“Tốt.

”Kỷ Sơ Hạc trả lời gọn gàng mà linh hoạt.


Không cảm thấy những vật này có chút cầm phỏng tay.


Bởi vì nếu nàng không cầm liền thành đồ của Từ Yên Nhi.


“Thanh La cô cô, xin giúp ta đem mấy phần khế đất cũng đưa vào trong khố phòng đi và còn phải làm phiền ngươi tạm thời quản lý khố phòng Lưu Hoa cung.



“Vâng, bất quá phu nhân nên cân nhắc chọn một chút hạ nhân.



“Ta biết.

”Kỷ Sơ Hạc gật gật đầu.


Trước mắt việc này còn không gấp, dù sao người nàng tín nhiệm đang ở tronv tay Kỷ Sơ Hạc.


Lại nói nếu gấp gáp bồi dưỡng tâm phúc mình  ngược lại sẽ để cho người ta cảm thấy nàng có dã tâm.


Không bằng thuận theo tự nhiên,

Từng bước một thực hiện mưu đồ.


Một khắc sau, Kỷ Sơ Hạc đi vào Hợp Loan cung của vương phi.


Vương phi chính vui vẻ tu bổ lấy lục thực, vừa nhìn thấy Kỷ Sơ Hạc đến liền thả cái kéo trong tay ra rồi xoay người.


“Bái kiến mẫu phi.

”Kỷ Dơ Hạc tiến lên hành lễ.


“Mau mau miễn lễ, Hạc nhi, lại đây ngồi đi.




“Vâng.

”Kỷ Sơ Hạc nhu thuận ngồi bên người Vương phi.


“Thế tử đã chủ động nhận việc làm, hôm nay không kịp chờ đợi rời khỏi Hoài Dương phủ.

”Vương phi trong lúc nói chuyện, mặt mày đều là ý cười, “Hạc nhi, cưỡng ép như thế sao hắn lại đáp ứng?”

“Con dâu chỉ là nhắc việc này với thế tử , cùng hắn nói về chí khí nam nhi, hắn liền đáp ứng.



Vương phi hít một hơi dài, có cái loại cảm giác vui mừng do hài tử rốt cục trưởng thành hiểu chuyện.


“Mẫu phi, ta chỉ là làm việc trong bổn phận, ngài cho ban thưởng cũng quá là nhiều rồi.



“Không nhiều, không nhiều, Hạc nhi, đây đều là ngươi nên có! Còn có đồ vật trong khố phòng Lưu Hoa cung ngươi cũng hảo hảo thu về.

Ngươi là chính thê, của thế tử chính là của ngươi!”Vương phi là lo lắng thế tử hồ nháo, tiện nghi tiện nhân Từ Yên Nhi kia!

“Vâng, con dâu đa tạ mẫu phi ban thưởng.

”Kỷ Sơ Hạc lập tức đứng dậy hành lễ.


Vương phi vịn Kỷ Sơ Hạc lần nữa ngồi xuống: “Hạc Nhi, ngày mai là ngày ngươi lại mặt, mẫu phi vốn muốn cho thế tử cùng ngươi trở về lại mặt nhưng hẳn là hắn sẽ không đáp ứng, chỉ là một mình ngươi trở về lại sẽ mang tới một chút lời đàm tiếu.



“Mẫu phi không cần lo lắng, ngày mai con dâu có thể đơn độc lại mặt, nhiều chuyện ở trên thân người khác, bọn hắn muốn nói gì thì để bọn hắn nói đi bất quá một chút lời đồn nông cạn thôi cũng không quan hệ đau khổ.

”Kỷ Sơ Hạc lạnh nhạt đáp lại, hoàn toàn không thèm để ý.


Vương phi khen ngợi vỗ vỗ tay Kỷ Sơ Hạc: “Ngươi thông minh, tài giỏi như này so Kỷ Thanh Viễn tốt hơn nhiều, còn có chuyện tốt là Kỷ Thanh Viễn gả vào Thẩm gia, thế tử thật sự là cưới đúng người.



Kỷ Sơ Hạc nhàn nhạt cười một tiếng, nàng có thể cảm giác được rằng yêu thích của Vương phi đối với nàng ngày càng tăng.


“Hạc nhi, ngươi ở Kỷ phủ có học qua quản gia xem sổ sách chưa?”


“Mẫu thân dạy qua một chút công việc vặt quản gia, sổ sách loại này liền không có tiếp xúc.

”Kỷ Sơ Hạc nhẹ giọng đáp lại.


Vương phi hiểu rõ gật đầu, Cảnh thị là kế mẫu, như thế nào lại thật sự đối tốt Hạc nhi, từ việc Cảnh thị chọn hôn nhân cho Hạc nhi liền đã nhìn ra.


Bà thật sự là nghĩ mãi mà không rõ.


Thẩm gia kia có gì tốt, có thể để cho Kỷ Thanh Viễn liều lĩnh gả đi?

“Coi như không hiểu cũng không có quan hệ, mẫu phi chậm rãi dạy ngươi, nơi này có mấy quyển sổ sách, ngươi mang về từ từ xem, có chỗ nào không hiểu liền đi hỏi Thanh La.



“Vâng.



Kỷ Sơ Hạc đi ra khỏi Hợp Loan cung, nha hoàn sau lưng ôm chồng sổ sách thật dày, đi ra đưa tới vô số ánh mắt dò xét.


Các nàng vừa đi qua, bọn hạ nhân liền bắt đầu nghị luận.


“Vương phi thật sự muốn giao quyền quản gia cho  tên giả mạo này sao? Ta còn tưởng rằng nàng sẽ bị đuổi ra khỏi vương phủ đâu, sao có thể được Vương phi ưu ái như thế?”

“Xuỵt, ngươi nói chuyện chú ý chút! Cái gì mà tên giả mạo, Vương phi cùng vương gia đều đã tán thành thân phận của nàng, nàng chính là thế tử phu nhân.

Ngươi không thấy nha hoàn sau lưng nàng ôm chính là sổ sách sao, về sau vẫn là cung kính đi.



“Coi như lên làm thế tử phu nhân thì thế nào, thế tử tuyệt không thích nàng, thậm chí còn chán ghét nàng tới cực điểm.



“Chuyện của chủ tử nên ít nghị luận, thế tử không thích nàng, thế nhưng Vương phi thích a!”

Lời vừa nói ra, ngưòi một bên nhất thời nói không ra lời.


! !

Sau khi cưới ba ngày, nữ nhi mang theo con rể cùng nhau lại mặt nhạc phụ nhạc mẫu.


Kỷ Sơ Hạc sớm rời giường rửa mặt, Thải Nguyệt cùng Thải Vân thủ bên trong cầm mấy bộ quần áo đi đến.


“Phu nhân, hôm nay ngài mặc bộ y phục nào?”

“Màu đỏ a, may mắn.

”Kỷ Sơ Hạc chính là muốn cố ý ăn mặc thành bộ dạng phú quý bức người.



Hoa phục màu đỏ phô ra rõ rệt sự xa hoa cùng quý khí, khí tràng cũng đủ cường đại.


Vương phủ xuất phẩm, mặc kệ là vải vóc cùng chế tác hay là quy chế.


Thải Nguyệt cùng Thải Vân cung kính thay quần áo cho Kỷ Sơ Hạc.


Vừa thay xong quần áo, Thanh La đi đến.


“Phu nhân, Vương phi sai người chuẩn bị lễ lại mặt đã sắp xếp gọn xe, còn lệnh cho nô tỳ cùng đi theo phu nhân lại mặt.



“Lại làm phiền Thanh La cô cô.



“Phu nhân không cần khách khí cùng nô tỳ như vậy, nô tỳ lại đi kiểm tra một chút, nhìn xem có bỏ sót cái gì.

”Thanh La hành lễ cáo lui.


Khóe mắt Kỷ Sơ Hạc quét qua nhìn thấy ngoài cửa có hai người lén lén lút lút thăm dò.


Là Tôn ma ma cùng Xuân Chi.


Ngoại trừ đêm đó trừng phạt hai người bọn họ bên ngoài, kỷ sơ lúa không tiếp tục để ý tới các nàng.


Chỉ là nhìn các nàng một chút, Kỷ Sơ Hạc liền giống như không việc gì xoay người, tiếp tục chỉnh lại trang dung.


Rốt cục, hai người nhịn không được, một trước một sau đi đến, quỳ gối trươca mặt Kỷ Sơ Hạc.


“Phu nhân, nô tỳ cũng muốn cùng phu nhân ngài cùng một chỗ lại mặt, mời phu nhân mang ta lên nhóm đi.

”Người mở miệng trước chính là Tôn ma ma.


Bà ta mới mở miệng, Kỷ Sơ Hạc liền biết đối phương đang có ý đồ gì.


“Thải Nguyệt, ngươi đem tất cả nha hoàn, gã sai vặt trong của hồi môn đều kêu đến, ta có lời muốn nói.

”Kỷ Sơ Hạc giơ ống tay áo lên, nhẹ giọng phân phó.


 



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui