Lục Trạc không có ở trên người hai cái thích khách kia phát hiện bất luận đồ vật gì có thể chứng minh thân phận bọn họ.
Xem thái độ Ngụy Nhiêu, tựa hồ cũng không có ý truy thân phận ra thích khách, hoặc là, trong lòng nàng rõ ràng hung thủ phía sau màn là ai.
n oán nhà người khác, Lục Trạc cũng không cố gắng theo đuổi, tìm một cái vực ném thi thể thích khách xuống, Lục Trạc theo đường cũ trở về, thực mau liền tới hướng đi vào núi chính của Vân Vụ Sơn.
Đường này do quan phủ ra bạc, chuyên vì du khách, khách hành hương mà xây dựng, thềm đá bằng phẳng dài đến tám thước, bởi vì mới hạ qua một hồi tuyết, thềm đá bị nước tuyết hòa tan trôi đi bụi bẩn càng sạch sẽ.
Người đi đường đi lên bậc thang, phóng tầm mắt trông về phía xa tất cả đều là cảnh xuân tú lệ, ngẫu nhiên có tiếng chuông chùa miếu du du dương dương mà truyền tới, khiến người vui vẻ thoải mái, tạm thời quên đi phiền não thế tục.
Ngựa ngừng ở dưới chân núi, Lục Trạc tản bộ, cũng không sốt ruột cùng người nhà hội hợp.
Đang đi đường núi, mẹ con hai người Vương thị, Chu Tuệ Trân tới gần một mảnh hoa đào trong rừng, Chu Tuệ Trân đứng vào càng sâu hơn một ít, phảng phất đang chuyên tâm mà ngắm hoa, Vương thị ngồi ở một khối đại thạch bên ngoài, giả ý đang nghỉ ngơi, kỳ thật mắt vẫn luôn ngắm đường núi phía dưới, chỉ cần có công tử áo gấm dáng vẻ không tầm thường xuất hiện, Vương thị liền sẽ gọi nữ nhi, làm tốt chuẩn bị“Tình cờ gặp gỡ”.
Liễu ma ma bên người Thọ An Quân cũng theo tới, ngồi ở dưới một cây đào, mặt vô biểu tình mà nhìn đôi mẹ con này.
Đi theo hai mẹ con leo Vân Vụ Sơn mấy ngày, Liễu ma ma thân mệt tâm cũng mệt mỏi, nàng so với Vương thị càng hy vọng sớm một chút xuất hiện một cái kim quy tế nguyện ý cưới Chu Tuệ Trân làm vợ, sớm một chút đem cứu bản thân thoát khỏi sai sự này đi.
Nhưng Liễu ma ma càng biết, kim quy tế phù hợp với điều kiện Vương thị muốn, như thế nào sẽ muốn cưới Chu Tuệ Trân?Không đề cập tới thanh danh, dòng dõi Chu gia cũng lấy không ra được.
Chủ tử Thọ An Quân, lúc ban đầu chỉ là một cái thê tử tiểu kinh quan (quan ở kinh thành) cửu phẩm, trong nhà khốn đốn, vừa lúc gặp trong cung tuyển chọn nhũ mẫu, các phương diện của Thọ An Quân đều phù hợp làm nhũ mẫu, tiến cung một chuyến, thành nhũ mẫu Nguyên Gia Đế còn chưa có sinh ra.
Nguyên Gia Đế sau khi sinh ra, Thái Hậu nương nương một lòng tranh sủng sẽ không cho nhi tử ăn sữa của mình.
Hoặc nói người với người cần có duyên phận, Nguyên Gia Đế nho nhỏ uống sữa của Thọ An Quân một chút vấn đề đều không có, còn đặc biệt dính Thọ An Quân.
Thọ An Quân liền như thế ở trong cung làm nhũ mẫu, lúc ấy Thái Hậu nương nương còn có một cái thân sinh hoàng tử lớn tuổi hơn chút, Nguyên Gia Đế ở trong lòng Thái Hậu nương nương đều không có vị trí đặc thù gì, ở trong chúng hoàng tử càng thêm mờ nhạt.
Ngay lúc đó, Thọ An Quân chỉ là nhũ mẫu phổ phổ thông thông trong cung, Chu đại nhân cửu phẩm kinh quan cũng không có từ Thọ An Quân dính nửa điểm ánh sáng.
Thời điểm Nguyên Gia Đế mười một tuổi, Thái Hậu nương nương phạm sai lầm, thiếu chút nữa bị biếm vào lãnh cung, thời khắc mấu chốt, Thái Hậu nương nương cố ý an bài Thọ An Quân cẩn thận ẩn tàng nhiều năm, ở tiên đế trước mặt lộ một lần mặt.
Khi đó Thọ An Quân, vừa mới hơn 30, mới sinh xong Tiểu Chu thị nghỉ ngơi nửa năm hồi cung, đẹp đến phong tình vạn chủng, giấu đều giấu không được, là loại hình mỹ nhân mà tiên đế chưa bao giờ gặp qua.
Thọ An Quân lộ mặt, tiên đế không phạt Thái Hậu nữa, ngược lại càng thêm thường xuyên mà triệu kiến Nguyên Gia Đế, cùng lúc đó, tiên đế cố ý đem Chu đại nhân điều tới nơi khác làm quan, đáng thương Chu đại nhân, lưng đeo công kích thế nhân đối với thê tử, nhạo báng hắn, lại vì khí hậu không thuận, tuổi còn trẻ mà chết tha hương.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...