[full_free]_ông xã chẳng thể cho gì ngoài tiền

Chưa bao giờ Trình Tâm Nghiên cảm thấy xấu hổ đến không chỗ dung thân như bây giờ, cô ta chỉ thấy toàn bộ máu trong người đều đông lại và ngừng vận chuyển trong thời khắc này. Hai bộ váy giống nhau, váy của cô ta lại là giả. Không những thế, Kiều Mộc còn cao quý thanh lịch kéo tay Cố Hàn Thanh, mà bên cạnh Trình Tâm Nghiên chẳng có lấy một người làm chỗ dựa, Lâm Tranh không phải người đáng tin cậy, có lẽ sẽ ngồi xem trò cười của cô ta giống như những người khác.
 
Cô ta muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức, nhưng hai chân giống như quả tạ, nặng đến mức không bước đi nổi.
 
Kiều Mộc vừa nhìn đã phát hiện ra Trình Tâm Nghiên đang khó xử, thì ra cô ta vẫn còn biết ngại, cô còn tưởng rằng cô ta sẽ kiêu ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực, vờ như váy của cô ta mới là hàng thật.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nhưng mà Kiều Mộc cũng không có hứng thú với việc tiến thêm một bước để nhục nhã Trình Tâm Nghiên, cô nhìn Cố Hàn Thanh đứng bên cạnh, biểu cảm của anh trầm tĩnh, cũng không nhìn ra được là có muốn nói gì với Trình Tâm Nghiên hay không, vì thế cô nhẹ nhàng kéo khuỷu tay anh: “Hàn Thanh, em muốn đi thay lễ phục.”
 
“Được.” Cố Hàn Thanh đồng ý, ánh mắt thất vọng cũng từ trên người Trình Tâm Nghiên dời đi, anh dịu dàng nhìn Kiều Mộc: “Anh đưa em đi.”
 
“Không cần, em tự đi là được.” Kiều Mộc lắc đầu từ chối, một mình cô cũng có thể xoay sở được.
 
Cố Hàn Thanh khẽ mỉm cười: “Hôm nay em đi giày cao gót rất cao, em lại ít khi mang loại giày này, cứ để anh đưa em đi, miễn cho em bị té ngã.”
 
“Còn lâu em mới ngã nha, em biết đi giày cao gót mà.” Kiều Mộc hờn dỗi trừng mắt nhìn anh một cái.
 
Kiều Mộc và Cố Hàn Thanh trò chuyện như thể không còn ai khác ở đây, bầu không khí giống như cả thế giới chỉ còn lại tình yêu nồng nhiệt của hai người, chỉ cần là người đều sẽ nhìn ra được. Tính ra thì đây còn là lần đầu tiên Trình Tâm Nghiên tận mắt nhìn thấy hành động thân mật giữa hai người như vậy.
 
So với lúc cô ta mới về nước, tình cảm giữa bọn họ càng ngày càng sâu nặng, đến mức có thể thấy bằng mắt thường. Chóp mũi cô ta bỗng nhiên chua xót, hốc mắt cũng đỏ ửng, mọi thứ trước mắt Trình Tâm Nghiên đều trở nên mơ hồ.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ta chỉ thấy được bộ lễ phục giống của cô ta y như đúc trên người Kiều Mộc, thời khắc ấy, cô ta cảm thấy bản thân điên rồi, có lẽ điên thật rồi, Trình Tâm Nghiên thế mà lại tiến lên túm lấy phần váy sau lưng Kiều Mộc, kéo mạnh xuống, cô ta muốn lột bộ váy trên người Kiều Mộc xuống, như vậy thì bộ váy cô ta đang mặc mới trở thành hàng thật!
 
Kiều Mộc sợ hãi kêu lên, những người nổi tiếng xung quanh cũng ngạc nhiên lần lượt hô lên. Còn Lâm Tranh thì trực tiếp ngây ngốc, miệng há to đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà.
 
Trời đất quay cuồng.
 
Trình Tâm Nghiên nhìn Cố Hàn Thanh cởi áo vest khoác lên người Kiều Mộc. Còn với cô ta thì Cố Hàn Thanh túm chặt lấy cổ tay, trong mắt anh đầy sự thất vọng, chán ghét và bài xích: “Trình Tâm Nghiên, cô xứng với những điều tốt đẹp mà nhà họ Cố từng dành cho mình không?”
 
Dứt lời, anh hất tay cô ta ra, dùng lực rất mạnh, cộng với sự chán ghét và bài xích của anh khiến Trình Tâm Nghiên vô cùng đau đớn, hai chân cô ta nhũn ra, lảo đảo lùi về sau, cô ta đứng không vững, cũng chật vật ngã ngồi xuống đất.
 
Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, lúc đầu ban tổ chức còn muốn dìm vụ gièm pha này xuống, nhưng có người ở hội trường lúc ấy đã quay lại toàn bộ sự việc đăng lên mạng từ lâu rồi.
 
Đêm từ thiện hôm nay vốn đã rất được chú ý, xảy ra chuyện như vậy, càng làm cộng đồng mạng ồ lên. Đây không còn là dưa lớn trong giới giải trí nữa, mà là chuyện mang tính chất ác liệt giống như vấn đề xã hội!
 
Không ngờ Trình Tâm Nghiên lại lột váy của Kiều Mộc trước mặt mọi người, làm người ta suýt nữa bị lộ, hành vi này ác liệt đến mức làm người sôi máu!
 

Lần này đến cả người qua đường cũng cảm thấy tức giận thay Kiều Mộc.
 
[Trình Tâm Nghiên điên rồi đúng không! Đầu óc cô ta thực sự bình thường sao?]
 
[Đầu óc có vấn đề thì đi bệnh viện tâm thần chữa! Chứ không phải ra ngoài hại người khác! Mẹ nó, tôi tức giận đến mức cao huyết áp rồi!]
 
[Chuyện này quá ác liệt, tuyệt đối không thể bỏ qua cho cô ta một cách dễ dàng được!]
 
[Để tôi xem bây giờ còn bao nhiêu thương hiệu muốn che chở Trình Tâm Nghiên! Loại người nổi tiếng này nên đen đủi cả đời!]
 
Fan Kiều Mộc vừa tức giận vừa sợ hãi, vừa muốn khóc.
 
[Mộc Mộc của tôi chọc đến ai, sao Trình Tâm Nghiên có thể đáng giận như vậy! Nếu vừa rồi lễ phục bị cô ta kéo xuống thật, tôi thật sự không biết Mộc Mộc sẽ thế nào!]
 
[May mà tổng giám đốc Cố nhanh tay nhanh mắt, lập tức ôm lấy Kiều Mộc, còn cởi áo khoác ra mặc cho Mộc Mộc, không thì hậu quả thật không dám tưởng tượng!]
 
[Trình Tâm Nghiên đúng là người điên! Mộc Mộc của tôi sao lại đi tham gia chương trình giải trí với một người như vậy, cô ta không bị tâm thần chứ?]
 
[Tôi thật sự nghĩ không ra tại sao Trình Tâm Nghiên hận Kiều Mộc như vậy, Mộc Mộc chính là chị dâu của cô ta mà! Hai người cũng coi như là nửa họ hàng đấy!]
 
[Ghen ghét chứ gì, xem ánh mắt cô ta nhìn tổng giám đốc Cố trong video, tôi đã xác định, cô ta tuyệt đối thích tổng giám đốc Cố, cho nên cô ta coi Kiều Mộc như tình địch.]
 
[Cho dù là tình địch thì cũng không có kiểu cạnh tranh như thế chứ? Hy vọng Mộc Mộc kiện cô ta, kiện đến mức cô ta táng gia bại sản đi!]
 
Ngay cả đám fan trung thành còn sót lại của Trình Tâm Nghiên bây giờ cũng hoàn toàn không lên tiếng vì cô ta nữa.
 
[Cùng chị gái đi đến tận đây, thật sự quá thất vọng rồi, em không tìm được bất cứ lý do gì để tẩy trắng cho chị nữa.]
 
[Tạm biệt. Lần đầu tiên tôi thích một người nổi tiếng, kết quả lại thành ra thế này, tôi thề tôi không bao giờ muốn theo đuổi thần tượng nữa.]
 
[Thật là đáng buồn, @Trình Tâm Nghiên, cô làm vậy có xứng với những sản phẩm đại diện tôi mua vì cô, xứng với album mà tôi đã mua không. Cô trả tiền cho tôi, trả cả tình cảm cho tôi! Ghê tởm chết tôi rồi!]
 
Trên mạng đều thấy bất bình thay Kiều Mộc, đồng thời cũng lo lắng tâm trạng của cô, sợ cô có bóng ma tâm lý.
 
Cố Hàn Thanh cũng vậy, Kiều Mộc thay quần áo trong phòng tắm, ekip tạo hình hỗ trợ ở bên trong, anh thì đứng bên ngoài thường xuyên nhìn đồng hồ, có vẻ hơi nôn nóng và lo lắng.
 
Kiều Mộc thay một chiếc váy sequin màu hồng nhạt vừa người, trên cổ thiên nga duyên dáng đeo trang sức giá chục triệu, che đi cảnh xuân rất hiệu quả, kết hợp với lễ phục lại càng thêm xinh đẹp.
 

Từ trong phòng tắm đi ra, cô thấy biểu cảm của Cố Hàn Thanh, trêu ghẹo nói: “Sao thế? Anh cứ xem đồng hồ làm gì?”
 
Cố Hàn Thanh nghe thấy giọng cô, lập tức quay đầu lại, lại nhìn ekip tạo hình. Mọi người nhanh chóng hiểu ý, chào rồi rồi yên lặng rời khỏi phòng nghỉ.
 
Chỉ còn Cố Hàn Thanh và Kiều Mộc, anh đi vài bước đến trước mặt cô, quan tâm tới tình trạng tâm lý của cô: “Em có ổn không?”
 
“Em rất ổn mà.” Kiều Mộc cười cười, cô biết Cố Hàn Thanh đang lo lắng điều gì, vì thế nắm lấy tay anh: “Anh yên tâm, vừa rồi em chỉ bị dọa một chút, nhưng bây giờ đã bình tĩnh lại rồi, hơn nữa cũng không bị lộ chỗ nào, anh không cần lo lắng cho em đâu.”
 
Không ngờ Trình Tâm Nghiên dám xé lễ phục của cô trước mặt nhiều người như vậy. Nói thật, hành vi này khiến cô bị dọa rồi, cũng may lúc ấy cô phản ứng nhanh, lập tức túm chặt phần vải trước ngực, không để Trình Tâm Nghiên thực hiện được.
 
Cố Hàn Thanh cũng phản ứng nhanh, ôm cô vào trong lòng, sau đó cởi áo vest khoác lên vai cho cô.
 
“Xin lỗi em, đều do anh sai.” Cố Hàn Thanh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, giọng rất là tự trách.
 
“Chuyện này cũng không liên quan tới anh, anh xin lỗi làm gì?” Kiều Mộc buồn cười, cô ôm lấy eo người đàn ông, ngẩng đầu nhìn anh: “Trình Tâm Nghiên làm sai, sao anh phải xin lỗi thay cô ta chứ? Nhưng lần này em sẽ không bỏ qua cho cô ta nữa, em chuẩn bị kiện cô ta ra tòa.”
 
“Được. Về sau cô ta cũng đừng hòng lăn lộn trong giới giải trí.” Trong giọng nói trầm thấp của Cố Hàn Thanh có chứa sự tức giận, lời này rất nặng. Ý là anh muốn ra tay phong sát Trình Tâm Nghiên.
 
Kiều Mộc ngây ngốc, nhưng cũng không nói gì. Thật ra chẳng cần Cố Hàn Thanh ra tay thì Trình Tâm Nghiên cũng không lăn lộn nổi nữa.
 
“Ừm, không nhắc đến cô ta nữa, chúng ta ra ngoài đi, buổi tiệc đêm nay còn chưa bắt đầu đâu.” Kiều Mộc nắm lấy cổ tay Cố Hàn Thanh.
 
Cố Hàn Thanh gật đầu, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô rời khỏi phòng nghỉ.
 
Khi hai người họ bước ra đã không còn thấy bóng dáng Trình Tâm Nghiên và Lâm Tranh nữa. Nghe mọi người xung quanh nói bọn họ đã rời đi trước. Như vậy cũng tốt, không thì Kiều Mộc sợ cô sẽ không kiềm chế được mà tát cho Trình Tâm Nghiên một cái.
 
Đêm đó, sau khi buổi tiệc từ thiện kết thúc, Kiều Mộc đăng vài tấm ảnh selfie, trong đó có một tấm chụp chung với Cố Hàn Thanh, cô đăng trên tài khoản chính, báo bình an cho các fan ủng hộ cô.
 
Fan thấy chị gái cười ngọt ngào như vậy, còn là lần đầu tiên show ân ái quang minh chính đại với ông xã thì rất cảm động. Bọn họ không ngừng bày tỏ sẽ luôn ủng hộ cô, sẽ tiếp tục đánh dẹp Trình Tâm Nghiên, để cô ta phải trả giá cho những gì mình gây ra.
 
Thật ra không cần bọn họ ra tay, hành động này của Trình Tâm Nghiên đã hoàn toàn hủy hoại chính mình. Từ sau đêm từ thiện, mấy thương hiệu mà Trình Tâm Nghiên làm đại diện đều hủy hợp đồng với cô ta, ngay cả OST phim điện ảnh mà trước đó cô ta đã thu âm, sắp sửa công bố cũng thay đột xuất thay người rồi.
 
Có thể nói, hiện giờ Trình Tâm Nghiên chẳng còn chút tài nguyên nào.
 
Chuyện này được thảo luận sôi nổi trong suốt ba ngày, đã có thương hiệu mà Trình Tâm Nghiên làm đại diện khởi tố để đòi bồi thường, Kiều Mộc bên này cũng muốn khởi kiện cô ta.
 

Nhưng Trình Tâm Nghiên vẫn chưa ra mặt đáp lại, cô ta giống như bốc hơi khỏi thế giới, người qua đường cũng chưa từng tình cờ gặp được cô ta.
 
Hôm nay Kỳ Anh hiếm khi tới Lam Loan thăm Kiều Mộc, hai người nằm ở sân sau ngắm cảnh dưới chân núi, Kỳ Anh vừa nhai khoai lát vừa buồn bực nói : “Trình Tâm Nghiên không liều chết giãy giụa nữa à? Sao lại không hề đáp lại dù chỉ một chút, cũng chẳng biết chị ta đi đâu rồi! Chị dâu, em nói chị nghe, chuyện này ông ngoại cũng biết, ông giận lắm, cũng thất vọng về Trình Tâm Nghiên đến tột đỉnh, mẹ em cũng không nói đỡ cho chị ta nữa. Ha ha ha, em vui muốn chết, hiện giờ cả thế giới đều biết bộ mặt thật của Trình Tâm Nghiên rồi.”
 
“Tòa án sẽ tìm được cô ta, chúng ta đừng nhọc lòng chuyện này.” Kiều Mộc lấy một miếng snack khoai tây bỏ vào miệng Kỳ Anh: “Em cứ lo ăn đi.”
 
“Ai da, chị dâu, chị không thấy vui sao?” Kỳ Anh vừa nhai vừa nói: “Rốt cuộc cô ta không còn xuất hiện ở giới giải trí nữa, chẳng lẽ chị không thấy vui vì được giải hận chút nào sao?”
 
“Cho dù vui cũng không thể vui mỗi ngày được đúng không?” Chuyện này đã trôi qua ba ngày rồi, chị lười nghĩ đến cô ta, xem chương trình giải trí trên TV không vui hơn sao?” Kiều Mộc mới không lãng phí tình cảm dư thừa trên người Trình Tâm Nghiên, cô đã khởi kiện, dựa vào pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình, cho nên lười nghĩ chuyện này.
 
“Chị dâu nói cũng đúng, mỗi ngày đều nghĩ đến chị ta ngược lại còn phiền hơn.” Kỳ Anh đột nhiên nhớ tới chuyện đêm từ thiện hôm đó, căm giận cắn một miếng khoai: “May mà hôm đó không xảy ra chuyện gì, nếu chị dâu bị chị ta xé váy xuống thật, ý nghĩ muốn giết chị ta em cũng có luôn rồi đó, làm người sao có thể độc ác như vậy!Váy cúp ngực vốn đã dễ bị lộ, chính chị ta cũng là phụ nữ, biết lộ hàng ảnh hưởng không tốt thế nào với phái nữ, nhưng chị ta lại muốn lột váy của chị, em thấy chị ta điên thật rồi!”
 
“Chị cũng không ngờ cô ta sẽ làm ra chuyện như vậy, hôm đó có rất nhiều người ở hội trường, chị nghĩ cho dù Trình Tâm Nghiên có hận chị đến đâu, cùng lắm cô ta chỉ dám đẩy hoặc tát chị thôi. Chị thật sự không ngờ rằng cô ta sẽ lột đồ.” Kiều Mộc đã nhìn không ra Trình Tâm Nghiên và nữ chính trong cuốn sách kia có liên hệ gì nữa. Trình Tâm Nghiên hiện giờ càng giống nguyên chủ trong sách hơn, cầu mà không được, sau đó nổi điên, cuối cùng trầm cảm đến tự sát.
 
“Cô Tâm Nghiên, cô bình tĩnh một chút đi, cô đừng như vậy.”
 
“Tránh ra, tôi bảo các người tránh ra, tôi muốn gặp Kiều Mộc, tôi biết cô ta ở nhà!”
 
“Cô Tâm Nghiên…Cô…”
 
“Cô ta ở đâu? Có phải ở phòng ngủ trên tầng không?”
 
Trong nhà đột nhiên truyền đến tiếng tranh cãi kịch liệt, Kiều Mộc và Kỳ Anh liếc nhìn nhau, lập tức ngồi thẳng dậy.
 
Kỳ Anh vò túi snack trong tay, cô ấy nổi giận đùng đùng nói: “Chị dâu, là Trình Tâm Nghiên tới nhà chị! Trời ạ, chị ta còn có mặt mũi tới đây à! Em đi báo thù giúp chị!”
 
Kỳ Anh ghét cái ác như kẻ thù lập tức đứng dậy, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà đi đến phòng khách.
 
Kiều Mộc đi sau cô ấy một bước.
 
Hai người vừa mới đi đến phòng khách đã thấy Trình Tâm Nghiên đang định đi lên tầng, quản gia Trần sắc mặt khó xử ngăn không cho cô ta đi lên.
 
Trình Tâm Nghiên tức giận đến mặt mũi vặn vẹo, thấy cô ta đang chuẩn bị dùng lực đẩy một người lớn tuổi như quản gia Trần, sắc mặt Kiều Mộc trầm xuống, cô quát lên: “Trình Tâm Nghiên, cô định làm gì ở nhà tôi!”
 
Trình Tâm Nghiên và quản gia Trần đều khựng lại, cái tay định đẩy người kia của Trình Tâm Nghiên cũng thu lại, cô ta quay đầu nhìn Kiều Mộc, giống như sói đói nhìn thấy thức ăn, giương nanh múa vuốt mà xông tới.
 
Kỳ Anh sợ tới mức trốn ra sau lưng Kiều Mộc theo bản năng, cô ấy chỉ là một đóa hoa lớn lên trong nhà kính, đối mặt với cái ác, thật ra cô ấy rất nhát gan. Nhưng Kiều Mộc từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, cũng không sợ Trình Tâm Nghiên, cô lạnh lùng nhìn chằm chằm người đang lao tới kia. Cô ta kiêu ngạo thật đấy, xông vào nhà cô, còn muốn tát cô.
 
Quản gia Trần và người giúp việc cũng kinh ngạc hô lên, lần lượt muốn đi lên giúp cô.
 
Nhưng Kiều Mộc đã túm lấy cổ tay Trình Tâm Nghiên trước một bước, trở tay tát cho cô ta một cái.
 
Trình Tâm Nghiên bị tát đến ngốc, cô ta bụm mặt nhìn Kiều Mộc với ánh mắt không thể tin tưởng: “Cô đánh tôi?”
 

Kiều Mộc cười lạnh lùng, lại nâng tay lên tát thêm một cái vào vị trí cô vừa tát: “Cái tát vừa rồi là vì chuyện lễ phục, cái tát thứ hai là vì cô để lộ quan hệ giữa tôi và Hàn Thanh, còn mua hotsearch bôi đen tôi.”
 
Dứt lời, cô lại giơ tay lên tát thêm một cái, Trình Tâm Nghiên muốn tránh cũng không tránh kịp, cùng một vị trí trên mặt, cô ta ăn một lúc ba cái tát.
 
Kiều Mộc nói tiếp: “Cái tát cuối cùng này, là vì chuyện cô làm tôi bị ngã.”
 
Ba cái tát, dứt khoát lưu loát, mọi người trong nhà xem đến ngây người, Kỳ Anh càng ngây ngốc đến há to miệng, vừa sùng bái vừa khiếp sợ nhìn góc mặt nghiêng của Kiều Mộc.
 
Wow, người trước mặt này thật sự là chị dâu của cô ấy sao?
 
Sao lại “cứng” như vậy, đẹp trai như vậy, ngầu như vậy!
 
A a a, chị dâu thật đẹp trai, ngầu quá đi!
 
Đánh người xong, Kiều Mộc dùng sức đẩy Trình Tâm Nghiên ra, lười biếng mà vỗ tay, giống như đang phủi bụi: “Nói đi, cô đến nhà tôi làm gì?”
 
Trình Tâm Nghiên lảo đảo vài bước mới đứng vững, cô ta khó chịu che khuôn mặt bị tát đến nóng rát lại, trừng mắt nhìn Kiều Mộc một cách phẫn nộ. Nhưng để cô ta xông lên đánh trả thì Trình Tâm Nghiên lại không dám, trong nhà đều là người của Kiều Mộc, có quậy thì người chịu thiệt chính là cô ta.
 
Là cô ta xúc động, không suy nghĩ kỹ đã chạy đến đây.
 
Giờ khắc này Trình Tâm Nghiên cảm thấy hơi hối hận.
 
Nói thật, vừa rồi Kiều Mộc cho cô ta mấy cái tát, cũng làm cô ta tỉnh táo đôi chút.
 
Nhưng tới cũng tới rồi, không nói gì thì càng mất mặt hơn.
 
Trình Tâm Nghiên nắm chặt nắm tay, từng câu từng chữ cô ta nói giống như nghiến ra từ kẽ răng: “Kiều Mộc, tâm địa của cô thật là ác độc, cô khiến tôi thành ra thế này, cô vừa lòng chưa? Cô thoải mái chưa? Nếu mẹ nuôi của tôi dưới suối vàng biết được, cô nói xem, lúc cô chết đi cô có mặt mũi đi gặp bà ấy sao? Cô bảo  anh Thanh phải đối mặt với mẹ mình như thế nào?”
 
“Trình Tâm Nghiên, chị câm miệng cho tôi!” Đánh nhau thì không được, nhưng Kỳ Anh rất giỏi cãi nhau, cô ấy nổi giận đùng đùng giơ tay chỉ vào Trình Tâm Nghiên, nói: “Con mẹ nhà chị! Cái gì mà chị dâu tôi khiến chị thành ra như vậy, là chị dâu tôi bảo chị giơ chân ra ngáng người khác? Chị dâu tôi bảo chị mua hotsearch bôi đen à? Chị dâu tôi bảo chị lột đồ của chị ấy trước mặt mọi người chắc? Chị đừng có đổi trắng thay đen, lấy chuyện mợ tôi ra nói, tôi nói cho chị biết, nếu mợ tôi biết người năm đó bà ấy dẫn về nhà là loại ăn cháo đá bát, cuối cùng còn chết vì chị, nhất định bà ấy sẽ hối hận! Nếu không phải chị tới nhà chúng tôi, cậu mợ tôi sẽ không phải chết! Sao chị còn có mặt mũi mà về nước! Chị nên vĩnh viễn ở nước ngoài, cả đời đừng trở về đây!”
 
Chuyện ba mẹ nuôi mất vẫn luôn là nỗi hổ thẹn trong lòng Trình Tâm Nghiên, cho dù lúc trước cô ta thật sự đã bảo hai người đừng tới, đừng tới. Nhưng tóm lại bọn họ cũng vì muốn cổ vũ cô ta, cho nên vẫn tới, cuối cùng hai người qua đời. 
 
Cái gai này không chỉ đâm vào lòng người nhà họ Cố, mà cũng kẹt lại trong lòng cô ta.
 
Đây có lẽ là lương tri duy nhất của Trình Tâm Nghiên.
 
Sắc mặt cô ta vốn đã tái nhợt, dưới lời chỉ trích cú Kỳ Anh thì càng trắng hơn, cô ta lảo đảo lui về sau hai bước, đỡ lấy phần tựa lưng của sô pha: “Không, không phải tôi hại chết, ba mẹ nuôi không phải do tôi hại chết. Lúc trước tôi bảo bọn họ đừng tới, tôi đã nói bọn họ đừng tới.”
 
Cô ta liên tục lắc đầu, nước mắt chảy dài trên mặt.
 
Nhưng Kỳ Anh hận nhất là biểu cảm khóc sướt mướt tỏ ra vô tội này của cô ta, hơn nữa chuyện cậu mợ chết đi, Kỳ Anh là người hận Trình Tâm Nghiên nhất trong nhà họ Cố. Cô ấy càng mắng càng thuận miệng, bước qua chỗ cô ta, căm hận nói: “Chính là chị, chính là chị hại chết họ! Chị đừng tưởng tôi không biết ngày thường chị thích nhất là giả vờ đáng thương yếu đuối trước mặt cậu mợ tôi, giống như chẳng thể tách khỏi bọn họ. Cho nên khi chị ra ngoài tham gia biểu diễn, cậu mợ mới kiên trì phải đi cổ vũ chị. Chị cho rằng lúc đó chị bảo họ đừng đi thì có thể trốn tránh trách nhiệm à? Nếu không phải lúc trước chị giả vờ là không có cảm giác an toàn, hy vọng người nhà họ Cố đều để ý đến chị, bọn họ sẽ không yên lòng về chị như vậy sao? Sẽ kiên trì tới đó sao?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui