[Bà Cố, bây giờ cô đã bại lộ thân phận, cô là người đã kết hôn! Chú ý ánh mắt! Chú ý cử chỉ và lời nói!]
[Tổng giám đốc Cố lại sắp tủi thân ghen tị.]
Cố Hàn Thanh sai người đi điều tra chuyện hotsearch bôi đen xong, anh lo lắng Kiều Mộc bị ảnh hưởng, vì thế cũng dẹp luôn việc tập thể hình, vẫn luôn ngồi xem phát sóng trực tiếp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên cảnh tượng vợ anh nhìn một người đàn ông xa lạ với ánh mắt thưởng thức, anh cũng thấy được, sắc mặt anh đột nhiên đen sì, mặt mày nhíu lại, tràn ngập vị dấm chua.
Anh nhớ tới chuyện lúc trước Kiều Mộc ngắm Đồng Phi lúc tham gia chương trình, lúc ấy cô nói cô muốn ký hợp đồng với đối phương nên nhìn nhiều chút, vậy lần này thì sao? Cũng muốn ký hợp đồng với người áo đen này?
Anh thấy Kiều Mộc chỉ đơn giản là thích ngắm trai đẹp.
Có anh còn chưa đủ cho cô ngắm sao?
Trong lòng Cố Hàn Thanh ghen tị mà chất vấn.
Rất may đêm nay Kiều Mộc có thể về rồi, đến lúc đó anh phải hỏi cho ra lẽ. Rõ ràng không lâu trước đây cô còn gọi anh là chồng.
Trong chương trình, người áo đen không trả lời Kiều Mộc, bọn họ cũng có nhiệm vụ, không thể nói chuyện, cho nên xé bảng tên Kiều Mộc xong, anh ta đã rời đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chờ anh ta đi khuất, Trình Tâm Nghiên mới từ trong phòng đi ra, thấy Kiều Mộc vô dụng ngồi trên mặt đất, trong lòng cô ta khịt mũi coi thường. Cuối cùng cũng có lúc Kiều Mộc vô dụng, vậy cô ta phải thể hiện tốt một chút.
“Mộc Mộc, cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đi phòng khác tìm xem, nếu có người áo đen tới thì cô nhắc tôi nhé.” Trình Tâm Nghiên dặn dò.
Kiều Mộc cũng không muốn buổi chiều phải đi câu cá, cho nên rất phối hợp, làm động tác OK: “Được, cô mau đi tìm đi, tôi canh chừng giúp cô.”
Cô ngồi im tại chỗ đủ năm phút, cuối cùng cũng được tự do hoạt động, lần này may mắn hơn, cô tìm được súng nước mà đạo diễn nói, lập tức trở nên kiêu ngạo.
Cô và Trình Tâm Nghiên đếm số ký hiệu đã tìm được, hai người cùng nhất trí quay về căn cứ chính để dán lên, miễn lại bị người áo đen tịch thu.
“Đi, tôi bảo vệ cô đi qua, bây giờ tôi có súng nước.” Kiều Mộc dẫn đầu ra khỏi phòng giống như gián điệp, cô giơ súng nước lên, nghiêm túc nhìn trái nhìn phải, thấy không có người, cô giơ ký hiệu xuất phát với Trình Tâm Nghiên: “Go go.”
Tiện thể, cô rất khoa trương lăn trên mặt đất một vòng, lại quỳ một gối, giơ súng nước về phía trước khua tay múa chân.
Giống như cô đang diễn cảnh đánh trận.
[Ha ha ha, Mộc Mộc có cần đáng yêu đến thế không, tôi cười chết mất.]
[Tổng giám đốc Kiều thế mà còn có khí chất tấu hài, thật là quá buồn cười.]
[Tổng giám đốc Kiều, cô chú ý hình tượng chút đi, bây giờ cô vừa là tổng giám đốc, vừa là phu nhân nhà giàu, cô như vậy mất hình tượng quá!]
[Cẩn thận tổng giám đốc Cố ghét bỏ cô đó nha.]
[Còn lâu á, tôi dám khẳng định tổng giám đốc Cố thích Mộc Mộc như thế này.]
Cư dân mạng này nói đúng chân tướng rồi, Cố Hàn Thanh đang ôm máy tính xem vợ, vẻ mặt rất là dịu dàng cưng chiều, anh thích Kiều Mộc thường hay tấu hài như vậy.
Rất đáng yêu, rất buồn cười, luôn làm tâm trạng anh vui lên.
Trình Tâm Nghiên quả thật muốn trợn trắng mắt với Kiều Mộc, đây là hành động não tàn gì vậy, anh Thanh nhìn thấy nhất định sẽ ghét bỏ, Kiều Mộc không chú trọng hình tượng chút nào, đi khắp nơi làm nhà họ Cố mất mặt!
Trong lòng xem thường, Trình Tâm Nghiên theo sau Kiều Mộc xuống dưới tầng, các cô gặp phải người áo đen trên hiên nhà, Kiều Mộc lập tức đẩy lưng cô ta một chút: “Tâm Nghiên, cô chạy mau, tôi đối phó anh ta!”
Trong tay Kiều Mộc có súng nước, Trình Tâm Nghiên nghe vậy cũng lười quản cô, cô ta vùi đầu chạy xuống dưới tầng, mà Kiều Mộc đi đến chỗ ngoặt cầu thang để đối đầu với người áo đen.
Chỉ đáng tiếc, người áo đen đều rất cao, cô tự nhận cũng thuộc hàng cao với phái nữ, nhưng giơ tay cao để bắn vào lưng anh ta vẫn rất khó.
Cô dán vào vách tường thử rất nhiều lần đều thất bại, người áo đen rất linh hoạt, một lần thử nhảy cao cuối cùng, lúc chạm đất, Kiều Mộc “A” hét lên một tiếng: “Chuột rút, chuột rút rồi.”
Biểu cảm và hành động của cô không giống đang nói đùa, người áo đen sửng sốt, ngồi xổm xuống nói: “Cô Kiều, cô không sao chứ?”
Súng bắn nước của Kiều Mộc để trên mặt đất, đôi tay cô dùng sức bẻ mũi chân, xoa bóp phần gân nổi lên kia, cô không rảnh nói chuyện với người áo đen.
Người áo đen thấy vậy cũng bắt tay vào giúp một chút, anh ta lịch sự đè chân cô lại kéo giúp, rốt cuộc, cảm giác đau đớn khi bị chuột rút cũng biến mất, Kiều Mộc cảm kích nói: “Cảm ơn, cảm ơn nhé, anh tên là gì, lát nữa quay xong tôi mời anh đi ăn.”
Lại bắt đầu buôn chuyện.
Người áo đen hơi hơi mỉm cười: “Không có gì. Vậy cô Kiều, chúng ta tiếp tục nhé?”
Vừa nói xong, tròng mắt Kiều Mộc chuyển động, cô giả vờ khó chịu nói: “Từ từ, từ từ, chờ tôi một chút, cho tôi ba giây.”
Nói thì nói thế, nhưng tay cô lại nhanh chóng sờ vào khẩu súng nước, cô chuẩn bị dùng kế để người áo đen trúng chiêu. Kết quả người áo đen này thật sự không đơn giản, anh ta lập tức phản ứng lại, ỷ vào tay dài hơn Kiều Mộc, duỗi tay ra sau xé bảng tên của cô.
Đột nhiên có tiếng xé.
Kiều Mộc hóa đá tại chỗ.
Người áo đen cười xin lỗi: “Xin lỗi cô Kiều, có cần tôi dán lại cho cô không?”
Anh ta quơ quơ chiến lợi phẩm trong tay.
Kiều Mộc tức giận giằng lại: “Không cần! Tôi tự dán được!”
Người áo đen gật đầu: “Vậy tôi đi đây.”
Anh ta đứng dậy đi xuống tầng, đuổi theo các nhóm khác, bóng dáng rất là tiêu sái, so sánh với Kiều Mộc mặt mày ủ ê, quả thực buồn cười muốn chết.
[Ha ha ha, mẹ ơi, niềm vui trong ngày hôm nay đều là Kiều Mộc mang lại, cô ấy thật buồn cười!]
[Trước đây thấy cô ấy thông minh dũng cảm, còn chưa từng được xem bộ dạng túng quẫn như lúc này của cô ấy.]
[Ha ha ha, tôi biết điểm yếu của Kiều Mộc rồi, thần kinh vận động của cô ấy quá kém! Ha ha ha, sao lại đáng yêu thế này chứ! Tức giận đến nỗi má bánh bao cũng phồng lên.]
[Tôi hiểu được niềm vui của tổng giám đốc Cố rồi, có người vợ vừa quyến rũ vừa ngọt ngào như vậy, chẳng phải mỗi ngày đều rất vui vẻ sao!]
[Muốn xoa mặt Kiều Mộc ghê, cô ấy trông còn rất nhỏ, vẫn có má bánh bao kìa.]
[Muốn gọi tổng giám đốc Kiều là vợ quá, thật là đáng yêu, thích thích!]
Cố Hàn Thanh nhìn cư dân mạng bình luận, khóe môi giơ lên: Của anh.
Cứ như vậy, trong suốt buổi sáng, trên cơ bản Kiều Mộc làm người “bị thương”, mà Trình Tâm Nghiên lại phát huy vượt trội, hầu hết ký hiệu đều do cô ta tìm được, có thể nói là lần biểu hiện tốt nhất của cô ta từ khi chương trình phát sóng.
Nhưng sau khi xảy ra những chuyện như cố ý ngáng chân, hình tượng sụp đổ, những hành vi này của cô ta trừ fan trung thành ra thì chẳng ai thèm bận tâm. Hơn nữa, xem chương trình giải trí, mọi người càng thích khách mời có thể mang lại tiếng cười cho họ, chẳng hạn như Kiều Mộc.
Bởi vậy, xét về độ hút fan thì Kiều Mộc thắng áp đảo.
Nhiệm vụ ghi hình buổi sáng đã kết thúc, nhóm Kiều Mộc và nhóm Châu Lan là hai nhóm nhanh nhất. Cặp chân dài của hai người có thể so với người áo đen, buổi sáng cũng chỉ có các cô chạy thoát khỏi người áo đen, các nhóm khác bị xé nhãn rất thảm, cho nên nhóm các cô đứng thứ hai.
Hy vọng của Hàn Duyệt không thành hiện thực, cô ấy than dài một tiếng, nhưng cũng không oán giận cái gì, còn dựa vào tính cách này hút một nhóm fan, so với lúc cô ấy mới tham gia chương trình thì danh tiếng tốt hơn rất nhiều.
Thắng bại đã rõ, các nhóm cùng đi ăn cơm, quay xong cảnh này thì phòng phát sóng trực tiếp cũng đóng, các khách mời cũng về phòng ngủ trưa.
Lúc này, đạo diễn giữ một mình Kiều Mộc ở lại, hiển nhiên là có chuyện cần nói với cô. Các nhóm khác nhìn cô và Trình Tâm Nghiên, đại khái cũng đoán được có chuyện gì, cũng không nói thêm gì, tiếp tục về phòng.
Chỉ có Trình Tâm Nghiên cảm thấy hơi bất an, vì sao đạo diễn chỉ gọi mình Kiều Mộc ở lại mà không gọi cô ta? Hai người ở cùng một nhóm, đạo diễn làm vậy là có ý gì?
Cô ta đưa mắt ra hiệu cho Tôn Mẫn, hy vọng chị ta có thể nghe ngóng được chút gì, Tôn Mẫn gật đầu, nhẹ đến mức rất khó phát hiện. Kỳ thật trong lòng chị ta cũng không quá để ý đạo diễn tìm Kiều Mộc có chuyện gì, hiện giờ điều làm chị ta sứt đầu mẻ trán là Kiều Mộc đã lội ngược dòng thành công, tin tức tiêu cực của Trình Tâm Nghiên khi nào sẽ bùng nổ?
Trước mắt, trên mạng còn đang bàn tán chuyện Kiều Mộc là bà Cố, lực chú ý đều ở bên chỗ Kiều Mộc, đương nhiên đều là lời khen ngợi, không giống những gì chị ta nghĩ ban đầu, nhưng kết quả lại giống nhau, đó là vì để tin tức tiêu cực của Trình Tâm Nghiên chìm xuống.
Nhưng sự chú ý này sẽ có một ngày kết thúc, đến lúc đó chuyện của Trình Tâm Nghiên phải làm thế nào? Còn có ai khác đào ra nữa không?
Chị ta muốn bàn hiệp nghị với Weibo để bọn họ dìm xuống, nhưng người ta thà không kiếm tiền cũng không nhận đơn hàng này. Vậy có nghĩa là Trình Tâm Nghiên có thể bị người ta chỉnh bất cứ lúc nào.
Chị ta sắp sầu chết rồi!
Lẽ ra nên để Trình Tâm Nghiên rút khỏi chương trình từ kỳ trước mới đúng, vậy thì tình hình có lẽ sẽ tốt hơn một chút!
Kiều Mộc bị đạo diễn đưa tới gian phòng nghỉ ngơi ở phía sau màn, thì ra là muốn phỏng vấn riêng, nội dung đương nhiên là chuyện giữa cô và Cố Hàn Thanh. Đạo diễn hỏi cô có đồng ý cống hiến tin tức có một không hai này cho tổ chương trình không. Đương nhiên là cuộc phỏng vấn này cũng sẽ giúp ích cho cô một chút trong việc điều hướng dư luận.
Hiện giờ trên mạng vẫn có vài bình luận tiêu cực, đơn giản là nói cô và Cố Hàn Thanh làm màu, là vợ chồng lợi ích.
Kiều Mộc suy nghĩ rồi đồng ý. Nếu như đã công khai, vậy mượn cơ hội này nói về chồng mình một chút cũng không sao, miễn cho trên mạng có người mượn cơ hội bôi đen tập đoàn Cố thị.
Thời gian nghỉ trưa thường là hai giờ đồng hồ, cư dân mạng ăn cơm và nghỉ ngơi xong lại tiếp tục hóng dưa. Sau khi đóng phát sóng trực tiếp khoảng một giờ, Weibo chính của tổ chương trình đăng một cái video phỏng vấn dài ba phút, tiêu đề là: [Phỏng vấn có một không hai về tổng giám đốc Cố và bà Cố.]
Tiêu đề này rất là gây tò mò.
Cư dân mạng cũng chen chúc đến xem.
Hình thức phỏng vấn là một hỏi một đáp.
Q1: “Cô và tổng giám đốc Cố đăng ký kết hôn vào thời gian nào?”
Kiều Mộc: “Đầu tháng chín. “
Q2: “Theo bài đăng Weibo của tổng giám đốc Cố, lúc hai người đăng ký kết hôn, tình cảm có vẻ không nhiều. Vậy thì làm thế nào hai người lại nảy sinh tình cảm trong vòng ba tháng?”
Kiều Mộc: “Nói sao nhỉ, thật ra rất dễ để thích chồng tôi, anh ấy vừa đẹp trai vừa giàu, dáng người cũng tốt.”
[Ha ha ha, cũng quá chân thực nhỉ?]
[Thật lắm, thật lắm, ngoại hình của tổng giám đốc Cố không thể chê vào đâu được.]
[Quả nhiên là vợ chồng cưới nhau vì ích lợi, lý do thật nông cạn!]
[Nông cạn hả? Không phải rất bình thường sao, lầu trên không thích đàn ông cao, giàu còn đẹp trai à?]
Q3: “Trừ ngoại hình, cô bị thu hút bởi tổng giám đốc Cố ở điểm nào?”
Kiều Mộc ngượng ngùng cười nói: “Cái này thì khó nói lắm, nói chung chúng tôi vô tình thích nhau từ lúc nào không hay.”
Lý do cô ngượng là bởi vì Kiều Mộc muốn nói: Chồng tôi thích nhất dùng tiền đập tôi, còn là đơn vị trăm triệu, đây là điểm thu hút nhất!
Mà cư dân mạng hiểu thành: [A a a, nhất định là bởi vì tổng giám đốc Cố có thể lực tốt!]
[Cái đó to, cái đó tốt, tôi hiểu!]
[Mộc Mộc thẹn thùng, tôi cảm thấy cô ấy đang nói đến chuyện đó đó!]
Q4: “Nếu dùng một con vật để mô tả tổng giám đốc Cố, cô cảm thấy anh ấy là con gì?”
Kiều Mộc xoa cằm, tự hỏi trong chốc lát rồi nói: “Giống một con báo.” Báo gấm, siêu giàu!
[Woa, eo của con báo, tôi đã hiểu.]
[He he he, tôi nghĩ lung tung, tôi có tội.]
[Mộc Mộc nhất định đang ám chỉ lực eo của tổng giám đốc Cố tốt, rớt nước miếng, tôi mơ về một ngày nào đó hai người cùng tham gia chương trình yêu đương, rất muốn xem hai người show ân ái.]
Q5: “Ngày thường hai người làm gì để giải trí?”
Kiều Mộc: “Cái này hả, nói thật thì không nhiều lắm, bởi vì gần đây tôi phải tham gia chương trình, cuối tuần cũng không có rảnh. Thời gian làm việc thì cả hai đều phải đi làm, rất ít khi rảnh rỗi. Nhưng mà nếu có thời gian, chúng tôi cũng đi xem phim rồi dạo phố, trước đó không lâu còn ra biển ngắm sao.”
[Wow, lãng mạn quá, ai nói hai người tình cảm không tốt, người ta cũng không cần phải thể hiện cho người ngoài xem mọi lúc mọi nơi.]
[Tôi không muốn xem cái chương trình bạn thân này, tôi muốn xem chương trình yêu đương của tổng giám đốc Cố và bà Cố!]
Q6: “Vậy khi ở nhà, hai người làm gì để giết thời gian vào buổi tối?”
Kiều Mộc suy nghĩ, thành thật đáp: “Anh ấy tập thể hình, tôi xem phim, hầu như đều thế này.”
[Sau đó thì làm nọ làm kia.]
[OOXX.]
[Thả tôi xuống, đây không phải xe đi nhà trẻ! Tôi ngây thơ thế này, người ta xem không hiểu đâu!]
Q7: “Về chuyện trên Weibo sáng nay, cô có điều gì muốn nói không?”
Rốt cuộc cũng hỏi đến chuyện chính, biểu cảm của Kiều Mộc cũng nghiêm túc hơn, ngay trước máy quay, cô trịnh trọng nói thêm lần nữa: “Hôm nay để lộ chuyện tôi và Cố Hàn Thanh là vợ chồng, nói thật, tôi rất là kinh ngạc. Nhưng cũng không có việc gì, đây cũng không phải chuyện gì đáng giấu. Chỉ là có những người nói tôi là đồ nói dối, rồi còn hình tượng sụp đổ gì đó, tôi muốn nói, tôi chưa bao giờ nói dối rằng tôi độc thân, cũng không xây dựng hình tượng cá mặn. Tôi chính là tôi, một tôi chân thật và có nhiều khía cạnh. Tôi hy vọng mọi người biết, người là sinh vật 3D, không phải chỉ có một mặt, mỗi mặt tôi thể hiện ra đều là chân thật.”
[Đúng rồi đúng rồi, con người vốn dĩ rất phức tạp, chẳng lẽ Kiều Mộc làm cá mặn thì không thể sôi nổi sao? Chẳng lẽ cô ấy thông minh thì không thể kém vận động như hôm nay sao? Thế giới này cũng không phải không trắng thì là đen! Antifan thật là có mắt như mù!]
[Ủng hộ Mộc Mộc, vốn dĩ cô ấy chưa từng nói đến vấn đề tình cảm cá nhân, vợ chồng người ta mới kết hôn ba tháng, hẳn là vừa mới có tình cảm, còn không cho người ta kín tiếng chút sao? Người nổi tiếng ở giới giải trí, càng thích show ân ái, cuối cùng có phải chia tay càng nhanh không? Chỉ có kín tiếng mới là nghiêm túc nghĩ đến chuyện lâu dài.]
Đến một câu hỏi cuối cùng.
Q8: “Về bài đăng Weibo hôm nay của tổng giám đốc Cố, cô có gì muốn nói không?”
Vấn đề này làm Kiều Mộc im lặng một lúc lâu, có vẻ là ngượng ngùng, vành tai cô đỏ ửng lên, nhưng cô vẫn dũng cảm nhìn thẳng vào máy quay, nói ra suy nghĩ chân thực trong lòng.
Kiều Mộc: “Tôi muốn nói với anh ấy, cảm ơn anh, từ khi quen biết anh ấy, cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn, anh ấy cho tôi được tự do làm điều mình thích, cho tôi tự tin để làm cá mặn, càng cho tôi sự ấm áp trong cuộc sống. Tôi còn muốn nói với anh ấy… Anh rất tốt, em rất thích anh.”
[Hu hu hu! Khóc rồi!]
[Đây là tình yêu thần tiên gì vậy!]
[Mẹ ơi, Mộc Mộc đang thổ lộ trước mặt cả thế giới ư!]
[Cặp đôi này ngọt ngào quá! Ai nói là vợ chồng ích lợi, tôi lấy thanh đao ba mươi mét ra đó!]
Cố Hàn Thanh tua đi tua lại câu trả lời cuối cùng, lông mi anh rũ xuống, dần dần khóe miệng anh bắt đầu nhếch lên.
Nhiệm vụ quay chụp buổi chiều kết thúc, Kiều Mộc lấy lại điện thoại, cô đột nhiên phát hiện có bảy tin nhắn từ ngân hàng.
Cô nhanh chóng nhấn vào xem.
Chỉ thấy mỗi tin nhắn là một trăm triệu được thêm vào tài khoản.
Tổng cộng bảy trăm triệu.
Kiều Mộc không hiểu, lên Wechat hỏi Cố Hàn Thanh tại sao đột nhiên chuyển cho cô nhiều tiền như vậy.
Cố Hàn Thanh trả lời: [‘Anh rất tốt, em rất thích anh’, bảy chữ, bảy trăm triệu. Mộc Mộc, anh vui lắm.]
Kiều Mộc: “…”
Xin hỏi, mọi người có ông chồng chỉ cần vui vẻ là sẽ chuyển tiền cho vợ không? He he, cô có đó!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...