Cửa sổ bị gió đập vào, ánh trắng rơi trên mặt đất mênh mông, không biết là do vị thần tiên nào hạ phàm xuống nhân gian chơi đùa.
Mộ Diên buông tiếng thở dài, cảm nhận được đôi tay đang vuốt ve ở sau lưng cô đang có tâm trạng bực bội vì bị dậu đổ bìm leo cũng hạ xuống, cô cau mày xoay người qua.
Trùng hợp thấy ý cười trong hai con mặt của Phó Hàn Sanh, rõ ràng chỉ là tùy tiện nhướng mày nhưng lại mang theo sự thâm thúy vô cùng, như cái đầm lầy ôn nhu càng nhìn càng bị vây hãm vào sâu.
“Tam gia còn cười nữa, có gì mà buồn cười chứ?” Mộ Diên tức giận nhìn hắn, bẹp miệng nhỏ, vẻ ngây thơ hồn nhiên đáng yêu hiện rõ cũng đủ thấy được sự quyến rũ của phụ nữ.
Khóe môi của Phó Hàn Sanh sâu hơn, nắm lấy bàn tay tinh tế của cô đặt ở bên môi hôn một cái: “Mau nói cho anh biết ai bắt nạt em? Chồng sẽ vì em mà xả giận.”
Mộ Diên là người khẩu thị tâm phi, mặt đỏ bừng một lúc kéo tay lại: “Không ai bắt nạt em hết, tam gia nên nghỉ ngơi sớm đi.”
“Em là cái đồ nói một đằng nghĩ một nẻo, mặt nhỏ này rõ ràng viết rõ bốn chữ mau dỗ em đi, như vậy làm sao mà anh ngủ được?” Phó Hàn Sanh nhéo mặt nhỏ trắng như phấn của cô.
“Ai da, ai da, đau!”
“Mau nói thật cho anh biết.”
Mộ Diên oán hận liếc hắn một cái, bên ngoài cô cũng không thể làm gì được, giờ vào trong phòng rồi mà cô cũng bị người này cưỡi ở trên đầu tác quai tác quái đúng là muốn bỏ mạng mà!
“Có người nói em không sinh được con, nói anh muốn cưới thêm vợ bé, ngày lành của em sẽ không còn nhiều nữa.” Mộ Diên che khuôn mặt xinh đẹp của mình lại hừ một tiếng.
Vẻ mặt Phó Hàn Sanh lạnh lùng, vươn cánh tay ôm cô vào trong ngực: “Là ai nói những lời này?”
Người này lúc nào cũng có thù tất báo, Mộ Diên có hơi hối hận khi nói cho hắn biết, đây cũng chẳng phải chuyện gì to tát, bà tử cô nương ở nhiều nơi cũng có những lúc nói mấy lời khó nghe này mà.
“Ai nói mấy lời này em cũng không thấy rõ, được rồi, nên đi ngủ sớm chút, không phải chuyện gì lớn đâu, em cũng hết giận rồi.” Mộ Diên đẩy ngực hắn xoay người nhắm mặt lại ngủ.
“Em chính là một bông hoa mềm, mấy bà tử rồi bọn người hầu thích nhất là người thuộc loại quả hồng mềm như em đó, em nói cho anh biết là ai nói, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt lên đầu của em đâu.”
Phó Hàn Sanh ôm cô từ phía sau, dựa vào bờ vai nhỏ nhắn khẽ cắn lên vành tai cô lại nhẹ nhàng kéo một cái, ôn hương nhuyễn ngọc lập tức nhào vào lồng ngực hắn. Bản dịch hoàn chỉnh được đăng miễn phí không khoá tại luvevaland chấm co.
Phép khích tướng này của hắn từ lâu đã không còn dùng với Mộ Diên được nữa, cơ thể mềm mại nằm trong ngực ra vẻ không sao nói: “Làm quả hồng mềm có gì mà không tốt? Em ở trên cao nhất tỏa hương cho họ mỗi người một viên kẹo mềm, ai nấy đều vui cả nhưng cũng không ai nhận được.”
Nhìn người trong lòng, rõ ràng là Phó Hàn Sanh tức giận nhưng vẫn không ngăn được cười, thôi kệ cô đi. Dù sao có hắn dùng cánh chim che chở cho cô, ai cũng không làm cô bị tổn thương được.
Quả hồng mềm Mộ Diên rất đắc ý và cô sắp bị lột da ăn thịt.
Phó Hàn Sanh hôn môi cô, dần dần hôn xuống cái cổ trắng nõn, bàn tay lẻn vào trong áo cách một tầng vải yếm xoa nơi mềm mại kia, cười mỉm nói: “Em đúng là quả hồng mềm rất mềm nha, tối nay anh phải thử xem nó có ngọt hay không?”
Mộ Diên ngẩng đầu lên vì bị hơi thở của hắn cọ ngứa, mấy ngày chưa làm cô cũng muốn, tay sờ soạng dưới người Phó Hàn Sanh: “Được, cho tam gia nếm thử.”
“Cởi quần áo giúp gia nào.”
Mộ Diên ngoan ngoãn cởi quần lót của hắn sau đó cởi của bản thân sạch sẽ, cây gậy đen tím sừng sững ẩn sau khu rừng màu đen đó đã sớm sưng to lên một cách nóng bỏng, một bàn tay của cô đã không cầm được nữa.
Phó Hàn Sanh thấy dục vọng trong mặt cô, cười nhẹ rồi cúi đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ của Mộ Diên, ngón tay sờ bên ngoài hai cánh hoa, ngón tay cắm vào sâu u động, nhìn hơi ướt, gấp không chờ nổi đã trở người cô lại, để Mộ Diên quỳ lên giường sau đó vén mái tóc uốn lượn như thác nước sang một bên để lộ tấm lưng trắng như tuyết.
Dùng sức chạm đến mông tròn của cô đôi tay vuốt ve hai quả đào mềm co dãn thịt giọng khàn khàn nói: “Căng quá…”
Nói xong liền bẻ hai quả đào ra đưa côn thịt vào chỗ hoa huyệt phấn nộn kia, không do dự mà đâm sâu vào bên trong.
Tiểu huyệt của Mộ Diên bị côn thịt bất thình lình đâm, liền xoắn lấy gắt gao bao lấy con quái vật khổng lồ ấy.
Cắn nuốt đến mức làm cho Phó Hàn Sanh phải thở dài một hơi, bàn tay của hắn đánh một cái lên mông Mộ Diên: “Đã vào nhiều lần như vậy mà cái miệng nhỏ vẫn chặt không thay đổi gì thế, càng ngày nuốt càng kín, sau này làm sao mà sinh con?”
Mộ Diên cũng cảm thấy xấu hổ lắm, sau khi ở bên Phó Hàn Sanh, làm tình với hắn không biết bao nhiêu lần nhưng động suối vẫn trở nên mẫn cảm vô cùng, chỉ cần cắm thẳng một đường cũng đủ cho thịt ở mép vách run rẩy cơ thể trào ra dâm thủy nhiều hơn nhắc nhở cô rằng bản thân vì hắn mà vui sướng bao nhiêu.
Phó Hàn Sanh bị độn̴g huyệt của cô làm cho hút hồn, người đàn ông đắm chìm vào dòng suối mát lạnh của người phụ nữ, Mộ Diên dùng cánh tay trắng của mình chống đỡ cơ thể, eo nhỏ mông vểnh, đôi ngọc vì độn̴g tác thọc vào rút ra của người đàn ông mà rung lắc dữ dội phập phồng, miêu tả đường cong mê người của Mộ Diên, cô cứ thế thần phục dưới thân hắn, miệng nhỏ phát ra từng tiếng từng tiếng rên rỉ dâm đãng không thoát được, cũng không muốn thoát, chỉ có thể thừa nhận sự công kích cuồng bạo của Phó Hàn Sanh.
Tư thế giao hợp của chó này cực kỳ thỏa mãn dục vọng chiếm hữu của Phó Hàn Sanh.
Đôi tay của hắn bẻ hai cái mông ra lần nữa để cẩn thận nhìn dương vật của mình ra vào hoa huyệt của cô như thế nào, ánh mặt hắn nóng rực như lửa, cánh tay thô dài của hắn chống lên để cự long đánh sâu vào nhục động của Mộ Diên, mỗi lần cơ thể hắn thọc sâu vào rồi rút ra thịt non cũng theo độn̴g tác của hắn mà bị kéo ra, một lượng lớn hoa dịch chảy xuống theo bắp đùi của cô.
Trận hoan ái kịch liệt làm cơ thể Mộ Diên đổ đầy mồ hôi, ánh nến lay độn̴g trong phòng tô điểm sự mê hoặc động lòng người. Thời gian làm tình kéo dài khiến cho Mộ Diên tưởng chừng như muốn ngất đi.
Phó Hàn Sanh kìm lòng không đậu cầm lấy hai cái vú đang đong đưa, nghiêng đầu hôn lên cổ non mịn của cô, độn̴g tác dưới thân nhanh mạnh hơn, toàn bộ đều đẩy vào tử cung, hoa huyệt non mềm mặt cảm giác, hắn thoải mái đến mức cả lỗ chân lông đều mở ra. Bản dịch hoàn chỉnh được đăng miễn phí không khoá tại luvevaland chấm co.
Dần dần dục vọng lên cao, cơ thể nhỏ bé ghé sát vào giường, rên rỉ la hét khóc ầm, đêm nay cô bị Phó Hàn Sanh giã không biết bao nhiêu lần, hai mép thịt như bị xé nát ngứa ngáy khó chịu, côn thịt to dài cứ chọc đến chỗ sâu nhất của tử cung phóng tinh dịch ở đó cho đến căng đầy.
Trận sóng biển này vừa qua thì đến trận sóng biển khác.
“Không… Không cần…. Đừng vào sâu… Sâu quá… Hàn Sanh ca ca… Ưm…” Mộ Diên nhìn Phó Hàn Sanh bị dục vọng chi phối cái miệng khẽ nhếch lên khàn giọng cầu xin nhẹ tay.
Chỉ là lúc ở trên giường Phó Hàn Sanh không hề nghe lời cô, chỉ cắn xương quai xanh giọng nhẹ nhàng dỗ dành, chỗ giao hợp nhấp sâu vào thêm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...