Khương Điềm chỉ cảm thấy cổ họng chịu muốn nôn khan, nôn khan một hồi, cổ họng bỗng chốc ép chặt vào quy đầu, ông chủ sướng quá gầm nhẹ một tiếng: “A, con đĩ nhỏ ngay cả cái miệng cũng điêu luyện như thế, sướng thật..”
Ông chủ vừa nói vừa đẩy mạnh vào, Khương Điềm chỉ cảm thấy bản thân khó thở, nước mắt sinh lí trong mắt cũng ứa ra.
Sau khi qua lại như vậy khoảng mười lần, ông chủ lại để dương vật lớn vào giữa bầu ngực của cô, cứ thế cưỡi lên người cô, nắm lấy hai vú của cô tiến hành cọ xát “Hừ...hừ...”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ông chủ thở hồng hộc, hoàn toàn không để ý đến sự khó chịu của người phụ nữ dưới thân.
Khương Điềm cảm thấy mình sắp chết đến nơi, khó khăn lắm mới lấy lại được hơi thở, mới nhận ra ông chủ lại đang chăm chỉ cày cấy trên người cô.
Khương Điềm kêu đến độ giọng nói cũng trở nên khàn khàn, ông chủ mới bắn tinh ra lần nữa, bắn đầy lên mặt Khương Điềm.
Sau khi ông chủ sương1 xong, lấy dây thịt trên quần xuống: “Điềm Điềm dâm đãng à...Hình phạt tiếp theo sẽ làm em vừa sướng vừa đau... Nếu thích thì lần sau nhớ tới trễ nữa, ông chủ sẽ cho em chơi thêm nhiều kiểu khác nhé.”
Ông chủ cầm dây nịt quất vào cái lỗ lồn múp míp đang hé mở kia, cái đầu tiên đau đớn khiến toàn thân Khương Điềm rùng mình, vừa hoảng sợ vừa hưng phấn một cách khó hiểu kêu loạn lên: “Ah… ứ…...Đừng mà...sếp, nhẹ thôi, đau...”
Ông chủ dùng ánh mắt dâm đãng nhìn con chim mập mạp kia bị đánh đến đỏ bừng, mỗi roi hạ xuống giống như là cố tình, chỗ kim loại quét qua hột le đứng thẳng kia, kích thích Khương Điềm vừa đau vừa sướng, cô bất giác nâng mông lên, như muốn để roi da của ông chủ quất mạnh và chỗ hột le đó...
Sau khoảng mười cái nữa, cả người Khương Điềm trên sàn bắt đầu co giật, không kìm chế được mà run bần bật bắn nước lên đỉnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ông chủ thấy thế, hài lòng cười rộ lên rất dâm ô, ngồi xổm xuống nhìn con bướm mới bị giã nát nhầy nhụa không chịu được kia: “Ôi... Lỗ dâm nhỏ, thật sự quá lẳng lơ rồi...” Cũng không biết ông chủ lấy đâu ra một quả trứng nhỏ trong tay: “Hôm nay đi làm thì kẹp quả trứng này, không được lấy ra...”
Ông chủ vừa nói vừa cầm lấy quả trứng nhét vào trong âm đạo của Khương Điềm, quả trứng này gần như đẩy đến cổ tử cung, ông chủ cầm lấy điều khiển từ xa rồi ấn nút.
Quả trứng như thể có sinh mệnh, nhảy loạn xạ trong âm đạo của Khương Điềm làm cô vô thức kẹp hai chân: “Ư... A... sếp...”
Ông chủ đại phát từ bi, cởi bỏ hết dây thừng trói buộc cô, hai chân Khương Điềm không thể chống đỡ được nữa, mềm nhũn vô lực trượt từ trên ghế của ông chủ xuống đất, vừa phải chịu đựng sự nhảy múa của quả trứng, vừa phải bò lên một cách khó khăn.
Dáng vẻ này thực sự thấy mà thương xót.
Ông chủ bước vào phòng để đồ của mình, lúc này Khương Điềm mới phát hiện trong phòng để đồ của ông chủ có đủ loại quần áo. Hắn tiện tay chọn một chiếc áo hai dây nhỏ chỉ có thể che khuất bộ ngực, ném cho Khương Điềm: “Mặc vào rồi ra ngoài làm việc đi.”
Tay chân Khương Điềm bủn rủn nhận lấy quần áo, mặc lên người.
Quần lót của cô cũng bị cắt rách tươm rồi…
Ông chủ liếc mắt, lại ném chiếc váy siêu ngắn bó mông: “Lẳng lơ như vậy, lồn nhỏ trong không khí để gió thổi cho mát...Nhớ kẹp chặt chân em lại, trứng rơi ra, tôi sẽ lại trừng phạt đấy...”
Khương Điềm cầm chiếc váy ngắn cũn mặc lên, cố gắng bò dậy, cô chỉ khẽ nhúc nhích, quả trứng đó đã điên cuồng khuấy động khu vực mẫn cảm của cô, một tiếng ngâm khẽ kìm nén bất giác thoát ra từ trong cổ họng.
“A...Ư...”
Ông chủ nhếch miệng cười rộ lên: “Điềm Điềm dâm đãng à...Công ty chúng ta có rất nhiều đàn ông đấy, em ra ngoài cũng đừng để những người đàn ông đó nhìn ra có gì khác thường nhé...”
Trong lòng Khương Điềm căng thẳng, cắn đôi môi đỏ mọng: “Vâng, biết rồi, sếp...”
Sau khi sảng khoái xong ông chủ rất dễ nói chuyện, cười híp mắt nhìn người phụ nữ ngực to eo nhỏ mông cong này: “Ừm...ngoan lắm, ra ngoài đi...”
Khương Điềm im lặng, chịu đựng âm hộ vừa ngứa vừa đau đớn kẹp chặt hai chân thoát khỏi ông chủ mặt người dạ thú.
Khương Điềm ở trong phòng làm việc của ông chủ trọn hai tiếng đồng hồ, quần áo lúc đi vào và lúc đi ra cũng khác nhau, các đồng nghiệp nhìn thấy ai cũng biết Khương Điềm đã xảy ra chuyện gì.
Có mấy cặp mắt nhìn qua, cười dâm đãng: “Có phải gậy thịt của ông chủ làm cô sướng lắm đúng không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...