[full_free]_hôn nhân đẫm nước

“Khương Điềm, phim sắp chiếu rồi, nhanh lên.” Tần Khinh đứng ở cửa phòng vệ sinh gọi.
 
“Ừ, Khinh Khinh, cậu vào trước đi, tớ tới ngay đây.” Khương Điềm đang mặc quần lót, Tần Khanh không đợi được rời đi trước.
 
Đợi khi Khương Điềm đi ra, trong phòng vệ sinh không một bóng người, cô đang đứng rửa tay bên bồn rửa tay, đột nhiên bị một người đàn ông ôm vào lòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khương Điềm sợ hãi kinh hô ra tiếng, nhìn qua gương chiếu hậu, trông thấy người đàn ông kia đội chiếc mũ lưỡi trai, vành mũ kéo xuống thấp nhất, căn bản không thể nhìn rõ mặt.
 
“A...Anh muốn làm cái gì?”
 

“Suỵt.” Người đàn ông đó một tay siết lấy eo cô, tay kia đã luồn vào dưới váy cô, thô bạo xé toạc quần lót của cô.
 
“A...” 
 
Khương Điềm bị hành động bất ngờ của anh ta làm cho hoảng sợ sắc mặt tái nhợt, tuy rằng cô đã từng gặp phải loại chuyện này, nhưng khi gặp phải lần nữa trái tim cô vẫn nhảy tới tận cổ họng, không biết người đàn ông xa lạ này sẽ làm gì tiếp theo, cô khàn giọng uy hiếp nói: “Anh đừng làm bậy, làm bậy tôi sẽ kêu lên đó!”
 
“Ngoan...Người đẹp, anh trai chỉ muốn để cô trải nghiệm sung sướng khác thôi.” Người đàn ông cười dâm đãng, Khương Điềm còn chưa kịp phản ứng lại, tay hắn đã mò tới cửa hoa huyệt của Khương Điềm, không có màn dạo đầu nào mà đã men theo khe nhỏ của hoa huyệt nhét trứng rung vào trong âm đạo của cô.
 
Trứng rung dường như đã tìm được cảm giác thân thuộc, điên cuồng di chuyển trong lồn dâm của Khương Điềm, ngón tay của người đàn ông ấn trứng rung vào nơi sâu nhất trong âm đạo, để lại một sợi dây nhỏ màu trắng ở bên ngoài, khi ngón tay lui ra khỏi âm đạo còn cố ý cạ qua hột le đã trở nên cương cứng của Khương Điềm.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngón tay hắn còn nhéo hai cái vào hạt le của cô, sau đó mới rút tay ra khỏi váy cô.
 
Tất cả các cơ quan cảm giác của Khương Điềm dường như đều tập trung ở nơi sâu nhất bên dưới, trứng rung không ngừng trượt động trên những điểm nhạy cảm bên trong cô, sau khi tay của người đàn ông rút ra, cô vô thức kẹp chặt hai chân, một tiếng ngâm khẽ thoát ra từ cổ họng, âm thanh mềm mại nhu nhược: “... Anh...Anh làm gì vậy?”
 
Người đàn ông nói: “Tôi và cô đều xem phim ở rạp số 7, số ghế của tôi ở vị trí thứ tám sau cùng. Bên cạnh tôi còn một ghế trống. Tôi sẽ đợi cô ở đó. Điều khiển từ xa nằm trong tay tôi, cô hiểu ý tôi mà đúng không”
 
Nói xong, người đàn ông buông Khương Điềm ra, Khương Điềm không có ai để dựa vào, hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ trên mặt đất.
 

Người đàn ông thấy vậy, cười dâm nói: “Bé con dâm đãng, cô thật nhạy cảm nha...Anh trai ở phía sau chờ cô.”
 
Nói xong thì kéo vành mũ xuống đi ra ngoài.
 
Khương Điềm khó có thể tin nhìn chiếc quần lót rơi ở bên chân, sợ lại có người xông vào, vội cúi người xuống nhặt, chỉ với động tác cúi người nhỏ này, trứng rung kia cũng thay đổi vị trí theo, bỗng nhiên cạo qua thịt mềm nhạy cảm bên trong âm đạ.o của cô, cô khó khăn đè nén tiếng rên trong cổ họng, thật cẩn thận mặc quần lót vào, đùi hơi di chuyển một chút, đã cảm giác được bên trong có ái dịch chảy ra trên quần lót, khi đi đến rạp chiếu phim số 7, giữa hai chân đã ướt đẫm một mảng.
 
Bộ phim đã bắt đầu.
 
Trong bóng tối đen kịt Khương Điềm tìm thấy chỗ ngồi của mình, Tần Khinh đang ăn khoai tây chiên. Khương Điềm không dễ gì mới ngồi xuống, trứng rung kia dường như biết cô đã vào rạp chiếu phim, lại nhảy điên cuồng hơn vừa nãy, chà đi chà lại nơi nhạy cảm của cô, khiến Khương Điềm không nhịn được ngâm khẽ một tiếng, đôi mắt ướy át lo lắng nhìn xung quanh, cũng may âm thanh trong rạp chiếu phim cũng đủ lớn nên có thể che lấp đi tiếng rên dâm đãng của cô.
 
Người khác không thể nghe thấy, không có nghĩa là Khinh Khinh không thể nghe thấy.
 
Tần Khinh thân thiết hỏi: “Làm sao vậy?”

 
Loại chuyện này phải nói với bạn thân như thế nào?
 
Khương Điềm chịu đựng cảm giác ngứa ngáy nơi hạ thân truyền đến, kẹp chặt hai chân: “...Không sao.”
 
Tần Khinh ngờ vực liếc nhìn Khương Điềm hai cái, rồi chuyển sự chú ý trở lại màn hình, thậm chí cô ấy còn không để ý đến Khương Điềm rời đi từ khi nào.
 
Khương Điềm khom người tìm được hàng cuối cùng, hàng cuối cùng không hề có ai, chỉ có người đàn ông kia ở đó, sự chú ý của người đàn ông kia rõ ràng cũng đặt lên người Khương Điềm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui