[full_free]_hôn nhân đẫm nước

Trời vừa mưa xong, trong màn đêm đen như mực, mặt đất hơi ướt, hơi nước ẩm ướt như làm nhòe những ánh đèn loang lổ nhỏ vụn bên ngoài.
 
Gót chân Khương Điềm không vững, bước ra từ chiếc Sedan màu xám bạc, trên người mặc một chiếc áo sơ mi tay phồng màu hồng nhạt, chiếc cúc áo trên cùng được cài ngay ngắn, cho người ta một loại cảm giác cấm dục.
 
Khương Điềm đã uống chút rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm nhẹ phủ một tầng ửng hồng, đôi môi mềm mại tô son màu cam đỏ, da thịt nhẵn nhụi trắng nõn, đôi mắt hoa đào sau khi uống rượu dường như phủ một màn sương, mơ màng đến mê hoặc lòng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Điềm Điềm à cậu ổn không đấy?” Tần Khinh hạ cửa kính xe bên ghế lái phụ xuống, hét lên với Khương Điềm.
 
Khương Điềm nghe thấy có người gọi, bỗng nhiên quay đầu lại, cười ngọt ngào: “Tớ... Tớ không sao.”
 
Một người đàn ông da thịt trắng muốt ngồi trên ghế lái phụ của Tần Khinh, cơ thể gầy gò, làn da trắng lạnh, ánh mắt ẩn giấu sự tham lam, chuyển động một vòng trên người Khương Điềm, quả nhiên là một vưu vật, đáng tiếc - người đêm nay trả tiền là vị ngồi trên ghế lái này.
 
Khương Điềm cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông kia: “Khinh Khinh, đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, các cậu đi nhanh đi.”
 
Tần Khinh nheo mắt liếc nhìn con mồi bên cạnh, vẫy tay: “Được rồi, tớ đi đây...”
 
Khương Điềm “Ừm” một tiếng, Tần Khinh đạp chân ga nghênh ngang rời đi.
 
Tần Khinh vừa đi, Khương Điềm lảo đảo đi vào trong tòa nhà, vào thang máy, bấm tầng bảy, rất nhanh đã đến trước cửa nhà mình, cô lục lọi chìa khóa trong túi xách, mở cửa, bước vào nhà.
 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong nhà vắng vẻ.
 
Khương Điềm nhìn cách trang trí theo tone màu lạnh trong nhà, cau mày.
 
Lục Đình Kiêu lại đi công tác một tháng nữa...
 
Khương Điềm bỗng nhiên cảm thấy chua xót trong lòng, uống rượu xong làm đầu cô đau nhức, lấy quần áo để thay đi vào phòng tắm.
 
Nước nóng ào ào giội rửa thân thể cô, xua đi hơi ấm.
 
Đột nhiên, cửa phòng tắm bị người từ bên ngoài mở ra.
 
Khương Điềm nghe thấy tiếng động, trên mắt còn dính bọt nước, cảnh giác kêu một tiếng: “Ai vậy?”
 
Vừa dứt lời, đã cảm giác được một đôi cánh tay mạnh mẽ có lực ôm lấy mình từ phía sau.
 
Khương Điềm vội vàng lấy tay lau bọt nước trên mắt, lại bị người đàn ông bắt lấy bàn tay đang lộn xộn, bắt chéo ra sau lưng, lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông đó nắm lấy hai bờ mông nẩy nở của cô.
 
Khương Điềm bị dọa sợ hét lên một tiếng: “A...”
 

“Suỵt... Là anh.”
 
“Đình Kiêu? Đình Kiêu? Anh về rồi sao?” Cơ thể căng chặt của Khương Điềm nháy mắt được thả lỏng.
 
Người đàn ông phía sau bóp mạnh hai cái vào mông cô, cặp mông trắng nõn lập tức bị nhuộm thành hai vầng đỏ, sau khi nhào nặn một hồi, ngón tay của anh từ từ di chuyển từ bụng dưới bằng phẳng của Khương Điềm lên đến hai bầu vú giống như con thỏ trắng lớn của Khương Điềm. Bàn tay của Lục Đình Kiêu rất to, một tay đã có thể nắm lấy một bên vú của cô.
 
Mới chỉ nhào nặn mạnh hai phát, đã nghe thấy người phụ nữ kìm nén ưm khẽ một tiếng.
 
Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng dỗ dành: “Điềm Điềm, đừng kìm chế, sướng thì rên lên đi em.”
 
Khương Điềm và Lục Đình Kiêu đã kết hôn được nửa năm, phần lớn là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, loại chuyện này thật sự làm không nhiều. Khương Điềm không quen lắm, thẹn thùng từ chối: “Đừng mà.”
 
Cũng không biết khuôn mặt nhỏ nhắn là bị hơi nóng bốc lên làm ửng hồng hay là do mắc cỡ.
 
Lục Đình Kiêu yêu chết cái dáng vẻ này của cô, một tay nhẹ nhàng vân vê vòng tròn quanh núm vú của cô, trong khi bàn tay to kia lần xuống bụi hoa rậm rạp của cô, xoa hai vòng lên bụi hoa, rồi luồn tay vào giữa hai chân cô, nơi đó có một khe suối nhỏ.
 
Ngón tay của Lục Đình Kiêu men theo khe suối nhỏ bèn tìm được hột le đã cương cứng của cô.
 
Khương Điềm cũng không thể kìm nén được nữa, tiếng “Ưm” khẽ dần dần biến thành tiếng “ưm ah”, “Đình Kiêu”.
 

Hơi thở nóng ẩm của Lục Đình Kiêu quẩn quanh bên tai Khương Điềm: “Cục cưng, mở chân của em ra chút nào.”
 
Lưng Khương Điềm mềm mại tựa vào lồng ngực rắn chắc của Lục Đình Kiêu, nghe lời thả lỏng chân, ngón tay của Lục Đình Kiêu chính xác sờ vào cửa mình của cô, lập tức cảm nhận được một dòng ái dịch đang chảy, những ngón tay cùng với ái dịch vuốt ve, bóp bóp rồi lại vân vê hột le của cô mấy cái. Khương Điềm ngứa ngáy khó chịu, tiếng ngâm nga không nhịn được trở nên lớn hơn, thân thể càng hư không: Chồng à... Ư...”
 
“Bé cưng, lồn của em ướt rồi. Muốn chồng em sao?”
 
Khương Điềm nhắm mắt lại, các giác quan càng nhạy bén hơn, bị Lục Đình Kiêu xoa đến mức hai chân mềm nhũn, đứng không vững, dưới thân truyền đến từng đợt khoái cảm vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, khoái cảm này càng ngày càng mãnh liệt, chẳng bao lâu sau chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, nhịp tim hoàn toàn không thể khống chế, kêu to một tiếng “Aaaa”, sau đó chỉ cảm thấy mật từ trong bụi hoa không ngừng phun ra ngoài, cửa mình đói khát không ngừng đóng mở.
 
Lục Đình Kiêu nhìn vẻ quyến rũ trên mặt Khương Điềm, khẽ cười nói: “Cục cưng à, mới như vậy thôi đã lên đỉnh rồi à?”
 
Khương Điềm còn chưa thể hoàn hồn trở lại.
 
Lục Đình Kiêu đã đưa tay cởi thắt lưng: “Cục cưng, em sướng xong rồi thì cũng làm cho chồng em sướng với chứ.”
 
Nói rồi anh móc gậy thịt hình trụ nóng hổi ra, vỗ “bốp bốp” hai phát vào cặp mông bị bóp đỏ kia của Khương Điềm, thuận theo khe mông, ưỡn thẳng người, gậy thịt trượt qua cửa mình, cọ hai cái lên hột le đang cương cứng.
 
Chỉ vẻn vẹn hai cái, Khương Điềm đã thoải mái đến mức toàn thân run rẩy, vô thức phát ra tiếng rên dâm trong cổ họng.
 
Lục Đình Kiêu không thể chịu được nữa, đẩy mạnh vào, bụng dưới của anh cũng dán chặt vào hạ thân của cô bắt đầu đưa đẩy qua lại.
 
“A...” 
 
Khương Điềm bị bắt vểnh mông lên, một chân bị Lục Đình Kiêu nắm trong tay, để duy trì tư thế đứng thẳng, hai tay Khương Điềm chỉ có thể chống lên vách tường, trên vách tường ốp gạch men sứ, lửa nóng trên đầu ѵú chạm vào sự lạnh lẽo của gạch men làm Khương Điềm sướng đến mức chỉ còn lại tiếng rên ư ử dâm đãng.
 

Đình Kiêu đứng ở đằng sau tiến thẳng vào, tư thế như vậy, dường như mỗi cú nhấp đều đẩy đến chỗ sâu nhất của Khương Điềm, mỗi cú va chạm có thể nghe thấy tiếng nước phát ra trong âm đạo.
 
“A... Sâu quá, chậm lại chút anh ơi.” Khương Điềm chỉ cảm thấy bụng nhỏ bị lấp căng phồng lên, giống như khinh khí cầu.
 
“A... Nhẹ thôi, rách mất rồi...”
 
Lục Đình Kiêu rút ra một lát, cũng không vội, cầm lấy gậy thịt để ở cửa mình, kiên nhẫn xoa nắn hạt châu đỏ chót của cô, hạt châu mẫn cảm run lên, Khương Điềm chỉ cảm thấy hạ thể càng trống rỗng hơn, vô thức vặn vẹo để thân dưới dán sát vào thứ đồ chơi đang ngóc đầu kia của Lục Đình Kiêu, nhưng Lục Đình Kiêu thật sự rất xấu xa, Khương Điềm rướn người lại gần thì Lục Đình Kiêu lại lùi về phía sau, Khương Điềm cực kỳ khó chịu, trong giọng nói còn mang theo ý cầu xin.
 
“A... Aaaa... lại gần em đi... lại gần nữa đi...”
 
“Đừng dừng lại mà...”
 
Lục Đình Kiêu cố ý dẫn dụ cô: “Cục cưng, em muốn gì nào? Cho anh biết, cục cưng muốn gì đi?”
 
Khương Điềm xấu hổ vô cùng, bị cọ xát đến mức không thể chịu nổi nữa, theo sự di chuyển của cơ thể vú càng dán chặt vào gạch men, dường như chỉ có như vậy mới có thể làm giảm khô nóng toàn thân.
 
Lục Đình Kiêu sắp mất hết nhẫn nại, chỉ vừa nghe Khương Điềm nói muốn là đã ưỡn người lên, lần này dùng sức như muốn xuyên qua Khương Điềm.
 
Sự trống trải được gậy thịt lấp đầy một cách mạnh mẽ.
 
Khương Điềm chỉ cảm thấy một trận choáng váng, tiếp đó thành âm đạo bắt đầu co rút kịch liệt, Lục Đình Kiêu bị âm đạo mút gầm lên một tiếng, một dòng chất lỏng nóng hổi phun hết vào bên trong,
 
Gậy thịt của Lục Đình Kiêu đột nhiên căng phồng, khoái cảm tích tụ làm cả người Khương Điềm run lên, lại lên đỉnh lần nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận