Ngày hôm qua trước khi chú rời đi đã cho cô hộp kẹo đắt tiền này, bởi vì bình thường thân thể của cô không thể ăn quá nhiều đồ ngọt, cho nên người trong nhà sẽ hạn chế, nhưng dưới loại tình huống này, ba mẹ cũng chỉ coi như là chú út thương cháu gái nhỏ nên mới tặng cho cô.
Đằng sau một bầu không khí hài hòa của tình thân, không ai ngờ đây sẽ là một giao dịch thể chất loạn luân giữa chú và cháu gái.
Vui vẻ nhấm nháp hương vị ngọt ngào này, Khúc Thư Lạc ôm kẹo điên cuồng chạy đi tìm anh trai để chia sẻ niềm vui.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh, anh ngủ chưa?” Nhẹ nhàng gõ cửa phòng anh hai cái, Khúc Thư Lạc ôm Kẹo ngoan ngoãn đứng ở cửa chờ đáp lại.
"Vào đi.” Trong phòng truyền đến giọng nói biếng nhác của anh trai Khúc Kỳ Minh.
Vừa dứt lời, Khúc Thư Lạc vui vẻ đẩy cửa tiến vào, tựa như hiến bảo vật mà đưa cả hộp kẹo đến trước mặt anh trai, vui vẻ nói: "Anh, ăn kẹo đi này, ngọt lắm đó!”
Khúc Kỳ Minh thậm chí còn không nhướng mi vì hành vi trẻ con của em gái mình mặc dù đã trưởng thành, hiển nhiên là đã quen, dỗ dành nói: "Anh không ăn, chú út tặng cho em thì em để dành ăn đi.”
"Dạ, được rồi... Đây là em rất khó khăn để có được, thực sự rất ngon! Anh thật sự không ăn sao ạ?” Nhìn anh trai thờ ơ, không hề có chút hứng thú gì với kẹo, Khúc Thư Lạc cảm thấy mất mát và buồn bã nói không nên lời, chẳng lẽ anh trai không thích kẹo ngọt sao?
Cô vẫn không bỏ cuộc, muốn cố gắng hơn nữa nên đã cố gắng hết sức thuyết phục anh trai, nói với anh rằng cô đã cố gắng rất nhiều mới có được nó, muốn anh cũng nếm thử.
Khúc Kỳ Minh đột nhiên hiểu được vấn đề, cuối cùng cũng nâng mí mắt lên, nhìn thẳng vào cô em gái ngốc nhà mình, nghi ngờ nói: “Sao lại nói là vất vả lắm mới có được? Đây không phải là chú út tặng cho em à?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ah! Khúc Thư Lạc che miệng lại, liên tục lắc đầu nói: "Không! em không được phép nói, chú nói đây là trò chơi của hai người, nên không nói với anh được đâu!”
Nói xong Khúc Thư Lạc cúi đầu, không dám nhìn anh mình nữa, còn rụt người lại.
Khúc Kỳ Minh nhìn bộ dáng hoảng hốt luống cuống của cô em gái ngốc xinh đẹp, giống như đột nhiên nghĩ ra gì đó, mạnh mẽ đứng lên, đóng cửa phòng lại, kéo hai tay Khúc Thư Lạc, nghiêm túc hỏi: "Lạc Lạc, nói cho anh biết, trò chơi của hai người là gì thế?”
"Chú không cho em nói, nếu không lần sau sẽ không mang kẹo cho em nữa..." Ý thức được mình không cẩn thận đã sắp nói bí mật ra, Khúc Thư Lạc có chút lúng túng.
Bí mật của mình và chú bị anh trai biết, về sau chú sẽ không mang cho mình thật nhiều kẹo ngọt nữa.
"Em nói cho anh biết đi, anh sẽ mua kẹo cho em, về sau người ngoài cho đồ không được lấy, cũng không được ăn! Có biết chưa!” Khúc Kỳ Minh tức giận rút hộp kẹo kia ra khỏi tay em gái ngốc, ném thẳng vào trong góc, tiếng "rầm" rơi xuống đất khiến Khúc Thư Lạc hoảng sợ, cô cực kỳ sợ hãi, giọng đều mang theo nức nở.
"Hu hu... Anh, anh sao vậy? em không muốn nó nữa là được chứ gì... anh, anh buông ra, anh làm đau em..."
Nghe vậy Khúc Kỳ Mính mới phát hiện mình vừa rồi quá kích động, bóp đỏ hết cả cổ tay của Khúc Thư Lạc, vội vàng buông ra thổi thổi, đang định mở hộp thuốc lấy thuốc bôi cho cô, không ngờ Khúc Thư Lạc lại nói ra chuyện kinh người.
"Anh, em không sao, anh không cần phải vội đi tìm thuốc đâu ạ, cái chú làm còn đau hơn vậy nhiều, một lát sẽ ổn thôi ạ..." Còn chưa nói xong, sắc mặt của Khúc Kỳ Minh có thể thấy nó đang biến thành màu đen bằng mắt thường.
"Khúc Thư Lạc, em nói cho anh biết, rốt cuộc chú út đã làm gì em vậy? Đừng để anh tự tìm ra, nếu không anh sẽ đánh em đó!”
Khúc Thư Lạc bị sắc mặt hung ác hiếm có của anh trai dọa sợ, nhất thời nước mắt lưng tròng, nức nở, chỉ có thể lắp bắp nói: "Cũng, cũng không có gì... Là chú hay chơi trò đè em ra, còn đút cây gậy thịt lớn của chú vào chỗ em đi tiểu... Không… Hu hu.. Anh đừng giận mà, sau này em sẽ không chơi với chú nữa đâu..."
Khúc Kỳ Minh nghe miêu tả đã đại khái biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn em gái ngốc bị mình dọa đến không dám thở dốc một chút, đau lòng không được, đành phải giảm bớt giọng điệu.
Đôi mắt Khúc Thư Lạc lúc ngấn lệ càng thêm động lòng người, ngây ngốc nhìn anh trai không dám cử động.
Khúc Kỳ Minh nhìn Khúc Thư Lạc như vậy trong lòng không hiểu sao ngứa ngáy, nhịn không được nói: “Lạc Lạc ngoan, nói cho anh biết, chú đã làm chuyện đó với em như thế nào?”
"Đầu tiên là chú kéo em đến một góc, và sau đó ... Sau đó, chú cởi quần của em ra, nói rằng bướm của em rất đáng yêu ..."
Khúc Thư Lạc sợ nói không rõ ràng lắm, vừa nói vừa động thủ kéo quần anh trai xuống.
Quần ống rộng của Khúc Kỳ Minh không có phòng bị cứ như vậy bị kéo xuống, quần đùi được dương vật chống đỡ phồng lên thành túp lều cứ như vậy lộ ra trước mắt Khúc Thư Lạc.
Nhưng mà Khúc Thư Lạc chỉ đơn thuần muốn kéo quần đùi xuống, đang chuẩn bị hai tay cùng đưa lên thì bị ngăn lại.
"Lạc Lạc, không cần cởi cái này ra đâu.”
"Nhưng mà... Nếu không cởi ra thì không có cách nào chơi tiếp được!” Khúc Thư Lạc vừa nói tay còn nắm quần đùi không buông, chậm chạp như cô cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ kỳ quái của anh trai, không chỉ ánh mắt nhìn cô càng ngày càng kỳ lạ, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, cái túi ở giữa háng cũng càng ngày càng phình lên...
"Anh... Sao chỗ này của anh có thể phồng lên to vậy? Anh sắp sinh gà con sao?”
Khúc Thư Lạc tò mò đưa tay sờ sờ tinh hoàn ở giữa, nhiệt độ nóng hôi hổi làm cho cô kinh ngạc.
Khúc Kỳ Minh bị sờ một cái hít một hơi khí lạnh: "Ai nói với em nơi này là gà con? Là chú sao?”
Khúc Thư Lạc gật đầu, lại nghi ngở nói: "Đúng rồi, chú nói gậy thịt lớn phồng lên ở đây, em chưa bao giờ có một con gà con! Anh, anh sinh bao giờ chưa ?”
"Cho nên em để cho chú út đụ vào bướm của em phải không? Có phải là chú ấy còn tiểu vào bướm em không..."
"Đúng rồi, anh thật thông minh, cái gì cũng biết hết!”
"Nói cho anh biết, bây giờ em có cảm thấy khó chịu chỗ nào không? ”
"Không có...lúc đầu thì có hơi đau, nhưng bị làm nhiều cũng hết, nhưng chú đút lâu vẫn sẽ có chút khó chịu..."
"Lạc Lạc, sau này không được cùng chú út làm chuyện đó nữa có biết không! ”
"Điều đó... Vậy làm với anh được không?” Khúc Thư Lạc ngây thơ hỏi: "Thật ra cũng không có khó chịu lắm đâu, nếu anh thích, em chơi với anh được không..”
"Lạc Lạc!” Giọng của Khúc Kỳ Minh càng khàn, làm sao mình có thể có ý nghĩ này với em gái ruột chứ... Điều này là sai ... Nhưng... Lạc Lạc thật sự rất thơm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...