[free]_chim non

"Ưm mmm..." Hơi thở bị cướp đi, đầu lưỡi ba giống như cá nước linh hoạt bơi tới bơi lui trong miệng cô, lại ngang ngược giống như lúc nãy, còn thỉnh thoảng dây dưa với dầu lời của cô một chút, cảm giác ngọt ngào lập tức từ đầu lưỡi tan ra, thật thoải mái~
 
Nheo mắt lại, hai tay Khúc Thư Lạc giống như tình nhân yêu đương nồng nhiệt chậm rãi leo lên vai ba, dần dần hưởng thụ loại cảm giác này.
 
Sẽ tốt hơn nếu gậy thịt lớn của ba cũng động!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khúc Tĩnh Vũ giống như nghe được tiếng lòng của cô, một tay ôm lấy eo cô, một tay nâng mông cô, tiếp tục hôn nóng bỏng, đồng thời gậy thịt thô to cũng chậm rãi co rút.
 
"Ư..." Ba đụ thật sâu vào, mài vào trong thân thể cô càng ngày càng nóng.
 
Khúc Thư Lạc không khống chế được muốn rên lên, bướm bị cạ đến run lên bần bật, liên tục co rút kẹp chặt, sâu bên trong còn tuôn ra một luồng chất nhầy trong suốt trơn trượt rửa sạch gậy thịt cường tráng thô to, gậy thịt mơn trớn bên trong bướm, chỉ là khe bướm quá khít siết chặt gậy thịt, làm cho chất lỏng bị chặn trong bướm, chỉ có một số ít có thể theo gậy thịt kéo ra ngoài cơ thể.

 
Khi Khúc Thư Lạc được buông ra, đại não bởi vì thiếu oxy khiến cả người trở nên choáng váng, thân thể cũng mềm nhũn giống như bông, bướm non cũng thả lỏng, tiết ra càng nhiều chất nhầy, thoải mái làm cho Khúc Tĩnh Vũ thở hổn hển không ngừng.
 
Bướm vừa ấm vừa nóng còn ẩm ướt, giống như một mảnh đất màu mỡ khiến người ta thèm thuồng muốn đoạt lấy, Khúc Tĩnh Vũ gầm nhẹ, cắn vào cổ Khúc Thư Lạc, dùng sức nắm lấy thắt lưng nhỏ của cô làm một đợt chạy nước rút cuối cùng.
 
Quy đầu to như trứng gà khảm sâu vào sâu trong khe bướm, tinh chất nồng đậm nóng bỏng sền sệt giống như đi tiểu liên tục phun vào bướm, tưới lên dạ con Khúc Thư Lạc, cái bụng dưới tròn lên, chỉ biết nằm cứng đờ trong người người đàn ông si ngốc gọi ba.
 
"Ba đái vào bụng Lạc Lạc nhiều quá, bụng căng rồi, Ba ơi~" trong giọng nói đều là thân mật cùng ỷ lại còn có một chút mập mờ mông lung, làm cho Khúc Tĩnh Vũ nhịn không được cúi đầu, dịu dàng như nước hôn lên đôi mắt ướt đẫm lệ của cô, đầu lưỡi hơi cong, cảm giác ngứa ngáy làm cho Khúc Thư Lạc muốn chớp mắt, rồi lại luyến tiếc bỏ qua biểu cảm của ba.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Phốc" một tiếng, Khúc Tĩnh Vũ kéo cô lên, gậy thịt không ngừng đâm rút bên trong bướm non dâm dục, một đợt tinh dịch đặc sệt trắng sữa còn mang theo nhiệt độ phun ra.
 
Bướm non như một cái ống nước được mở van, chất lỏng cuồn cuộn không ngừng chen chúc chảy ra bên ngoài, trượt xuống dính đầy hết hai chân, lại rơi trên mặt đất tạo thành một vũng nước trắng sữa, cảnh tượng kia vừa làm người ta ngứa ngáy vừa dâm, gân xanh trên trán Khúc Tĩnh Vũ nổi lên, gậy thịt run lên, lỗ quy đầυ lại phun ra một luồng tinh dịch còn sót lại, suýt chút nữa nhịn không được lại cắm gậy thịt vào lỗ bướm ấm áp xuân tình thực hiện một đợt làm tình mới.
 
Nhưng Khúc Thư Lạc không nhìn thấy, chỉ cảm thấy bụng chứa nhiều thứ nên hơi trướng, nhưng nếu là của ba cho thì cô rất thích, còn vui vẻ dán mặt trên vai cổ ba để cọ xát, giống như một con mèo nhỏ làm nũng, không biết mình thật ra là một con cừu non mỹ vị ngon miệng, tự dâng mình vào miệng hổ.
 
Khúc Tĩnh Vũ đặt cô gái nhỏ mềm nhũn của mình trên sô pha, còn mình thì ngồi ở bên cạnh châm một điếu thuốc, sương khói tối nghĩa lượn lờ giữa hai người, giống như một tầng lụa ngăn cản giữa bọn họ, làm mờ đi tầm mắt của hai người.
Khúc Thư Lạc cảm thấy bầu không khí như vậy cô rất không thích, giống như mình và ba xa cách nhau, hai tay ôm mông ngồi lên đùi ba, nghiêng đầu ngoan ngoãn nói: "Ba vẫn không vui sao?”
 
"Lạc Lạc có vui khi ba làm vậy không?” Khúc Tĩnh Vũ phun ra một n sương khói, vừa vặn phun lên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Khúc Thư Lạc.
 

Khúc Thư Lạc bất ngờ không kịp đề phòng bị hun đến ho khan, chợt nhắm mắt lại, một hồi lâu mới dám mở ra, nhìn khuôn mặt càng ngày càng rõ ràng của ba trong làn khói dần dần tan đi, cô giống như bị mê hoặc, lắp bắp nói: "Thích, đương nhiên là thích, thích ba làm Lạc Lạc như vậy..."
 
"Ba và mẹ con, con thích ai?"
 
"Hả? Cái này, câu hỏi này khó quá, Lạc Lạc có thể không trả lời được không?” Khúc Thư Lạc nhíu mày, giống như nhớ tới một ít hồi ức rất không tốt, sắc mặt có chút khó coi.
 
Nhưng Khúc Tĩnh Vũ mặc kệ, lại nói: “Nếu không trả lời được, vậy khẳng định là con không thích ba, đã như vậy, như vậy về sau con tránh xa ba ra, con ở với mẹ con luôn đi..."
 
"Không, không phải, Tiểu Lạc thích ba, nhưng, nhưng mà..." Khúc Thư Lạc nhìn vẻ mặt ba đang muốn đuổi mình đi, vội vàng khóc nức nở, lẩm bẩm nói: "Thích ba, nhưng mẹ không cho Lạc Lạc thích ba, mỗi lần có người hỏi vấn đề này đều muốn con không được nói thích ba hu hu… Nếu không là đuổi Lạc Lạc đi luôn không cho Lạc Lạc về nữa... Lạc Lạc không muốn rời xa ba đâu hu hu…”
 
Khi còn bé, Khúc Thư Lạc cư xử không có gì khác với đứa trẻ bình thường, lại lớn lên mặt mày xinh đẹp đặc biệt đáng yêu, cho nên mọi người đến thăm đều rất thích trêu chọc cô, hỏi cô thích ba hay mẹ.
 
Khi còn bé, cô thường gọi mẹ, cho nên cô đã trả lời là thích mẹ hơn, sau khi lớn lên lại là ba và anh trai chăm sóc cô, nếu không có lựa chọn là anh trai, cô đương nhiên sẽ chọn ba rồi, không ngờ cũng bởi vì như vậy, có người nói: “nhìn đứa nhỏ này đi, thích ba nhưng trông không giống ba tí nào cả, không mang một nét di truyền nào từ ba” 
 
Bị mẹ cô nghe được, khi mọi người đi hết, mẹ cô kéo cô vào phòng nhỏ, ra lệnh cho cô không được nói thích ba, nếu như có có bất cứ ai hỏi cô về vấn đề này, cũng chỉ có thể trả lời thích mẹ thôi, nếu không cô sẽ bị bỏ rơi và không bao giờ được gặp tất cả bọn họ nữa…

 
Khúc Thư Lạc bị mẹ dọa sợ, chỉ có thể ngơ ngác nghe lời, từ nay về sau mỗi lần có người đến nhà làm khách cô đều đi ra ngoài chơi, trở về mẹ sẽ kéo cô đến căn phòng nhỏ kia khóa cửa lại, ép hỏi cô có nói gì nên nói cái gì không nên nói.
 
Điều này để lại cho Tiểu Thư Lạc nhỏ tuổi một bóng ma trong lòng rất lớn, bình thường cô căn bản là không nhớ được quá nhiều thứ, lại bị mẹ mình năm lần bảy lượt hung ác chửi bới bên tai, làm cho vấn đề này gần như trở thành ác mộng của cô.
 
Bàn tay Khúc Tinh Vũ đang kẹp điếu thuốc cứng đờ, hơi thở cũng dừng lại một chút, hắn hiểu được ai cũng sẽ nói dối, nhưng cô gái nhỏ ngốc nghếch Khúc Thư Lạc này sẽ không biết.
 
Thật không ngờ con đàn bà đê tiện đó vì không muốn cho mình hoài nghi nên phải ngăn chặn bằng mọi cách.
 
Đau lòng đưa tay lau đi nước mắt trên mặt Khúc Thư Lạc, dùng chất giọng từ tính vừa đau lòng vừa bất lực nói: “Đừng khóc, nếu Lạc Lạc khóc nữa là sẽ thành con mèo hoang nhỏ đấy!”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận