FOG [ Điện cạnh ]
Mạn Mạn Hà Kì Đa
Chương: 86
Beta: RuaBabychimte
_______________________________
Mấy ngày sau, Dư Thúy âm thầm nói chuyện với Chu Hoả lão Kiều Puppy, đánh tiếng trước sau này có không đúng lúc thấy mình xuất hiện trong ký túc xá của Thời Lạc thì làm ơn giả mù, đừng hô to gọi nhỏ, cứ coi như tất cả không tồn tại.
Chu Hoả đã có chuẩn bị từ sớm, tỏ vẻ vô cùng thích nghe ngóng, Puppy tất nhiên cũng không để ý, chắc chắn Dư Thúy không đánh tiếng với Thần Hoả mới hết sức hài lòng.
Lão Kiều cũng không có vấn đề gì, xem như là nhìn Dư Thúy lớn lên, lão Kiều đối với việc Dư Thúy ở bên Thời Lạc Tay Đột Kích bậc nhất vô cùng hài lòng, chỉ nhắc nhở Dư Thúy chú ý làm việc nghỉ ngơi, đừng ảnh hưởng tới huấn luyện tiếp sau.
"Thi đấu thường quy chỉ còn một trận, đừng thất bại, xem điểm chưa? Trận cuối cùng đánh với DDF ngày hôm nay thật ra ảnh hưởng rất lớn."
Trận thi đấu thường quy cuối cùng là đánh ở sân thi đấu nhà mình, một vòng thi đấu thường quy lần lượt tới bây giờ, người làm bằng sắt cũng sẽ giảm bớt hăng hái, lại đánh với kiểu chiến đội DDF yếu này, lão Kiều lo lắng mọi người không đủ phấn khởi phát huy không tốt, nhắc nhở, "Ngày hôm qua Saint cũng đã đánh xong trận thi đấu thường quy cuối cùng, điểm thi đấu thường quy mùa giải này của bọn họ đã định rồi."
Trận thi đấu thường quy cuối cùng của Saint Thời Lạc có xem phát sóng trực tiếp, nói, "Điểm ở sân lớn bằng chúng ta, chỉ thua một trận, là lần bại bởi NSN đó, nếu không có gì bất ngờ...Sẽ phải so điểm ở thi đấu phụ."
Theo quy định của liên minh, xếp hạng thi đấu playoffs dựa theo điểm của thi đấu thường quy xếp lên, lúc trước NSN thua mấy trận thi đấu, không còn tư cách tranh vị trí đầu, chiến đội xếp hạng nhất thi đấu thường quy sẽ là Saint hoặc Free.
Mà Free ngày hôm nay nếu không xảy ra chuyện gì bất ngờ thắng được DDF, vậy điểm thi đấu cùng ngang bằng với Saint, vào lúc này để chọn xếp hạng trước sau, sẽ tiếp tục so điểm thi đấu phụ của hai đội, cũng chính là gộp lại kết quả ba trận BO3 mà hai đội sở hữu, so xem trận thi đấu phụ hai đội ai thua ít hơn, chiến đội ở thi đấu phụ thua ít nhất sẽ đứng đầu thi đấu thường quy mùa giải này.
"Hạng nhất thi đấu thường quy không tính là vinh dự, thế nhưng đối với thi đấu playoffs rất có ích, thi đấu playoffs chia tổ, 1 4 5 8 lên một tổ, 2 3 6 7 một tổ, nếu chúng ta đứng thứ hai, tỷ lệ rất cao sẽ phải đánh vòng loại bán kết với NSN." Lão Kiều cho mọi người một ánh mắt ngầm hiểu, "NSN, chiến đội cũ của Thời Lạc, mấy tháng trước lúc chúng ta chưa xây dựng đội còn thu lưu thành viên đội chúng ta, mọi người với lão Cố giao tình không tệ, cũng không muốn đấu bán kết với bọn họ phải không? Chúng ta nếu thắng, chẳng khác nào giấc mộng thi đấu thế giới năm nay của bọn họ sẽ nát, còn là bị các cậu tự tay đánh nát, chúng ta nếu thua...Xì!"
Lão Kiều vỗ miệng mình một cái, tiếp tục nói, "Thi đấu playoffs chia tổ trái phải, nếu chúng ta đứng đầu, tuyệt đối sẽ không cùng tổ với Saint và NSN, trước chung kết hai chiến đội ai loại bỏ ai phải dựa vào năng lực của chính bọn họ, chúng ta không gánh chịu cái áp lực này trong lòng."
(*Mình giải thích sơ về cách thi đấu, thật ra ai rối não quá thì lướt qua cũng được. Thi đấu playoffs được chia làm hai tổ, ý của lão Kiều có nghĩa là nếu Free đứng hạng nhất, sẽ chia tổ cùng với những chiến đội hạng 4, 5, 8. Còn lại Saint đứng hạng 2, NSN hạng 3, cùng vào một tổ với chiến đội đứng thứ 6 và 7. Những chiến đội cùng một tổ phải thi đấu với nhau, nếu vậy tương ứng với việc Saint và NSN sẽ phải đánh giết loại bỏ nhau để chọn ra chiến đội xuất sắc nhất trong tổ, mỗi tổ một chiến đội, 2 chiến đội đó sẽ trở thành đại diện vinh dự đi đến thi đấu thế giới. Việc chia tổ cũng áp dụng cho cả thi đấu thế giới.)
Puppy gật đầu, "Trình tự thi đấu tôi rất rõ ràng, cho nên tôi muốn hỏi chúng ta muốn lấy vị trí đầu thi đấu thường quy, điểm trận phụ có kì vọng không?"
"Có." Thời Lạc nhìn lướt qua chiến tích hai đội, trực tiếp tính nhẩm ra kết quả, "Trận thi đấu thường quy cuối cùng ngày hôm nay nếu đánh 2-0 sẽ vững vàng hạng nhất, Saint bên kia 2-1, thua nhiều hơn chúng ta một ván."
"Nghĩa là ngày hôm nay không thể thua ván nào?" Thần Hoả đứng dậy nhảy nhảy, hoạt động cổ tay, "Thua phải đi đánh vòng loại bán kết với NSN, tôi một chút cũng không muốn đánh với Lão Cố Oa Oa...Ôi, tự nhiên lo lắng quá chừng! Hôm nay mà thua một ván thì chúng ta với NSN chỉ một đội được vào thi đấu thế giới phải không? Phắc, lão Cố cũng chưa đánh được mấy năm đúng chứ? Năm nay không thể lại vắng mặt nữa đâu!"
Chu Hoả từng công tác ở NSN, hiểu rất rõ tình huống của Cố Càn, nghe vậy giới thiệu: "Cố Càn, đi ra từ đào tạo trẻ của câu lạc bộ NSN, tư chất không tồi, ở trong đội đào tạo trẻ đánh chưa tới một mùa đã được điều lên đội một, ra mắt năm năm, năng lực cá nhân trước sau duy trì trạng thái đỉnh cao, nhưng chỉ đến thi đấu thế giới một lần..."
Chu Hoả bất đắc dĩ, "Không trách cậu ta...Cũng tại quá xui xẻo, NSN luôn có một người là khuyết điểm của cả đội, trước kia là Tay Bắn Tỉa, sau này là Trị Liệu Sư, bốn thành viên luôn không bao giờ có năng lực ngang nhau, những năm này không thiếu những chiến đội chỉ thiếu một Tay Đột Kích thực lực mạnh đến tìm Cố Càn, cậu ta..."
"Lão Cố không thể đi." Lão Kiều lắc đầu, "Cố Càn cũng thật xui xẻo, năm đó cậu ta tụ tập trong một đám Tay Đột Kích đào tạo trẻ, tất cả người mới năm đó cũng mẹ nó toàn Tay Đột Kích, rất nhiều người còn là streamer có danh tiếng có độ hot, năng lực trời cho của mọi người đều cao, lại chưa có kinh nghiệm, tầng quản lý hiển nhiên sẽ thích người mới có độ hot cao hơn, cậu ta lúc đó sửa lại chiến tích server trong nước của mình, gửi đến mấy câu lạc bộ, không có một ai trả lời, sau đó rốt cục có một chiến đội đồng ý, để cậu ta đến đánh hai tháng, một phân tiền chưa cho thì thôi, còn cả ngày bắt cậu ta đổi tài khoản chơi, cậu ta lúc đó cũng nhỏ, mới ban đầu không biết là ý gì, sau này tỉnh táo lại mới biết mình bị người ta xem thành luyện thay miễn phí."
"Từ cái nơi xấu xa kia ra ngoài không bao lâu, chỉ có một câu lạc bộ ngu ngốc thông báo cậu ta qua, Cố Càn cũng xách theo hành lý qua, xe lửa còn chưa tới trạm, người ta bên kia hỏi cậu ta lên đường chưa, nếu chưa thì mời trở về đi." Lão Kiều bĩu môi, "Tiền vé xe lửa cũng không cho, câu lạc bộ rác rưởi."
"Nhưng thật ra là chuyện tốt, không tới nửa tháng, một quản lý của NSN chủ động liên hệ cậu ta, mời cậu ta đến NSN làm đào tạo trẻ, biết cậu ta chưa thành niên, quản lý tự mình bay đến nhà Cố Càn, ký hợp đồng với ba mẹ cậu ta, sau đó dẫn cậu ta đến Thượng Hải." Chu Hoả phất tay nở nụ cười, "NSN các cậu biết, từ ông chủ đến tầng quản lý đến thành viên, một người so với một người càng dễ nói chuyện hơn, đối với đội viên tuổi nhỏ cực kì săn sóc, đội viên vị thành niên không chỉ mỗi ngày được ngủ nhiều hơn một tiếng, trong đội còn có đồ ăn đặc biệt, mỗi ngày phát hai ly sữa và nửa cân trái cây."
Dư Thúy gật đầu, "Từng nghe nói."
Nếu không biết bầu không khí trong NSN tốt, tầng quản lý ôn hòa dễ gần, năm đó cũng sẽ không chọn NSN để đưa Thời Lạc qua.
Thần Hoả lúc trước chưa từng nghe cái này, bất ngờ nói, "Đội viên vị thành niên mỗi ngày còn có đồ ăn đặc biệt? Đây là cái ôn nhu trần gian gì...Thật hay giả? Lúc cậu vừa qua có chuẩn bị cho cậu cái này không?"
Nửa câu sau là Thần Hoả nói với Thời Lạc, Thời Lạc gật gật đầu, "Trước khi thành niên mỗi ngày đều chuẩn bị cơm dinh dưỡng, sáng tôi còn được thêm một ly sữa nóng, không phải chỉ cho nửa cân trái cây, mà là cho không giới hạn lượng trái cây, chỉ cần ăn được, có thể đi theo dì lấy."
Puppy đầy kính trọng ao ước, "Đây là cái giới trong sạch gì đây? Là lương tâm của giới gì đây?"
Puppy không nhịn được nhìn Dư Thúy Thần Hỏa, "Chúng ta thì sao? Lúc chúng ta vị thành niên ông chủ Quý của chúng ta dạy cho chúng ta cái gì? Ăn tiệc lớn, uống rượu lớn, mua tài sản quản lý...Cái giá trị này thật không đúng! Từ nhỏ đầu độc chúng ta! Các cậu nghĩ kỹ xem! Các cậu nghĩ kỹ xem, so với giáo dục ôn nhu này của người ta, câu lạc bộ của chúng ta ngoại trừ sống phóng túng còn dạy cái gì khác sao?"
"Có." Dư Thúy đứng dậy thu dọn balo thiết bị, không nhanh không chậm nói, "Năm đầu tiên lúc thành niên, không phải đã tới giáo dục thất vọng sao? Đưa chúng ta tới giúp đỡ châu Âu, mài giũa một phen, từng nghe nói qua giáo dục mang tính chó sói* chưa? Chúng ta từng trải qua chính là như vậy."
(*Nhằm mục đích rèn luyện khả năng cạnh tranh và lấy sói làm hình tượng giảng dạy; trình bày một cách toàn diện mô hình giáo dục của loài sói từ các khía cạnh như nhận thức về cạnh tranh, tinh thần đồng đội, khái niệm kỷ luật, tinh thần trách nhiệm, tò mò, kiên nhẫn và khả năng thất vọng.)
Thời Lạc nhịn không được, xì một tiếng bật cười.
Đoạn thời gian này vốn là vảy ngược của mấy người, chính Thời Lạc rất ít khi chủ động nhắc tới, người khác nhắc đến Thời Lạc cũng sẽ không tiếp lời, nhưng bây giờ nghe Dư Thúy nói như vậy Thời Lạc thật sự nhịn cười không được.
Chu Hoả với lão Kiều cũng không nhịn được, cúi đầu nở nụ cười.
"Dựa vào đâu?" Thần Hoả cũng không phục, "Tuyển thủ nhà người khác lúc vị thành niên được xem thành cừu non che chở lớn lên, chúng ta lại bị giáo dục chó sói? Dựa vào đâu? Chúng ta trời sinh mệnh tiện sao? Tôi cũng muốn ăn cơm dinh dưỡng! Cũng muốn uống sữa nóng!"
"Đừng buồn nôn, cậu lúc vị thành niên kiếm lời nhiều tiền như vậy, cậu mua không nổi sữa nóng?" Lão Kiều nhịn cười, hắng giọng một cái nói, "Lúc đó bất kể là Quý Nham Hàn hay là quản lý hoặc là cao tầng nào đó, có người trước khi cậu đi ngủ cho cậu một ly sữa nóng, cậu sẽ nghĩ thế nào?"
Thần Hoả tưởng tượng cái hình ảnh kia, trong nháy mắt không còn hùng hổ đầy mặt, "Tôi cảm thấy câu lạc bộ có thể sẽ phải thảo luận huỷ hợp đồng với tôi."
Lão Kiều nhìn Puppy, Puppy nổi da gà xoa xoa cánh tay, "Giống vậy, tôi sẽ cảm thấy câu lạc bộ mở rộng tầm mắt muốn đá tên lưu manh tôi đây ra ngoài."
Lão Kiều bỏ qua Dư Thúy, nhìn Thời Lạc, Thời Lạc nhàn nhạt nói, "Cảm thấy Quý Nham Hàn bỏ thuốc chuột cho tôi, chuẩn bị ngay mặt đánh một trận với tôi."
Trong phòng lại nín cười một trận.
"Cậu xem, đám người chúng ta là trời sinh mệnh tiện." Lão Kiều cười cười, "Không có cái số kia."
"Cho nên NSN mới có thể nuôi ra một tuyển thủ Cố Càn cương trực công chính như vậy, có thể dẫn theo Ngoã Ngoã thành một tuyển thủ đơn thuần vui vẻ, chúng ta...Chúng ta..." Chu Hoả nhìn quanh mấy tuyển thủ không ai bớt lo hơn ai trong phòng, gắng gượng cười nói, "Chúng ta...Sức sống của chúng ta ngoan cường hơn bọn họ!"
Dư Thúy săn sóc nói, "Thật sự không tìm được điểm nào có thể khen thì đừng miễn cưỡng."
"Đi quá xa rồi." Lão Kiều uống một ngụm nước, tiếp tục nói, "Cố Càn lúc trước gặp phải nhiều câu lạc bộ chó má như vậy, sau này được chiến đội NSN ôn nhu xem như con trai mà bồi dưỡng, tình cảm đó đương nhiên không giống nhau, tuy sau đó đồng đội vẫn không cố gắng hết, thành tích chiến đội không tốt lắm, mà chiến đội mạnh khác đến đào cậu ta đi, cậu ta cũng uyển chuyển từ chối toàn bộ..."
"Năm năm, từng là thằng nhóc bây giờ đã là đội trưởng, là con cả của hộ gia đình hàng đầu NSN." Lão Kiều thấp giọng nói, "Năm nay thi đấu thường quy Ngoã Ngoã biểu hiện rất tốt ở nửa phần sau, năm nay bọn họ thật sự rất có hi vọng tới thi đấu thế giới, Cố Càn đợi nhiều năm như vậy, thừa dịp trình độ còn chưa bị tuổi tác làm giảm, thật sự phải đến một lần..."
"Cho nên chủ đề lại quay về ban đầu." Đã gần tới giờ thi đấu, Puppy cũng đứng dậy thu dọn balo thiết bị của mình, "Bây giờ trận thi đấu thường quy cuối cùng này của chúng ta quyết định NSN phải đánh vòng bán kết với chúng ta, hay là Saint."
Chu Hoả gật đầu, "Chúng ta có thể thắng 2-0 là tốt nhất, Saint với NSN...Nếu lúc nãy các cậu đoán không sai, thi đấu thế giới năm nay đều vô cùng quan trọng với bọn họ...Chúng ta hy vọng bọn họ có thể đi, đánh vòng loại với ai cũng không dễ chịu, không bằng đẩy cho chính bọn họ, ài, đánh với DDF mà thôi, 2-0 với bọn họ không phải chỉ là chuyện một giây? Đơn giản, tôi tin các cậu."
"Vốn rất đơn giản!" Thần Hoả chịu không nổi, "Nếu không xả mấy chuyện cảm động Trung Quốc này ra tôi chắc chắn có thể thoải mái thắng! Bây giờ đè áp lực lên tôi mẹ nó tốt đẹp lắm hả? ! Thua một trận nhỏ phải đi đánh với lão Cố Ngoã Ngoã, tôi không muốn! ! !"
"À..." Lão Kiều lúng túng, "Tôi thật ra là sợ các cậu nhịn mấy tháng chết lặng, đánh với đội yếu rất dễ mất hứng thú, quá thả lỏng dễ thua, không nghĩ tới...Là vận động quá mức rồi?"
Dư Thúy lắc đầu, "Tôi không ảnh hưởng."
Puppy miễn cưỡng nói, "Vẫn còn được."
Mọi người lần lượt nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc nhìn mấy người, vốn muốn nói không có vấn đề gì, mà vừa nghĩ đều là người trong nhà, còn giả vờ cái củ cà rốt, Thời Lạc cúi đầu xoa xoa trán, bất đắc dĩ nói, "Tôi áp lực cũng mẹ nó lớn...NSN là chiến đội cũ của tôi, lúc tôi vừa đến dì trong căn cứ bọn họ cũng làm đồ ăn dinh dưỡng cho tôi, cũng cho tôi sữa nóng, lúc đi Cố đội trưởng còn tự mình liên hệ người cho tôi, việc này..."
"Trách tôi trách tôi đều tại tôi." Lão Kiều khổ không thể tả, "Tôi thấy các cậu không có tinh thần lắm, không có chuyện gì không có chuyện gì, thua cũng không sao hết, đều là ý trời, ý trời bắt chúng ta đến lúc cuối cùng vẫn phải làm kẻ ác."
"Không sao." Thời Lạc lắc đầu một cái, "Còn nửa tiếng nữa mới lên sân, tôi có thể điều chỉnh."
Thời Lạc không nhìn cũng có thể nhận ra Dư Thúy đang nghĩ gì, không ngẩng đầu lên nói, "Không cần anh giúp em...Tự mình em có thể."
Dư Thúy nhìn Thời Lạc đang hít sâu, gật đầu mỉm cười, "Được."
"Được cái gì mà được?" Thần Hoả cả giận nói, "Đến giúp tôi một chút đi! Áp lực của tôi cũng lớn!"
Dư Thúy không buồn ngẩng đầu lên nói, "Biến."
Thời Lạc kéo Thần Hỏa qua cùng thảo luận chiến thuật phối hợp, hai Tay Đột Kích đứng trước cửa sổ bàn bạc nửa tiếng, cảm xúc từ từ hồi phục.
Hai tiếng sau, Free dùng thành tích 2-0 thành công kết thúc, đồng thời lấy được vị trí đầu thi đấu thường quy mùa giải này, cũng đồng thời hạ Saint và NSN xuống vị trí thứ hai và thứ ba.
Đánh với DDF xếp hạng tầm trung trong liên minh, Thời Lạc từ đầu đến cuối phát huy vượt xa bình thường vẫn ra một thân mồ hôi lạnh, sau khi thi đấu kết thúc Thời Lạc thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy lấy balo thiết bị.
Thời Lạc chậm hơn vài bước, Dư Thúy như trước cầm balo thiết bị của mình đứng ở một bên chờ, Thời Lạc dùng tay xoa mồ hôi hột trên trán, thấp giọng nói, "Lại chờ em...Bình phun sẽ mắng anh."
"Tuỳ tiện." Dư Thúy nhìn Thời Lạc, thấp giọng nói, "Anh đi xin hai tấm vé sân bán kết Saint và NSN thi đấu, lúc đó hai chúng ta cùng đến hiện trường xem."
Thời Lạc sững sờ, vừa quấn dây chuột vừa nói, "Đến hiện trường? Hai chúng ta cùng ngồi? Vậy lỡ gì bị fan nhìn thấy..."
Dư Thúy mỉm cười, "Người khác muốn nhìn thì nhìn."
Mấy chiếc camera xa xa đang quay hai người, chỉ là quay không được hai người bọn họ đang nói gì.
Thời Lạc dừng lại, gật đầu, "Được."
Thi đấu playoffs đã chính thức bắt đầu, vào được bán kết, mọi người dựa vào chính năng lực của mình.
Playoffs = Bán Kết trong nước = Thi đấu vòng loại.
Về sau mình dùng Playofffs, bán kết hay vòng loại thì đều là một đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...