NSN không địch lại Thánh Kiếm, kết quả này thật ra Thời Lạc đã đoán được.
Đúng là Tay Bắn Tỉa NSN thay đổi năm nay càng mạnh hơn, nhưng mà Tay Bắn Tỉa của Saint cũng không yếu, đặt ngang so sánh, NSN thật ra cũng không có ưu thế nào nổi bật hơn so với Saint.
Vô địch khu thi đấu trong nước nhiều năm như Saint còn bị 0-2, NSN thua Thánh Kiếm cũng là bình thường.
Càng khỏi phải nói thực lực Ngoã Ngoã thật sự không bằng Thiên Sứ Kiếm.
Thời Lạc đánh chữ trả lời Ngoã Ngoã.
【 Evil 】: [ Bị giết bao nhiêu lần? ]
【 Awa 】: [ Phát run cả người...Ván thứ hai, chết tới 21 lần! ]
【 Evil 】: [ Cũng được, không phá kỷ lục của tôi. ]
【 Awa 】: [ A a a a a a a a a a a a tức quá! Tại sao em không phải là Trị Liệu Sư thích khách! ]
【 Awa 】: [ Nếu như giống Dư thần, ít nhất còn có thể giết một hai người, không giống như bây giờ chỉ có thể bị người khác đánh! ]
Thời Lạc đánh chữ:
【 Evil 】: [ Không cần học theo Whisper, cậu không phù hợp, cậu chơi vú em rất tốt, không yếu hơn so với người khác. ]
【 Awa 】: [ Vú em không thể giết người! ! ! ]
【 Awa 】: [ Anh Thời biết bọn họ chơi bẩn thế nào không? ! ]
【 Awa 】: [ Lúc giữa có một lần bọn em giáp mặt, ba người bọn em đối diện với ba người bên đó, hợp lại chính diện đánh không lại mấy người đó thì em không nói gì, thế nhưng! ! ! ]
【 Awa 】: [ Thánh Kiếm giết hai Tay Đột Kích ở đội em, lúc còn mình em lại không giết! ! ! Cố ý bên trái một súng bên phải một súng đánh em, bắt em phải chạy! ! ! ]
【 Awa 】: [ Bọn họ đang đùa chó hả? ! ! ! ]
Thời Lạc cau mày, hai năm không gặp, sau khi tổ đội lại Thánh Kiếm càng lúc càng buồn nôn.
Đây là cái thứ gì?
【 Evil 】: [ Mấy với mấy? ]
【 Awa 】: [ ... ]
【 Awa 】: [ Giống Saint, 0-2. ]
【 Awa 】: [ Tuy rằng em tức muốn bùng nổ, nhưng mà...Không thể nói cụ thể cho anh được. ]
【 Evil】: [ Hiểu được, tôi cũng không muốn hỏi. ]
【 Awa 】: [ Bây giờ chỉ có hai con đường bày trước mặt em. ]
【 Awa 】: [ Con đường thứ nhất là chuyển sang Tay Đột Kích, nằm gai nếm mật, giấu tài. ]
【 Awa 】: [ Con đường thứ hai...Mỗi ngày tăng giờ huấn luyện thêm 1 tiếng T0T. ]
【 Evil 】: [ Vậy cậu chú ý làm việc kết hợp nghỉ ngơi. ]
【 Awa 】: [ 55555...Anh không thân thiện, em đi tìm anh Thiên Sứ Kiếm khóc đây. ]
Trong phòng huấn luyện, Puppy mới kết thúc một trận game chậm rãi xoay người, nghiêng đầu nhìn Thời Lạc, giơ tay nói: "Lão Kiều, trong giờ huấn luyện, tuyển thủ Evil chơi điện thoại di động."
Lão Kiều cũng đang chơi di động, không ngẩng đầu lên nói, "Người ta đang chờ xếp trận thôi, chơi di động một chút thì có sao."
"Rõ ràng là không phải." Puppy chậm rì rì nói, "Anh nhìn màn hình máy tính của Evil đi, cậu ta căn bản không có xếp trận."
Thời Lạc mặt không cảm xúc ngẩng đầu, "NSN thi đấu luyện tập kết thúc."
Lão Kiều vội vã đặt điện thoại xuống một bên, vội la lên: "Thế nào thế nào?"
Ngoại trừ Dư Thuý còn đang trong trận game, mấy người trong phòng huấn luyện toàn bộ đều nhìn sang, Dư Thuý kéo tai nghe xuống đặt lên bàn, tầm mắt vẫn đặt ở màn hình máy tính của mình.
Thời Lạc để điện thoại di động xuống, "Giống Saint, 2-0, Ngoã Ngoã đang suy nghĩ chuyển chức sang Tay Đột Kích."
"NSN đây là cái phong thuỷ gì?" Thần Hoả đau lòng, "Lại bị xua đi một Trị Liệu Sư nữa sao? NSN của tôi tại sao luôn thiếu Trị Liệu Sư thế này?"
Puppy chậm rãi lắc đầu, thổn thức nói, "NSN không thể có Trị Liệu Sư chuyển chức Tay Đột Kích thứ hai, khuyên Ngoã Ngoã, đừng tự mình tìm đường chết, năm đó cậu chuyển chức là kỳ tích, cậu ta không được."
Lão Kiều gõ đầu Puppy một cái, "Nói mát cái gì, Ngoã Ngoã chỉ ồn ào một chút, sao có thể đột nhiên chuyển chức, cậu ta chuyển thì Cố Càn đi chỗ nào tìm lại Trị Liệu Sư hàng đầu."
Mấy người cũng đã đoán được kết quả này, không xúc động nhiều, chỉ là nghe Thời Lạc nói cụ thể Thánh Kiếm chơi bẩn vẫn không nhịn được chửi đổng.
"Đến khu thi đấu của chúng ta diễu võ dương oai cái rắm gì!" Thần Hoả càng nghĩ càng giận, vỗ bàn vang rầm rầm, "Quái lạ, mộ tổ của ông chủ trước là bị một trăm Trị Liệu Sư nhảy ra đào lên hay sao? Tại sao ác ý của bọn họ đối với Trị Liệu Sư lớn như vậy? Phắc, Trị Liệu thuần khiết vú em người ta đều là thiên sứ của nhân gian đó có biết không? Tôi cả ngày cầu ông nội khấn bà ngoại cho tôi được cùng xếp trận với Trị Liệu Sư ngoài đội, chỉ cần người ta muốn đánh với tôi, ngẫu nhiên vô dụng tôi cũng không nói nặng được một câu, mấy người này thật sự là..."
Puppy lành lạnh nói, "Nhục nhã vú em có khoái cảm không, ngoại trừ vị Trị Liệu của đội chúng ta liếm máu trên lưỡi dao, những Trị Liệu Sư khác đều rất dễ bắt nạt, hơn nữa tuyệt đối không cần lo lắng sẽ bị Trị Liệu Sư giết ngược lại, có thể tuỳ tiện show thao tác, Tay Bắn Tỉa ở Thánh Kiếm kia lúc trước là tôi làm thay thế bổ sung cho, có lần thi đấu tôi xem thao tác của tên đó, thật buồn nôn, phía đối thủ chỉ còn lại một Trị Liệu Sư, các cậu biết người ta giỏi chơi thế nào không?"
Puppy diễn tả tư thế nổ súng, "Lấy Trị Liệu Sư kia để luyện kỹ năng bắn, vừa đánh vừa nói, tay trái, tay phải, chân trái, đùi phải, mỗi một súng đúng một chỗ."
Lão Kiều bị làm cho buồn nôn hoàn toàn, "Phắc cả nhà tên đó."
"Trò chơi này không thể tự sát, tuyển thủ chính thức thi đấu không thể bỏ đi, Trị Liệu Sư bên đối diện chỉ có thể bị tên đó từng súng từng súng đùa giỡn." Puppy nhún vai, "Ở chỗ này thuận tiện biểu dương tuyển thủ Evil của chúng ta một chút, gần đây thường xuyên chơi game cùng nên phát hiện...Thời Lạc bình thường có ưu thế đến cuối cùng, nếu như người cuối cùng không chết bên đối thủ là Trị Liệu Sư, Thời Lạc đều sẽ ngừng tay không đánh, chờ Trị Liệu Sư đối diện tự mình rời khỏi bản đồ."
Thần Hoả bất ngờ nhìn về phía Thời Lạc, "Thật hay giả? Tôi chỉ cho là Dư Thuý như vậy, cậu ta không giết đồng loại, cậu là bởi vì cái gì?"
Thời Lạc ngước mắt liếc nhìn người này đó vẫn còn đang chơi game, cúi đầu lướt lướt điện thoại, không giải thích.
Ưu thế đến cuối cùng vẫn không giết Trị Liệu Sư, là do lúc Thời Lạc mới vừa vào FS bị Dư Thuý lây nhiễm.
Thời Lạc lúc đó cũng hỏi Dư Thuý vấn đề như vậy, lúc đó Dư Thuý lừa gạt Thời Lạc nói mình không tương tàn đồng loại, sau đó bị Thời Lạc quấn lấy hỏi phiền quá mới nói, hắn không muốn giết Trị Liệu Sư không biết dùng dao găm.
Dư Thuý chơi game rất tàn bạo, nhưng không hứng thú với đơn phương tàn sát.
Nhiều người cấp cao như vậy còn chưa đủ giết? Việc gì phải tham một hai đầu người Trị Liệu Sư.
Dư Thuý đúng thật đã làm như vậy, chỉ là sau này đến Thánh Kiếm phá giới trên người Thời Lạc, về sau sự cố đưa tới liên tiếp, từ đó đã thành điều cả hai đều không muốn nhắc tới.
"Đều nghe nói chưa?" Chu Hoả đẩy cửa phòng huấn luyện ra, tiến vào kéo qua một cái ghế tựa ngồi xuống, thở dài, "Thánh Kiếm kéo NSN đi 2-0."
Lão Kiều gật đầu, "Ngoã Ngoã đã nói với Thời Lạc, đang mắng Thánh Kiếm đây."
Chu Hoả cần thận từng li từng tí nhìn mấy người, "Tôi thuận tiện hỏi một chút, chúng ta cùng đánh với Thánh Kiếm, tỉ lệ thắng bao nhiêu?"
Lão Kiều trầm mặc chốc lát, "Chắc là một nửa."
"Mới có một nửa?" Chu Hoả líu lưỡi, "Dè dặt...Như thế sao?"
"Không có dè dặt, mấy tay đánh chính bây giờ của Thánh Kiếm là tụ tập tinh hoa từ ba nhà, hơn nữa cậu nhìn bọn họ đánh hai chiến đội kia thì biết, là chiến thắng nghiền ép, nghĩ cũng biết mạnh thế nào, nói 50/50 với bọn họ vẫn là tôi dát vàng cho chính mình." Lão Kiều không lạc quan nói, "Đừng nói chi là bây giờ chúng ta còn tồn tại vấn đề rèn luyện."
"Tôi bây giờ áp lực hơi lớn." Vẻ mặt Chu Hoả đau khổ nhìn điện thoại của mình, "Tôi bây giờ chỉ sợ, sợ một giây sau quản lý Thánh Kiếm sẽ liên hệ với tôi."
Sắc mặt lão Kiều có chút vi diệu: "Bọn họ...Còn thật sự lần lượt đến bới móc khu thi đấu chúng ta?"
"Bây giờ thấy có vẻ là như vậy." Chu Hoả buông tay nói, "Đầu tiên là quán quân mùa giải trước Saint, thứ hai là á quân mùa giải trước NSN, thứ ba các cậu đoán sẽ là ai?"
Dựa theo xếp hạng các chiến đội khu thi đấu trong nước, tiếp tục chính là IAC, đương nhiên, Thánh Kiếm có dựa theo cái trình tự này đến không thì chẳng ai biết, cũng không rõ bọn họ có khi nào đã nhìn trúng Free rồi hay không.
Chu Hoả mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, "Thật sự không cần cho Free chúng ta mặt mũi lớn như vậy, chúng ta chỉ là chiến đội người mới vừa xây dựng thôi."
Puppy nhìn Chu Hoả, chậm rãi nói, "Ầy...Tuy rằng nói thế này không tốt, nhưng mà tôi yếu ớt hỏi một câu, nếu như tới tìm chúng ta, chúng ta không đồng ý, sẽ thế nào?"
"Không thế nào hết." Chu Hoả kinh hồn bạt vía nhìn điện thoại di động của mình, "Nhiều nhất là bị Thánh Kiếm lên Twitter trào phúng một tháng, có nên vui vì bọn họ không chơi weibo không?"
"Mấy người là đang sợ bọn họ sao?" Thần Hoả khó hiểu nhìn Chu Hoả với Puppy, "Đánh! Con mẹ nó đánh! Tại sao không đánh? Còn sợ bên đó? Thắng thì thắng thua thì thua, dù sao Trị Liệu Sư của chúng ta cũng đã miễn dịch, Dư Thuý có cái sóng to gió lớn gì chưa từng thấy, sẽ chịu không nổi bằng ấy suy sụp sao?"
Puppy nhìn Thần Hoả giống như nhìn tên ngốc, "Thua thì thua? Cậu có nghĩ tới, nếu như chúng ta thua, chẳng khác nào toàn bộ khu thi đấu của chúng ta bị người ta cưỡi lên mặt? Xin hỏi có chiến đội nào trong khu thi đấu của chúng ta có thể thu dọn được Thánh Kiếm không?"
Thần Hoả ngớ người hai giây, nghĩ một lúc nói, "À...Hình như là không có."
Thần Hoả sửa miệng rất nhanh, hắng giọng nói, "Chúng ta còn có chút lưu luyến tình cũ với bọn họ, không đành lòng tương tàn tay chân của ông chủ cũ, không đồng ý hẹn."
Chu Hoả thở dài, "Quản lý của Saint với NSN cũng liên hệ tôi, có ý đề nghị tôi nên cố gắng đẩy đi, tôi cũng nghĩ như vậy, tuy rằng sợ hãi, nhưng mà cũng may da mặt tôi đủ dày."
Chu Hoả nhìn về phía lão Kiều, "Ý của cậu thế nào?"
Lão Kiều trầm mặc chốc lát, lắc đầu một cái, "Đẩy đi hay không tôi đều không đồng ý, tôi không nói ý kiến."
Chu Hoả nhìn về phía Thời Lạc, "Evil?"
Thời Lạc đạp một chân lên ghế chơi game, đầu ngón tay kẹp cái bật lửa quay nhanh, mím mím môi lắc đầu, "Giống vậy, không nói ý kiến."
Chu Hoả nhìn về phía Dư Thuý, "Whisper? Đánh xong chưa? Ý của cậu thế nào?"
Trận kia của Dư Thuý còn chưa đánh xong, hắn nhìn màn hình nói, "Ý của tôi?"
Dư Thuý nhanh chóng kết thúc trận game này, đẩy bàn phím lên phía trước, nói, "Ý của tôi là đánh."
Thần Hoả cười gượng, "Cũng không cần cứng rắn như vậy, này mà thua là mặt mũi cậu ngã thảm nhất, người ta lúc trước đã nói với cậu, cậu trở về khu thi đấu trong nước chắc chắn không lấy được quán quân, bây giờ nếu thua bọn họ, chẳng phải vừa vặn chứng minh cậu bị người ta nói trúng rồi?"
"Tôi không quan tâm thắng thua, vấn đề cũng không ở đây." Dư Thuý gõ nhẹ bàn phím, "Tôi chỉ muốn thử chạm trán với bốn tay chơi chính của bọn họ."
Chu Hoả câm lặng, "Cái này có gì tốt mà đánh? ! Biết bọn họ trâu bò là được, đã kéo đi hai chiến đội, nghĩ cũng biết rất lợi hại."
Dư Thuý nhẹ nhàng lắc đầu, "Không tự mình đánh, những chi tiết cụ thể không rõ ràng."
"Muốn biết thì xem video bọn họ thi đấu thường quy đi." Chu Hoả hất hất cằm nói, "Lên mạng tuỳ tiện tra một chút là có."
"Không giống vậy." Lão Kiều ngồi một bên giải thích rõ ràng, "Rất nhiều chi tiết nhỏ tuyển thủ nhất định phải tự mình đánh mới có thể hiểu rõ được, nhìn video thi đấu góc nhìn thượng đế thì có ý nghĩa gì."
Chu Hoả bật thốt lên, "Vậy thì đi tìm Saint với NSN hỏi đi."
Năm người khác trong phòng giống như nhìn kẻ khác loài cùng nhìn về phía Chu Hoả, Chu Hoả dừng lại, bất đắc dĩ nói, "Tôi thật sự không hiểu, chúng ta lén lút, dù sao cũng không ai phát hiện ra, xem video bọn họ thi đấu luyện tập thì làm sao? Thánh Kiếm ngược hai chiến đội kia như thế, bọn họ cho chúng ta xem video để trả thù trở lại cũng đâu có việc gì?"
"Vấn đề nguyên tắc, chiến đội buồn nôn như Thánh Kiếm cũng không lén đi xem video thi đấu luyện tập của đội khác, đừng nói chi là Saint với NSN, không thể." Thần Hoả bĩu môi, "Đây là đang bại lộ chiến thuật của đội mình, tuyển thủ nhà nghề chúng tôi vẫn có vạch giới hạn."
Chu Hoả ngượng ngùng nói, "Được thôi, vậy...Vậy cũng không cần vì thăm dò tình huống của bọn họ mà hẹn thi đấu luyện tập chứ?"
Dư Thuý bình tĩnh nói, "Không hẹn thi đấu luyện tập trước, lúc thật sự đụng tới bọn họ có lẽ là trực tiếp thi đấu thế giới rồi, đương nhiên điều kiện ban đầu là chúng ta có thể đi vào thi đấu thế giới, sau đó thì sao? Tiến vào thi đấu thế giới sẽ cùng chạm trán với cường địch?"
Chu Hoả do dự không quyết định, lúc mọi người đang giằng co, điện thoại Chu Hoả sáng lên.
Chu Hoả run cầm cập mở khoá di động, liếc nhìn xong vỗ một cái lên gáy, rên rỉ: "Thánh Kiếm đến..."
"Làm cái quyết định đi." Chu Hoả bất đắc dĩ, "Có đánh hay không? Bây giờ tôi trả lời bọn họ."
Dư Thuý đã tỏ rõ thái độ, lão Kiều vẫn không phát biểu ý kiến, Puppy với Chu Hoả đề nghị là không đánh, Thần Hoả bày tỏ Trị Liệu Sư không sao chính mình cũng không sao, không có gì gọi là phắc con mẹ nhà nó, Chu Hoả đặt hy vọng cuối cùng lên người Thời Lạc, đáng thương nói, "Evil, hiện tại số phiếu là 2-2, còn thiếu một phiếu của cậu! Cậu cũng không muốn đánh lắm có đúng không?"
Thời Lạc hơi chần chờ, chưa kịp mở miệng, Dư Thuý ngồi một bên đột nhiên ho khan.
Chu Hoả lửa cháy đến mông cả giận nói, "Còn xem mình là học sinh sao? ! Ám hiệu cái gì?"
Thời Lạc liếc mắt nhìn Dư Thuý, mím môi nói, "Đánh."
Chu Hoả nhụt chí, không thể làm gì khác đi trả lời quản lý Thánh Kiếm.
Dư Thuý cầm tai nghe lên tiếp tục xếp trận đơn, chỉ một lát sau điện thoại hắn rung lên, Dư Thuý cầm điện thoại lên xem____
【 Evil 】: [ Bỏ phiếu giúp anh, anh...Tối nay anh phát sóng trực tiếp có phải nên đánh với tôi mấy trận không. ]
【 Evil 】: [ Không muốn Trị Liệu thích khách, muốn...Kiểu vú em kia. ]
【 Evil 】: [ ....Được không? ]
Dư Thuý nghiêng đầu nhìn về hướng Thời Lạc, Thời Lạc cả mặt không được tự nhiên nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.
Dư Thuý nhẹ nhàng hít một hơi, cảm giác này có hơi hơi quen thuộc.
Tiểu Thời Lạc, đây là làm nũng với mình sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...